Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Một Số Việc, Nói Rõ Ràng Lại Không Hay!!!

Phiên bản Dịch · 1307 chữ

Ăn uống một trận, nói chuyện một hồi, chính sự cũng bàn xong, La Phục và Thích Thạch cáo từ rời đi. Dù sao bọn họ cũng là trấn thủ sứ và phó sứ, tiệc ăn mừng tối này tổ chức vô cùng náo nhiệt, nếu cả hai cứ một mực ở lại chỗ Lục Diệp bên này cũng không hay, cũng nên đi uống vài chén, nói vài câu với các sư đệ sư muội.

Lục Diệp tiễn La Phục và Thích Thạch rời đi, trong mắt như có điều suy nghĩ, sau đó lại lắc đầu bật cười.

"Cười gì vậy?" Y Y không hiểu.

"Không có gì."

"Nói cho ta nghe đi mà." Y Y nắm lấy tay Lục Diệp lắc lắc, làm nũng.

"Ta và La Phục đã ký kết minh khế, nếu như hắn thật sự muốn đưa tu sĩ môn hạ tới Bích Huyết Tông lịch luyện, cũng không cần thông báo với ta, chỉ cần đưa người đi là được rồi. Mà hắn lại hỏi ta về tình huống của Bích Huyết Tông bên kia, còn nhắc tới chuyện của sư muội hắn. Đây là đang muốn nói với ta, thân phận sư muội kia của hắn vô cùng tôn quý, cho nên nếu nàng đến Bích Huyết Tông, hãy quan tâm chiếu cố nhiều hơn."

"Cái này nói thẳng ra không được sao? Còn quanh co lòng vòng như vậy."

Lục Diệp đưa tay sờ khuôn mặt nàng, nhéo nhéo hai bên má: "Có một số việc, nói rõ ràng lại không hay."

Cảm giác nhéo tiểu nha đầu càng ngày càng tốt.

Y Y tức giận đập vào tay hắn, bĩu môi.

Chuyện La Phục yêu cầu cũng chẳng lớn lao gì. Bích Huyết Tông bên kia chiếu cố với người bọn họ đưa tới nhiều một chút thì đệ tử Bích Huyết Tông qua bên này khẳng định cũng sẽ có đãi ngộ đồng dạng. Đạo lí đối nhân xử thế chính là như vậy.

Dưới bóng đêm, La Phục và Thích Thạch sóng vai bước đi.

Thích Thạch mở miệng nói: "Sư huynh, dường như vị Lục đạo hữu kia rất am hiểu mượn đao giết người."

"Nói vậy là sao?"

"Huynh nhìn xem, ở vòng ngoài, Thiên Sát Điện và Phùng thị ở phụ cận Bích Huyết Tông đều bị hắn lợi dụng trùng triều đánh cho tan tác. Giờ hắn vừa tới vòng trong, nguyên cả Kình Thiên Tông đã bị hắn mượn sức Ứng Giao đánh cho tàn phế."

La Phục khẽ giật mình, trước đó gã không ý thức được chuyện này, hiện giờ mới giật mình nói: "Nói như vậy, đã có ba thế lực thuộc Vạn Ma Lĩnh bại trên tay hắn?"

"Hơn nữa, vị Lục đạo hữu kia mới nói do Thiên Sát Điện ngăn cản trùng triều không tốt, dẫn đến trùng triều bộc phát, làm liên lụy tới Phùng thị gặp nạn theo. Nhưng chúng ta lại biết, kỳ thật tông môn vòng ngoài xử lý trùng triều cũng không phải quá khó khăn, chỉ cần đồng tâm hiệp lực, kiểu gì cũng không thể khiến trùng triều bộc phát, nhiều nhất chỉ là tổn thất một ít nhân thủ mà thôi."

"Ngươi nói là..."

"Sợ rằng trong chuyện này có bàn tay của vị Lục đạo hữu kia. Về phần hắn đã làm gì, ai mà biết được? Giống như lần này, không biết làm sao hắn lại dẫn dụ được Ứng Giao qua đó."

La Phục nghĩ một hồi, đúng là có chuyện như vậy thật. Tuy trùng triều là thiên tai, nhưng chỉ cần xử lý kịp thời, về cơ bản đều có thể ứng phó, trừ phi có người trong bóng tối giở trò.

“Mà hắn chỉ mới thất tầng cảnh, đã có thể giết chết tu sĩ cửu tầng cảnh! Thiên phú như thế, thủ đoạn như thế, nếu để cho hắn trưởng thành..."

