Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân.

Tiểu thuyết gốc · 2731 chữ

Sau một hồi nói chuyện, cuối cùng thì Nam Phong cũng biết được tên của cô nàng này chính là Phạm Thị Kiều Vy, một cái tên nghe khá là dễ thương. Nàng nói nhà mình ở Nghệ An, nhưng lại theo học ở trường đại học Hàng Hải, càng trùng hợp hơn là nàng học cùng lớp với hắn.

Kiều Vy lên Hà Nội với mục đích là thăm người thân nhưng không ngờ trên đường về lại gặp bất chắc, nàng bị một nhóm buôn người để ý đến và bị đánh thuốc mê, rất may mắn là Nam Phong phát hiện kịp thời nếu không thì nàng đã bị bọn chúng bắt đến một nơi nào đó rồi.

“Chẳng lẽ đây chính là hào quang của nhân vật chính hay sao? Ra đường lần nào là cứu được mỹ nhân lần đấy hay sao?” Nam Phong dùng vẻ mặt vô cùng tự mãn để biểu hiện phong quang vô hạn của mình, hắn cảm giác mình giống như là nhân vật chính trong những cuốn tiểu thuyết mà hắn đã từng được xem vậy.

“Bạn tên Kiều Vy nhể? Được gặp mặt âu cũng là một cái duyên, hay là chúng ta đi cùng nhau về Hải Phòng đi?” Nam Phong thử hỏi Kiều Vy, hắn cũng muốn trên đường về nhà sẽ được một mỹ nữ bầu bạn bên cạnh.

“Ừm! Cũng được! Mong được bạn chiếu cố nhiều!” Kiều Vy cảm giác thiện cảm với người con trai này, một phần là hắn đã cứu nàng từ tay kẻ xấu, một phần cũng là vì tác phong chính trực của hắn. Mặc dù, tên này nhiều lúc cũng rất là là yy tự mãn, nhưng bản chất lại không phải là một kẻ xấu, có thể tin tưởng được.

“Cô gái này cũng thật là! Chẳng lẽ, bố mẹ nàng không dạy là không được đi theo người lạ hay sao? Nhất là đàn ông nữa chứ!” Suy nghĩ là thế, nhưng Nam Phong lúc này cũng rất là háo hức. Mặc dù, không phải là tình yêu nam nữ gì vì hắn đã có Yu Mina rồi, nhưng nếu được đồng hành cùng với một mỹ nữ thì ngu gì mà không làm.

------

Cuối cùng một tuần cũng nhanh chóng trôi qua. Bây giờ chính là thứ hai, ngày nhập học của hắn đã đến.

“Hà hà! Cuối cùng ngày nhập học cũng đã đến, mong rằng ở đấy sẽ có vô vàn những điều thú vị!” Nam Phong hiện giờ vô cùng háo hức, vì cuối cùng thì hắn cũng đã bước chân vào cánh cửa tuổi mười tám. Bây giờ, hắn có thể tự tin kích vào từ “Yes” trong dòng chữ “Bạn có đủ 18+?”.

“Nam Phong! Mình ở đây nè!” Tiếng nói từ xa vang vọng lại làm cho Nam Phong thoát khỏi mộng cảnh yy của mình. Hắn quay lại để xem là ai đang gọi mình, vì hắn cảm thấy giọng nói này vô cùng quen thuộc.

Không ai khác người gọi hắn chính là Kiều Vy, cô nàng này không biết đã đến trường từ lúc nào, nhưng lại cố ý đứng đợi hắn. FA cả một quãng thời gian học sinh cấp ba, không ngờ mới lên đại học một cái thì hắn đã có mỹ nữ đứng đợi để đi học cùng và mỹ nữ đang ngồi đợi ở nhà. Nam Phong cảm thấy cuộc sống này thật vô cùng mỹ mãn, thật là quá ư sảng khoái.

“Hello mỹ nữ! Không ngờ mới sáng sớm lại được một mỹ nữ đứng chờ đợi! Còn có điều gì tuyệt vời hơn nữa đây?” Nam Phong hí hửng tiến lại gần Kiều Vy, với phong cách nói chuyện tưng tửng của hắn, khiến cho nàng nở một nụ cười tươi rạng rỡ toả ánh nắng ban mai.

