Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thôn Nghỉ Dưỡng (1)

Phiên bản Dịch · 1547 chữ

Xe khách cỡ lớn từ từ chạy ra khỏi phạm vi thành phố, lại lái ra khỏi vùng ngoại thành.

Con đường nhựa lẻ loi trơ trọi hướng về phía trước, hai bên là những mảng ruộng đồng mênh mông. Dường như phong cảnh không có gì thay đổi khiến cho người ta cảm thấy nhàm chán. Đôi tình nhân vừa mới đùa giỡn lúc nãy cũng yên tĩnh lại, chỉ còn nghe được tiếng động cơ ô tô phát ra.

Đột nhiên.

Bầu trời trong xanh nổi lên những tiếng sấm nổ đùng đùng.

Đám người sợ hãi giật mình, tê dại cả da đầu.

Cô gái trong đôi tình nhân kia hét lên một tiếng, rúc người vào lồng ngực của bạn trai.

Sau đó là nước mưa không ngừng rơi xuống. Chỉ trong nháy mắt, hơi bùn đất hòa với hơi nước hỗn tạp xộc vào mũi. Từ xa nhìn lại, trời mua quá lớn, nước mưa giống như hóa thành sương mù, che khuất tầm mắt. Hiện tại đã đổi tài xế, không còn là tài xế lái xe khách kinh nghiệm phong phú nữa, cho nên con đường này cũng chỉ là từng đi qua, chứ không quen đường. Trong màn mưa đi lại rất khó khăn hạn chế.

Cũng may giữa đường có đi ngang qua một trạm dừng xe buýt, có mấy người dân địa phương đang vẫy tay gọi xe.

Chiếc xe này kích thước lớn hơn một chút so với những chiếc xe buýt bình thường, người đông chen chúc xong cũng đón người dân trong thôn lên xe, hỏi xem họ muốn đi đâu. Người dân trong thôn rất sung sướng dẫn đường cho nhóm người. Màn mưa không có chút dấu hiệu nhỏ lại, trường hợp này cũng chỉ có những người quen đường mới có thể nhìn được phương hướng, không bị đi sai hướng.

Không biết là đi trong màn mưa bao xa, cuối cùng cũng loáng thoáng nhìn thấy được hình dáng của cái thôn kia.

Trước thôn có một cổng chào bằng đá, trên đó khắc tên thôn.

Trận mưa to ông trời trở mặt trút xuống này cũng coi như là từ từ có dấu hiệu dừng lại.

Toàn bộ thôn này đều theo lối kiến trúc thôn xóm cổ kính vắng vẻ, nhưng mà lẫn trong đó là một số kiến trúc hiện đại, tiệm cơm, nhà nghỉ, cửa hàng đặc sản, giống như là bên trong một khu phố cổ xây nên một con đường hiện đại đầy phong tình dành riêng cho người đi bộ. Cổ kính và phồn hoa khéo kéo kết hợp lại với nhau, mang phong cách độc đáo những địa phương khác không có được.

So với hình chụp trên ảnh về đại thể cũng khá giống, còn so trong dự tính thì tốt hơn không chỉ một cấp độ.

“Không ngờ xung quanh Tuyền thành còn có nơi đẹp như thế này. Trước kia tôi không hề biết.”

“Sớm biết như này trước kia đã đặt vé đến đây rồi.”

Cô gái trong đôi tình nhân kia đang ngắm một ngôi nhà bao phủ bởi nước mưa trong làng, đôi mắt toả sáng. Cô cầm điện thoại di động lên chụp tách tách mấy tấm, kéo bạn trai mình chụp cùng. Vệ Uyên đeo theo binh khí rời khỏi xe kháchh, liếc mắt nhìn khung cảnh thôn xóm một chút.

Không tìm được thành viên quen thuộc trong tổ Hành động đặc biệt.

Vệ Uyên mở điện thoại ra.

Không có tín hiệu.

Triệu Nghĩa dựa vào cánh cổng chào làm bằng gỗ, cau mày nhìn về phía con đường bụi đất tung bay phía trước.

Vẫn chưa đến.

Chương Tiểu Ngư vừa mới lên núi, Huyền Nhất vì chăm lo cho cô bé cộng thêm trước đó đã bị thương nên đang ở trên núi Vi Minh Tông tu dưỡng, vậy nên anh ta phụ trách ở đây tiếp ứng Vệ Uyên đến thôn vào bốn giờ chiều hôm nay cùng với một người khác nữa. Nhưng bây giờ đã quá nửa tiếng rồi mà vẫn chưa thấy người.

Anh ta gọi điện thoại cho người đồng nghiệp phụ trách lái xe, không thể kết nối.

Trong lòng lo lắng không thôi. So với Huyền Nhất điềm tĩnh thì tính tình Triệu Nghĩa thẳng thắn hơn nhiều, anh ta thẳng thừng lái xe hướng về phía Tuyền thành, trên đường đi dường như không hề nới lỏng chân ga. Đi trên con đường lớn thẳng tắp kia đột nhiên phát hiện ra có gì không đúng, anh ta hung hăng đạp chân thắng.

