Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1780 chữ

Một mảnh đất toàn cát vàng.

Đó chính xác là những gì để hình dung về Đại sa mạc Gruen.

Nhìn bất kể từ góc độ nào, cũng chỉ thấy một mảnh vàng cực đại, bao trùm lên toàn bộ không gian nơi đây. Những cồn cát trong sa mạc không bao giờ đứng yên một chỗ, nhờ gió thổi, mà chúng thay đổi vị trí liên tục, tựa như mảnh sa mạc rộng lớn này có được sinh mệnh của chính nó vậy.

Từ trên cao mặt trời chiếu xuống, cộng thêm khả năng hấp thu nhiệt từ sa mạc, chúng toả ra lượng nhiệt độ kinh khủng, ít nhất cũng vượt qua 40 độ. Cộng thêm cát bụi bị gió cuốn lên, nếu như người đi du lịch thông thường, nơi này có thể nói là vô cùng khắc nghiệt. Ít nhất, đó là đối với người bình thường tính đến.

Hiện tại, liền có một cái hộp sắt màu đen đang di chuyển nhanh chóng trên sa mạc, không đúng, là một chiếc xe màu đen, cuốn lên cát bụi mà nhanh chóng lao về phía trước.

"Bão cát thật sự rất lớn a... thật may mắn chúng ta không đi xe ngựa hay cưỡi thảm..."

"Ma, mặc dù thiếp thân không có yếu đuối đến mức bị loại hoàn cảnh này ảnh hưởng, nhưng đích xác nơi này không hề dễ chịu chút nào."

Phía sau, Tio cùng Shea nhìn ra bên ngoài, cảm khái nói.

Mặc dù đi thảm sẽ nhanh hơn rất nhiều, nhưng Tenryu còn chưa có khả năng tạo ra một cái không gian bên trong tấm thảm, ít nhất là thời điểm hiện tại chưa có, nên hắn cùng đành như nguyên tác một dạng, sử dụng xe để chạy đến.

Bên cạnh, Yue ôm lấy Myuu, đang thầm thì điều gì đó, còn Eula thì đang trò chuyện cùng với Kaori.

Myuu khi bị bắt cóc, cũng đã phải di chuyển qua đại sa mạc, đối với hải tộc mà nói, sa mạc tựa như là địa ngục một dạng thể nghiệm, mà Myuu mới chỉ có 4 tuổi, có thể không suy yếu mà chết, thực sự là một kỳ tích.

"Chủ nhân, hướng 3 giờ có biến!"

Yue phát giác có gì đó không đúng, lập tức thông báo với Tenryu, mà hắn thông qua lôi điện từ trường, tự nhiên cũng phát giác ra được có thứ gì đó đang đuổi theo bọn hắn. Dựa theo nguyên tác đến phán đoán, có lẽ là đám trùng cát đang đuổi theo bọn hắn.

Liếc nhìn qua bên phải, hắn thấy được một đám lúc nhúc trùng cát đang đuổi theo bọn hắn, loại trùng cát này trung bình dài 20m, con nào thể hình lớn có thể đạt đến 100m, thuộc về đại hình chủng ma vật.

Bình thường, chúng sẽ tiềm hành dưới lòng cát, khi có con mồi tiếp cận, thì chúng sẽ âm thầm lặn xuộng bên dưới con mồi, rồi từ bên dưới tập kích.

Bọn trùng cát này, có thể coi là tử thần sa mạc đối với những lữ đoàn thương nghiệp, hay nhưng du hành giả.

"Hừ..."

Bọn này, đúng thật là dai như đỉa ha, mỗi lần tránh thoát một lần tập kích, liền sẽ có một con khác xuất hiện, đuổi theo bọn hắn. Coi như người hiền lành nhất, bị đuổi theo như vậy cũng sẽ tức giận, huống chi là hắn.

Tenryu lập tức bấm vào cái nút đỏ bên cạnh khoang lái, một khẩu pháo với nòng pháo cực lớn xuất hiện trên nóc xe, tiếp đó, theo hắn truyền vào bên trong Lôi nguyên tố, khẩu pháo lập tức được sạc đầy năng lượng, sẵn sàng nã đạn.

