Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đã nói chỉ là hiểu lầm

Phiên bản Dịch · 1705 chữ

“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây! Đừng khinh thiếu niên nghèo! Mặc dù hôm nay ta may mắn thắng được Lâm Dật sư huynh, nhưng cái này cũng không hề đại biểu sau này ta liền có thể một mực chiến thắng hắn ta, cho nên ta phải càng cố gắng, tranh thủ sớm ngày thoát khỏi vận mệnh, bước vào vô thượng chi cảnh!”

Diệp Tầm nhìn Lâm Dật trước mặt đang chống kiếm, lúc nào cũng có thể té ngã trên đất, nói ra câu danh ngôn lưu truyền thiên cổ ở kiếp trước.

“Hảo!”

“Diệu, Diệp sư huynh nói thật là khéo!”

“Không hổ là thiên tài vừa vào tông liền được Cửu trưởng lão thu làm đệ tử, tâm tính như vậy, không phải người chúng ta có thể sánh ngang!”

Đệ tử chung quanh nghe thấy lời này của Diệp Tầm, toàn bộ đều khen không dứt miệng.

Mà những tiếng ca ngợi lũ lượt ập tới cũng không thể khiến Diệp Tầm cảm thấy vui vẻ, bởi vì hắn biết, sợ là chính mình đã kết xuống cừu oán cùng Lâm Dật.

Bất quá việc đã đến nước này, Diệp Tầm cũng không hề hối hận vì đã đắc tội nhân vật chính, đương nhiên lời thoại trang bức của Lâm Dật cũng đã bị mình cướp đi, chứng minh hắn cũng đã chuẩn bị xong việc bị nghi hận.

Hắn nói ra câu nói này, ngoại trừ việc không để Lâm Dật trang bức, mà còn là lời nhắc nhở tới bản thân.

Đương nhiên nếu đã xuyên qua, vậy cũng coi như được làm nhân vật chính chân chính một lần! Có kịch bản tại, sao hắn có thể bị nhân vật chính dắt mũi dẫn đi!

Hơn nữa nếu hắn cứ nhát gan, sợ phiền phức giống như trước, như vậy sẽ chỉ hại bản thân! Lúc trước Diệp Tầm đã nhượng bộ nhiều lần, thế nhưng Lâm Dật vẫn luôn không buông tha, cho nên một mực nhượng bộ cũng không phải một cái biện pháp lâu dài.

“Ngươi... Ngươi...”

Lâm Dật nhìn Diệp Tầm cướp đi lời mình định nói, giơ tay lên run rẩy chỉ vào Diệp Tầm, trong lúc nhất thời lại á khẩu không trả lời được.

“Lâm Dật sư huynh, lần này đã có thể nghe ta nói đi, vị cô nương này chỉ đang hỏi ta một vài thứ, hoàn toàn không có chuyện gì khác.” Diệp Tầm đút trường kiếm lại vào vỏ, chậm rãi nói.

Mặc dù hắn biết lúc này nói những thứ này đã không thể cứu vãn nổi việc Lâm Dật ghi hận hắn, nhưng câu nói này, kỳ thực lại là đang nói cho Mộc Khuynh Vũ nghe.

“Đúng vậy, ta chỉ đang hỏi đường vị sư huynh này mà thôi”

Quả nhiên, sau khi nghe thấy lời này của Diệp Tầm, Mộc Khuynh Vũ khẽ gật đầu, mở miệng xác nhận lời của hắn.

“Cái này... Sao có thể!” Lâm Dật trừng lớn hai mắt, biểu lộ không thể tin cùng kinh ngạc.

Rõ ràng hắn ta nhìn thấy Mộc Khuynh Vũ mặt mày ủ dột bắt được cánh tay Diệp Tầm, tiếp đó bị hắn vô tình hất ra, cái này không phải là cảnh cặn bã nam vứt bỏ đạo lữ sao? Làm sao lại trở thành hỏi đường?

