Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ đằng chiến sĩ mới

Tiểu thuyết gốc · 956 chữ

Hôm nay trong khi hắn đang ngồi trò chuyện với linh nhi thì có một tộc nhân chạy đến báo cáo

Thủ lĩnh hôm nay đội săn bắn đã tìm thấy rất nhiều viên đá giống hôm trước

Thật sao dẫn ta tới xem. Nghe được mỏ sắt tin tức làm hắn rất hưng phấn vì hắn biết nếu như đây là một mỏ sắt thì sức chiến đấu của bộ lạc sẽ nâng lên một tầm cao mới. Chào tạm biệt linh nhi hắn cùng tộc nhân kia bắt đầu đi đến mỏ sắt

Đến nơi chỉ thấy xung quanh đâu đâu cũng là sắt chạy từ chân núi đến đỉnh núi hắn sơ bộ xác định được đây là mỏ sắt lộ thiên khai thác rất dễ chỉ cần cho người đến mang quặng về là xong

Ra lệnh cho tộc nhân trông coi nơi này Ngạo Thiên cầm một ít quặng trở về định khi nào có thời gian rèn cho bộ lạc một ít vật dụng sinh hoạt

Thời gian thấm thoát trôi qua, hôm nay là ngày cuối cùng của mùa hè, mùa thu đã sắp đến, ngoài trời nhiệt độ bắt đầu dễ chịu hơn trước, Đại Việt bộ lạc nhờ những sáng kiến của Ngạo Thiên đã bước qua mùa khô một cách nhẹ nhành, không những thế Đại Việt bộ lạc trong khoảng thời gian này không ngừng thu nhận du dân dẫn đến dân số tăng một con số kinh người, hơn 1600 người số lượng này đã có thể so với một cái cỡ lớn bộ lạc tuy nhiên sức mạnh thì Đại Việt bộ lạc đang thua kém xa tít tắp vì chỉ số ít tộc nhân là đã thức tỉnh đồ đằng lực lượng

Tít Tít Tít

Nhiệm vụ: vì tộc nhân số lượng tăng nhiều nhu cầu về nước và thức ăn cũng theo đó tăng thêm, mùa khô lại sắp đến, hãy giúp tộc nhân của bạn có đủ nước và thức ăn vượt qua mùa khô năm nay

Phần thưởng: Tất cả mọi người trong bộ lạc đều đạt trung thành trị số là 100(max)

Đã hoàn thành phần thưởng sẽ được thưởng vào lần thức tỉnh sắp tới

Thời gian một ngày liền như vậy vội vã qua, sắc trời đem đen thời điểm, tế tự nghi thức sắp bắt đầu.

Đại Việt bộ lạc hết thảy tộc nhân mặc vào tốt nhất da thú y phục, mang theo các loại xương sức hoặc là sừng thú trang sức, lần lượt hướng về bên rìa tế đàn đi đến.

Trước tế đàn, mấy chục con tế phẩm đã bị cọ rửa sạch sẽ, đồng thời gô lên dây thừng, chỉnh tề bày ra.

Linh nhi rất sớm liền đến đến bên rìa tế đàn, tay trái nâng một bát màu đỏ sậm thuốc màu, tay phải cầm một nhánh lông thú bút, nghiêm túc cho năm nay có cơ hội thức tỉnh tộc nhân vẽ vọt văn.

Cái khác tộc nhân liền ở bên cạnh nhìn, đồng thời thấp giọng thảo luận.

"những ngày qua bộ lạc thu nhận giúp đỡ hơn một nghìn cái du nhân, sang năm thức tỉnh đồ đằng chiến sĩ nhất định sẽ càng nhiều."

. . .

Mọi người nhỏ giọng thảo luận, âm thanh thả đến mức rất thấp, chỉ lo quấy rối đến Vu.

Có điều trong lòng mỗi người đều là đồng dạng kích động, đồ đằng chiến sĩ càng nhiều, bộ lạc liền càng cường đại, bọn họ cũng có thể sinh hoạt càng tốt hơn, đây là tất nhiên.

Ngạo Thiên cũng rất sớm đi tới bên rìa tế đàn, theo trưởng lão đứng chung một chỗ, hắn ngày hôm nay trang phục phi thường uy vũ.

Chỉ thấy hắn trên người mặc mới tinh da thú y phục, trên đầu cắm vào hai cái lông chim, trên cổ mang theo to lớn răng thú dây chuyền, bên hông treo lơ lửng một thanh katana, trên chân đeo một đôi giày được làm bằng da hưu

Hắn chỉ là đứng ở nơi đó, trong bộ lạc những nữ nhân kia liền hai mắt sáng lên, nếu không phải là bởi vì ở tế đàn trước mặt, e sợ những này điên cuồng người phụ nữ sẽ làm cho hắn điên mất

Ngạo Thiên bị mọi người chú ý đến cả người không dễ chịu, hắn nói khẽ với trưởng lão nói: "Trưởng lão, ngươi vì sao muốn ta mặc bộ quần áo này?"

Trưởng lão cười híp mắt nói: "Ngươi là bộ lạc thủ lĩnh, vào ngày trọng yếu nhất của bộ lạc, đương nhiên phải mặc so với người khác càng tốt hơn. Trước đây là không điều kiện, hiện tại có điều kiện, khẳng định không thể tùy tiện."

Ngạo Thiên nắm lên trên cổ răng thú dây chuyền, mặt trên răng thú mỗi một viên đều so với ngón cái còn thô, trong lòng hắn khá là bất đắc dĩ, đồ chơi này nhìn vừa xấu vừa khác người, hắn kỳ thực không muốn đeo chút nào

Có điều làm hắn nhìn thấy những người khác hoá trang thời điểm, trong lòng nhất thời cân bằng không ít.

Ngạo Thiên trong lòng cảm thán: Thẩm mĩ của bộ lạc, sao mà như thế cuồng dã!

Trời càng ngày càng tối, trừ những kia du nhân bên ngoài, Đại Việt bộ lạc tụ tập đến bên rìa tế đàn, bọn họ chỉnh tề dừng lại, hết thảy mọi người không dám nói nữa, căng thẳng chờ đợi tế tự nghi thức bắt đầu.

Đêm xuống linh nhi mới vẽ xong tất cả ,tế tự nghi thức chính thức bắt đầu.

Bạn đang đọc Nguyên Thủy Bộ Lạc Của Ta sáng tác bởi aiamgútboi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi aiamgútboi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.