Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3

Phiên bản Dịch · 1484 chữ

Chương 3

Tất cả đều là vì nhiệm vụ! Hệ thống không nhìn Tiểu Thời Húc nữa, lật tiền riêng của mình, nhịn đau, lén mua phụ kiện livestream, lấy Tiểu Thời Húc làm điểm cố định, định vị Lam Tinh.

Trong giây phút kết nối đó, tất cả điện thoại, máy tính cho dù là có mạng hay không ở Lam Tinh, chỉ cần mở máy, lập tức nhảy ra phòng livestream.

[Định vị thành công, bắt đầu bắt sóng với Lam Tinh...]

[Tự động ký hợp đồng livestream -- Thời Húc.]

[Từ trường tín hiệu không ổn định, bắt đầu thu phạm vi phát sóng...]

[Kiểm tra livestream đến từ Hoa Hạ, xác nhận phạm vi kết nối cuối cùng --- lãnh thổ Hoa Hạ.]

Ba giây, khi tất cả mọi người còn chưa phản ứng lại, phạm vi livestream trên toàn cầu nhanh chóng thu hẹp lại, cuối cùng chỉ còn lại điện thoại, máy tính ở lãnh thổ Hoa Hạ là còn livestream.

Trực tiếp lưu manh độc chiếm màn hình.

Núi rác khổng lồ trong livestream lướt qua, ống kinh xoay một cái, tất cả mọi người trên lãnh thổ Hoa Hạ đều nhìn thấy một đứa nhỏ gầy gò đang ngồi xổm trước đống rác, mặt mũi tèm lem, bẩn đến chỉ còn lại đôi mắt lấp lánh như trái nho là có thể nhìn.

Nó đang chầm một vật liệu mềm không biết là từ chất liệu gì, một mặt mông lung bỗng nhiên hiện ra trong màn hình livestream.

"Đệt! Phòng livestream này là gì đây, bỗng nhiên hiện ra, dọa tôi!"

"Đứa nhỏ này là ai chứ? Ai lại vô liêm sỉ đến nỗi livestream một đứa nhỏ nhặt rác chứ, đây là chuyện mà người làm được sao? Này tuyệt đối là ngược đãi."

"Ba mẹ nó đâu, khuôn mặt nhỏ bẩn đến không nhìn được rồi."

"Có thời gian quan tâm đứa nhóc này không bằng mau chóng quan tâm đến thông tin cá nhân của mình đi! Phòng livestream này không đóng được, virus độc hại!"

"Bé con này nhìn mới có hai ba tuổi, nhỏ nhỏ một xíu, hiểu được cái gì chứ."

"Trong tay bé con là rác thải gì chứ, mau vất đi, đen xì xì, dính dính, không sợ có độc sao."

"Báo cảnh sát đi, ai cmn đưa đứa nhỏ đến đống rác chứ."

"Chỉ có tôi cảm thấy thùng rác phía sau lưng nhóc con kỳ quái sao? Không có cái nào quen mắt cả."

"Mịa! Tên hacker nào làm vậy, văn kiện của tôi! Hợp đồng của tôi!"

...............

Màn hình livestream nửa trong suốt, từng dòng bình luận nhanh chóng lướt qua, nhanh đến mức xem không kịp.

Thời Húc tò mò nhìn ô vuông chữ quen thuộc, do dự chốc lát, giơ tay nhỏ lên: "Ca ca, đây là cái gì? Ta xem không hiểu."

Hệ thống đang nén dung hợp phụ kiện livestream, điều chỉnh tần số tín hiệu, chỉ có tần số của hệ thống và livesteam đồng nhất, mới không bị phát hiện là nó làm trái quy tắc.

Cũng bởi vì đang làm thao tác trái với quy tắc, nó dung hợp rất rất cẩn thận, Tiểu Thời Húc vừa nói chuyện, thiếu chút nữa lộ tín hiệu ra ngoài.

Hệ thống hít sâu một hơi, tiện tay tải chữ viết Hoa Hạ vào trong ý thức của Tiểu Thời Húc: "Ta đang cài đặt livestream, ba ngươi ngày nào cũng có thể nhìn thấy ngươi, ngươi xem như đang trò chuyện video với ba mình, muốn nói gì thì nói đó, bình luận tự mình đọc đi, chớ phiền ta, làm nhiệm vụ thật tốt, dọn rác, bằng không, ta sẽ cắt livestream, ba ngươi sẽ không nhìn thấy ngươi nữa!"

Nói xong, hệ thống trực tiếp lặn mất, chuyên tâm dung hợp phụ kiện.

Sau khi Thời Húc nghe xong, hoàn toàn biến sắc, như gặp phải đại địch, video nó hiểu, có thể nhìn thấy người dù cách rất rất rất xa.

Nó đang gọi video với ba nói! Ba nó đang nhìn nó!

Thời Húc theo bản năng vứt rác trong tay đi, luống cuống tay chân bò dậy, dấu tay nhỏ bẩn thỉu sau lưng, mím mím môi, bất an nói: "Ba ba, con là Dương Dương..."

Lời này vừa nói ra, âm thanh liền biến thành khóc nức nở.

