Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt cóc.1

Phiên bản Dịch · 2076 chữ

Tiểu Hạ rợn hết cả người, căng thẳng nắm chặt miếng bùa hộ mệnh trước ngực, hoảng sợ nhìn bốn phía, ngoài trừ bóng tối không thể phát hiện ra thứ gì khác.

Là bị cắt điện đột xuất sao?

Không đúng, máy tính vẫn còn sáng mà, Tiểu Hạ quay đầu lại, một khuôn mặt đầy máu vặn vẹo, há miệng nhe răng, đôi dòng lệ đỏ tươi chảy dài trong màn hình laptop đang chăm chăm nhìn cô.

“ Có quỷ a!”

Tiểu Hạ hồn vía lên mây, bản năng nhảy tới gập chiếc laptop lại, ngăn cho nữ quỷ bò từ bên trong ra như bộ phim kinh điển The Ring . Laptop vừa gập thì nguồn sáng duy nhất trong phòng cũng mất, không gian lập tức trở nên đen kịt.

Một luồng khí lạnh thổi sau lưng, âm thanh “tác…tác..” run rẩy vang lên từ bốn phía, mùi máu tươi tràn ngập khắp phòng, báo hiệu cho cô biết hiện tại căn phòng này không chỉ có mình cô. Sau vài giây thích ứng, dựa vào ánh trăng cô có thể thấy có ba bóng đen lơ lửng trên không trung phân biệt bao vây cô, cô vừa ngẩng đầu bọn chúng liền lao tới.

Sáu cánh tay quỷ khẳng khiu, ba cái miệng rộng hoác đầy máu phát ra âm thanh than khóc bén nhọn, là dẫn chứng cho thấy lần này không phải đơn giản là hù dọa chúng thực sự muốn mạng của Tiểu Hạ.

Mọi việc diễn ra quá nhanh làm cô không kịp suy nghĩ, cô kinh hoàng trốn dưới cái bàn cạnh đó. Cái bàn không ngừng run rẩy như là sờ soạng thân thể cô, một cái đầu chổng ngược nhìn xuống gầm bàn rồi một lọn tóc, hai lọn tóc, ba lọn tóc dài rối nùi buông xuống trải đầy mặt đất.

“Tha mạng cho tôi.”

Tiểu Hạ la lên, cầm bùa hộ mệnh huơ trong không trung, thừa dịp các bóng đen tán loạn cô nhắm chuẩn cửa chính mà chạy. Nhưng mà cửa chính sớm đã đóng chặt, cô khựng lại sau đó vọt tới phòng vệ sinh nơi không ngừng phát ra tiếng gọi cô.

Cô bước một chân vào, vừa vặn ngay tầm phản chiếu của tấm gương trong nhà vệ sinh. Cô thấy khuôn mặt mình trong gương tái nhợt và đầy máu, sau đó khuôn mặt có sự thay đổi, tròng mắt rớt ra, ngũ quan bắt đầu méo mó, làn da như bị tẩy xóa từ từ biến mất.

“ Bloody Mary!”

Trong cơn kinh hoàng hoàng tột độ, cô chợt hiểu nguyên nhân mình bị tập kích đột ngột như vậy. Cô tỉnh táo nhận ra đây là ảo giác, phải ép bản thân không được sợ, nếu sợ hãi cô liền xong đời.

Cô cắn răng đem bùa hộ mệnh đặt trước ngực, lớn tiếng tụng niệm: “Nam mô Địa Tạng Vương Bồ Tát!” tuy không biết vị phật này có thể bảo vệ mình trước một con ác quỷ của phương Tây không, nhưng dù sao hình ảnh trong gương đã biến mất, mặt kính chảy ra một dòng máu.

Tiểu Hạ thở phào một hơi khi nhìn trong gương, ngoại trừ vẻ tái nhợt do kinh hoàng và sợ hãi thì khuôn mặt cô vẫn bình thường. Nhưng nhanh như chớp cô lại cảm thấy có sự bất thường, vừa quay đầu lại đã thấy ba nữ quỷ như âm hồn bất tán đang đứng ở cửa, khuôn mặt thối nát không nhìn rõ được biểu cảm, nhưng lại cảm giác rõ ràng được hận ý của bọn nó đối với cô.

Vì lý do gì cô cũng không biết, cô chỉ biết hiện giờ cô cần rời khỏi đây, nếu không ba vị kia sẽ không tha cho cô. Cô khẽ cắn môi, nắm chặt miếng bùa hộ mệnh, xuyên qua thân thể mơ hồ của ba nữ quỷ mà chạy ra ngoài. Nhưng vừa ra khỏi cửa cô liền bị té ngã trên mặt đất, bàn tay ẩm ướt lạnh băng của bọn chúng đã giữ chặt tay chân của cô rồi hung hăn há cái miệng đầy máu mà cắn xuống.

