Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kình Thiên Tông!

Phiên bản Dịch · 1377 chữ

Nghĩ lại, bản thân hắn và Hổ Phách cũng khá giống nhau, dù sao đều là ăn ăn ăn. . .

Đúng là linh khí thuộc vòng trong vô cùng nồng đậm. Một đường này đi tới, khiến Lục Diệp cảm nhận rất rõ ràng tình huống này, càng tiến sâu vào bên trong, linh khí thiên địa càng nồng đậm.

Mà nơi này mới chỉ là rìa ngoài của vòng bên trong thôi nhưng độ nồng đậm của linh khí đã gần gấp đôi khu dã ngoại phía Bích Huyết Tông bên kia. Trách không được tất cả đại tông môn đều dồn toàn lực muốn tăng phẩm cấp tông môn lên, phẩm cấp càng cao, vị trí trong Linh Khê chiến trường càng tốt, hiệu suất tu hành của môn hạ đệ tử cũng tăng lên cao tương ứng.

Không chỉ đơn giản như thế, trong Linh Khê chiến trường còn có rất nhiều nơi sản xuất vật tư, càng ở bên trong, sản lượng càng dồi dào.

Có thể coi vị trí hiện tại của Lục Diệp nằm bên trong phạm vi trụ sở Kình Thiên Tông.

So sánh với tình huống vòng ngoài, chắc chắn phạm vi trụ sở của tông môn vòng trong phải bao trùm lớn hơn rất nhiều lần.

Lấy Kình Thiên Tông này làm ví dụ, phạm vi trụ sở của bọn họ bao trùm chừng ba, bốn trăm dặm. Nói cách khác, lấy trụ sở làm trung tâm vẽ một đường kính dài chừng ba, bốn trăm dặm, là có thể nhìn ra phạm vi trụ sở bao trùm. Bên trong phạm vi này đều là địa bàn của Kình Thiên Tông.

Ngược lại, phạm vi mà Bích Huyết Tông có thể bao trùm không lớn hơn trăm dặm, dù là trước đó Lục Diệp đánh cho Thiên Sát Điện và Phùng thị tàn phế, Bích Huyết Tông cũng chỉ có thể xưng vương xưng bá trong phạm vi trăm dặm mà thôi.

Sở dĩ có tình trạng này, chủ yếu là vì phạm vi của tông môn có liên quan đến số lượng và thực lực của tu sĩ.

Tông môn vòng ngoài có phẩm cấp thấp nhất, số lượng cũng nhiều nhất, cho nên kể cả khi phạm vi vòng ngoài lớn nhất, thì ngược lại, tất cả trụ sở đại tông môn đều được sắp xếp khá dày đặc, mà tu vi của tu sĩ cũng không cao, như vậy phạm vi kiểu này chỉ đủ để thỏa mãn cho tu sĩ dưới thất tầng cảnh hoạt động.

Đến vòng trong lại khác, nơi này có rất nhiều tu sĩ bát tầng cửu tầng, có thể dùng thuật Ngự khí phi hành, cho nên nếu phạm vi hoạt động quá nhỏ, sẽ không thi triển được. Bên cạnh đó, tông môn vòng trong lại có số lượng ít hơn vòng ngoài rất nhiều, cách sắp xếp trụ sở cũng thưa thớt hơn một chút.

Nhưng mặc kệ là dày đặc hay thưa thớt, chỉ cần có trụ sở của hai tông môn thuộc thế lực trận doanh tiếp giáp với nhau, kiểu gì cũng sẽ xảy ra xung đột.

Lục Diệp phân biệt phương hướng một chút, sau đó đưa tay nắm lấy Hổ Phách đang nằm sấp trên bả vai mình, ném nó xuống dưới đất.

Hổ Phách nhẹ nhàng rơi xuống, quay người nhìn Lục Diệp, bốn mắt nhìn nhau, hai mắt mờ mịt.

Được một lát, Hổ Phách mới phản ứng lại, kim quang quanh thân phóng lớn, yêu nguyên cuồn cuộn, hình thể nó nhanh chóng to lên, trong chớp mắt đã từ một con thú nhỏ dài hóa thành mãnh yêu uy phong lẫm liệt.

Lục Diệp xoay người lên lưng hổ, đi thẳng về phía trụ sở Kình Thiên Tông. Nếu bọn họ đã đến báo thù, tất nhiên cũng không cần khách khí với người khác làm gì.

Hắn không muốn tới trụ sở người ta gây sự, tu sĩ bên trong trụ sở luôn là nhiều nhất, nếu đơn thương độc mã chạy tới, khẳng định không chiếm được lợi ích.

