Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin lỗi, tôi không nghe rõ

Phiên bản Dịch · 1466 chữ

" Anh là ."

"Chờ một chút, đừng nói trước." Hạ Mộ Thanh tựa hồ nghĩ đến cái gì.

"Anh là khách hàng của công ty tôi ?" Hạ Mộ Thanh xoa bóp mi tâm, thể hiện cô có thể đoán ra: " Anh là Trương Lưu Đông?"

Diệp Thanh đang rất mừng rỡ chờ đợi cô nói ra tên mình, kết quả làm Diệp Thanh nhất thời trở nên rất cứng ngắc.

"Tôi gọi là Diệp Thanh!" Diệp Thanh trợn mắt một cái.

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Hạ Mộ Thanh che miệng, khom lưng xin lỗi.

Muốn trách chỉ có thể trách Diệp Thanh thanh âm không có gì đặc biệt, Hạ Mộ Thanh tâm cũng quá lớn, đơn đặt hàng của Diệp Thanh không để cô chú ý.

"Không sao." Diệp Thanh nhăn miệng.

Diệp Thanh như vậy, để Hạ Mộ Thanh "Phốc xích " nhịn không được bật cười, rất không để ý hình tượng.

" Anh rất trẻ trung, cũng rất có chí hướng." Hạ Mộ Thanh nhìn Diệp Thanh một vòng: "Tôi thấy anh rất có tự tin."

"Nhìn cô cũng có vẻ rất giống tôi." Diệp Thanh hướng tên điều khiển thuyền ra hiệu: "đều là người quen, vào trong xưởng của tôi uống ly nước đã."

"Khẳng định lớn hơn anh." Hạ Mộ Thanh cười rất đắc ý, sính sính đi đằng sau Diệp Thanh, giống nai con đáng yêu.

Trong nhà xưởng, quái thú đã bị Diệp Thanh thu lại, trong viện chồng chất không ít đá, cắt chém điêu khắc hoàn tất đặt ở bên trong.

Diệp Thanh đem mọi người đến văn phòng, suy nghĩ có nên để Hạ Mộ Thanh mở mắt một chút, nhìn thấy uy lực của máy điêu khắc nhanh.

Để cho nàng bị mê hoặc, ý thức được mình ký kết hợp đồng lớn thế nào.

Nhưng mà Diệp Thanh dùng riêng bộ máy kia quá hắc khoa kỹ, để Hạ Mộ Thanh trông thấy, không hoài nghi mình là người ngoài hành tinh mới là lạ.

Bản dùng để bán còn chưa làm xong, xem ra chỉ có chờ ngày mai lắp ráp xong, lại gọi cho cô.

Tới văn phòng, Diệp Thanh bắt chuyện mời hai người ngồi lên ghế gỗ, mở máy đun nước, cho hai người chén nước nóng.

Lá trà Diệp Thanh không có, chỉ có thể mời nước trắng.

Hạ Mộ Thanh cùng người điều khiển cũng không phải cố ý tới làm khách, cũng không thèm để ý chuyện này.

Người điều khiển nói tiếng cám ơn xong , thì ra ngoài gọi điện thoại, liên hệ bảo hành du thuyền.

"Giám đốc Diệp, thật là trùng hợp." Hạ Mộ Thanh ngồi trên ghế nhẹ nhàng thổi lướt nhẹ qua nước nóng: "Hôm qua công ty của chúng tôi vừa tới Trung Vân, cùng Hoa Tinh ký kết hợp đồng ."

"Hôm nay cố ý mượn chủ tịch Hoa Tinh du thuyền đi ra hóng gió một chút, chúng tôi ở Hoàn tỉnh tất cả đều là núi, rất khó có cơ hội được ra biển."

"Đúng là rất khéo, lần đầu gặp cô tôi còn tưởng là siêu sao nào đến đấy." Diệp Thanh ánh mắt lén nhìn đôi chân thon của cô, đương nhiên trên nét mặt không để lộ ra cái gì.

"Cám ơn anh đã khen." Hạ Mộ Thanh mỉm cười nói: "mấy tấm đá chất lượng như thế nào, tôi nhìn trong viện chồng chất không nhiều, đều tiêu thụ hết rồi sao ?"

"Chất lượng rất tốt, dù sao tôi cũng không tìm ra khuyết điểm."

"Đúng, giám đốc Diệp công xưởng xây ở bờ biển, vậy nhất định rất hay ra biển câu cá?" Hạ Mộ Thanh có chút mong đợi nói: "Du thuyền bên trong có rất nhiều cần câu, vùng biển này cá nhiều không vậy ?"

"Nào có cá, vùng biển này chất nước rất kém."

"Tôi nhìn nước biển rất xanh nha, cũng không có mùi gì lạ."

Diệp Thanh trong lòng tự nhủ nước biển xanh đó là bị chất ô nhiễm làm ra, còn mùi lạ thì Diệp Thanh cũng không hiểu.

"Nơi này hình như có nhà máy hóa xả nước thải, coi như câu được cá cũng không thể ăn."

"Vậy tôi đi chỗ khác thử một chút, tôi còn chưa từng được câu cá ngoài biển!" Khó có cơ hội nghỉ ngơi, Hạ Mộ Thanh sao có thể từ bỏ.