Nhìn thấy nàng cười mà làm cho tâm hồn của hắn có phần rộn rạo, hắn đờ đẫn một lúc, ngơ ngác đứng nhìn nàng, trong đầu hắn lúc này chợt nghĩ: “Mỹ nữ a! Ai cười lên trông cũng xinh đẹp như vậy hay sao? Yu Mina đã vậy rồi, không ngờ cô nàng Kiều Vy này cũng thế!”

“Hì hì! Mình biết là mình xinh đẹp rồi, bạn không cần phải khen nữa đâu a!” Kiều Vy đáp lại Nam Phong với một câu nói vô cùng dí dỏm.

“Khụ khụ! Thôi được rồi chúng ta đi vào thôi, không thì muộn mất!”

...

Buổi khai giảng đầu tiên trong cuộc sống đại học của hắn diễn ra khá là buồn tẻ, nhưng may mắn là hắn có một mỹ nữ bầu bạn bên cạnh, thế nên cảm súc chán nản nhanh chóng bị hắn gạt ra một bên, thay vào đó là tâm trạng háo hức, rừng rực đầy khí thế.

“Hé hé! Bốn năm học chung với mỹ nữ mà! Nếu không phải bị đuổi học sớm, thì ta đây chẳng phải sẽ trải qua một quãng đời sinh viên thật tươi đẹp hay sao?” Trong đầu của Nam Phong lúc này đang tràn đầy những ảo tưởng và mong chờ vào cuộc sống nhân sinh sau này.

Cuối cùng, tiết học đầu tiên cũng nhanh chóng kết thúc. Lúc này, Nam Phong đã nằm bò ra bàn vì mệt mỏi, nếu mà để hắn tập trung vào một thứ gì đó như là học chẳng hạn, thì hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi như vậy. Thế nhưng, nếu để hắn nghe một thứ gì đó một lúc lâu, mà lại dài dòng, lê thê nữa thì hắn không chịu nổi.

Mỹ nữ Kiều Vy rón rén tiến lại gần Nam Phong và vỗ một phát thật mạnh lên lưng của hắn, nàng nói: “Này chàng trai! Mới có tiết đầu thôi mà đã tỏ ra mệt mỏi như thế hả?” Nam Phong nằm rạp ở trên bàn uể oải trả lời: “Nghe niệm kinh buồn ngủ quá, thật không chịu nổi!”

Kiều Vy nghe hắn trả lời như vậy thì chỉ cười một tiếng, nàng nhanh chóng kéo hắn dậy và đề nghị: “Thôi không nằm ở đấy nữa! Chúng ta đi xuống căng tin đi!” Nói là đề nghị nhưng thực chất đây chính là ép buộc a, nhưng thôi, vì gái thì hi sinh chút nhân quyền cũng tạm chấp nhận được.

Do đây là buổi đầu tiên, thế nên mọi người trong lớp vẫn chưa nhận biết nhau quá nhiều. Có những người do quen biết nhau từ trước, thế nên cũng nhanh chóng kết thành từng nhóm. Kiều Vy mặc dù không có ai biết về nàng, thế nhưng đối với một nữ sinh cấp độ mỹ nữ, thì đi đến đâu nàng cũng là tâm điểm của sự chú ý. Lúc này đây cũng không ngoại lệ, nàng chính là tâm điểm bàn tán của mọi người trong lớp, nhất là nhóm con trai.

Nhìn thấy cảnh tượng Kiều Vy đang kéo tay Nam Phong đi ra ngoài, thì có người không nhịn được mà lên tiếng: “Mẹ nó! Mới vào đại học thôi mà đã có bạn gái rồi, đã thế còn là mỹ nữ nữa chứ! Đúng số hưởng mà!” Những người bên cạnh vô cùng đồng tình với lời nói của người này, họ cảm thấy cuộc đời thật là bất công, nhìn tên này cũng không phải là dạng mỹ nam gì mà lại có được mỹ nữ làm bạn, còn bọn hắn thì toàn là dực đựa ngồi đó nhìn nhau.

Nhưng cũng có người lại lấy Nam Phong ra làm động lực và lập lên lời thề là sẽ phải kiếm được bạn gái cấp hoa hậu giảng đường, nhưng sau đó bị những đồng học ngồi bên bĩu môi khinh bỉ, tỏ ra vô cùng khinh thường.

