Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự kiện xảy ra đột ngột tại sân bay (Phần đầu)

Phiên bản Dịch · 2062 chữ

“Tuyết Nhi, ba nói con bao nhiêu lần là đừng nhúng tay vào vụ án, việc này đã có cảnh sát đến giải quyết" Từ trong biệt thự truyền ra tiếng gào thét của Tư Tu .

“Ba, ước mơ của con là làm thám tử !" Tuyết Nhi uỷ khuất nói.

“Tuyết Nhi, không phải ba nói con, nhưng con là con gái làm việc gì cũng được, con phải biết là làm thám tử nguy hiểm đến mức nào!“

“Không, con không muốn, con nói rồi chỉ cần để con phá án, việc gì con cũng có thể đáp ứng ba“ Tuyết Nhi khẩn cầu.

“Ba cũng không nói gì được rồi, ngày mai con đi đến trường học của tập đoàn ở Mỹ đi!“

Xem ra, Tư Tu kiên quyết không để Tuyết Nhi phá án rồi.

“Sao? Con không đi, chỗ đây căn bản là không có thời gian để con làm việc mình muốn làm". Học viện Hoàng Tư trong nước cũng đã đủ doạ người rồi, nếu như mà đến Mỹ,cô liền bị giày vò đến không còn hình người nữa rồi.

“Không có gì mà không được cả, ba còn có việc đi trước đây". Sự kiên quyết trong lời nói của Tư Tu không để cho Tuyết Nhi phản bác lại.

Chỉ lưu lại một mình Tuyết Nhi chìm trong suy tư.

Tại sao? Cô làm thám tử có gì không tốt, nguy hiểm đã là gì, cô không sợ, đến Mỹ cô làm gì còn đủ thời gian mà đi phá án chứ!

Tuyết Nhi bởi vì chuyện này mà cả ngày đều không vui.

Ngày hôm sau, Tuyết Nhi không có cách nào khác, lệnh ba khó cãi, tạm biệt ba cô rồi một mình đi đến sân bay .

Mặc dù trên mặt nhìn như không có việc gì xảy ra, nhưng thực ra mỗi bước đi của cô đều rất khó khăn .

Đột nhiên, điện thoại cô reo lên “Hiểu Hiểu, sao vậy?“

“Tuyết Nhi, mình nghe nói cậu phải đi du học nước ngoài, là thật chứ? Sao lại không nói với mình một tiếng“

“Mình xin lỗi, Hiểu Hiểu, mình cũng không còn cách nào khác, không cần đến tiễn mình đâu, tạm biệt" Tuyết Nhi đau lòng cúp điện thoại.

Nhưng những lời này trong lúc vô ý đi ngang qua đã bị Âu Dương nghe thấy.

“Cái gì? Tề Hiểu Hiểu, cậu nói thật chứ, Tư Tuyết Nhi phải đi rồi" Âu Dương không tin những gì mình nghe thấy.

“Mình ... đúng vậy, cậu ấy phải ra nước ngoài rồi" Hiểu Hiểu ngập ngùng ấp úng nói.

Nghe xong, Âu Dương nghĩ cũng không nghĩ mà đi thẳng về phía sân bay.

Tư Tuyết Nhi, tôi tuyệt đối sẽ không để cậu đi, đừng nghĩ rằng thắng tôi được một lần liền có thể xem thường tôi, tôi nhất định sẽ thắng cậu.

Mà bên này Tuyết Nhi đang sắp sửa soát xong vé lên máy bay rồi.

Đột nhiên một tiếng hét chói tai phía sau sân bay vang lên, tất cả mọi người đều kinh sợ.

“Mọi người đừng hoảng, mời nhân viên công tác phong toả hiện trường và báo cảnh sát" Tuyết Nhi gặp loại tình hình này, cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân.

Một lát sau, cảnh sát cũng đã đến.

“Báo cáo đội trưởng, nạn nhân tên là Lưu Khả, hai mươi ba tuổi, nữ, thời gian tử vọng trong khoảng tám giờ đến mười giờ sáng, nguyên nhân cụ thể còn phải chờ pháp y đến giám định mới biết được" Một viên cảnh sát báo cáo.

“Cảnh quan, tôi nghĩ người này chết do trúng độc Kali xyanua!" Tuyết Nhi đột nhiên lên tiếng.

Nhìn thấy tình hình này, bây giờ cô không đi được rồi.

“Kali xyanua? Này? Sao lại để nhân viên không liên quan vào đây“ Đội trưởng Ngũ Kỳ Sâm tức giận nói với cấp dưới.