Tiểu Hạ nhịn không được la lên đau đớn.

Không ai tới giúp cô, cô hiện tại không thể động đậy, không thể phản kháng được. Tuy phần cơ thể phía trên được ánh sáng ấm áp của bùa hộ mệnh bảo hộ, nên chúng không thể tấn công những điểm yếu hại trên người Tiểu Hạ nhưng phạm vi bảo hộ quá nhỏ không bảo vệ hết được tay chân của cô, do đó chúng như muốn cắn đứt tứ chi của cô để rửa hận.

“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ tôi lại bị cắn chết ở đây sao?”

“Có ai ở đây không?” bên tai Tiểu Hạ truyền đến một giọng nói quen thuộc, là Tiểu Trương bảo vệ ở tòa nhà này, khoảng một tiếng sẽ đi tuần một lần. Cô dùng hết sức lực hét lớn một tiếng để đáp lại Tiểu Trương.

Sau tiếng mở cửa phòng, ánh sáng lập tức tràn vào, làm cô không thể mở được mắt.

Có ánh sáng thật là tốt!

Tiểu Hạ từ dưới đất đứng dậy, nhìn lại ba nữ quỷ không chút động tĩnh mà biến mất. sau đó nhìn lại tay chân mình, chúng chi chít những vết bầm tím chứng tỏ vừa rồi cô không phải nằm mơ.

“ Nhạc tiểu thư, có sao không? Cô đang làm gì vậy?” Tiểu Trương hỏi. Phía sau hắn còn có hai người đàn ông xa lạ cũng bận đồng phục bảo vệ, họ cúi đầu im lặng, có lẽ họ mới tới nhận việc.

“Tôi...Tôi…là đèn tự nhiên tắt, trong lúc sơ ý tôi bị vấp ngã.” Cô không có ý định kể ra ,sợ dọa những người bảo vệ này. “Tôi tính ra ngoài một chút.” Cô thuận tay với lấy cặp sách không nghĩ sẽ ở đây thêm một giây nào nữa, bởi vì ai biết những người thường này có thể bảo vệ được cô trong bao lâu, bọn họ không giống cảnh sát, không có sát khí, cô không muốn liên lụy đến bọn họ.

“Cũng đúng lúc, chúng tôi đưa cô xuống.” Tiểu Trương chờ Tiểu Hạ đóng cửa.

Nhìn theo bóng dáng Tiểu Hạ lại nhìn bóng tối trong phòng lập lòe ánh lân quang, Tiểu Trương mỉm cười bí hiểm.

Tốc độ thang máy chậm hơn bình thường, hơn nữa trong không gian kín như vậy càng khiến Tiểu Hạ bất an. Cô muốn tìm chủ đề để nói chuyện với Tiểu Trương, nhưng cả ba người Tiểu Trương đều dùng dáng vẻ gặp đại địch, căng thẳng nhìn về phía trước không có ý muốn nói chuyện.

Tiểu Hạ chợt phát hiện trong thang máy có điểm không đúng, làm da đầu cô tê dại trái tim nhảy lên một cái, bốn vách thang máy đều là kính, bình thường cô sử dụng để chỉnh trang lại cơ thể, nhưng hiện tại bốn người ở đây nhưng trong thang máy chỉ phản chiếu trơ trọi mỗi hình ảnh của cô.

Nói cách khác bọn họ không phải là người.

“Đinh” thang máy dừng ở lầu ba. Tiểu Hạ không chút chần chừ phóng thẳng ra bên ngoài, nhưng bên ngoài có ba cái đầu tóc tai rũ rượi, mạnh mẽ lao tới làm cô chỉ còn cách trốn vào lại thang máy.

Cửa thang máy nhanh chóng đóng lại và đi xuống phía dưới, nhưng bên ngoài luôn có tiếng đập thình thịch vọng vào, ở khe cửa một bàn tay bị kẹt lại ngọ nguậy muốn chui vào, lại còn có ba ‘người’ đang ở chung thang máy với cô.

Không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng hô hấp của Tiểu Hạ phát ra.

“Cô đã nhận ra.” Tiểu Trương đột nhiên hỏi, cười khẽ nhưng nghe lại như người bị suyễn đang liều mạng hít vào.

Tiểu Hạ hoảng sợ mà nhìn hắn, khuôn mặt vẫn là Tiểu Trương nhưng hiện tại lại tái xanh, hắn đang nhìn cô cười, biểu cảm cứng đờ quỷ dị. Hai người còn lại cũng vậy khuôn mặt xám xịt không nhìn rõ mắt mũi.

