Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chia Chiến Lợi Phẩm!

Phiên bản Dịch · 1319 chữ

Trên đường trở về, từ trong miệng Y Y, Lục Diệp biết được, sau khi nàng dẫn Ứng Giao ra xa mười dặm, đã thu lân giáp vào trong túi trữ vật, ngay sau đó, thoạt nhìn Ứng Giao khá sững sờ...

Sau khi nó trút giận hồi lâu lên vị trí khí tức lân giáp biến mất, lúc này mới kéo lấy thân thể thật dài rời đi, Y Y quan sát từ đằng xa, mới phát hiện dường như trong tròng mắt của nó còn có chút cô đơn?

Nàng nhìn theo phương hướng Ứng Giao rời đi, hình như nó lại muốn quay về cái hồ nước đã từng cư trú từ rất lâu kia, về phần có phải hay không, Y Y cũng không dám khẳng định, bởi vì lúc ấy Lục Diệp đã đưa tin gọi nàng trở về.

Trong phòng, Y Y ngồi xuống khôi phục, Hổ Phách ăn linh đan.

Trước đó, nàng đã mang theo mảnh lân giáp kia một mực xuyên qua lòng đất, tiêu hao không nhỏ, tự nhiên phải khôi phục lại một chút. Lục Diệp lại ngồi một bên kiểm tra linh khiếu bản thân, hắn đang suy nghĩ có nên tấn thăng bát tầng hay không.

Trước đó, hắn từng cân nhắc tới chuyện dùng tu vi thất tầng cảnh giết địch sẽ đạt được nhiều công huân, trong khi hắn đã có kinh nghiệm giết địch vượt hai tầng, dù đối chiến với cửu tầng cảnh cũng không có hại.

Nhưng bây giờ xem ra, thất tầng giết cửu tầng, cuối cùng vẫn phải phí một chút tay chân, không bằng sớm ngày tấn thăng bát tầng.

Còn nữa, giết địch đạt được công huân nào có nhiều như công chiếm trụ sở địch tông? Tính tới bây giờ, trong tổng số công huân hắn đạt được, có hơn phân nửa đều đến từ con đường như thế, chỉ có rất ít công huân chân chính đạt được thông qua giết địch.

Vẫn nên tranh thủ thời gian tấn thăng bát tầng cảnh thì hơn, tu vi mới là loại bảo hộ lớn nhất.

"Nhất Diệp đạo hữu." Bỗng nhiên dưới lầu truyền đến tiếng gọi.

Lục Diệp ló đầu qua cửa sổ nhìn xuống, chỉ thấy phía dưới có một thanh niên mặc áo xanh đang đứng, dường như đối phương cảm giác được ánh mắt Lục Diệp, lập tức ngẩng đầu nhìn lại, ôn hòa cười một cái, ôm quyền nói: "Quấy rầy đạo hữu."

"Chờ một lát."

Lục Diệp rụt đầu lại, rồi đi xuống lầu, mở cửa phòng, thanh niên kia đã đứng ở bên ngoài, hai huynh Hách Nhân muội đi theo phía sau, lúc này trong ngực hai người bọn họ có ôm theo một đống lớn túi trữ vật.

Lục Diệp nhìn thấy một màn này, lập tức hiểu rõ, đây là Ngân Quang Đảo mang phần chiến lợi phẩm đến cho mình rồi.

Hiệu suất này thật không tệ.

"Tại hạ phó sứ trấn thủ Ngân Quang Đảo Thích Thạch, ra mắt Nhất Diệp đạo hữu."

"Thích đạo hữu khách khí, mời vào trong." Chắc hẳn lầu nhỏ này là chỗ Ngân Quang Đảo chuyên môn dùng để đãi khách, trên lầu là nơi nghỉ ngơi, dưới lầu là nơi tiếp khách.

Lục Diệp dẫn Thích Thạch và huynh muội Hách Nhân đi vào, Thích Thạch nói: "Những vật này là một nửa ích lợi do Ngân Quang Đảo đạt được từ bên kia, trước đó La sư huynh từng có hiệp định cùng đạo hữu, cho nên ta làm chủ đưa tới, đạo hữu nhìn xem, nên để ở đâu thì phù hợp?"

Một đống lớn túi trữ vật, ít nhất cũng có một hai trăm cái.

"Làm phiền đưa lên trên lầu đi."

