Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân sư giải nguyên

Tiểu thuyết gốc · 1618 chữ

25

Buổi sáng sớm tại điền trang bà Ba Cẩn. Gần tới trung thu, bà Ba cho người xay một bồ thóc nếp để chuẩn bị làm bánh ngọt chung trăng. Nhìn từng bông lúa trĩu hạt đang ngả vàng, hứa hen một vụ mùa bội thu khiến mọi người trong trang đều phấn khởi lắm. Mặt trời vừa lên cao Cả Trọng và A San đã tới trang viên của bà Ba, sau khi an toạ cậu liền cười nói:

_ Em gái con đận này có ngoan không dì?

_ Quấy lắm, cả đêm làm dì mất ngủ luôn ấy! Hì.

_ Dì vất vả quá! Thầy con dạo này bận tiếp ông Châu mới tới chơi, không tới thăm dì được.

_ Kệ ông ấy lo chuyện đại sự! Mà hôm nay con tới đây sớm vậy chắc có chuyện gì quan trọng lắm?

_ Dạ phải! Con tính bảo thằng Mận đi với con một chuyến sang Thái Nguyên. Sau mấy năm hoà hoãn, tên công sứ Louis bắt đầu tung mật thám tính dẹp hết cơ sở ta bên đó.

_ Ừm! Nhưng cho thằng Mận qua đó làm gì?

_ À! Thầy vừa nhận tin từ cơ sở báo về, tên tuần phủ Nguyễn Đôn Bản sẽ tổ chức tiệc trung thu tại nhà riêng, có mời phó công sứ Martin và phu nhân tới dự. Lúc đấy ông Châu cũng có mặt, hai người nghĩ nên làm một vụ lớn để lấy lại sỹ khí cho nghĩa quân.

_ Thầy con tính thế nào? Nhà quan tuần phủ không ít lính canh, đi nhiều người sẽ bị lộ, còn đi ít thì chả làm được trò trống gì?

_ Dạ! Thầy tính cử mấy người tinh nhuệ chặn xe ngựa ám sát vợ chồng tên Martin. Vì biệt phủ của thằng Bản ở ven sông Cầu, lúc đi về kiểu gì cũng phải qua một đoạn đê vắng ạ.

...

Đêm trung thu trăng sáng vằng vặc, trên dòng sông Cầu từ phía tả ngạn một con thuyền nhỏ lướt nhẹ qua sông. Trên thuyền có bốn người mặc đồ vàng nhạt, mặt bôi thêm chút nghệ vàng, trông xa xa như đang hoà lẫn vào ánh trăng rằm. Trên thuyền mọi người ai nấy đều căng thẳng, Cả Trọng nói nhỏ:

_ Chúng ta sẽ chia ra hai tốp nấp ven bờ đê, chờ xe ngựa tên Martin về tới thì thằng Quân sẽ ném khúc xoan ra chắn đường. Thằng Mận sẽ lấy cây chuối mặc áo này ném về phía cái xe, trời nhập nhèm bọn chúng sẽ bắn loạt đạn đầu tiên vào nó. Thằng San thì nhắm vào tên cận vệ đánh xe mà bắn, tao thì đợi tên Martin thò đầu ra sẽ hạ nó. Tất cả rõ chưa?

_ Rõ!

...

Chừng mười giờ đêm, trên một đoạn đê vắng, lâu lâu mới có một chiếc xe ngựa chạy qua. Lý Mận và Cả Trọng nép bên một vệ đê, lùm cỏ cao che khuất cả thân mình bọn họ. Phía bên đối diện là Quân và A San. Lúc này Cả Trọng cẩn thận nhồi thuốc súng, sẵn sàng phát hoả bất cứ lúc nào.

Dưới bóng trăng, một chiếc xe song mã sang trọng từ phía xa đang tiến lại. Cả Trọng đưa một tay nên làm ám hiệu, tất cả bốn người đều chăm chú dõi theo. Đợi chiếc xe cách bọn họ chừng sáu, bảy mét, bỗng một khúc gỗ lao ra chắn ngang lối đi, hai con ngựa giật mình hý vang tung vó lên trời. Lý Mận cũng nhanh tay ném thằng hình nhân về phía cái xe ngựa.

_ Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng súng lục liên tiếp vang lên, một từ tên cận vệ đánh xe, một là từ cánh tay bên trong xe thò ra.

_ Đoàng! Đoàng!

Tic tắc sau lại có hai tiếng súng nổ lớn, cánh tay phía trong xe thò ra bị Cả Trọng bắn xuyên qua, khẩu súng lục văng ra rơi xuống ven đường. Tên phu xe cũng bị một phát súng xuyên qua vai trái, A San nhắm trúng tim gã nhưng lại bắn chệch.

_ Á! Lét An nam mít meo rờ!

_ Đoàng!

Tên phu xe nén đau hét lên, khẽ xoay khẩu súng nhắm vào kẻ vừa bắn mình mà nhả đạn. A San ôm bụng ngã lăn ra đất, tên phu xe lại đưa tay lên xoay ổ đạn để kết liễu đối phương.

_ Phập.phập...!

Tên phu xe còn chưa kịp bóp cò, con dao mèo từ tay Lý Mận đã phóng ra đâm xuyên qua trán gã, găm đầu nó dính vào cửa chiếc xe. Cả Trọng lúc này cũng nhồi xong thuốc súng, định khai hoả thì thấy tên phu xe chết rồi liền lao tới phá cửa xe ngựa.