Két ——

Ô tô từ từ dừng lại.

Triệu Nghĩa xuống xe nhìn về phía mặt đường phía trước.

Gần đây trong Tuyền thành không hề có trận mư nào.

Trên mặt đường bám đầy đất bụi, chỉ cần ô tô đi trên đường đều sẽ để lại vết bánh xe. Nhưng mà bây giờ trên mặt đường nhựa kia có một vết bánh xe đột nhiên bị đứt gãy, chỉ có dấu xe dừng ở đó, không có vết xe đi hướng tới trước.

Giống như thể chiếc xe này đột nhiên biến mất.

Triệu Nghĩa lại bấm gọi điện thoại đã mã hóa trong tay Vệ Uyên.

Thứ này là đồ dùng nội bộ của tổ Hành động đặc biệt, người của tổ Khoa học kỹ thuật đã nói, chỉ cần vẫn còn trong trái đất này thì dù là nơi hẻo lánh nhất cũng có thể kết nối.

“Xin chào, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin vui lòng gọi lại sau.”

Vệ Uyên đặt chiếc điện thoại được xưng là có thể nhận tín hiệu ngay cả khi đang ở trong rừng núi xuống.

Mà lúc này đây, cô gái trong đôi tình chân đang chuẩn bị đăng ảnh tự sướng lên mạng xã hội, cùng với cô gái trẻ đang ôm laptop kia đều phát hiện ra nơi này đã mất mạng. Người nam trong đôi tình nhân cau mày chạy đi cãi nhau với người phụ trách trong thôn.

Người đàn ông trung niên kia liên tục nói xin lỗi: “Thật sự xin lỗi các vị, trận mưa ngày hôm nay quá to quá gấp cho nên có một bộ phận mạch điện bị hỏng, nơi này lại quá vắng vẻ, chúng tôi sẽ cố gắng sửa thật nhanh.”

“Nhất định rồi, chỗ này của chúng tôi cũng coi như có danh tiếng ở Tuyền thành, sao có thể chặt chém khách hàng được chứ? Không đâu, không thể nào...”

“Nhất định sẽ giảm giá mà, trăm phần trăm.”

Cô gái trẻ ôm laptop không nói gì.

Mà người lái xe được coi như là thành viên ngoài biên chế của tổ Hành động đặc biệt đã kéo Vệ Uyên kéo sang một bên, đầu đầy mồ hôi lạnh:

“Anh Vệ, có vấn đề rồi, nơi này hình như không phải là thôn kia.”

“Vị trí đại khái, còn có kiến trúc phòng ở ở nơi này đều không có khác nhau lắm, nhưng mà người thì không giống.”

Anh ta ngừng lại một chút, hạ giọng nói:

“Vừa mất tín hiệu vừa không có mạng, chúng ta, chỉ sợ là chúng ta đã đi lầm đường rồi.”

Vệ Uyên khẽ gật đầu, nhìn xung quanh thôn này, nơi này hiển nhiên là có vấn đề, nhưng mà tạm thời anh không nhìn được đến tột cùng là nơi nào có yêu khí quỷ khí. Có vẻ như thứ chiếm cứ nơi này cũng không phải chỉ đơn giản là cô hồn dã quỷ, còn biết thu liễm hơi thở tràn lan. Tài xế kia cắn răng một cái, lại đề nghị để anh ta mạo hiểm thuận theo đường cũ đi xem thử con đường đã từng đi qua.

Nếu như có thể đi ra ngoài, thì sẽ tìm đến nơi có tín hiệu để truyền tin tức đi.

Lái xe lên xe khách, giẫm một cước lên chân ga, chiếc xe lao ra ngoài, thế nhưng không lâu sau thôi đã trở về một lần nữa, trên xe cũng dính nước mưa. Trước lúc đến nơi này, Vệ Uyên cũng đã biết nơi này cách nội thành rất xa, ở đây vắng vẻ, cũng may có núi có nước, phong cảnh tươi đẹp cho nên mới được đầu tư xây thôn nghỉ dưỡng ở nơi này.

Con sông trước mặt đã bị vỡ đê, nhấn chìm đường cái.

Nước không sâu, vẻ mặt của tài xế hơi tái đi, chỉ biết lắc đầu.

Vệ Uyên nhìn nhìn phần lốp xe và thân xe trước mặt, trên đó có vết nước, hiển nhiên là tài xế vừa mới thử lái xe băng qua dòng nước chảy nhưng cuối cùng vẫn lui trở về. Bây giờ vết nước trên thân và bánh xe khó mà biến mất, Vệ Uyên đưa tay sờ sờ, đầu ngón tay truyền đến cảm giác nóng rực, phía trên còn có một luồng tử khí còn sót lại.

Bên trong nước này ẩn chứa oán khí nồng nặc, hiển nhiên là người chết trong sông không phải chỉ có một người.

Bạn đang đọc Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu (Bản Dịch) của Diêm ZK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.