Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HOÀNG TỬ VÀ CÔNG CHÚA

Phiên bản Dịch · 937 chữ

Nhậm Tử Hiền chợt khiếp sợ quay đầu, nhìn Đường Khả Hinh, kêu to: “Cô đánh tôi?”

“Tại sao chị đánh tôi?” Đường Khả Hinh tức giận nhìn cô, hỏi!!

“Cô dám yêu đàn ông của tôi!! Cô không đáng đánh sao?” Ở trước mắt bao người, Nhậm Tử Hiền nhìn Đường Khả Hinh tức giận nói!!

Đường Khả Hinh cười lạnh nhìn Nhậm Tử Hiền, tức giận cao giọng nói: “Tôi không yêu đàn ông của chị! Mời nhanh chóng dẫn anh ấy đi! Mời nhanh chóng cùng anh ấy đơm hoa kết trái, tôi chúc hai người trăm năm hạnh phúc!”

Nhậm Tử Hiền lập tức im lặng, nhìn cô!!

Đường Khả Hinh cắn răng nhìn Nhậm Tử Hiền, lại lửa giận ngút trời nói: “Lần sau nếu như chị còn dám ra tay với tôi, đừng trách tôi không khách khí!!”

Cô nói xong, nhanh chóng xoay người, hai mắt nổi lệ, theo bản năng nắm chặt quả đấm, bước nhanh đi về phía trước!!

Nhậm Tử Hiền nhìn bóng lưng cô đi xa dần, chợt nhíu mày nói: “Tôi cảnh cáo cô, lời của cô nói hôm nay, tôi nhớ ở trong lòng, nhưng nếu như có một ngày, cô gặp mặt anh ấy, vạn kiếm xuyên tâm, không chết được tử tế!!”

Đường Khả Hinh cười lạnh, tiếp tục đi về phía trước, nói: “Thu hồi cái miệng ác độc của chị đi, nếu như chị thật là Chúa Tể của số mạng bi thảm, như vậy mời chị cứu rỗi mình trước! Tôi không cần chị chõ miệng vào tương lai của tôi!”

Cửa thang máy mở ra!

Cô bước nhanh vào, xoay người, nhìn Nhậm Tử Hiền, hai mắt nổi lệ.

Nhậm Tử Hiền đứng ở trong hành lang, cũng nhìn cô, vẻ mặt lộ ra cứng ngắc.

Cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

Cả người Đường Khả Hinh ngã trên mặt sàn, nhớ tới cái bạt tai tay mới vừa rồi của Nhậm Tử Hiền, trong lòng chợt đau xót, vươn tay xoa nhẹ đau rát trên mặt, đột nhiên cười khổ một tiếng, hiểu rõ có ngày hôm nay, là mình nên chịu, bởi vì cô tin câu kia: Cho anh một chút thời gian.....

*

Văn phòng Tổng Giám đốc!

Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở trước bàn làm việc, trong chớp mắt ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Đông Anh, hỏi: “Cái gì?”

Đông Anh lo lắng nói với Tưởng Thiên Lỗi: “Nhậm tiểu thư trở về, mới vừa rồi đang ở dưới lầu, tát Khả Hinh một bạt tai, lúc ấy giống như hai người rùm beng.”

Vẻ mặt của Tưởng Thiên Lỗi lập tức cứng ngắc, nghĩ tới Khả Hinh chịu một bạt tai, trong lòng đau nhói, lập tức đứng lên, vừa muốn nắm tây trang, muốn đi nhìn Đường Khả Hinh......

“Phịnh............” Cửa phịch một tiếng, đẩy ra!

Nhậm Tử Hiền khí thế hừng hực, nắm Túi xách tiến vào, đè nén lửa giận, ánh mắt lạnh nhìn Tưởng Thiên Lỗi!!

Tưởng Thiên Lỗi cũng liếc mắt nhìn cô!

Đông Anh nhìn hai người bọn họ người một cái, lập tức khẽ gật đầu, xoay người đi khỏi, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

“Tại sao vừa trở về liền đánh người?” Tưởng Thiên Lỗi nhìn Nhậm Tử Hiền, giọng tức tối lập tức đứng lên đi tới trước mặt cô, gầm nhẹ!!

Nhậm Tử Hiền nhìn chồng chưa cưới, đã lâu không gặp mặt, anh mặc tây trang màu đen, áo sơ mi màu đen, cổ áo mở ra, cổ áo trước đeo cà vạt màu đen viền bạc, khí thế nghiêm nghị đứng ở trước mặt của mình, phát ra mùi nước hoa đàn ông, vẻ mặt nguội lạnh nhìn mình, hai mắt của cô hiện lên nước mắt nói: “Em đã trở về......”

Tưởng Thiên Lỗi cau mày nhìn cô!

Nhậm Tử Hiền nhìn Tưởng Thiên Lỗi, ép buộc mình bình tĩnh nói: “Em đi Provence! Nơi đó, tương lai chúng ta kết hôn, em muốn đi hưởng trăng mật nơi đó.”

Tưởng Thiên Lỗi quay mặt đi, không nhìn cô.

Nhậm Tử Hiền nhìn vẻ mặt anh lạnh nhạt, tiếp tục nói: “Em thừa dịp trong khoảng thời gian này, thiết kế một hơi 36 mẫu áo cưới thật tươi đẹp hạnh phúc, mỗi mẫu cũng dốc hết tình yêu và mơ ước của em để thiết kế......”

Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng.

“Em còn đi tiệm áo cưới hoàng gia Anh lúc ấy chúng ta ở tại nước Anh......” Nhậm Tử Hiền nhìn anh, nói.

Tưởng Thiên Lỗi không để ý tới cô.

“Kỹ sư thiết kế của tiệm áo cưới kia vẫn còn, mới vừa...... Thiết kế một áo cưới thật đẹp, hỏi em có muốn thử một chút hay không...... Em thử rồi...... Em giống như một cô gái bình thường, thử như vậy......” Nhậm Tử Hiền cảm giác đột nhiên toàn thân rã rời, nhìn anh, nước mắt rơi xuống, giống như đặt mình trong mùa đông giá rét, gặp được băng hàn nhất, nói: “Lúc ấy... Em tự nói với mình, em..... Một lần cuối cùng em mang theo tình yêu của chính mình, mang theo một chút hy vọng cuối cùng cùng anh, ở trong khoảng thời gian ngắn, sau khi chúng ta kết hôn đi khắp nơi, muốn đi đến nơi hưởng trăng mật...... Sau đó sẽ trở về nói chia tay với anh......”

Tưởng Thiên Lỗi chậm rãi quay đầu, nhìn cô.

Nhậm Tử Hiền giống như rất rét lạnh, bị kích suy

434-hoang-tu-va-cong-chua/890579.html

434-hoang-tu-va-cong-chua/890579.html

Bạn đang đọc Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc của Hàn Trinh Trinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.