Nhóm con gái, có người thì hâm mộ nhan sắc của Kiều Vy, nhưng cũng có những người thì ghen ghét nàng. Người hâm mộ thì lấy nàng làm hình mẫu lý tưởng, người ghen ghét thì gán cho nàng biệt danh là “hồ ly tinh”, chưa gì mới đi học mà đã quấn quýt lấy trai rồi.

...

Căng tin trường đại học Hàng Hải cũng khá là sạch sẽ và thoáng mát. Nam Phong và Kiều Vy chọn cho mình một chỗ ngồi gần cửa ra vào để thuận tiện cho việc đi lại và gọi món. Do sáng dậy muộn thành ra là hắn vẫn chưa ăn gì, còn Kiều Vy mặc dù dậy từ rất sớm nhưng nàng muốn đợi hắn thế nên cũng chưa có cái gì vào bụng cả.

Cả hai ngồi ăn ngon lành bữa sáng, lâu lâu Nam Phong lại buông một vài lời nói đùa chọc cho Kiều Vy cười. Hắn lại đặc biệt thích cô nàng này lúc cười, vì theo hắn thì đó chính là lúc mà nàng trở nên đẹp nhất.

Đang ngồi ăn thì hắn nhìn thấy bên ngoài có một nhóm ba người đang vây quanh một cô gái, cô gái này dường như không muốn bắt chuyện với ba người này và tỏ ra vô cùng khó chịu. Nam Phong cũng không muốn xen vào chuyện của người khác, hắn biết trường đại học là một nơi tập trung rất nhiều thành phần con người, trong đó có cả những kẻ vô cùng lưu manh.

Nhưng kể cả như vậy thì bọn chúng cũng không dám làm bừa ở đây, một phần là e ngại mọi người xung quanh, một phần cũng là bọn chúng sợ nội quy của nhà trường và bị đuổi học. Cũng không dễ dàng gì để có thể theo học ở một trường nổi tiếng tại Hải Phòng như Hàng Hải này.

Nam Phong đang muốn quay mặt đi nhưng hắn lại cảm thấy cô nàng này nhìn có vẻ rất quen mặt. Hắn để ý kỹ một chút thì nhận ra ngay cô nàng này là ai. Cô nàng này tên là Phương Linh, chính là cô nàng hot girl cấp ba mà hắn đã có một thời gian tán tỉnh và theo đuổi.

Nhìn thấy người quen cũ gặp nạn, thì hắn không thể coi như là không biết gì được. Mặc dù, cô nàng này tỏ ra khá là kiêu ngạo, khi không thèm đoái hoài gì đến hắn, kể cả khi hắn ra sức tán tỉnh và làm quen. Thế nhưng, dù sao nàng cũng là cháu gái của má Phương, mà má Phương cũng coi như là một người đối sử tốt với hắn, thế nên hắn lại càng không thể bỏ đi được.

Nam Phong xin lỗi Kiều Vy một tiếng và nói là mình ra đây có chút việc. Hắn nhanh chóng đứng dậy và tiến lại gần nhóm người này.

Phương Linh nổi lên như là một mỹ nữ trường cấp ba. Mặc dù, nàng đã tốt nghiệp, thế nhưng sau khi lên đại học, thì nàng vẫn trở thành tâm điểm của sự chú ý bằng nhan sắc của mình. Chính vì vậy mà nàng bị một vị đàn anh khoá trên để mắt đến.

Người đàn anh này tên là Vũ Minh Hùng, là một người rất có danh vọng trong trường học, hắn là một kiện tướng karate, tên này mang đai đen tam đẳng và cũng là một người có danh tiếng trong làng võ thuật nước nhà.

Phương Linh mặc dù vô cùng chán ghét người này vì tính tình bốc đồng của hắn, nhưng cũng không tiện từ chối thẳng thừng, thế nên mới tạo thành một cục diện rối rắm như lúc này.

Đang trong lúc khó xử không biết nên sử lý như thế nào, thì nàng phát hiện ra có một người con trai đang tiến lại gần. Nàng cũng có ấn tượng với người này, vì trong số những chàng trai tán tỉnh nàng hồi học cấp ba, thì tên này lại đi làm quen với cả bà của nàng nữa. Nàng đang không biết tên này lại đây làm gì thì nghe thấy hắn lên tiếng: “Này mấy anh lớp trên! Các anh đang làm gì bạn của em vậy!”