_ Đoàng!

_ Pa do ne moi! Pa do ne moi!...

Một giọng phụ nữ ngoại quốc la lên rồi im bặt. Lý Mận lao lên rút con dao mèo trên trán gã cận vệ ra, nhìn vào phía trong thùng xe mờ có mờ có hai thây người mới chết còn đang co giật theo bản năng. Cái xác nam bị bắn xuyên qua ngực, cái xác nữ thấy có một vết lõm hình báng súng in thật sâu ở trên trán ả.

_ Rút ra bờ sông nhanh lên! Thằng Quân cõng thằng San, thằng Mận nhặt mấy khẩu súng cầm đi!

Khi con thuyền nhỏ vừa lướt sang bờ tả ngạn, thì bên hữu ngạn đuốc sáng lập loè.

_ Bọn nó chạy sang bên kia sông rồi! Đi tìm thuyền mau!

_ Đoàng! Đoàng!

Một loạt đạn từ phía sau bắn theo bốn người nhưng không viên nào trúng đích, Lý Mận và Quân thay nhau cõng A San chạy suốt cả đêm. Tới gần sáng thì tới một cơ sở ngầm, mấy người liền chạy vào lánh tạm. Cả Trọng dùng đũa gắp đầu đạn ra khỏi ổ bụng anh A San, còn may là chưa bị thủng ruột. Lau máu xong, Cả Trọng bôi một nhúm bột hùng hoàng rồi lấy dây vải cuốn vài vòng thật chặt. Tuy cơn đau khiến mồ hôi vã ra như tắm nhưng A San vẫn cắn răng không hé một lời nào.

Ngày nghỉ đêm đi, do phải đề phòng mật thám nên một tuần sau nhóm người mới về tới Phồn Xương. Lúc này tin tức phó công sứ Thái Nguyên và phu nhân bị ám sát đã gây chấn động cả nước.

Lý Mận về tới trang viên bà Ba Cẩn hôm trước, ngày hôm sau đã có người tới mời bà Ba đi nghị sự.

Bà Ba Cẩn dẫn trước, Lý Mận và Diệu theo sau, đi chừng hai giờ thì tới một khu nhà sàn ẩn mình sâu trong cánh rừng tre nứa. Qua ba trạm gác thì tới một nhà sàn lớn, bên trong đã có khá nhiều người.

Cụ Đề Thám ngồi giữa, kế bên là một người mặc áo the chừng ngoài ba mươi tuổi, xung quanh còn có Cả Trọng, Cả Huê và chừng hai mươi người khác. Khi thấy mọi người đã tới đông đủ, cụ Đề bắt đầu lên tiếng:

_ Trước tiên tôi có lời khen cho Cả Trọng, đã hoàn thành tốt nhiệm vụ giết tên công sứ Martin. Nhưng sau việc này giặc Tây mũi lõ hẳn sẽ trả thù, nên tôi gọi mọi người tới đây để bàn biện pháp ứng phó.

Cả Trọng nhìn cụ Đề và ông Châu một thoáng rồi lên tiếng:

_ Theo con chúng ta nên tấn công Thái Nguyên cướp lấy tiên cơ, lúc này sỹ khí nghĩa quân đang lên có thể chiếm thêm vài tổng nữa ạ.

Đề Thám không nói gì, lúc này bà Ba mới mở lời:

_ Ông giải nguyên là người học cao hiểu rộng! Xin ông dạy cho chúng tôi nên làm gì bây giờ?

_ Ừm! Bà Ba quá lời rồi, dạy thì không dám nhưng tôi cũng có một đôi lời: Muốn đánh được giặc Tây chỉ riêng nghĩa quân Yên Thế là chưa đủ, cần phải tập hợp sức mạnh của toàn thể những người yêu nước, mới có cơ hội đánh đuổi bọn giặc này đi được!

_ Ngài nói thật là phải đạo, nhưng việc này quả thực là khó quá! - Bà Ba lên tiếng.

_ Trong mấy năm đi khắp mọi miền, tôi thấy rằng người yêu nước còn nhiều lắm lắm! Tôi có quen vài người lính ở Hà Nội, họ cũng rất căm thù bọn Pháp Lang Sa. Họ cũng đã có ý định phản kháng, tôi tới đây cũng là để kết nối nghĩa quân với những người yêu nước này.

Mắt cụ Đề Thám hơi sáng lên, đoạn chầm ngâm:

_ Được thế thì còn gì bằng! Tiếc thay trong đó nghĩa quân vẫn chưa có cơ sở ngầm nào có thể tin cậy được.

Ông giải nguyên khẽ cười rồi nói:

_ Các vị cứ chọn một người thân tín, lý lịch sạch sẽ, tôi sẽ nhờ người xin vào làm trong doanh trại lính Tây, tiện việc hành động sau này.

Mọi người nhìn nhau chầm ngâm, đã tham gia nghĩa quân thì lý lịch làm sao còn sạch sẽ với bọn giặc được? Thấy mọi người đều nhăn nhó, lúc này bà Ba khẽ mỉm cười, vâỹ tay kêu Lý Mận tiến lên, đoạn nói:

_ Thằng Mận này thầy nó là lính khố đỏ cho Tây, các ông thấy có được không?

...

Giải nguyên: Người đứng đầu kỳ thi Hương.
Bạn đang đọc Nguyệt Thần Ký sáng tác bởi tv1912

Truyện Nguyệt Thần Ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tv1912
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.