Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Cố!!!

Phiên bản Dịch · 1371 chữ

Chẳng những hắn nghĩ như vậy, ngay cả Trâu Kỳ đang chỉ huy môn hạ tu sĩ tác chiến cũng nghĩ như vậy, mắt thấy Ứng Giao liên tiếp bại lui, trong lòng gã không khỏi sinh ra cảm giác món đồ chơi này cũng chẳng ra gì, làm hại gã vừa rồi cứ thấp thỏm lo âu.

Nhưng mọi người đã coi thường tính cách giả dối của Ứng Giao, xà tính vốn là âm ngoan hiểm độc, huống chi là xà yêu mạnh đến độ chuẩn bị hoá giao?

Ngay lúc tu sĩ Kình Thiên tông đánh lui Ứng Giao ra xa mấy chục trượng, bỗng nhiên Ứng Giao không chút dấu hiệu, trực tiếp cúi đầu, trên hai cái sừng thịt kia nở rộ lôi quang, một luồng điện quang to cỡ cánh tay đánh thẳng tới nhóm pháp tu đứng phía sau trận doanh.

Ngay lúc điện quang kia nổ tung, mấy pháp tu với thân thể yếu ớt phụ cận hóa thành mưa máu trong nháy mắt, không chỉ như thế, điện quang tinh mịn bắt đầu lan tràn khắp nơi, một mảng lớn pháp tu đều kịch liệt run rẩy, thuật pháp đang thi triển cũng gián đoạn.

Oanh oanh oanh. . .

Trên cặp sừng thịt kia không ngừng mà có lôi đình bắn ra, trận doanh pháp tu lập tức gặp phải xui xẻo, một đòn đã chết hơn hai ba mươi người.

Đám pháp tu còn lại tạm thời cũng khó mà thi pháp được.

Vẻ mặt vốn đang tung tăng nhảy nhót của Trâu Kỳ, lập tức cứng đờ, hoan hỉ trong lòng bị vài đạo lôi đình này đánh nát thành mảnh nhỏ.

Tuy tu sĩ Kình Thiên tông biết Ứng Giao tồn tại, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa có ai từng giao thủ với Ứng Giao, cho nên chằng người nào biết rốt cuộc xà yêu này có bản lĩnh gì… Mãi cho đến khi lúc này!

Nó bày ra thế yếu cho kẻ thù thấy, sau khi dẫn nhóm tu sĩ Kình Thiên tông bước vào phạm vi mấy chục trượng quanh mình, Ứng Giao bỗng nhiên phát uy. Hóa ra lúc trước nó biểu hiện bất lực như vậy, chính vì muốn địch nhân rời xa phạm vi đại trận phòng hộ.

Vài đạo lôi đình hạ xuống, nhóm pháp tu đã ngừng công kích, cuối cùng Ứng Giao cũng có cơ hội thở dốc, nó há miệng rắn, nhắm thẳng vào những đạo lưu quang ngự khí chi chít quanh quẩn bên người mình, rồi phun ra một ngụm xà vụ xanh biếc.

Một mảnh kinh hô vang lên, nhóm binh tu và quỷ tu đang ngự khí giết địch, lập tức kinh hãi phát hiện, mối liên hệ giữa mình và ngự sử linh khí đã bị chặt đứt.

Phải biết rằng, sở dĩ tu sĩ có thể ngự khí, là vì sau khi tu vi đạt tới rồi thất tầng cảnh, bọn họ có thể khống chế linh lực ly thể (rời thân thể), rồi trước đó đã rót đủ linh lực chứa đựng trong linh khí, tới khi cần sẽ đánh ra, tiến hành thao tác. Đây chính là ngự khí, đương nhiên, đây chỉ là phương thức ngự khí của tu sĩ Linh Khê cảnh, chờ sau khi tu sĩ mạnh mẽ đến trình độ nhất định, sẽ sinh ra thần niệm, đến lúc đó ngự khí sẽ không còn phiền toái như vậy nữa, những đại tu Thần Hải cảnh kia đều trực tiếp dùng thần niệm ngự khí, uy thế càng mạnh, cũng càng thêm linh hoạt.

Cho nên điểm mấu chốt để tu sĩ Linh Khê cảnh ngự khí chính là linh lực chứa đựng bên trong linh khí.

Nhưng xà vụ màu xanh biếc kia có tính ăn mòn mạnh mẽ, ngay cả đại trận phòng hộ của Kình Thiên tông còn suýt chút nữa thất thủ, huống chi là những thanh linh khí có phẩm chất bất đồng kia, chỉ cần bị xà vụ bao vây trong nháy mắt, phần linh lực chứa đựng trong những linh khí kia sẽ bị ăn mòn gần hết, đương nhiên mối liên hệ giữa tu sĩ và linh khí đã bị chặt đứt.