Minh Hùng nhíu lông mày của mình lại, hắn quay lại để biết xem tên nào dám cả gan xen vào chuyện tán gái trọng đại của hắn. Sau khi nhìn thấy Nam Phong thì hắn ta nhếc môi khinh thường, một tên gầy gò, ốm yếu như thế này lại đang muốn làm trò anh hùng cứu mỹ nhân cơ đấy.

Nam Phong nếu mà biết được suy nghĩ của tên này, thì hắn sẽ tức giận mà xông lên làm gỏi tên này một trận. “Mẹ nó! Lại có thằng dám gọi hắn là gầy gò! Phải nói là hình thể lý tưởng mới đúng! Mắt bọn này đúng thật là có vấn đề nặng rồi!”

Tên này nhìn Nam Phong với ánh mắt khinh thường, hắn nói: “Không phải việc của chú! Chú mày tránh qua một bên đi, không thì đừng trách!” Nam Phong nghe thấy giọng điệu khinh thường của tên này, thì hắn bĩu môi một cái và nói: “Nếu không thì sao đây a?”

Phương Linh dường như không sợ trời thêm loạn, nàng lại “đổ thêm dầu vào lửa” khi tiến lại gần Nam Phong và ôm lấy cánh tay của hắn, nàng nhìn tên đàn anh trước mặt và nói: “Để em giới thiệu với anh một chút nha! Đây là bạn trai của em đấy!” nói xong nàng híp đôi mắt phượng của mình lại nhìn Nam Phong một cái và cười trộm hắn.

Nam Phong nhìn thấy Phương Linh ôm lấy cánh tay của mình thì chợt cả kinh, hắn nghĩ: “Cái quái gì đây a? Mỹ nhân mà ta tán tỉnh cả hồi cấp ba không đổ, nay lại tự nhận là bạn gái! Cái thế sự này thật sự là không bình thường chút nào a!” Hắn mặc dù biết là cô nàng này đang chơi trò lợi dụng hắn, để khích bác tên Minh Hùng kia, thế nhưng hắn cũng không sợ.

Nếu là cách đây một tuần thì có cho tiền hắn cũng không có cái gan như thế này đâu. Thế nhưng, sau khi trải qua những biến cố kinh khủng tại tận thế, thì trái tim Nam Phong ngày càng trở nên gan góc hơn, sợ hãi đối với hắn đã giảm đi rất nhiều, thay vào đó là vẻ tự tin, thách thức mọi thứ.

Gân chán trên đầu của Minh Hùng nổi lên. Thiên a! Hắn bị nẫng tay trên, mà còn là ngay ở trước mặt nữa chứ? Nếu không giải quyết thằng nhóc này thì hắn còn biết để mặt mũi mình ở đâu đây.

Minh Hùng tiến lại gần Nam Phong, tên này đặt bàn tay của mình lên vai hắn và nói: “Này thằng nhóc, cẩn thận...” Còn chưa nói hết câu thì hắn cảm thấy một luồng sát khi kinh khủng toát ra từ người của Nam Phong, khiến cho hắn cảm thấy rùng mình và nuốt lại lời đang định nói ra.

Nam Phong bám lấy bàn tay đang đặt trên vai của mình và kéo ra, hắn dùng sức lớn hơn một chút khiến cho tên Minh Hùng này nhíu mày vì đau đớn và nhanh chóng rụt tay về. Tên này nhanh chóng lùi lại, mặc dù bàn tay của hắn lúc này đang rất là đau đớn, thế nhưng hắn vẫn còn rất mạnh miệng nói: “May cho mày đấy! Lần này tao tha, nhưng không có lần sau đâu! Chúng ta đi!” Nói xong tên này dẫn theo bọn đàn em vẫn còn đang ngơ ngác đứng nhìn nhanh chóng lẩn mất.

Phương Linh ở gần Nam Phong nhất nên nàng cảm thấy mọi biến hoá phát ra từ người hắn. Từ lúc, Minh Hùng đặt tay lên vai của hắn, cho đến khi một luồng khí chất gì đó vô cùng đáng sợ, khiến cho tên này phải co giò rút lui.

“Người này có phải là Nam Phong đã tán tỉnh mình hồi cấp ba không nữa? Cái thứ sức mạnh kinh khủng lúc nãy là gì vậy?” Phương Linh lâm vào trong suy nghĩ miên man.

Bạn đang đọc Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không? sáng tác bởi Tathichthoi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tathichthoi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 129

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.