“Đội trưởng thât ngại quá, tôi tên Tư Tuyết Nhi là một thám tử trung học“

Tuyết Nhi nói lời này, cực kỳ thuận tai, không nghĩ đến có một ngày cố còn có thể cùng Shinichi nói chung một câu nói.

“Sao cô biết là trúng độc Kali xyanua, trúng độc xyanua trong miệng đều sẽ có mùi đắng của hạnh nhân!“

“Anh xem da của nạn nhân xuất hiện màu đỏ tươi, hơn nữa trên tay còn có nhiều màu trắng như trạng thái bị ăn mòn, những cái này đều là biểu hiện của trúng độc Kali xyanua.“

“Đúng là như vậy, cám ơn cô! Thám tử nhỏ" Đội trưởng cười nhìn Tuyết Nhi, giống như khen ngợi lại giống như dỗ con nít vậy.

Nhưng hiện giờ cô sẽ không quan tâm người khác nhìn cô như thế nào, bởi vì cô biết, nhiệm vụ quan trọng nhất bây giờ chính là điều tra ra hung thủ, đưa hung thủ vào sợi dây của pháp luật.

Ở một bên khác, Âu Dương không tìm thấy Tuyết Nhi, một mình ngồi trên ghế ngoài sân bay.

Quay trở lại với hiện trường vụ án, qua giám định của pháp y, xác thực là vì trúng độc Kali xyanua mà chết, hơn nữa độc nằm ở trên ngón tay.

Xem ra độc trí mạng dẫn đến cái chết là ở trên ngón tay, hung thủ có lẽ để nạn nhân tiếp xúc với vật gì đó, sau đấy lại bày kế để nạn nhân ăn phải độc, phải bắt đầu điều tra những thứ mà cô ấy có thể tiếp xúc đến.

“Đội trưởng Ngũ Kỳ Sâm, tôi muốn hỏi một chút là sáng hôm nay có ai đến tiễn nạn nhân lên máy bay không?“

“Sao lại là cô, để tôi nghĩ xem, có bạn trai của Lưu Khả - Diêu Nam, em gái Lưu Ti, ba Lưu Trung Hằng" Mặc dù có chút chịu không nổi, nhưng vì e ngại thân phận của Tuyết Nhi nên vẫn trả lời câu hỏi của cô.

“Cám ơn đội trưởng“ Tuyết Nhi nghĩ

“Đúng rồi, đội trưởng, điện thoại của nạn nhân chắc là ở trên người nhỉ ! Tôi muốn biết số điện thoại bạn trai cô ấy, tiện thể nhờ anh kiểm tra vé máy bay của cô ấy có độc tố hay không“

Lát sau, một viên cảnh sát cầm điện thoại đến cho Tuyết Nhi.

“Đây, cô tự xem đi, nhưng phải đeo bao tay đó! Còn có, trên vé máy bay có độc tố" Viên cảnh sát nhắc nhỏ Tuyết Nhi.

Cô cười, sau đó cầm điện thoại xem danh bạ và tin nhắn, cô phát hiện một người gọi là Vũ Lăng có liên hệ mật thiết nhất với nạn nhân, thế là cô ghi lại số điện thoại.

“Đây, Cám ơn nhé“

Sau đó, cô gọi điện cho Vũ Lăng.

“Alo, Khả Khả, hôm nay chắc cậu tới rồi nhỉ, thật xin lỗi, mình có việc nên không thể đến tiễn cậu được“

“Xin chào, thật xin lỗi nhưng tôi không phải là Lưu Khả, cô ấy đã chết rồi“

“Cái gì??? Cô là ai, tại sao lại có điện thoại của Khả Khả!“

“Mong cô bình tĩnh, bởi vì tôi nghi ngờ Lưu Khả là bị người khác mưu hại, nên muốn hỏi cô vài câu, mong cô trả lời thành thật“

“Được, chỉ cần có thể bắt được hung thủ bào thù cho Khả Khả“

“Tốt lắm, cám ơn cô đã phối hợp, tôi muốn hỏi Lưu Khả là một cô gái như thế nào, và chuyện của cô ấy và bạn trai“

“Khả Khả là một người không che dấu được bí mật, dù là chuyện gì cô ấy cũng sẽ kể cho tôi nghe, bạn trai cô ấy tên là Diêu Nam, một giảng viên đại học, nhà có rất nhiều tiền, tháng sáu năm nay họ bắt đầu hẹn hò, tình cảm rất tốt, nhưng mà gần đây do Lưu Khả phải đi nước ngoài du học nên Diêu Nam có chút tức giận, nhưng rồi lại làm lành rồi, tôi nhớ Khả Khả từng nói hôm nay Diêu Nam đến tiễn cô ấy lên máy bay“