Y Y ở phía trước dẫn đường, dẫn huynh muội Hách Nhân lên trên lầu, để túi trữ vật lại, lúc này mới đi xuống.

Huynh muội Hách Nhân rời đi, Lục Diệp với Thích Thạch ngồi lại nói chuyện phiếm, chủ yếu là Lục Diệp muốn học hỏi kinh nghiệm từ người khác, hắn không quá tinh thông chuyện quản lý trụ sở, Thích Thạch đã là phó sứ, hiển nhiên phải có kinh nghiệm, học hỏi kinh nghiệm từ người khác vốn chẳng phải chuyện xấu.

Y Y đứng bên cạnh, vừa pha trà, vừa yên lặng lắng nghe.

Ngẫu nhiên Lục Diệp cũng liếc nàng một cái, rồi có chút ngạc nhiên, hắn không hề hay biết Y Y còn có loại bản lĩnh này.

"Trận chiến này toàn thắng, tông môn bên kia tất có khen thưởng. Theo ý của La sư huynh, đêm nay sẽ tổ chức tiệc ăn mừng, cũng là thời điểm tốt để đạo hữu bày tiệc mời khách." Bên trong đại sảnh, giọng nói của Thích Thạch vang lên: "Trước khi La sư huynh rời đi, đã nhờ ta đến hỏi đạo hữu một chút, xem ngươi có thuận tiện ra mặt hay không, dù sao trận chiến này có thể thuận lợi như vậy, đạo hữu có công lao to lớn."

Gã nói như vậy, Lục Diệp liền hiểu.

Trong mắt đại đa số tu sĩ trên Ngân Quang Đảo, trụ sở Kình Thiên Tông bị công chiếm, là do bọn họ quá xui xẻo, không biết vì lí do gì lại bị Ứng Giao theo dõi.

Nhưng một số ít người biết chuyện lại hiểu, Ứng Giao kia bị Lục Diệp dẫn dụ qua. Và sở dĩ ở thời điểm đại chiến cuối cùng Ứng Giao cứ đuổi theo người của Kình Thiên Tông không tha, lại bỏ qua người của Ngân Quang Đảo, cũng do Lục Diệp âm thầm động tay động chân.

Cho nên trong trận chiến này, Lục Diệp có công lao rất lớn.

Đã là tiệc ăn mừng, tự nhiên không thể thiếu công thần Lục Diệp này.

Nhưng nếu chuyện này thật sự được công bố rộng rãi, cũng tương đương với chuyện Lục Diệp có thể điều khiển Ứng Giáo ở một mức độ nào đó bị bại lộ ra. Trong khi đó, bản thân cái danh hiệu Lục Nhất Diệp của Bích Huyết Tông đã khiến đám người Vạn Ma Lĩnh bên kia rất thống hận rồi, một khi bại lộ thêm sự kiện lần này, rất có thể sẽ mang lại rất nhiều điều bất tiện cho hắn.

La Phục và Thích Thạch không có ý định đoạt công, cũng báo cáo đúng sự thật với tông môn bên kia rồi, sẽ không che giấu bất cứ điều gì, nhưng bọn họ phải cân nhắc tới ý nguyện của Lục Diệp.

Không thể không nói, bọn họ cân nhắc rất chu đáo.

Lục Diệp cho rằng người có tính cách như La Phục sẽ không suy xét đến những điều này, hẳn là Thích Thạch trước mặt này đã nghĩ ra một vài điểm mấu chốt, mượn lần bái phỏng này đến tìm thăm dò ý tứ của hắn.

"Chúng ta có thể thắng trận chiến này, là nhờ các vị đạo hữu Kình Thiên Tông đồng tâm hiệp lực, việc Ứng Giao tiến công tập kích kia, không liên quan gì đến ta."

Thích Thạch nghe vậy, lập tức gật đầu: "Như thế, ta hiểu rồi."

Sau khi Thích Thạch nói chuyện cùng Lục Diệp một hồi, gã nhanh chóng cáo từ rời đi.

Y Y đóng cửa, hứng thú bừng bừng cùng Lục Diệp chạy đến lầu hai, kiểm kê thu hoạch lần này.

Một hai trăm túi trữ vật, dù với hiệu suất mở khoá của Lục Diệp, cũng phải tốn hơn hai, ba ngày mới có thể mở ra toàn bộ, có điều trong này cũng có vài túi trữ vật không khóa, bên trong đó đều chứa đựng toàn hoa cỏ kỳ kỳ quái quái và linh khí.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.