Rất nhanh, lời nói kế tiếp của Mộc Khuynh Vũ liền trả lời sự nghi hoặc trong lòng Lâm Dật.

“A! Nguy rồi! Ta đến muộn! Xong đời, xong đời! Lại muốn bị sư phó trừng phạt! Vị sư huynh này, xin hỏi đường nào mới có thể dẫn tới Phiêu Vân Phong?”

“......”

Nhìn thấy bộ dạng tràn đầy lo lắng của Mộc Khuynh Vũ, trước tiên Diệp Tầm trầm mặc một chút, sau đó mới mở miệng nói nhỏ: “Ta không biết.”

“A?”

Mộc Khuynh Vũ há to miệng có chút kinh ngạc, đến tình cảnh này Diệp Tầm vẫn không chỉ đường cho nàng.

“Ta thật sự không biết.”

Diệp Tầm giang tay ra, hắn cũng mới tới Thái Ất Kiếm Tông hai tháng, trước mắt ngoài trừ sơn phong của sư phụ của hắn Thiên Khung Phong, cũng chỉ có Tàng Thư Các, Thí Luyện Đường những nơi người mới nhất định phải đi này, Diệp Tầm mới có thể nhớ. Những sơn phong riêng của các trưởng lão khác như Phiêu Vân Phong này, hắn thật sự không biết.

Thấy bộ dáng Diệp Tầm cũng không giống đang đùa giỡn, Mộc Khuynh Vũ có vẻ hơi lo lắng, nàng nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên thân Lâm Dật đang chống kiếm.

“Vị sư huynh này, xin hỏi đường nào dẫn tới Phiêu Vân phong?”

Nghe thấy thiếu nữ đặt câu hỏi, Lâm Dật ngẩn ra một chút, cảm giác có chút ngoài ý muốn, hắn ta không nghĩ tới Mộc Khuynh Vũ lại hỏi thăm mình.

Bản thân hắn ta vừa mới bị thua, nàng không chỉ không trào phúng hắn ta giống những người khác, ngược lại còn hỏi đường hắn ta, Mộc Khuynh Vũ hiền lành như vậy, không khỏi khiến đáy lòng Lâm Dật sinh ra một tia cảm giác kỳ diệu.

“Đi thẳng về hướng Tây Nam, nơi đó có một cái đỉnh núi bị một mảng lớn mây mù bao phủ, rất dễ dàng nhận ra.”

“Cảm tạ.”

Mộc Khuynh Vũ gật gật đầu, cảm tạ một tiếng xong liền vội vội vàng vàng rời khỏi Thí Luyện Đường.

Mộc Khuynh Vũ quay sang hỏi thăm Lâm Dật, cũng không phải bởi vì nàng có suy nghĩ đặt biệt gì, mà là bởi vì nàng nghe thấy đệ tử chung quanh nói Lâm Dật đã sống ở Thái Ất Kiếm Tông mười năm.

“Thời gian dài như vậy, chắc hẳn hắn ta phải biết Phiêu Vân Phong ở nơi nào?” Đây là kết luận vừa xuất hiện trong lòng Mộc Khuynh Vũ, trừ cái đó ra, nàng cũng không có bất kỳ suy nghĩ không bình thường nào đối với Lâm Dật.

Theo Mộc Khuynh Vũ rời đi, các đệ tử ăn dưa xung quanh cũng bắt đầu tốp ba tốp năm rời đi, bất quá còn có một vài người không đi, bọn hắn vây lại một chỗ, dùng biểu lộ hài hước nhìn bộ dáng thê thảm của Lâm Dật, xì xào không biết đang thảo luận cái gì.

Xem ra, hẳn không phải là lời tốt đẹp gì.

Thấy Lâm Dật không có tiếp tục nói chuyện với mình, đương nhiên Diệp Tầm cũng không có dự định ở lại, hắn đi vào Thí Luyện Đường, tùy ý nhận một cái nhiệm vụ trong thanh nhiệm vụ của Trúc Cơ Kỳ, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

“Chờ đã!”

