Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quy Củ Bất Thành Văn Tại Phường Thị!

Phiên bản Dịch · 1040 chữ

Điều này dẫn đến một truyền thống.

Tất cả tông môn đều sẽ đưa đệ tử tu vi không cao của nhà mình đến vòng ngoài, để cho bọn họ tôi luyện bản thân ở nơi đây, sóng lớn đãi cát.

Về phần biện pháp đưa tới, đương nhiên là mượn dùng Thiên Cơ trụ.

Thiên Cơ trụ có đủ loại công năng, một trong số đó chính là có thể định vị truyền tống.

Sau khi các tông môn cỡ lớn tại vòng trung tâm và vòng trong trả một cái giá nhất định, bọn họ có thể mượn Thiên Cơ trụ, đưa đệ tử có tu vi không cao nhà mình đến trụ sở những tông môn nhỏ, để cho bọn họ lịch duyệt ở vòng bên ngoài.

Để báo đáp lại, những tông môn cỡ lớn này sẽ che chở an nguy cho những tông môn nhỏ này ở thời điểm thích hợp, ví dụ như lúc trụ sở của tông môn bị tiến đánh.

Cho nên liên hệ ở giữa toàn bộ tông môn Cửu Châu đại lục đều rất mật thiết, thường thường một đại tông môn ra mặt đều che chở hơn mười nhà thậm chí càng nhiều tông môn nhỏ hơn và một tông môn nhỏ cũng sẽ kết giao cùng vài nhà đại tông môn khác.

Lục Diệp tiêu hóa xong những tin tình báo này, hắn đã có nhận thức rõ ràng hơn về tình cảnh trước mắt của mình.

Không thể không nói vận khí của hắn rất tốt, khi bị chưởng giáo đưa vào Linh Khê chiến trường, vị trí xuất hiện của hắn lại là vòng ngoài, vì thế hắn mới có vốn liếng tiếp tục sinh tồn.

Về phần Thanh Vân phường thị ...... kỳ thật không chỉ có một chỗ như vậy, toàn bộ Thanh Vân sơn này rất lớn, dưới chân núi có vài phường thị đều gọi là Thanh Vân phường thị.

Trong phường thị sẽ hội tụ đủ loại tu sĩ đến từ các nơi trong Cửu Châu, ngư long hỗn tạp, có Hạo Thiên minh, cũng có Vạn Ma lĩnh.

Phường thị vốn không có chủ, đây là nơi các tu sĩ tự phát tụ tập, cũng là nơi bọn họ giao dịch và nghỉ ngơi.

Cho nên dưới tình huống bình thường, phường thị vẫn là nơi tương đối an toàn, bởi vì nếu tùy tiện xuất thủ ở chỗ này rất dễ dẫn đến tu sĩ hai phe đại hỗn chiến. Đã từng có vài lần tiền lệ như vậy, bởi vì ân oán cá nhân của một hai người mà dẫn phát loạn chiến hơn mấy trăm tới cả ngàn người, tử thương vô số. Từ đó về sau nếu có người dám can đảm động thủ ở phường thị, chỉ chốc lát sau sẽ bị tu sĩ phụ cận vây công đến chết.

Đây cũng là một quy củ bất thành văn. Về cơ bản, mỗi tu sĩ vào phường thị đều sẽ tuân thủ.

Đương nhiên, vẫn có người không kiêng nể gì ra tay, nhưng phải dưới điều kiện tiên quyết là người nọ có bản lĩnh lặng yên không một tiếng động giải quyết người ở bên ngoài, không khiến một ai phát hiện ra.

Nhưng tu vi của đám tu sĩ vòng ngoài đều không cao, ai mà có loại bản lĩnh này chứ?

Không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện này là một tin tức tốt với Lục Diệp, cảnh giới Linh Khê nhất tầng của hắn vừa vặn đủ để tiến vào Linh Khê chiến trường. Có thể nói, hắn nằm trong đám người có tu vi thấp nhất tại nơi này, và ra tay với bất kỳ ai cũng không nhận được chỗ tốt gì đáng nói.

Lục Diệp lần theo manh mối Y Y đưa ra, đầu tiên vượt qua một dòng sông nhỏ, lại xuyên qua một mảnh Loạn Thạch lâm, mãi cho đến khi đi tới chân núi, một mảnh kiến trúc đủ loại bao trùm phạm vi vài dặm mới xuất hiện chi chít ở khắp nơi bên trong tầm mắt.

Hắn đã đến Thanh Vân phường thị!

Thanh Vân phường thị không có lối ra vào cố định, Lục Diệp tham gia vào dòng người ra vào phường thị từ dưới Thanh Vân sơn, rất tự nhiên đã dung nhập vào trong đó.

Khí tức huyên náo đập vào mặt, trên đường phố rắc rối phức tạp, tu sĩ qua lại chen vai thích cánh.

Lục Diệp không nghĩ tới một phường thị nho nhỏ này lại có thể hội tụ nhiều tu sĩ như vậy. Phải biết rằng, lúc trước, khi hắn còn ở trên Thanh Vân sơn, hoàn toàn không nhìn thấy một người nào, không đúng, có gặp một nửa người (Y Y).

Ngẫm lại cũng không thấy kỳ quái, dù ở tông môn nào thì số lượng tu sĩ tầng dưới chót vẫn luôn là nhiều nhất, mà vòng ngoài của Linh Khê chiến trường, chính là chỗ tu sĩ tầng dưới chót hội tụ.

Chỉ nhìn từ bề ngoài, căn bản không biết những tu sĩ đang lui tới này trực thuộc trận doanh nào, dù sao chẳng một ai sẽ khắc lai lịch của mình ở trên trán rồi đi rêu rao khắp nơi.

Nhưng thậm chí hắn còn không thể phân biệt tu vi của những tu sĩ này là cao hay thấp.

Lục Diệp vốn còn rất kỳ quái, hai đại trận doanh Hạo Thiên minh và Vạn Ma lĩnh đứng ở thế đối lập, còn liên tục bùng nổ chiến tranh, khiến não người cũng bị đánh thành óc chó như vậy, hiển nhiên giữa song phương đã có cừu hận không đội trời chung… Cũng không biết tu sĩ hai đại trận doanh này phải làm sao mới có thể chung sống yên ổn?

Và chờ đến nơi này hắn mới hiểu được, vấn đề là mọi người cũng không biết lẫn nhau thuộc trận doanh bên nào, dù hỗn tạp cùng một chỗ thì nhiều nhất cũng chỉ có cảnh giác tương ứng đối với người xa lạ, không có khả năng tùy tiện ra tay.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh - Mạc Mặc (bản dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.