Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại

Tiểu thuyết gốc · 753 chữ

- Hoàng tử, người chạy đi đâu vậy? Khu rừng đó nguy hiểm lắm!

- Ta đi lấy ngôi sao kia về. Không cần đợi ta, quay về hoàng cung đi!

- Hoàng tử, quay lại…..

Tiếng gọi bắt đầu nhỏ dần nhỏ dần rồi chìm vào màn đêm của khu rừng. Còn chàng trai ấy vẫn tiếp tục đuổi theo ngôi sao của chàng.

(Chuyển cảnh)

“Những bông hoa nền tuyết trắng tinh

Liệu có xóa đi niềm nghi hoặc trong lòng chàng trai ấy

Ngọn lửa dưới nền tuyết lạnh lẽo

Liệu có sưởi ấm trái tim đã đông cứng của cô gái kia

Sự thật và những gì trông kiến

Chỉ là một đáp án sao lại đi đến bước đường này

Chàng trai chọn…”

- Quáccccccccccccccccccc ……………………..

- Lại kêu, lại kêu. Cái con chim ngu ngốc này còn biết làm gì ngoài kêu mấy câu ngớ ngẩn này nữa không! Ngư Ngư! Mau! Vặt lông nó nướng lên cho ta. - Phù thủy ném thẳng chung rượu đang uống dở vào chiếc lồng chim đang treo lủng lẳng trên cành cây khô, quát.

- Phù thủy đại nhân a. Đây...đây… là Tiểu Kim Điểu Ma hậu để lại cho người làm linh thú bầu bạn. Quà của ân nhân không thể làm vậy được ạ.

Ngư Ngư điềm đạm bước vào. Có lẽ y đã quá quen rồi. Trước mắt nàng là một thiếu nữ mang vẻ đẹp tĩnh lặng mà cao lãnh, ánh mắt pha chút gì đó oán hận thật khiến người ta phải kinh sợ. Người thiếu nữ với ánh mắt đó, 1 tay nâng bình rượu đổ đi một dòng bi hoan, 1 tay chống trên phượng ngai. Quả là lệ chất như họa, ai đã một lần lướt qua cả đời không thể quên được.

Thất thần một hồi, nàng chợt nhớ ra còn chuyện quan trọng chưa bẩm báo:

- Phù thủy! Muội vừa bắt được một tên, có thể sẽ phù hợp để đào tạo thành cận vệ bên cạnh người. Muội đã cho hắn uống hồi nhi đơn. Bây giờ đang bị nhốt ở Tử Lôi a.

Vẫn là sắc lạnh ấy. Phù thủy hơi nhếch miệng lên cười:

- Được. Dẫn ta đi gặp hắn.

Nhà giam cũng tối om, lạnh lẽo như cung điện nguy nga của nàng. Đi qua hai dãy hành lang với những con thú hoang máu me đầy người bị nhốt trong các lồng sắt, cuối cùng cũng đến. Trước mắt nàng là một cậu bé mang nét đẹp thơ ngây như số tuổi của cậu. Chuyện như vậy cũng chẳng có gì xa lạ với người đã trải nghiệm hơn nghìn năm sống nhưng phù thủy lại bất giác mà thốt lên: "Giống…"

Ngư Ngư cũng ngạc nhiên trước câu nói này của nàng. Chàng thiếu niên thì ngước mắt lên nhìn nàng, không đợi được mà vui mừng reo lên:

- Mẫu thân. Mẫu thân đến cứu Băng Nhi đúng không. Con nhớ mẫu thân lắm!

Chàng thiếu niên ấy lao đến ôm chầm lấy nàng, nức nở:

- Mẫu thân. Mấy tên ở đây dám ăn hiếp con. Con sợ lắm. Hức...

- Đây...đây lại là chuyện gì đây.

Nàng hoảng mình, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ngư Ngư ở bên vội lên tiếng giải thích:

- Dạ. Lúc nãy muội cũng có báo, hắn đã uống hồi nhi đơn. Bây giờ, đầu óc chỉ như một đứa trẻ lên năm nên…

- Nên nên cái gì. Ta...ta sao lại có một đứa con lên năm rồi chứ.

Phù thủy bực mình. Mà nàng bực mình cũng phải thôi. Tuy đã sống hơn 1 ngàn năm nhưng ngàn năm này nhờ ơn Ma hậu mà vẻ đẹp của nàng chưa từng thay đổi. Cũng không thể xem là già mà chỉ như thiếu nữ 17 tuổi. Ấy vậy mà lại chui ra một đứa trẻ con 5 tuổi gọi mình là mẹ. Hỏi sao không tức!

Đứa trẻ ôm riết lấy phù thủy từ nhà giam về đến cung điện, mặt nũng nịu khiến Ngư Ngư cũng bật cười. Phù thủy chưng ra vẻ mặt khó chịu nhưng cũng không thể làm gì khác. Ai bảo nàng muốn có một cận vệ trung thành, muốn huấn luyện từ bé mà bắt người ta uống Hồi nhi đơn làm gì.

- Chàng trai....quácccccccc…...

Vừa bước vào cung điện, nghe thấy tiếng kêu, nàng liền tiện tay phóng kim châm cho rơi luôn cái lồng chim xuống đất. Tiểu Kim Điểu âu cũng chỉ có vậy!

Bạn đang đọc Nguyện sáng tác bởi HaAnMi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaAnMi
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.