Nghe thấy thanh âm truyền tới từ phía sau, trong lòng Diệp Tầm sinh ra một tia nổi nóng, hắn cũng đã giải thích rõ ràng, tại sao Lâm Dật vẫn không buông tha?

“Lâm Dật sư huynh, còn có chuyện gì sao?”

Diệp Tầm xoay người lại, tay phải bất tri bất giác đã nắm chặt chuôi kiếm, nếu Lâm Dật còn không chịu bỏ qua, hắn cũng không ngại đánh một trận cùng Lâm Dật.

“Không có việc gì, ta chỉ là muốn nói thật xin lỗi, vừa rồi là ta hành sự lỗ mãng, mới tạo ra sự hiểu lầm này.” Lâm Dật không để ý đến nhóm người chung quanh đang trào phúng hắn ta, áy náy mở miệng nói với Diệp Tầm.

Diệp Tầm cảm thấy mười phần ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới vậy mà Lâm Dật lại có thể trực tiếp xin lỗi hắn, như vậy xem ra hắn ta cũng không phải loại sảng văn nam chính không có đầu óc.

“Không sao, giải trừ hiểu lầm là được, ta còn muốn tu luyện, đi về trước.”

Diệp Tầm lắc đầu tựa như đang suy nghĩ một cái gì đó, chuẩn bị quay người rời đi, nhưng lời nói tiếp theo của Lâm Dật lại lần nữa đình trệ bước chân của hắn.

“Lần tiếp theo! Ta sẽ không thua nữa! Vào khảo hạch tháng sau, nhất định ta sẽ đánh bại ngươi!”

Cho dù không có quay đầu lại, Diệp Tầm vẫn có thể cảm nhận được bộ dáng kiên định của Lâm Dật, hắn không có trả lời, chỉ tiếp tục di chuyển cước bộ xuống chân núi.

Rất nhanh, Diệp Tầm đã trở về phòng nhỏ của mình tại Thiên Quỳnh Phong, mở cửa, đi vào gian phòng ngồi lên trên giường, bắt đầu lẳng lặng suy xét lời nói vừa nãy của Lâm Dật.

Mặc dù Lâm Dật đã xin lỗi hắn, thế nhưng Diệp Tầm vẫn luôn cảm thấy có điểm gì là lạ, hắn trái lo phải nghĩ, cuối cùng kết hợp hơn vạn bộ tác phẩm nổi tiếng trong đầu, rốt cuộc cũng minh bạch tại sao Lâm Dật lại làm như vậy.

Đầu tiên, nói xin lỗi là để chứng minh nhân vật chính có phẩm chất tốt đẹp biết sai liền đổi, mà lời nói sau đó, chính là để làm nền cho kịch bản sau này.

Mặc dù kịch bản không có đại diện cho nội dung sau này, thế nhưng nếu dựa theo sáo lộ bình thường, sau này chắc chắn Lâm Dật sẽ đánh bại hắn trong khảo hạch, hơn nữa còn bởi lần thất bại này, hắn sinh ra hận ý đối với Lâm Dật, cuối cùng sau một vài sự kiện, hắn sẽ bị Lâm Dật đánh giết, hoặc có lẽ sẽ bị phế tu vi.

“Quên đi, không nghĩ nữa, dù sao cái này cũng chỉ là suy đoán của ta, cuối cùng vẫn phải dựa theo nội dung của kịch bản mới, chẳng qua nếu thực đúng là sáo lộ tầm thường của mười năm trước, đoán chừng suy đoán của ta cũng phải trúng gần tám, chín phần mười.”

Diệp Tầm lắc đầu, loại bỏ tạp niệm trong đầu, ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu khoảng thời gian tu luyện của ngày hôm nay.

Bạn đang đọc Nhân Vật Chính Ở Khắp Nơi: Ta Lại Là Nhân Vật Phản Diện! (DỊCH) của Sửu Sửu Đích Bố Ngẫu Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Piera78
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.