Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục Dụng Phá Chưởng Quả! Phá Tan Bình Chướng!

Phiên bản Dịch · 1061 chữ

Cho đến lúc này hắn mới hiểu được khóa cấm chế không chỉ có tác dụng phòng vệ túi trữ vật, có thể tránh bị người xa lạ lấy đi đồ vật trong túi, thậm chí ở thời khắc mấu chốt có thể hủy diệt toàn bộ túi trữ vật.

Chuyện này có chút hương vị thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành.

Xem ra nếu không có kỹ xảo mở khóa đặc thù, quả thật không thể làm bậy, hủy túi trữ vật là chuyện nhỏ, lỡ như trong những khóa cấm chế kia ẩn giấu cấm chế nguy hiểm nào đó, làm không tốt sẽ bởi vậy mà bị thương.

Lục Diệp cất mấy túi trữ vật còn lại, rồi đi kiểm tra trạng thái của con thỏ kia.

Không có vấn đề gì, vẫn còn sống, còn trông rất đáng yêu.

Hắn nắm lấy đầu con thỏ, hung hăng vặn vẹo, một tiếng rắc rắc, con thỏ đáng yêu như vậy nhất định sẽ rất thơm ngon.

Sau khi Lục Diệp đã xác định dù Phá Chướng quả kia không có công hiệu phá vỡ bích chướng thì nó cũng sẽ không có độc, hắn đã hoàn toàn yên lòng, tiếp theo đi tới vị trí tu hành của mình, lấy bồ đoàn ra, khoanh chân ngồi xuống, lại lấy Phá Chướng quả ra, há miệng cắn xuống.

Nước trào ra bốn phía, môi răng đậm hương, ngọt ngào ngoài ý muốn khiến Lục Diệp nhướng mày, thuần thục ăn sạch viên Phá Chướng quả kia.

Quả này không có hạt, giống như một trái cà chua nhỏ.

Lục Diệp thoáng hồi tưởng lại một chút, rồi nhắm mắt ngưng thần, lẳng lặng cảm thụ.

Ban đầu không có biến hóa gì, nhưng rất nhanh dưới bụng trào ra một luồng nhiệt lưu, tương tự như cảm giác hắn từng phục dụng linh đan tu hành lúc trước, khác biệt chính là, lúc trước phục dụng linh đan, đan lực của những linh đan kia sẽ chuyển hóa thành linh lực hoặc lực lượng khí huyết, nhưng Phá Chướng quả lại sinh ra nhiệt lưu, không phải linh lực cũng không phải lực lượng khí huyết, mà là một loại lực lượng Lục Diệp chưa từng cảm nhận lần nào.

Nhiệt lưu kia ứ đọng ở bụng, Lục Diệp thử dẫn nó tràn vào bên trong Nguyên linh khiếu của mình.

Rất thuận lợi...

Nhiệt lưu xuyên qua Nguyên linh khiếu chuyển vào linh khiếu thứ hai, ngay sau đó chảy vào linh khiếu thứ ba, linh khiếu thứ tư...

Thời gian nhanh như chớp mắt, nhiệt lưu nọ vượt qua chỗ linh khiếu thứ tám, tiếp tục trùng kích tới linh khiếu thứ chín.

Trong nháy mắt tiếp theo, Lục Diệp đã cảm nhận được bích chướng linh khiếu của linh khiếu thứ chín đang nhanh chóng tan chảy, phảng phất như bông tuyết dưới ánh mặt trời!

Phát hiện này làm hắn kinh hãi, phải biết rằng lúc trước mỗi khi hắn mở khiếu đều hao phí rất nhiều khí lực, lần lượt dẫn dắt linh lực trùng kích bích chướng linh khiếu, hơn nữa lúc trùng kích còn mang tới cho người ta một loại cảm giác cực kỳ khó chịu, thật giống như có người cầm búa nhỏ gõ vào vị trí linh khiếu, số lần càng nhiều khó tránh khỏi sinh ra cảm giác sưng ê ẩm.

Nhưng hiện giơ không có trùng kích, cũng không có bất kỳ sự khó chịu nào, bích chướng linh khiếu nhanh chóng tiêu tan dưới sự tác động của dược hiệu Phá Chướng quả.

So sánh hai thứ với nhau, Phá Chướng quả đúng là thứ tốt cho tu sĩ khai khiếu.

Trách không được lúc trước khi hắn hỏi Y Y Phá Chướng quả này có ích lợi gì, biểu cảm mà nữ nhân kia dùng để nhìn hắn có chút kỳ quái.

Hôm nay xem ra, đúng là Phá Chướng quả không hề vô danh, có lẽ mỗi tu sĩ đều biết sự tồn tại cuả loại Linh quả này.

Trước sau không quá mấy chục hơi thở, bích chướng linh khiếu thứ chín đã bị phá vỡ, linh lực bị ngăn cản ở ngoài, từ từ chảy vào trong đó.

Đến lúc này, chỉ cần Lục Diệp lấy linh lực bản thân xuyên qua chín khiếu, khiến linh lực hình thành một tiểu chu thiên bên trong thể nội, sẽ thành Linh Khê cảnh!

Đây cũng là mục tiêu cuối cùng mà hắn cố gắng suốt một tháng vừa qua.

Nhưng Lục Diệp lại phát hiện, mặc dù dược hiệu của Phá Chướng quả kia đã tiêu hao rất nhiều, nhưng nó vẫn còn lưu lại rất nhiều, nếu như lúc này hắn bỏ mặc không quan tâm, chưa nói đến chuyện nó có thể sinh ra ảnh hưởng gì đối với quá trình tu hành sau này của hắn hay không, ít nhất là hiện giờ sẽ lãng phí hết dược hiệu còn dư lại.

Lại nói, thứ này tuyệt đối là đồ tốt hiếm có, để lãng phí rất đáng tiếc.

Cho nên hắn chỉ do dự một chút, đã bắt đầu thúc giục linh lực bản thân, thử định vị vị trí linh khiếu thứ mười.

Trước đó, chưởng giáo chỉ giúp hắn định vị đến vị trí linh khiếu thứ chín, bởi vì trong suy nghĩ của lão, lấy thiên phú một lá của Lục Diệp, coi như có linh đan cung ứng sung túc, sợ rằng cũng phải mất tới hai ba năm mới có thể tu hành đến cảnh giới Linh Khê nhất tầng.

Cũng không phải chưởng giáo xem thường hắn, mà thiên phú của hắn thực sự quá thấp, hiệu suất tu hành sẽ rất kém cỏi.

Thế nhưng chưởng giáo lại không ngờ, chỉ trong một tháng ngắn ngủi Lục Diệp đã xông tới chín khiếu, đây là dưới tình huống thiếu đan ít thuốc, nếu như hắn có đầy đủ Uẩn Linh đan, tốc độ sẽ nhanh hơn.

Đã đến lúc này, coi như không có người ngoài hỗ trợ, lấy số lượng linh lực mà bản thân Lục Diệp dự trữ, hắn cũng có thể định vị linh khiếu, chỉ là không thể nhẹ nhõm giống như chưởng giáo thôi.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh - Mạc Mặc (bản dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.