Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kình Thiên Tông Xong Rồi!!!

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Rượu vừa vào bụng, La Phục thoáng bình phục trở lại, lập tức hô to: "Chỉ phòng ngự, đừng chủ động ra tay!"

Mấy trăm tu sĩ Ngân Quang Đảo tụ cùng một chỗ, nhóm thể tu chủ động đứng ở ngoài cùng, binh tu dựa vào sau, nhóm pháp tu thân thể yếu ớt và quỷ tu ở trung tâm nhất.

Từng gương mặt đều tái nhợt, kinh hồn táng đảm.

Nhưng nhìn một hồi, bọn họ lại phát hiện thế cục vừa trở nên rất vi diệu.

Ở bên ngoài vị trí của bọn họ, tu sĩ Kình Thiên Tông vốn đã phân tán lại một lần nữa hội tụ thành đội, ngay dưới Trâu Kỳ và Du Hồng Bảo dẫn đầu, cả đám đang liều mạng chạy trốn, thanh thế ầm ầm kinh người, mà ở sau lưng tu sĩ Kình Thiên Tông, lại là Ứng Giao đuổi theo không bỏ.

Dùng vị trí của bọn họ làm trung tâm, song phương liên tục chạy vòng quanh, không ngừng đuổi trốn.

Thi thoảng, Ứng Giao sẽ phun ra xà vụ, cũng có khi hai nhánh sừng thịt sẽ đánh xuống lôi đình, khiến cho Kình Thiên Tông bên kia thường xuyên truyền ra vài tiếng kêu thảm.

Tình huống gì đây?

Tu sĩ Ngân Quang Đảo ngơ ngác.

Nếu bình thường bị người ta coi nhẹ như vậy, khẳng định là bọn họ không vui, tốt xấu gì đám người bọn họ cũng có tới mấy trăm tu sĩ đang tụ tập ở chỗ này, dám ngó lơ bọn họ, đây là không để bọn họ vào trong mắt. Nhưng thế cục bây giờ, bọn họ lại chỉ ước bên mình không bị để ý tới.

Trên thực tế cũng không phải bọn họ bị người ta xem thường, chẳng qua hiện tại người của Kình Thiên Tông không có thời gian để công kích bọn họ mà thôi, đám người kia còn đang trốn chạy vòng quanh, có Ứng Giao nhìn chằm chằm vào người Kình Thiên Tông, không ngừng truy sát, đối phương lấy đâu ra tâm tư chú ý tới bọn họ bên này?

Đám người Ngân Quang đảo, quan sát một lát, xác định được tình cảnh trước mắt của phe mình, dù không đúng cho lắm, nhưng tốt xấu gì cũng coi như an toàn, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra.

Trong lúc nhất thời, ai nấy lại tấm tắc lấy làm kỳ lạ, suy cho cùng, đã người nào trải qua loại chuyện như vậy đâu?

"Cẩu tặc La Phục, còn dám nói Ứng Giao không phải là do Ngân Quang Đảo các ngươi thúc giục!" Âm thanh tức giận của Trâu Kỳ vang lên.

Đến lúc này, làm sao gã còn không rõ mình bị lừa rồi?

Ứng Giao này tuyệt đối đã bị người Ngân Quang Đảo điều khiển, nếu không, lấy đâu ra đạo lý nó chỉ nhìn chằm chằm lao tới giết bọn họ? Bọn họ bên này cứ một mực liều mạng chạy vòng quanh, trong khi Ứng Giao bên kia lại giống như giòi trong xương, không sao ném bỏ được.

"Đi chết đê!" La Phục cũng không cam chịu yếu thế, gã lập tức há miệng mắng lại một câu, vừa rồi lúc Ứng Giao xông về phía bọn họ, gã bị dọa đến mức trái tim muốn nhảy cả ra ngoài.

"Ngân Quang Đảo các ngươi chết chắc rồi!"

"Ngươi cứ sống qua hôm nay lại nói sau, cẩu vật!"

Song phương vừa làm một trận giao lưu nóng bỏng, thiết tha.

"Trở về Cửu Châu!" Trâu Kỳ không cam lòng rống giận.

Kế hoạch đã định không thể thành công, nếu giờ phút này bọn họ còn không trở về Cửu Châu, chẳng những trụ sở bị mất, môn hạ tu sĩ cũng tử thương thảm trọng.

Dưới sự dẫn dắt của gã và Du Hồng Bảo, tu sĩ Kình Thiên Tông chạy thẳng về phía Thiên Cơ Điện bên kia.