"Nghe nói tụi bây đói lắm hả? Ăn phát pháo này nhé! 'Trường Lôi Từ Pháo'!"

Theo nguyên tố Lôi không ngừng áp súc, tiếp đó, một tiếng vang cực lớn từ trên chiếc xe phóng ra, nhưng chiếc xe của hắn cũng đã cải tạo cùng cường hoá, nên cũng không có giật lắc, hay tiếng nổ lớn gì cả, mà nã pháo sau đó, chỉ thấy một viên cầu màu tím, nhìn bề ngoài có thể thấy vô hại, nhưng nếu như người có nhãn lực cũng có thể nhìn ra, bên trong nó áp súc năng lượng huỷ diệt cực kỳ mạnh mẽ.

Theo đạn pháo chạm đến kẻ địch, một luồng sáng màu tím phát ra, tiếp đó là một tiếng nổ lớn cùng bạo loạn huỷ diệt nguyên tố lôi. Khi luồng sáng kết thúc sau đó, cũng không còn gì sót lại phía sau, có cũng chỉ là tàn dư toán loạn của Lôi điện, cùng với một chút mảnh thịt cháy khét của đám trùng cát mà thôi.

"Thật mạnh mẽ, chủ nhân... nếu như đòn pháo đó đánh trực tiếp vào thiếp thân, thiếp thân cũng sẽ không chịu nổi á! Á á á...."

Theo con rồng nào đó định buông lời biến thái, Tenryu liền bao phủ lôi lên bàn tay của mình, vỗ lên người của nàng...

"Chủ nhân, phía trước giống như có người."

Yue chỉ tay về phía trước, một người mặc quần áo màu trắng ngã xuống mặt đất, vừa rồi trùng cát hẳn sẽ công kích người kia, nhưng kỳ quái là hắn không có bị ăn sạch.

Phía sau, Tio cũng gắng gượng run run chân đứng lên nhìn. Nhưng một phát điện liệu của Tenryu khiến cho nàng, suýt nữa cao trào.

"Đến xem một chút đi."

------------------

Đã vài tuần trôi qua kể từ khi Tenryu tái ngộ và mang đi Kaori. Aiko trở về và bắt đầu giải quyết vấn đề tâm lý với đám anh hùng. Tiếp đó, tại một đêm, Shizuku tìm gặp Aiko.

"Sensei...Sensei!!!"

"Hoeh?!"

Aiko thơ thẩn đột nhiên giật mình vì bị người gọi. Quay người lại, và cuối cùng thì Aiko cũng nhận ra Shizuku. Nàng thở phào nhẹ nhõm, vì thấy học sinh của mình vẫn còn khoẻ mạnh.

"Yaegashi à? Lâu rồi không gặp. Ngươi có khoẻ không? Những người khác như thế nào? Không có bị thương chứ?"

Mặc dù Aiko vẫn còn suy tư, nhưng khi thấy Shizuku, nàng liền cảm thấy hạnh phúc và an toàn, rồi tiếp tục, hai người đi vào phòng của Aiko để trao đổi thông tin.

...

"Thì ra là vậy... Shimizu đã..."

Bầu không khí lập tức có chút trầm trọng, mặc dù bởi vì Shimizu muốn giết Aiko cùng với khoá học tẩy não của Tenryu, nhưng tinh thần trọng nghĩa cùng trách nhiệm của giáo viên vẫn luôn quấy phá trong lòng Aiko. Shizuku nhìn ra được vấn đề, lập tức cô nàng tìm cách chuyển sang chuyện khác.

"Ta rất tiếc về chuyện của Shimizu... Nhưng ta cũng rất vui vì thấy ngươi bình an, sensei. Thực sự thì ta rất muốn cảm ơn Tenryu..."

"Vậy sao..."

Aiko giống như nhìn thấy bóng lưng của người nào đó, trong đầu không khỏi lướt qua cảnh hai người hôn nhau, mặc dù biết là vì cứu nàng, nhưng... Hai má của Aiko không tự chủ đỏ lên. Shizuku lập tức nhìn ra vị giáo viên đáng kính của mình này có gì đó không đúng, thật lạ khi mà giáo viên lại bất giác đỏ mặt, thỉnh thoảng lại cười ngây ngô, giống như... Giống như người rơi vào bể tình vậy.

