Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta trở thành người ăn xin?

Phiên bản Dịch · 1343 chữ

“Vì sao?”

Diệp Thần biểu thị vô cùng không hiểu.

Cách điều chế này của hắn giá trị, nói 1 ức thật sự còn không đủ!

Liễu Băng Nhi thế mà cự tuyệt?

“Không có công không nhận thưởng, Diệp Thần đồng học, lễ vật của ngươi quý giá như vậy, ta không thể nhận!”

Liễu Băng Nhi lắc đầu nói.

Nếu như không phải nghe được Lý Thanh Trạch tiếng lòng.

Biết cái này là kịch bản phát triển.

Nàng tất nhiên sẽ không tin tưởng Diệp Thần tùy tiện viết ở trên khăn giấy mấy dòng chữ, liền giá trị 1 ức.

Nhưng bây giờ.

Sau khi liên tiếp phát sinh mấy chuyện đều kiểm chứng.

Nàng cũng không hoài nghi tính chân thật công thức điều chế của Diệp Thần.

Thế nhưng là.

Cũng bởi vì biết Diệp Thần công thức là chân thật, nàng càng không thể đón nhận.

Ở đời không ai cho không ai cái gì cả.

Diệp Thần đưa thứ quý giá như thế cho nàng, nàng có thể lấy ra cái gì tới trao đổi, cũng chỉ có chính nàng.

Coi như Diệp Thần không lấy ơn bức ép.

Chính nàng cũng sẽ cảm thấy băn khoăn.

Cái gì?

Ngươi nói tình cảm bạn học?

Cao trung đồng học nhiều như vậy, Diệp Thần ngươi không đưa cho một người công thức điều chế đi.

Cho nên Liễu Băng Nhi cũng biết, nếu như mình thật sự tiếp nhận công thức của Diệp Thần, có lẽ sẽ đúng với tiếng lòng của Lý Thanh Trạch, nàng liền biến thành nữ nhân của Diệp Thần.

Nàng cũng không muốn.

Liễu Băng Nhi mặc dù tính tình mềm mỏng, nhưng cũng không muốn cuộc sống của mình mặc cho người khác định đoạt.

“Thì ra là như thế.”

Nghe được Liễu Băng Nhi giải thích, Diệp Thần nở nụ cười, cũng không thèm để ý, thản nhiên nói: “Băng Nhi đồng học, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta đưa ngươi công thức điều chế này, là bởi vì lúc cao trung chỉ có ngươi không xem thường ta, coi như là ta đưa cho ngươi một phần báo đáp!”

“Ta không muốn.”

Liễu Băng Nhi vẫn là lắc đầu.

Có lẽ là cảm thấy thái độ của mình quá lạnh nhạt, cảm thấy có chút không ổn, Liễu Băng Nhi lại bổ sung: “Thật ra lúc cao trung cũng không có gì, ngươi phần công thức này quá quý trọng, ta thật sự không thể nhận.”

Diệp Thần choáng váng.

Hắn đưa công thức này cho Liễu Băng Nhi.

Cũng không vẻn vẹn chỉ là nghĩ trang bức tại trước mặt Liễu Băng Nhi.

Mà là bởi vì, sau khi từ cục cảnh sát ra ngoài, hắn cũng nghe được Tần gia nói, Bạch Ức Tuyết hôm nay thu mua một phần công thức điều chế mỹ phẩm thất bại.

Trong khoảng thời gian này tại tập đoàn Ức Tuyết làm bảo vệ.

Hắn cũng thăm dò được tập đoàn Ức Tuyết bây giờ gặp phải nguy cơ cực lớn.

Đối thủ cạnh tranh quá mạnh, nghiên cứu ra một cái công thức sản phẩm mới, triệt để nghiền ép sản phẩm của tập đoàn Ức Tuyết Tập Đoàn.

Cho nên tập đoàn Ức Tuyết bây giờ nhu cầu cấp bách một phần công thức mới.

Mà hắn có tự tin.

Chính mình phần công thức này, tuyệt đối có thể nghiền ép đối phương, cứu tập đoàn Ức Tuyết đang ở trong biển lửa!

Đến lúc đó.

Bạch Ức Tuyết sẽ đối với mình lau mắt mà nhìn, cảm động đến rơi nước mắt, ôm ấp yêu thương!

Vậy coi như thích không thể nào nói nổi .

Cũng là bởi vậy.

Đêm nay mới đến tìm đến Liễu Băng Nhi.

So sánh, Liễu Băng Nhi dung mạo mặc dù kém Bạch Ức Tuyết một cái cấp bậc, nhưng cũng là một cái chính cống đại mỹ nhân.

Hắn một phương diện có thể mượn tay Liễu Băng Nhi đem phần công thức này đưa đến tập đoàn Ức Tuyết.