"Ba ba đừng khóc, Dương Dương không chết, Dương Dương chỉ ra ngoài chơi bị lạc đường, ca ca nói, chỉ cần nhặt rác là mỗi ngày ba ba đều có thể nhìn thấy Dương Dương, Dương Dương nhất định sẽ cố gắng nhặt rác! Ba ba... Ba ba không được ghét bỏ Dương Dương dơ!"

Âm thanh của Thời Húc ngày càng nhỏ, oan ức gục đầu nhỏ, nó biết, người lớn đều ghét đứa nhỏ bẩn thỉu, giờ nó rất bẩn.

"Đau lòng quá, ba bé con mau ra đây, thằng bé khóc rồi."

"Bé con không khóc, em không bẩn chút nào cả, nếu như ba em chê em, chúng ta sẽ nuôi em, không cần ba em nữa."

"Đúng! Có thể để con đi nhặt rác, căn bản không phải là người ba tốt, không cần thì thôi."

"Các người không thấy nhãi con nhắc đến ca ca sao? Là ca ca bảo nó nhặt! rác! Vấn đề đến rồi, có phải là anh ruột không vậy?"

"Đã báo cảnh sát!"

"Hacker làm ra cái phòng livestream này là vì muốn cứu bé con sao?"

...

Cùng với hệ thống dung nhập, phụ kiện livestream cũng ngày càng được nhân tính hóa, vốn không thể thoát ra, bây giờ đã có thêm phần thoát.

Phòng livestream biến thành biểu tượng tinh hải, yên tĩnh nằm trong điện thoại, máy tính, khán giả có thể ấn vào biểu tượng để vào phòng livestream, tự do thoát ra.

Chỉ cần không cưỡng chế, tâm tình của khán giả nhanh chóng ổn định, có thể yên tâm xem livestream, còn về "hacker" tạo ra phòng livestream, đương nhiên là phải giao cho quốc gia rồi!

Tiểu Thời Húc cũng không cố ý đợi ba ba trả lời, ông nội nói, nó còn quá nhỏ, chưa trưởng thành, cho nên sẽ không nghe được lời đáp lại của ba mình.

Nó đã quen rồi, hít mũi, chớp mắt thật mạnh, xác định nước mắt không rơi nữa, nó mới ngẩng đầu lên, vừa hay nhìn thấy màn hình livestream nửa trong suố.

Nó kỳ quái phát hiện ra, nó đã nhận được những chữ hình vuông đẹp đẹp kia.

Những chữ đó chạy rất nhanh, có điều Tiểu Thời Húc có hệ thống, nhìn rất rõ ràng, trong nháy mắt bạo phát rồi, phồng má khóc lóc: "Ba ba của ta là ba tốt! Là ta tự mình đi lạc, không phải do ba ba! Ba ba là đại anh hùng! Mọi người không được ghét ba!"

"Emmmmmm được rồi, em nói đúng hết, vậy thì ba ba đại anh hùng của em ở đâu, tên là gì?"

"Ha ha ha, ngại quá, khi bé con tức giận hai má mềm mềm phồng lên, đáng yêu quá."

"Tức thành cá nóc bản người.jpg"

"Bé con, ca ca mà em vừa nói là ai? Tại sao hắn lại bắt em nhặt rác? Em biết em đang ở đâu không?"

.....

Tiểu Thời Húc nhìn thấy có người hỏi ba ba đại anh hùng của nó, nhất thời ưỡn ngực nhỏ, kiêu ngạo mà khoe khoang: "Ông nội nói, ba ba ta bảo vệ hơn một tỉ người mấy ngàn năm, nhiều người như vậy, lâu như vậy, có phải là siêu cấp lợi hại không."

Tiểu Thời Húc vung tay nhỏ hết cỡ, có điều, giơ ra liền nhìn thấy tay nhỏ bẩn thỉu, quẹt một cái, lại giấu tay phía sau lưng, trong lòng thấp thỏm liếc nhìn màn hình, phát hiện không ai nói nó bẩn, lén thở phào một hơi, giả một chưa từng giơ tay ra.

"Oa, ba em giỏi quá, mau nói cho chúng ta ba em là ai đi? PS: Tôi chưa nhìn thấy gì cả."

"Nghe em khoác loác, mau để ta nhìn thấy ba ba lợi hại của em đi, không nhìn thấy gì cả +1."

"Bé con, ca ca mà em nói là ai? Tại sao hắn bắt em đi nhặt rác? Em có biết mình đang ở đâu không?

...

Lúc này, đề tài liên quan đến "ca ca" dần dần hiện lên.

Nhưng Tiểu Thời Húc có lựa chọn chỉ nhìn thấy câu hỏi ba nó là ai trên màn hình, ngẩng đầu ưỡn ngực, cả người như phát sáng: "Ông nội nói, ba ba là Quốc gia, tên là Hoa Hạ, ông rất rất giỏi, là đại anh hùng."

Khán giả: ????

Ba ba là quốc gia Hoa Hạ???

Bạn đang đọc Nhãi Con Chế Tạo Tinh Cầu Cho Quốc Gia của Nhất Xích Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.