Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mùi Vị Tình Yêu

Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Dương Đào muốn biết chuyện xưa giữa Trần Tự cùng Chung Hiểu Cần.

"Chuyện này rất dài, ngươi có thời gian kiên nhẫn nghe không?"

Trần Tự cũng không cự tuyệt, tình yêu giữa hai người, cũng chỉ là kỷ niệm mà thôi.

"Ta rất có kiên nhẫn đấy." Dương Đào gật đầu nói.

"Hết thảy bắt đầu từ gia đình ta. Ta từ nhỏ đã là hài tử mồ côi cha, phụ thân ta vứt bỏ gia đình ta. Là nhờ mẹ ta đem ta cùng đệ đệ nuôi lớn, từ đó trở đi, ta rất hâm mộ người khác khi có phụ thân, mà ta thi không có. Mỗi lần họp phụ huynh, đều là mẹ ta tới họp, nhưng có lần bà bận quá không thể tới được..."

"Lúc còn nhỏ ta không hiểu những thứ này, mẹ của ta cũng không nói cho ta biết chân tướng. Ta khi đó cảm thấy mình hết sức cô độc, ngươi biết không, cảm giác không có phụ thân thật là..."

"Khi ta lớn lên, biết được nguyên nhân phụ thân bỏ đi, khi đó, ta rất hận hắn, hận hắn tuyệt tình, hận hắn không biết chịu trách nhiệm. Từ khi đó, ta nỗ lực học tập, thi vào một ngôi trường đại học thật tốt, ra trường liền tìm được công việc ưng ý. Ta thề, ta muốn cho mẹ mình vượt qua ngày tháng tốt lành. Bà chịu khổ hơn hai mươi năm cũng đủ rồi."

"Từ lúc công việc của ta ổn định, hơn nữa phúc lợi công ty lại tốt, đơn vị còn cho ta góp phồn phân phòng. Ngươi cũng biết, ở Thượng Hải để kiếm một nơi dừng chân không phải là điều dễ dàng, giá phòng quá cao. Từ phương diện này mà nói, ta đã rất may mắn."

"Có nhà ở, mẹ của ta liền bắt đầu quan tâm đến hôn nhân, vì vậy an bài ta đi xem mắt. Mà vợ trước của ta, cũng chính là Chung Hiểu Cần, quen biết nhau cũng từ xem mắt."

"Chung Hiểu Cần là người Thượng Hải, độc thân, là hòn ngọc quý trên tay cha mẹ. Chúng ta xem mắt với nhau, liền có cảm tình. Sau đó nói chuyện không đến một năm liền hẹn hò, rồi tới kết hôn. Thời điểm yêu đương, chúng ta đều yêu quý lẫn nhau, ta lái xe đưa đón nàng đi làm, mua cho nàng điểm tâm, mời nàng ăn cơm chiều. Buổi tối, có đôi khi còn dành thời gian đi xem phim. Lúc đó, thật hạnh phúc biết bao."'

"Thẳng đến sau khi kết hôn, hết thảy đều thay đổi..." Trần Tự chìm vào trong hồi ức.

"Cuộc sống hôn nhân không ngọt ngào khi hẹn hò, cũng không có oanh oanh liệt liệt. Chỉ có thể bình thường cùng nhau sinh sống, ngày qua ngày, cảm giác yêu đương như phai mờ đi. Sinh hoạt vợ chồng ở cùng một chỗ, cùng ăn cùng ở, khuyết điểm của hai người, cũng dần dần lộ ra."

"Tính của ta trầm mặc ít nói, còn của Chung Hiều Cần, có gì đều biểu lộ ra ngoài."

"Chúng ta mỗi ngày ăn sáng khác giờ, giặt quần áo cũng riêng biệt. Nàng ưa thích nuôi mèo, ta ưa thích nuôi cá."

"Thẳng đến lúc nàng mai thai, mẫu thuân của hai chúng ta mới xuất hiện."

Nghe đến đây, thần sắc Dương Đào xiết chặt, 'Chẳng lẽ Trần Tự có con rồi? Ta đây về sau không phải làm mẹ kế sao, thế nhưng mà, ta không có kinh nghiệm làm mẹ nha'.

"Khi đó chúng ta vốn thương lượng tạm thời khoan có con, thứ nhất là không có người chăm, thứ hai là do áp lực sinh hoạt. Nhưng khi nghe tin nàng có thai, hai chúng ta đều tiếp nhận. Đến khi một ngày hài tử ngoài ý muốn sinh non, ta cùng Chung Hiểu Cần đền rất thương tâm."Ánh mắt Trần Tự phiếm hồng, giọng nói hơi chút run rẩy.

Ánh mắt Dương Đào vốn cũng đỏ theo, nàng chủ động nắm lấy tay Trần Tự, an ủi cho hắn.

"Sau đó hiểu lầm cùng mẫu thuẫn liên tục xuất hiện, khiến chúng ta phải ly hôn, kết thúc mối quan hệ vợ chồng ba năm."

"Thật đáng tiếc, các ngươi vì sao không thử vãng hồi?" Cảm tính nữ nhân của Dương Đào bạo phát ra.

"Có thể là do ta không thể cho Chung Hiểu Cần một cuộc sống kịch tính như nàng mong muốn, hơn nữa nàng cũng không muốn cùng một người buồn tẻ vô vị như ta chung sống. Nếu như đã không hợp nhau, ta cũng không muốn miễn cưỡng ở cùng nhau một chỗ, lại làm trễ nãi thời gian, thừa dịp nàng ấy còn trẻ, có thể tìm một người phù hợp hơn ta..."

Dương Dào đau lòng nắm chặt tay Trần Tự: "Ngươi tốt như vậy, nàng làm sao có thể..."

