Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công thức

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

“Đi?”

“Đúng thế, lần sau tôi tới chính là sáu ngày sau. Đến lúc đó, chúng ta lại cùng đi săn thú.”

Pochi đột nhiên phanh gấp, Mã Lục theo bản năng ôm lấy người cậu.

“Sáu ngày sau anh mới tới tìm tôi á?”

“Ừm. Hơn nữa sau khi tôi đi, hiệu quả cường hóa trên người cậu cũng sẽ biến mất. Thế nên tốt nhất cậu cũng nhanh chóng trở về thành phố đi, cố gắng đừng một mình đi ra ngoài săn thú lúc tôi không có mặt.”

“Hả?” Pochi há to miệng.

Thấy thời gian không còn nhiều, Mã Lục cũng bắt đầu nói nhanh hơn, “Cuối cùng, sáu ngày sau nhớ đến đây đón tôi, hoặc có thể tới nơi đầu tiên chúng ta gặp nhau tìm thử.”

“Đợi đã.”

Pochi nhíu mày lại, nói: “Nhưng nơi này là sa mạc cơ mà? Anh có chắc chắn muốn tách ra ở chỗ này không?”

Chỉ là, không có ai trả lời.

Pochi quay đầu lại, người ngồi trên ghế sau đã biến mất như chưa từng xuất hiện.

Nếu không phải sau xe máy còn treo những con mồi vừa săn được, thì suýt nữa cậu đã cho rằng mọi chuyện xảy ra lúc trước đều chỉ là ảo giác của mình rồi.

Khi con số đếm ngược trên cổ tay về không, Mã Lục đã lập tức trở về chiếc sô pha trong phòng khách. Hắn thấy mình vẫn ngồi khoanh chân, nhưng bây giờ quả trứng gà vốn ở trên đỉnh đầu lại bị hắn cầm trong tay.

Trang phục săn thú trên người hắn, bao gồm cả cặp kính trông rất ngầu đều không còn. Thay vào đó chính là bộ đồ thể dục hắn cố ý mặc để chuẩn bị cho cuộc hành trình tới vị diện khác lần này.

May mà bốn trang bị Lão Vương đưa cho hắn, đặc biệt là Túi Thu Thập vẫn còn, lại còn được nhét đầy nữa chứ.

“Thành công rồi!”

Mã Lục vui sướng nhảy cẫng lên, hận không thể lập tức kéo Lão Vương ra ngoài bày quán, đổi nguyên liệu nấu ăn thành tiền, mãi đến khi liếc thấy đồng hồ trên tường mới bình tĩnh lại.

Bây giờ là năm giờ sáng.

Lúc hắn đi là bốn giờ năm mươi chín phút chiều, tính thời gian vừa vặn trôi qua mười hai tiếng đồng hồ.

Vì thế, hắn chỉ có thể tạm thời kiềm chế cảm xúc hưng phấn trong lòng, tới phòng bếp lấy hết nguyên liệu nấu ăn ra.

Lần này, hắn kiếm được tổng cộng hai mươi ba con Ấu Tích Lửa, mười hai con Chuột Chù Voi Xám, mười hai con Chuột Nhảy, sáu con Sói Lửa Hai Đầu, ba con Gà Ức Đen, hai con Rắn Đen và một con Cừu Dương Sa.

Trong đó, ngoài Sói Lửa Hai Đầu là nguyên liệu hai sao ra thì số còn lại đều là nguyên liệu nấu ăn một sao.

Mấy thứ này gần như chất đầy phòng bếp nhỏ, mùi tanh của thịt tràn ngập căn phòng.

Lão Vương bước vào phòng bếp. Mã Lục chưa kịp lên tiếng đã nhìn thấy một sợi dây kim loại ló ra từ dưới chiếc áo gió, cắm vào lỗ cắm bên trái vòng tay của hắn.

“Bây giờ tôi sẽ truyền công thức nấu nướng cho cậu. Cậu có thể xem đây là căn cứ, dựa theo nguyên liệu nấu ăn hiện có để quyết định và điều chỉnh món ăn hàng ngày, giao cho tôi nấu nướng.”

Cả quá trình truyền tin diễn ra trong khoảng mười mấy giây. Tiếp đó, Mã Lục phát hiện vòng tay của mình lại có thêm một chức năng có tên công thức.

Sau khi chạm vào, vòng tay lập tức hiện lên một câu.

Trong vũ trụ này không có đầu bếp hoàn hảo, chỉ có đầu bếp không ngừng theo đuổi sự hoàn hảo.

Mã Lục vuốt cằm, nói: “Chà, tôi cứ cảm thấy người biên soạn ra những công thức này nghiêm khắc với bản thân thế nào ý.”

Lão Vương thấy Mã Lục nhìn mình, bèn lắc đầu nói: “Tôi không biết là ai để lại. Bởi khi tôi mở mắt ra và nhìn thấy vũ trụ này, chúng đã ở trong trí nhớ của tôi rồi.”

“Thôi được rồi, để tôi xem bên trong có gì đã.”

Mã Lục vừa nói vừa lật xem các món ăn. Rất nhanh sau đó, hắn đã bị những món ăn kỳ lạ, hiếm thấy bên trong thu hút.

“Y, gián ba cánh cũng ăn được à? Chỉ nhìn tên thôi đã làm người ta cảm thấy không ổn rồi.”

“Chưng cháy giòn Mã thị, đây là cách làm gì vậy?”

“Còn có ngô đồng thơm, đây là loại gia vị gì thế?”

Lão Vương trả lời: “Có vài món dựa vào những dụng cụ bây giờ chúng ta có không thể nấu. Có vài món cần dùng gia vị đặc biệt cũng có thể tạm thời bỏ qua. Mặt khác, nếu cậu muốn lập tức mở cửa hàng thì tốt nhất không cần chọn những món phải xử lý nhiều trước khi nấu. Cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất, nhớ sử dụng chức năng tìm kiếm.”

Mã Lục cũng bị những món ăn muôn màu muôn vẻ này làm cho hoa mắt. Nghe vậy, hắn vội vàng đánh Sói Lửa Hai đầu vào thanh tìm kiếm, hơn chín trăm chín mươi chín công thức lập tức chỉ còn mười ba loại.

Mã Lục đọc từng món. Trong mười ba món, hơn nửa đều không thỏa mãn điều kiện nấu, hoặc cần dùng dụng cụ đặc biệt, hoặc là có mấy loại gia vị lạ.

Cuối cùng còn lại năm công thức hiện giờ có thể làm được, hơn nữa có ba công thức không hợp bán ngoài đường, thế nên số món có thể chọn chỉ có hai món.

Xúc xích nướng thịt sói lửa và bánh nhân thịt sói lửa chiên.

Bạn đang đọc Nhà Hàng Vũ Trụ Vô Hạn (Dịch) của Tiểu Ngốc Chiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.