Sắc mặt La Phục có chút kích động, hiển nhiên gã muốn lao ra chặn đường đám người Kình Thiên Tông, nhưng sau khi suy xét lại thấy, nếu bên mình làm như vậy, lỡ sảy tay một cái, ngộ thương đến Ứng Giao thì sao? Dẫn tới cừu hận của Ứng Giao là không tốt đâu.

Tới cuối cùng, dù cơ hội khó được, La Phục cũng chỉ có thể tạm thời nhẫn nại.

Phóng tầm mắt nhìn tới, tu sĩ Kình Thiên Tông theo Trâu Kỳ dẫn đầu đã chạy về phía Thiên Cơ điện, Ứng Giao vẫn đuổi theo không bỏ, tựa như giữa hai bên có thù hận không đội trời chung.

Đợi cho đến khi đám người Kình Thiên Tông tới phía trước Thiên Cơ Điện, bọn họ không có dũng mãnh tràn vào, ngược lại, còn vội vàng triển khai thế trận, một bên để nhóm thể tu với thân thể cường tráng ngăn cản Ứng Giao, một bên để nhóm pháp tu và y tu thông qua Thiên Cơ Trụ rút lui trước.

Hai bên lại giao thủ ở trước Thiên Cơ Điện, tiếng oanh minh vang lên không dứt bên tai.

Chẳng qua trước đó Kình Thiên Tông đã tử thương không ít, lúc bị Ứng Giao truy sát lại chết thêm một nhóm, hiện giờ không ngừng có tu sĩ trở về Cửu Châu, cường độ phòng ngự đang nhanh chóng suy giảm.

Đến thời khắc cuối cùng, Ứng Giao đột phá phòng ngự của những thể tu, đâm đầu vào bên trong Thiên Cơ Điện, bên trong lập tức truyền ra vài tiếng kêu thảm, hiển nhiên những tu sĩ chưa kịp trở về Cửu Châu gặp nguy rồi.

Âm thanh rầm rầm rầm từ Thiên Cơ điện truyền ra, dường như Ứng Giao đang phát cuồng.

Người sống sót không ngừng chạy khỏi Thiên Cơ điện, bên trong không còn chỗ cho bọn họ nữa rồi, thân thể Ứng Giao dài hơn hai mươi trượng đã khuấy cho Thiên Cơ Điện chướng khí mù mịt, ở lại bên trong chính là chờ chết.

Toàn thân Trâu Kỳ đẫm máu tươi nằm trong một mảnh phế tích, nhìn qua bốn phía có chừng trăm vị tu sĩ Kình Thiên Tông đang đứng dày đặc xung quanh, trong mắt hoàn toàn u ám.

Gã biết, lần này Kình Thiên Tông xong rồi!

Ngoài năm dặm, Lục Diệp xoay người lên lưng hổ, nói với một câu Hách Nhân: “Cho người của các ngươi ra tay đi, nhưng dừng lại gần Thiên Cơ Điện!"

Hổ Phách lướt đi, chạy thẳng về phía trụ sở Kình Thiên Tông.

Huynh muội Hách Nhân theo sát phía sau, nửa đường lập tức đưa tin cho La Phục.

La Phục nhận được tin tức của Hách Nhân, nhanh chóng truyền lệnh, mấy trăm tu sĩ Ngân Quang Đảo vẫn canh giữ tại chỗ, ầm ầm giết vào bên trong trụ sở Kình Thiên Tông.

Thời khắc này, bên trong trụ sở Kình Thiên Tông cũng giống như một thiếu nữ không bố trí phòng vệ chút nào, đột nhiên lại có mấy trăm ác hán xông vào trong nhà, vừa nghĩ là biết kết cục như thế nào.

Chờ lúc Lục Diệp cưỡi Hổ Phách đuổi tới, bên trong Thiên Cơ Điện vẫn truyền ra tiếng vang rầm rầm rầm, toàn bộ Thiên Cơ Điện đều đang ầm ầm chấn động.

Có thể thấy được thi thể và máu tươi, vương vãi khắp nơi trên quảng trường Thiên Cơ Điện, khó mà đếm được số lượng tu sĩ Kình Thiên Tông đã chết.

Có lẽ vẫn có người trốn thoát, nhưng số lượng tuyệt đối sẽ không quá nhiều, dù trước đó cũng có người trốn được về Cửu Châu, nhưng cấp bậc Linh Khê cảnh của Kình Thiên Tông đã bị đánh cho thê thảm rồi.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.