"Sự tình đã qua, ta cũng đã nghĩ thoáng."

"Huống chi, nếu không ly hôn, ta làm sao có cơ hội quen được ngươi?" Trần Tự nhu tình nhìn Dương Đào, bóp nhẹ bàn tay nhỏ bé.

"Đào Tử, ngươi rất để trong lòng chuyện kết hôn sao?"

Lần trước Dương Đào sau khi biết tin hắn kết hôn, thần sắc liền đại biến, liên tục vài ngày không trả lời tin nhắn của hắn, hắn biết, Dương Đào khẳng định từng trôi qua một đoạn thời gian không thoải mái.

Dương Đào lã chã, chực khóc nói: "Ta....Đã từng bị một tên nam sĩ lừa gạt kết hôn."

"Khi đó, chúng ta rất yêu nhau, đều muốn gả cho đối phương, nhưng căn bản ta không biết hắn đã kết hôn. Tên hỗn đản kia không chỉ lừa gạt tình cảm của ta, mà còn để lại cho ta khoản nợ lớn. Từ khi đó, ta đối với chuyện kết hôn hay ly hôn đều rất cảnh giác."

Thì ra là thế, Dương Đào cũng có qua một đoạn thời gian thương tâm như vậy.

"Ngươi có thể tin tưởng vào ta." Trần Tự dùng sức nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé.

"Thế nhưng mà...Thế nhưng mà ta muốn quay về Kinh Thành, nhà của ta ở bên kia, quan hệ của ta ở đây..."

Dương Đào có chút phát sầu, Trần Tự làm ở đài truyền hình SBN, hơn nữa còn mua nhà ở đây, bảo hắn buông tha tất cả, tới Kinh Thành cùng nàng là điều không thực tế.

"Xe đến núi át có đường, có lẽ chờ ngươi về kinh, liền không cần ta, hoặc ta sẽ cùng một chỗ cùng ngươi quay về Kinh Thành, hay ngươi nguyện ý lưu lại Thượng Hải, chuyện này đều có thể, phải không?" Trần Tự khuyên giải nói.

"Chúng ta bây giờ chỉ cần nắm chắt thời gian, hảo hảo hưởng thụ thời gian vui vẻ ở bên nhau, không phải sao?"

Trần Tự cũng không hứa hẹn xa vời, xây lâu đài trên không cho Dương Đào xem, hắn chỉ muốn trú trọng hiện tại.

"Trần Tự..."

"Đào tự..."

Hai người nhìn chăm chú lẫn nhau, tình cảm của hai người cũng dần dần tăng lên.

Thời điểm hai người càng lúc càng gần, Trần Tự gửi được mùi thơm nhè nhẹ từ cơ thể Dương Đào, mà trong lòng Dương Đào như bốc lên ngọn lửa, loại cảm giác này làm một người như ổn trọng như nàng liền quên mất hoàn cảnh xung quanh, nàng dần dần nhắm mắt lại.

Có kinh nghiệm phong phú, Trần Tự làm sao không biết ý Dương Đào, hắn nhu hoa ghé sát vào gương mặt nhỏ nhắn của nàng, hôn lên đôi môi đỏ mọng kia.

Đôi môi của Dương Đào không biết vì son môi hay là vì bản thân, liền có một cảm giác ngọt ngào dị thường. Trần Tự cũng không phải chú chim non chưa hôn qua lần nào, tuy nhiên loại cảm giác này hắn chưa từng cảm nhận qua, hôn vào đôi một ngọt ngào, ngửi mùi thơm cơ thể, một người trầm ổn như hắn, lúc này dường như có chút không khống chế được.

Dương Đào đột ngột bị Trần Tự hôn lấy, suy nghĩ trong đầu nàng liền bay lên chín tầng mây, trong đầu trống rỗng, chỉ thuận theo nụ hôn của Trần Tự, dường như hết thảy đều tự nhiên. Nàng quên cả suy nghĩ, cũng không muốn nghĩ gì, chỉ muốn hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt này, loại cảm giác này chưa từng có người nào cho nàng trải nghiệm qua.

Tâm hôn hai người lúc này, dương như hòa tan lại với nhau. Biến thành trong lòng ngươi có ta, ta có ngươi, tuy hai mà một.

Trần Tự cùng Dương Đào hôn nhau say đắm, đây hẳn chính là mùi vị tình yêu đi.

Nụ hôn hai người kéo dài vài phút đồng hồ, thẳng đến khi Dương Đào có chút không thở nổi, mới dừng lại.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương Đào xấu hổ đỏ bừng, trong đầu của nàng trống rỗng, nàng cũng không biết chuyện gì vừa xảy ra, một người luôn luôn giữ mình như nàng, sao hôm nay lại lớn gan như vậy/.

Có thể là do mùi thơm từ cơ thể Trần Tự, quá dễ khiến người khác động tình. Dương Đình theo bản năng muốn gửi lấy mùi thơm trên người Trần Tự.

Trần Tự thì vẫn chưa quên cảm giác vị ngọt vừa rồi. Dương Đào lớn mật làm hắn có chút kinh ngạc, nhưng phần lớn là hưởng thụ, hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt của nàng.

Hắn hiện tại chỉ muốn ôm Dương Đào vào lòng, khiến nàng tan ra, hòa lại một thể.

Lời Nhắn Chương 49
Trong lúc đợi chương, các bạn có thể ghé đọc Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại để ủng hộ dịch giả
Bạn đang đọc Nhân Sinh Tùy Tiện Bắt Đầu Từ Tuổi Ba Mươi (Bản Dịch) của Chân Đích Thị Đính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 456

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.