Một phương diện cũng có thể cầm xuống Liễu Băng Nhi.

Kế hoạch một mũi tên trúng hai con chim!

Nhưng bây giờ.

Liễu Băng Nhi không muốn nhận cách điều chế của hắn, trong nháy mắt làm cho hắn sẽ không thực hiện được kế hoạch .

“Đừng nha, Băng Nhi, kỳ thực ngươi không cần khách khí với ta như vậy, ta nghe nói ngươi công tác tại tập đoàn Ức Tuyết, tập đoàn Ức Tuyết gần đây không phải có chút phiền phức sao......”

Diệp Thần nhắm mắt mở miệng.

Còn thiếu chút nói thẳng ra, tập đoàn Ức Tuyết rất cần phần công thức này.

Liễu Băng Nhi nhíu nhíu mày.

Diệp Thần trực tiếp gọi nàng là Băng Nhi, làm cho nàng rất là phản cảm.

Bất quá nghĩ đến tập đoàn Ức Tuyết bây giờ đích xác gặp phải nguy cơ rất lớn, dựa theo kịch bản mà tiếng lòng Lý Thanh Trạch nói, Bạch Ức Tuyết nhận được phần công thức này sẽ như lấy được chí bảo.

Nếu như mình cự tuyệt, có lẽ sẽ mang đến cho Bạch Ức Tuyết phiền toái rất lớn.

Nghĩ như vậy.

Liễu Băng Nhi có chút do dự, nhưng vẫn là quyết định nói rõ ràng với Diệp Thần: “ tập đoàn Ức Tuyết thật sự rất cần phần công thức này, thế này đi, ta trước tiên nhận lấy, ngày mai giúp ngươi đưa cho người của công ty nhìn, nếu như bọn hắn cảm thấy hứng thú, đến lúc đó sẽ tìm đến ngươi thảo luận, tin tưởng nhất định sẽ không để cho ngươi thiệt thòi.”

“Không cần tìm ta, Băng Nhi, đây là ta đưa cho ngươi, chính ngươi toàn quyền làm chủ là được.”

Diệp Thần rất rộng rãi nói.

Nhưng thật ra lại là.

Phần công thức này mặc dù hữu hiệu, nhưng còn rất nhiều chi tiết tính chất đồ vật, cần hắn chỉ đạo.

Cho nên.

Bạch Ức Tuyết nếu là muốn dùng đến trong sản xuất, nhất định vẫn phải tìm hắn.

“Không được.”

Liễu Băng Nhi mặc dù không biết dự định Diệp Thần, nhưng vẫn là lắc đầu: “Nếu như ngươi không đáp ứng vậy thì quên đi, với cả ngươi có thể đừng bảo ta Băng Nhi được hay không, quan hệ của chúng ta còn không có thân mật như vậy.”

“Xin lỗi, Liễu đồng học, là ta đường đột.”

Diệp Thần xin lỗi nở nụ cười, sau đó lại nói: “Vậy thì cứ làm theo lời ngươi nói đi.”

Tiếng nói vừa ra khỏi miệng, hắn lại là âm thầm cắn răng.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Rõ ràng là hắn cho Liễu Băng Nhi một phần công thức cách điều chế cứu vớt tập đoàn Ức Tuyết đang trong cơn nguy khốn, tại sao qua miệng Liễu Băng Nhi lại trở thành giúp hắn tiến cử?

Ta trở thành ăn xin?

Còn có.

Liễu Băng Nhi thái độ đối với hắn, cũng quá lạnh nhạt a?

“Nếu đã như thế, cũng đã muộn rồi, vậy ta trước hết cáo từ, ai, ta vừa trở lại Giang Thành không lâu, còn chưa thuê phòng ở nữa!”

Diệp Thần đứng lên, giả bộ muốn đi.

“Thời gian chính xác không còn sớm, ta tiễn ngươi, Diệp Thần đồng học, ngươi nhớ kĩ nghỉ ngơi sớm một chút.”

Liễu Băng Nhi đứng dậy, tiễn Diệp Thần đến ngoài cửa.

Lạch cạch một tiếng.

Liền liền đóng lại cửa phòng.

Ngoài cửa, Diệp Thần sắc mặt tối sầm.

Hắn đều nói đến rõ ràng như vậy, còn chưa thuê phòng ở!

Dù nói thế nào, Liễu Băng Nhi cũng phải để hắn ở một đêm a.

Kết quả Liễu Băng Nhi này, thế mà trực tiếp đưa hắn ra khỏi cửa?

-

-

-

-

-

Hôm nay ta thật sự khá mệt mỏi a, các đạo hữu thông cảm, ta nghỉ ngơi một chút a

Bạn đang đọc Nhân vật phản diện bị nữ chính nghe tiếng lòng của Mất quyền kiểm soát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhmanhquan1998
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 530

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.