Đại não hoạt động hết công suất để tìm cách thoát khỏi tình cảnh này, nhưng cô như con dê đợi làm thịt, không có bất kì con đường nào có thể chạy.

“Tới lúc rồi, cô mau chóng chạy khỏi đây, không được quay đầu lại. Mau đi.” Tiểu Trương lại nói, giọng nói có chút khàn cứng, Tiểu Hạ liếc nhìn hiện tai thang máy chỉ còn ba bộ quần áo, có ba cái bóng mơ hồ lao ra khỏi thang máy vừa lúc chặn đứng ba cái bóng có ý định vọt tới.

Cô ngạc nhiên trong giây lát, còn không đợi hiểu rõ tình hình liền liều mạng chạy đi, không dám quay đầu lại nhìn một mảnh ồn ào la hét, cô chạy một hơi ra đường cái, không khí thoáng đãng khiến cô cảm giác tốt hơn một chút. Nhìn lại tòa cao ốc đen như mực căn bản không thể nhìn rõ cái gì, cô biết phải mau chóng rời khỏi đây tới chỗ Nguyễn Chiêm cô sẽ được an toàn.

Là Nguyễn Chiêm! Có lẽ đây là lần đầu cô tiên cô nhớ hắn như vậy.

Một chiếc xe taxi từ xa chạy tới, dừng bên cạnh Tiểu Hạ, một lão tài xế trung niên dễ mến nhìn ra : “Tiểu thư cô muốn đi xe không?”

Tiểu Hạ gật đầu, sau khi an vị ở ghế sau cô liền đưa cho tài xế địa chỉ quán bar Người về trong đêm.

“Ngài có thể chạy mau hơn một chút được không?”

“Ok. Không thành vấn đề, tôi lái xe nổi tiếng là vừa nhanh vừa an toàn mà.”

Tiểu Hạ không nói lời nào, tạm thời an toàn khiến cô rơi vào trầm tư. Cô lại trêu chọc phải cái gì? Vì sao ba nữ quỷ này lại muốn đẩy cô vào chỗ chết, cô chưa từng làm gì trái với lương tâm, cũng chưa từng sát sinh, thậm chí đồ ăn cô ăn hàng ngày đều là hàng đông lạnh, có lẽ chuyện này có liên quan đến Bloody Mary.

Có quan hệ với Bloody Mary nhưng không phải nó làm.

Trong sự kiện Trương Tuyết, nàng đã chứng kiến cánh tay quỷ trong gương, cùng tương tự với tình huống trong nhà vệ sinh nhưng ba nữ quỷ lại không giống vậy, nó không sử dụng gương tạo ảo giác để dọa người. Huống hồ theo lẽ thường mà nói Bloody Mary không thể rời khỏi nơi được thỉnh, đó là trường học. Vậy hôm nay thứ cô gặp là gì?

Ba..ba nữ quỷ không mặt kia chẳng lẽ là..là ba nữ sinh bị sát hại?

Nhưng việc họ chết đâu liên quan đến nàng, tại sao lại muốn mạng cô? Họ không biết câu oan có đầu nợ có chủ sao? Còn đám người giả dạng Tiểu Trương, bọn họ là ai? Tại sao giúp cô thoát chết?

Tiểu Hạ phiền não nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, nhìn thấy các cảnh vật lao qua vun vút chứng tỏ xe này chạy thật sự nhanh. Vùng đất trống trải không có đèn đường nên cảnh vật chỉ có một màu đen nhánh. Khoan đã…đây là ngoại ô, còn quán bar Người về trong đêm ở trung tâm thành phố mà? Chẵng lẽ cô đã bị bắt cóc?

“Đây đâu phải nơi tôi muốn đến đâu?” Tiểu Hạ vội vàng lay lay bả vai tài xế, nhưng lại cảm giác thân thể tài xế không giống người, cô giống như đang nắm lấy một cái túi da rỗng ruột.

Tài xế vẫn không quay đầu lại, cô nhìn gương chiếu hậu phản chiếu hình ảnh của tài xế, xém chút nữa là bị dọa chết – là một khuôn mặt của người giấy, không phải loại giấy trắng mà là loại giấy để làm vàng mã cũng vào các dịp Thanh Minh, ngũ quan được vẽ đại khái lên giấy phát ra ánh sáng lập lòe quỷ dị.

Đúng là cô bị bắt cóc, là quỷ bắt cóc

Bạn đang đọc Người Trừ Tà - Dịch của Liễu Ám Hoa Minh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.