Nói đến đây thì Vũ Lăng lo lắng “Lẽ nào là Diêu Nam đã giết chết Khả Khả?“

“Không có chứng cứ đừng nên nói bừa, ba của Lưu Khả thì sao?“

“Ba cô ấy đối xử với cô ấy rất tốt, nhà họ tuy rằng không có nhiều tiền nhưng bác trai vẫn vì ước mơ của Khả Khả, đến tiễn cô ấy đi du học“

“Thì ra là vậy, em gái thì sao?“

“Chuyện này tôi cũng không rõ lắm vì cô ấy rất ít khi nhắc đến em gái với tôi, tôi nghĩ quan hệ của họ chắc cũng không tốt cho lắm“

“Cám ơn cô đã phối hợp, cám ơn“

Tuyết Nhi nhăn mày, ở đây không tiện điều tra thông tin của bọn họ đành tạm thời tin lời Vũ Lăng nói vậy.

Diêu Nam và Lưu Khả cãi nhau rồi lại làm lành, có thể sẽ có động cơ giết người nhưng không lớn.

Ba cô Lưu Trung Hằng và em gái Lưu Ti còn phải tìm hiểu thêm.

Tuyết Nhi đến gần Lưu Ti người đang ngồi khóc bên cạnh nạn nhân.

“Xin chào, cô là Lưu Ti đúng không?“

“Đúng vậy, có gì không?“

Lưu Ti nhìn rất thương tâm, nghẹn ngào trả lời.

“Cô có biết vé máy bay của Lưu Khả là ai đưa cho không?“

“Tất nhiên là mua ở quầy bán vé rồi“ Ngữ điệu của cô ta rất không thân thiện, nhưng cũng có thể hiểu được khi mà người vừa mới chết đây là chị gái của mình.

Tuyết Nhi liền đi đến quầy bán vé hỏi thăm một chút.

“Xin chào, liên quan đến vụ án tại sân bay lần này, tôi muốn hỏi cô vài vấn đề được chứ?“

“Được“ Nhân viên bán vé nói

“Hôm nay có bao nhiêu chuyến đi Pháp“

“Để tôi xem … Có bảy chuyến đều là vào buổi chiều“

“Vậy vui lòng in cho tôi danh sách hành khách đặt vé.“

Người bán vé nghĩ rằng Tuyết Nhi là cảnh sát nên cũng không nói gì.

Sau khi có bảng danh sách, Tuyết Nhi hỏi một vấn đề kỳ lạ

“Xin hỏi cô có quen biết nạn nhân không?“

“Tại sao lại hỏi như vậy … Thực ra Lưu Khả là bạn học chung trường cấp ba với tôi“

“Quả nhiên, vậy cô nhìn xem ba người này gần đây có đến tìm gặp cô không“

Tuyết Nhi lấy ảnh ba người mà vừa nãy Vũ Lăng nói cho cô biết đưa cho nhân viên bán vé xem.

“Tôi có biết ba người này, bạn trai và em gái của cô ấy đều đến gặp tôi vì chuyện chỗ ngồi của Khả Khả , họ đều muốn tôi bất luận như thế nào cũng phải giữ lại chiếc vé hạng thương gia này“

“Họ đến cùng nhau sao“ Cô hỏi

“Không, bạn trai đến trước rồi sau đó em gái cô ấy đến“

Tuyết Nhi nhìn tay của nhân viên bán vé “Tay của cô bị sao vậy“

“Tôi cũng không biết nữa, hôm qua đã như vậy rồi có lẽ là bị lây nhiễm rồi“

“Cám ơn“

Tuyết Nhi chìm đắm vào trong thế giới của mình , xem ra không phải Lưu Trung Hằng vì ông ấy không có cách nào tiếp xúc được đến chiếc vé.

Cuối cùng chính là Diêu Nam và Lưu Ti rồi , họ đều có khả năng hạ độc vì đều đã đụng vào chiếc vé, nhưng giờ là buổi sáng, nếu như lúc ăn cơm mà nạn nhân đi rửa tay thì sao nhỉ?

Tuyết Nhi bị rối ở chỗ này, bỗng một ý tưởng loé lên trong đầu cô. Nếu như là một số thói quen nào đấy vậy thì nói không chừng…

Tôi đã biết hung thủ là ai rồi, anh ấy hoặc cô ấy chính là hung thủ sát hạt Lưu Khả.

Sau sự nỗ lực không ngừng nghỉ của mình, cuối cùng cô cũng đã điều tra ra rồi! Nhưng mà phía đội trưởng Ngũ Kỳ Sâm vẫn còn đang rối rắm lắm…

Bạn đang đọc Nguỵ Quân Danh Trinh Thám (Dịch) của Dương Tiểu Cẩm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HelyMint
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.