Chuỗi âm thanh “Đinh đinh đang đang” rậm rạp vang lên, linh khí đầy trời rơi xuống y như hạ sủi cảo vào nồi, lần này ít nhất cũng có hơn trăm kiện linh khí mất đi khống chế.

Ứng Giao lại phun thêm mấy ngụm xà vụ, sủi cảo hạ xuống càng nhiều.

Những linh khí may mắn chưa bị xà vụ ăn mòn đều được chủ nhân thúc giục thu hồi về, đâu còn dám làm càn ở trước mặt nó.

Biến cố thỏ khởi diêu lạc (con thỏ mới thò đầu ra mà con diều hâu đã sa xuống- chỉ động tác cực kỳ nhanh chóng), khiến cho nhóm pháp tu Kình Thiên tông nhất thời khó có thể thi pháp, ngự khí của binh tu và quỷ tu cũng mất đi uy hiếp.

Nói cách khác, thủ đoạn viễn trình giết địch của Kình Thiên tông đã trực tiếp bị ngăn chặn.

Đầu óc Trâu Kỳ “Ông” một cái, chỉ cảm thấy một loại cảm giác lạnh lẽo chạy thẳng lên thiên linh cái (đỉnh đầu).

Ứng Giao cúi đầu, mắt rắn màu xanh biếc lóe lên quang mang tàn nhẫn, thân mình nó hơi hơi vung vẩy, cái đuôi rắn thật lớn tựa như một bức tường quật thẳng về phía nhóm thể tu đang che chắn ở tiền phương.

Nhóm thể tu đã sớm chuẩn bị từ lâu, ngoài thân thể mỗi người đều bốc lên khí huyết cuồn cuộn, phòng ngự linh khí trong tay hào quang đại phóng, một đám uyên đình nhạc trì (trầm lắng như vực, vững trãi như núi), vững như núi cao.

Bỗng nghe “Oanh” một tiếng. . .

Một mảng lớn quang mang linh khí ảm đạm, có nhóm phòng ngự linh khí phẩm chất không đủ, vừa hứng chịu một kích này, đã trực tiếp hóa thành mảnh nhỏ bay tán loạn, còn có bóng dáng của vài thể tu, bay lên cùng linh khí. Ở giữa không trung, ai nấy đều phun máu tươi, vẻ mặt uể oải.

Chỉ có ít ỏi mấy thể tu cửu tầng cảnh, có thể ngăn chặn được một kích cuồng bạo này, chẳng qua thân hình cũng không ngừng được, lập tức phải lui về phía sau, toàn thân run rẩy kịch liệt.

Công kích của hung vật như Ứng Giao, căn bản không phải những người như bọn họ có thể thừa nhận được, nếu không phải người đông thế mạnh, chỉ tính riêng một kích vừa rồi kia, mấy thể tu bọn họ cũng phải chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.

Nhưng vậy còn chưa xong, Ứng Giao vừa đánh xong một kích, đuôi rắn thật dài lại nâng lên cao cao, rồi ầm ầm đập xuống đám người bên dưới.

Người biết xem tình thế thì đã sớm bỏ chạy, người chậm chân hơn trực tiếp bị đập cho thi cốt vô tồn, cái chết thảm trọng.

Từ sau khi Ứng Giao phản công, chỉ vài công kích, đã phá cho trận hình của Kình Thiên tông tán loạn, đuôi rắn kia lần lượt giơ lên, hạ xuống, mỗi một đánh đều có người tử vong.

Dường như làm vậy lại khiến nó không quá đã nghiền, đầu rắn cũng tham gia vào, cúi xuống một miếng cắn một người, ném binh tu nọ lên cao cao, rồi trong tiếng thét chói tai đầy hoảng sợ của binh tu kia, miệng rắn cắn thân thể gã thành hai đoạn. Trong miệng Ứng Giao, máu tươi điên cuồng phun ra.

Một màn này đánh sâu vào thị giác quá mạnh mẽ, lập tức có khá nhiều tu sĩ trực tiếp sụp đổ tâm thần.

Lại nói, bọn họ bị Ứng Giao dùng lôi đình đánh chết, hay dùng đuôi đập chết đều không tính là gì, nhưng bị cái mồm to như chậu máu trực tiếp cắn chết như vậy, lại quá mức khủng bố.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.