Nhưng nếu nơi này đã là phạm vi trụ sở Kình Thiên Tông bao trùm, tất nhiên sẽ có tu sĩ Kình Thiên Tông hoạt động bên ngoài. Dùng thực lực hiện tại của hắn, chỉ cần không đụng phải tu sĩ chuyển tu công pháp Thiên cấp, về cơ bản đều có thể giết được, mà dù có thực sự đụng phải tu sĩ chuyển tu công pháp Thiên cấp, thì có Phi Dực Thứ Văn, hắn cũng có vốn liếng để chạy trốn.

Chẳng qua có thể không dùng tới Phi Dực linh văn là tốt nhất. Đây cũng không phải thứ văn mang tính vĩnh cửu, mỗi một lần điều động, quang trạch (vẻ lộng lẫy) của Thứ Văn sẽ ảm đạm đi hơn một chút, dùng nhiều lần, Thứ Văn sẽ biến mất.

Ý tưởng của hắn rất đơn giản, hắn sẽ đi xung quanh quan sát một chút, nếu đụng phải tu sĩ Kình Thiên Tông đương nhiên là làm thịt. Dù sao hắn đến vòng trong này cũng là ma luyện bản thân. Thời gian còn nhiều, một lần làm thịt một hai người, chỉ cần hắn làm thịt đủ nhiều, chắc chắn sẽ khiến Kình Thiên Tông thương gân động cốt.

Nếu bọn họ đã ra tay với hắn trên Kim Quang đỉnh, thì đừng trách hắn chạy tới nơi đây trả thù. Y Y vẫn xuất quỷ nhập thần như vậy, thỉnh thoảng lại biến mất không thấy đâu nữa, rồi bỗng nhiên không biết từ chỗ nào xuất hiện.

Mặc dù mộng tưởng trở thành y tu của nàng đã bị phá hủy, cuối cùng Y Y bất đắc dĩ phải trở thành một pháp tu, nhưng nàng vẫn rất yêu thích thu thập dược liệu.

Y Y đeo bên hông treo cái túi trữ vật, chỉ cần nhìn thấy thứ gì nghi ngờ là dược liệu lập tức hết lòng thu thập, sau đó cất vào trong túi trữ vật, về phần giá trị nhiều hay ít, thì không nói được rồi.

Trước kia nàng còn không thể mang theo thứ gì đó đi xuyên qua chướng ngại vật, bởi vì bản thân nàng là linh thể, thân thể chẳng phải hư cũng chẳng phải thực, không có hạn chế trên phương diện này, nhưng đồ vật mà nàng mang theo lại không thể xuyên qua.

Nhưng sau khi được chưởng giáo chỉ điểm, bây giờ nàng chỉ cần điều động lực lượng sau đó mang đồ vật theo người, cũng có thể tự do đi xuyên. Nghe nói đây là một loại độn pháp, chỉ có một điểm, nàng không thể mang theo vật sống đi xuyên qua được. Dù là như thế, vậy cũng cực kì không tầm thường.

Lục Diệp cảm thấy nơi này đã thuộc phạm vi trụ sở người ta, muốn tìm mấy người chém chém là chuyện rất đơn giản, ai ngờ cưỡi Hổ Phách đi nửa ngày, ngay cả cái bóng người cũng không thấy, thậm chí hắn còn có chút hoài nghi có phải mình đã đi nhầm phương hướng hay không. Bởi vậy, hắn còn cẩn thận lấy Thập Phân đồ ra so sánh một chút, xác định phương hướng không sai.

Lục Diệp tỉ mỉ nghĩ lại, cảm thấy có thể là mình đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, phạm vi trụ sở tông môn thuộc vòng trong bao trùm vốn không nhỏ, không giống vòng ngoài bên kia, ra ngoài đi một chút cũng có khả năng đụng phải kẻ địch.

Nói nữa, nếu không có chuyện gì xảy ra, các tu sĩ cũng sẽ không tùy tiện chạy loạn, có thời gian như vậy, còn không bằng ngồi xuống tu hành, nâng cao tu vi.

Trừ phi phát sinh xung đột gì đó với đám người hàng xóm. Nhưng như vậy tất nhiên là thành quần kết đội xuất động.

Nói như vậy, dường như bọn họ không mấy khi tùy duyên đi loạn một mình, xem ra vẫn phải tìm tới khu vực có sản xuất vật tư của Kình Thiên Tông bên này.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 301

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.