'Không thể nào?! Aiko cùng với Tenryu?!'

Ánh mắt của Shizuku lập tức nhìn về Aiko với một ánh mắt khác lạ, tựa như là một thế giới mới mở ra trước mặt nàng vậy.

Bỗng nhiên thấy ánh mắt của học sinh nhìn mình thay đổi, Aiko giả vờ ho khan, tiếp đó giả bộ như không có gì xảy ra, nhưng biểu cảm bối rối cùng hai má đỏ chót đều bán rẻ nàng. Shizuku giảo hoạt mà lộ ra hồ ly thức cười mỉm, Aiko thấy vậy lập tức linh cảm có gì đó sắp xảy ra với mình, ngay lập tức, nó ứng nghiệm.

"Senseiii... Ngươi có thể kể rõ hơn về việc Tenryu cứu ngươi không?"

"Hể?"

"Thì, ngươi nói ngươi gần như đã chết rồi, vì thế ta muốn biết Tenryu làm như thế nào kéo ngươi trở về được..."

"C-cái đó..."

Aiko lập tức ấp úng, hai má càng thêm hồng hào, đôi mắt đảo quanh, miệng không ngừng lắp bắp...

'Quả nhiên là có gian tình!'

Shizuku lập tức chốt hạ nghi vấn của mình, dù sao thì cái biểu lộ này, nàng cũng đã bắt gặp Kaori biểu hiện qua rất nhiều lần rồi. Nhưng có điều nàng không hiểu... Làm sao Kaori lại chuyển người yếu thích của mình từ Hajime sang Tenryu một cách bất ngờ và nhanh chóng như vậy chứ? Thật vất vả mới...

Hai má của Shizuku cũng không tự chủ đỏ lên, nhưng ngay lập tức cô lấy lại tinh thần, rồi từng bước ép buộc Aiko....

---------------

Chiều tối.

Trên một hành lang trải dài ánh nắng chiều, Aiko thẫn thờ bước đi dọc theo chúng. Mọi bí mật về Tenryu, đều bị Shizuku moi ra hết sạch, khiến cho nàng hai má lại tiếp tục hồng lên. Mặc dù như vậy, Aiko cũng đem chân tướng của thế giới, nói với Shizuku, người mà Aiko tin tưởng nhất hiện tại. Nàng cũng dự tính nói với những học sinh của mình vào bữa tối nay, nhưng một thanh âm cắt ngang dòng suy nghĩ ấy.

"Lần đầu gặp mặt, Hatayama Aiko. Ta đến đây vì ngươi."

Kẻ đến là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, nhưng lời nói của nàng lại mang theo lạnh lùng cùng máy móc. Lời nói nghe có vẻ thiện ý đó, rơi vào tai của Aiko lại khiến cô nàng lạnh dọc sống lưng, dường như nhận thức được sẽ có gì đó không hay sẽ xảy ra với mình.

"Đừng tới đây! Theo ý chí của ---guah"

Áp lực từ nữ nhân kia, cùng với sự cảnh giác của mình, Aiko lập tức cố gắng kích hoạt Ma pháp. Nhưng nàng không kịp làm gì, liền bị nữ nhân trước mặt tiễn một quyền vào bụng.

"Không đàm phán sao? Cũng tốt, đỡ tốn công. Mặc dù không có giết ngươi, nhưng ít nhất, ngươi cũng là một cách để tiêu diệt kẻ dị đoan kia."

Thân ảnh một người hiện qua trong đầu Aiko. Mặc dù biết chính mình lời kêu gọi không chạm được đến hắn, nhưng nàng vẫn muốn hét to tên của hắn...-------Tenryu!!!

....

Bạn đang đọc Nguyên thần hệ thống từ chức nghiệp tầm thường bắt đầu sáng tác bởi Alte

Truyện Nguyên thần hệ thống từ chức nghiệp tầm thường bắt đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Alte
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 94

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.