"Quả thực đáng sợ!" La Phục chậc chậc một tiếng: "Sợ là sau này, Vạn Ma Lĩnh không còn ngày lành nữa rồi."

Thích Thạch nói: "Đúng vậy, may mắn hắn là người của Hạo Thiên Minh."

La Phục cười to: "Thôi, vẫn nên ăn mừng một phen, đi, hôm nay không say không về!"

"Sư huynh, ta đang nói chính sự với huynh đấy." Thích Thạch lộ vẻ mặt bất đắc dĩ bị La Phục kéo tới quảng trường. Rất nhanh, đám đông tu sĩ đã vây lại, cả đám đều đang cầm bình rượu.

Đã ba ngày trôi qua kể từ khi trụ sở Kình Thiên Tông bị phá.

Lúc này ở trụ sở Ngân Quang Đảo, La Phục đang tiếp đãi mấy vị tu sĩ, bọn họ đều là tu sĩ cửu tầng cảnh, có nam có nữ, mỗi người đều là trấn thủ sứ hoặc phó sứ của một tông, và không ngoại lệ, vị trí của tất cả trụ sở đó đều cách Ngân Quang Đảo không xa.

Bởi vì trước đó Thích Thạch có nhắc nhở gã, cho nên La Phục vừa thấy mấy người bọn họ cùng nhau tới, đã biết chuyện gì xảy ra.

Quả nhiên, mục đích mà những người kia tìm đến, đều là muốn tìm hiểu tin tức về Ứng Giao. Tất cả đều nhao nhao biểu thị nếu Ngân Quang Đảo nguyện ý dùng Ứng Giao giúp bọn họ công chiếm trụ sở địch tông, khi chiếm được chỗ tốt sẽ chia 4:6, bọn họ 4, Ngân Quang Đảo 6.

Tin tức Trâu Kỳ truyền đi trước khi chết đã có tác dụng, bây giờ không chỉ thế lực Vạn Ma Lĩnh phụ cận kiêng kị Ngân Quang Đảo, ngay cả Hạo Thiên Minh bên này cũng có người tin, lúc này đã có một đám chạy tới nơi đây bàn bạc với La Phục về chuyện liên thủ.

Đối với điều này, La Phục đúng là có lòng nhưng không có sức.

Nếu như Ngân Quang Đảo thật sự có thể điều khiển Ứng Giao, chuyện chẳng có gì đáng nói, hoàn toàn có thể phối hợp với mấy tông môn này, công chiếm mấy trụ sở của Vạn Ma lĩnh, đến lúc phân chia chiến lợi phẩm sẽ nhận được đủ loại chỗ tốt, chẳng phải rất tuyệt sao?

Nhưng mấu chốt ở đây là bọn họ căn bản không thể điều khiển được Ứng Giao, người chân chính có thể điều khiển Ứng Giao là kẻ khác.

Mà chuyện này, La Phục lại không thể nói rõ ràng được.

Cuối cùng, gã không còn cách khác ngoài chuyện phát ra Thiên Cơ thệ, nói với mấy người bọn họ rằng, Ngân Quang Đảo có thể đánh hạ trụ sở Kình Thiên Tông hoàn toàn là do vận khí tốt, còn Ứng Giao kia với Ngân Quang Đảo không có một chút quan hệ nào.

Dưới Thiên Cơ thệ, lời nói đều là thật, lúc này, mấy người trấn thủ sứ tới cầu viện mới thất vọng rời đi.

La Phục tiễn họ rời đi xong, lại liếc mắt nhìn Luyện Công phòng bên kia: "Thích sư đệ, Nhất Diệp huynh có nói với đệ, chuyện hắn muốn tu hành lịch luyện ở chỗ chúng ta hay không?"

"Không có." Thích Thạch lắc đầu.

"Thật đáng tiếc."

Nếu như Lục Nhất Diệp thực sự nguyện ý trực thuộc tại Ngân Quang Đảo, chắc chắn là một tin tức tốt với Ngân Quang Đảo, chưa nói tới Ứng Giao kia, chỉ riêng thực lực mà Lục Diệp thể hiện ra trước đó đã đủ khiến bọn họ coi trọng.

Nếu Lục Diệp không đề cập tới, thì khả năng cao là hắn sẽ không ở lại nơi này quá lâu. Việc này cũng không thể miễn cưỡng, đều phụ thuộc vào mong muốn của hắn.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.