Lúc này người điều khiển cũng đi tới, hắn đưa trả ví cầm tay cho Hạ Mộ Thanh.

"Tiểu thư, tôi đã liên hệ một xưởng đóng tàu, bọn họ lập tức liền phái người tới."

"Làm phiền anh Vương rồi." Hạ Mộ Thanh hướng hắn gật đầu.

Tiếp nhận ví, Hạ Mộ Thanh từ bên trong lấy ra Ngọc Như Ý, thả trong lòng bàn tay, vừa vuốt vuốt vừa cùng Diệp Thanh nói chuyện phiếm.

Ngọc này hẳn là Dương Chi Ngọc, xem ra rất đắt đỏ .

Cùng mỹ nữ làm bạn, thời gian trôi qua nhanh chóng.

Diệp Thanh cảm giác chưa tới hai mươi phút, thực ra đã sắp một giờ. Một cỗ xe tải chạy nhanh đến công xưởng , bảy tám tên mặc đồng phục 【 xưởng thuyền Hồng Tinh 】, mang theo dây thừng cùng thùng dụng cụ, được người điều khiển chỉ dẫn , đi vào cầu tàu.

Diệp Thanh theo Hạ Mộ Thanh cũng chạy tới xem náo nhiệt, kết quả lại khiến đám nhân viên đưa ánh mắt nóng bỏng nhìn Hạ Mộ Thanh.

"Tranh thủ thời gian làm việc!" Người đội trưởng trung niên lên tiếng.

Thật trùng hợp là mấy người này trước kia có tới Ngân cung phá cửa, nhưng lúc đấy bọn họ đều che kín mặt nên Diệp Thanh không nhận ra

Hiện tại là đầu mùa hè, sớm lạnh giữa trưa mát, một tên ở trước mặt Hạ Mộ Thanh, khoe khoang cởi áo khoác, bên trong là bộ đồ bơi, sau đó mang theo kính bơi, cùng máy chụp ảnh dưới nước phù phù nhảy vào trong biển.

Mỹ nhân ở bên cạnh, tên này liền thể hiện kỹ thuật lặn, mất một lúc khoa trương mới từ đuôi tàu trồi lên.

Hạ Mộ Thanh xinh đẹp cười, khen một câu thật tuyệt!

Bên cạnh mấy tên kia cũng nhất thời muốn cởi đồ nhảy xuống biển thể hiện theo.

Đội trưởng tiếp nhận máy ảnh, mở lên xem ảnh bên trong, lấy ra một tấm rõ nhất cho người điều khiển tàu nhìn.

Du thuyền phần đuôi có hai cánh quạt. Đoán chừng là đụng phải tảng đá lớn, hiện tại hai đài cánh quạt toàn bộ vặn vẹo .

"Thuyền này là do công ty Thái Dương Điểu sản xuất, cánh quạt là nhập từ Đức, có bảy lá quạt. Tôi phải hỏi trong xưởng còn hàng trong kho không đã."

Tên đội trưởng gọi điện thoại trở lại xưởng , báo loại du thuyền, cùng kích thước cánh quạt.

Ước chừng qua năm phút đồng hồ, điện thoại bên đó gọi lại .

"Xin lỗi, loại cánh quạt này trong kho chúng tôi không có hàng tồn. Loại giống vậy cũng hết, chúng tôi liên hệ bên Thái Dương Điểu, bọn họ cũng không có hàng tồn. Du thuyền đều là có đơn đặt hàng mới bắt đầu làm việc, nhất định phải đặt hàng lại bên Đức ."

"Chuyển phát nhanh quốc tế có thể phải mất một tuần a?"

"Một tuần?" Người điều khiển có chút lo lắng, thuyền là hắn làm hỏng, thời gian kéo càng lâu, sếp tự nhiên càng không cao hứng.

Hạ Mộ Thanh có chút thất vọng, xế chiều ngày mai cô đã phải trở về.

Diệp Thanh cũng tới xem ảnh chụp, cánh quạt đại khái dài 10 cm.

"Các anh cắt ra một đôi được không ?"

Một tuần, du thuyền bỏ neo ở đây lâu như vậy, Diệp Thanh không chịu được công xưởng của mình có người ngoài ra ra vào vào.

"Cánh quạt tôi thấy kết cấu cũng đơn giản, kích thước cũng không lớn."

Diệp Thanh ôm cánh tay: "Các anh khẳng định có trung tâm CNC gia công, cặt một cặp cánh quạt đi không được sao?"

" Anh nói cái gì?" Lần trước phá cửa là bọn hắn đi mới bắt đầu làm việc.

Tên đội trưởng tất nhiên không nhận ra Diệp Thanh.

Nghe bảo cắt một cặp cánh quạt, tên chỉ huy cùng đàm công nhân nhịn không được bật cười rất lớn tiếng.

"Rất xin lỗi, tôi không nghe rõ." tên đội trưởng móc móc lỗ tai: "anh nói là cắt một đôi cánh quạt cao tốc bảy lá ?"

Bạn đang đọc Nhà Máy Quái Thú Siêu Cấp (Dịch) của Hạp Trung Tàng Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.