Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn ước

Tiểu thuyết gốc · 750 chữ

- Mẫu thân, Băng Nhi vừa nhìn thấy 1 tỷ tỷ…

- Phù Thủy đại nhân, Tiểu Ma Vương lại đến rồi ạ. - Ngư Ngư bình tĩnh vào thông báo. Có lẽ nàng cũng đã quá quen với việc này.

Phù Thủy thả tay cậu ra. Nét mặt lấy lại vẻ điềm tĩnh, nàng bắt đầu rời khỏi khu vườn: “Đi!”. Lúc này, Tiểu Băng Băng vẫn chưa lấy lại được tinh thần, mặt hoảng hốt:

- Mẫu thân, Băng Nhi sợ lắm. Người đợi Băng Nhi với. Hiuhiu...

Tất cả rời khỏi khu vườn để lại một tảng đá mập mờ ánh sáng xám.

Ra khỏi khu vườn đến đại điện chính. Chàng trai với một thân y đen, làn da trắng đối lập nhưng cũng không làm mất đi nét ma mị của chàng. Đôi mắt diều hâu sắc nét cùng đôi môi đỏ rực càng tô thêm nét điển trai này. Người con trai ấy chính là con trai duy nhất của Ma Vương - Cố Tử Khiên. Hôm nay đến đây có lẽ cũng vì hôn ước với đứa con chưa ra đời của Phù Thủy.

Hơn nghìn năm trước, khi Quỷ Hậu cứu lấy Phù Thủy, để báo đáp ân tình, nàng đã hứa sẽ gả con gái cho cháu trai bà. Hứa thì hứa vậy, nhưng lúc ấy ai mà không biết nàng đang đau khổ vì điều gì, đang chờ đợi điều gì. Liệu có còn chờ được tới lúc nàng sinh được một đứa con gái để gả cho cháu bà. Thế nhưng lúc ấy, trong tay nàng cũng chẳng có gì, thôi cũng đành nhận lấy món quà hoàn cảnh này.

- Chào buổi sáng nhạc mẫu đại nhân. Không biết tối qua người có ngủ ngon không ạ? - Tiểu Ma Vương hỏi với giọng cợt nhả.

- Bớt nói nhảm lại đi. Hôm nay ngươi đến đây làm gì? - Phù thủy hỏi lại mà vô cùng chán ghét.

Tiểu Ma Vương cười nhẹ:

- Ầy. Nhạc mẫu à, người không phải lại quên rồi đó chứ. Rốt cuộc là chừng nào ta mới có thể lấy vợ đây. Lão vương ta đây sống cũng gần 500 năm rồi mà vẫn chưa có ai lấy. Người phải giải quyết chuyện này cho ta đi chứ!

- Hừ. Ngươi muốn lấy ai thì lấy. Ta sao phải quản cả chuyện cưới hỏi của Ma giới nữa!

- Người! Đây không phải là đang coi trọng người à con gái người hay sao?

Tiểu Băng đứng quan sát nãy giờ, không hiểu câu chuyện cho lắm. Nó kéo tay mẫu thân của mình hỏi:

- Mẫu thân! Vị ca ca này là ai vậy?

Tiểu Ma Vương liếc mắt qua cậu, cười nói:

- Dô! Vị tiểu huynh đệ này trông cũng thú vị đấy. Nhạc mẫu, người có con trai lớn đến vậy rồi sao? Không phải nữ nhân Y Nhân Quốc của người đều sinh con gái đầu lòng sao? Hay đây là nữ cải nam trang? Người là không muốn gả con gái cho ta nên mới làm như vậy à?

Nói xong, Tiểu Ma Vương liền đi đến chỗ Tiểu Băng Băng nựng cằm cậu một cái rồi nhéo cái má phúng phính của cậu thêm mấy cái nữa:

- Ê! Tiểu nương tử ngươi là nữ có phải không?

- Ca Ca này, người nói gì vậy. Ta là con trai của mẫu thân ta đó. Người người đừng có động vào ta. Hứ!

Vừa nói, Băng Nhi vừa chạy ra đứng trước mẫu thân hắn, hai tay chống hông tỏ vẻ anh hùng.

Phù thủy lấy tay che trước mặt Băng Nhi:

- Đủ rồi. Ngươi về đi. Chuyện hôn ước ta đã nói rồi. Ngươi không cần chờ ta, cứ lấy người mà ngươi thích. Ta cũng không có ý định lấy ai hay sinh con gì cả.

Nghe tới đây, chàng trai trẻ bắt đầu buồn bã “Nhưng người ta thích không phải chính là nàng sao?”

- Ngươi nói gì?

Tiểu Ma Vương mỉm cười:

- Ta nói người ta lấy không phải đang ở đây sao?

Nói rồi hắn vội tóm lấy Tiểu Băng Nhi bay đi mất.

- Ngươi!

“Tên tiểu tử này có thể làm đá Lưu Hồi phát sáng chắc chắn có liên quan đến...Không thể để hắn đi như vậy được”. Rồi Phù thủy kéo Ngư Ngư đi:

- Điểu Điểu ở đây trông coi cung điện cẩn thận!

Tiểu Kim Điểu đang đu ngược cành cây vội đưa 1 cánh lên “Tuân lệnh!” đến suýt ngã.

Bạn đang đọc Nguyện sáng tác bởi HaAnMi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaAnMi
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.