Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 3

Phiên bản Dịch · 1184 chữ

Selene theo người mà cô gọi là “Papa” đó đi mất hút, để lại tôi cùng đàn em của cô. Họ đưa tôi về một căn nhà nhỏ ở ngoại ô để tôi tiếp tục chuỗi ngày bị giam cầm của mình. Tôi không gặp Selene suốt một tuần sau đó. Đó là tuần dễ chịu nhất đời tôi khi không phải động chạm thân xác với cô.

Anselmo Silvester, đó là tên của bố Selene. Tôi nghĩ mình đã đọc cái tên này ở đâu rồi nhưng tôi không nhớ nổi. Kevin và Ivan trong một lần ngẫu chuyện đã kể cho tôi nghe về người đàn ông này. Họ kể rằng tính đến đời Selene thì nhà Silvester đã 4 đời làm Mafia. Anselmo Silvester có nhiều câu chuyện li kì xung quanh ông ta đến nỗi chẳng biết được cái nào là thật, cái nào chỉ là do trí tưởng tượng thêu dệt lên. Có một điều chắc chắn là Anselmo từng là người duy nhất trên tàu còn sống sót qua một cơn bão lớn ở Thái Bình Dương, là người tưởng đã chết vậy mà bẵng đi mười năm thì đột ngột quay lại để thừa kế di sản của cha ông ta: đứng đầu gia tộc Silvester.

_Làm sao mà ông ta sống được? - Tôi thốt lên.

_Bám vào một tấm gỗ và được một con tàu đi ngang qua cứu.

_Thế sao ông ta không về ngay?

_Một bí ẩn lớn. - Ivan nhún vai trả lời – Mà điều đó cũng không quan trọng. Chỉ cần biết ông Silvester còn sống và trở về. Cô nên biết là không thể trông đợi sự chi tiết từ tin lề đường. Muốn nghe chuyện tình của ông ta không?-Ivan gợi ý-Li kì hơn cả việc ông ta sống sót qua cơn bão.

Tôi gật đầu ngay tắp lự. Tôi nể con người đã từng sống sót qua một trận bão và giờ đang đứng đầu một tổ chức khét tiếng này.

Ivan nói chuyện tình của ông ta mà được viết thành truyện đảm bảo sẽ bán rất chạy. Nghe đâu trước khi gặp tai nạn ngoài biển, Anselmo có một cô người yêu tên Clara. Sau khi tưởng Anselmo đã chết, cô bị buộc phải cưới người khác, sinh cho hắn hai đứa con nhưng chỉ có thằng con thứ hai là con hắn, đứa con gái đầu là con của Anselmo. Cô bé đó chính là Selene. Vì muốn con gái mình có cha và có một tương lai chắc chắn nên Clara mới đồng ý lấy người khác ngay khi nghe tin Anselmo chết. Đó là một gã đã theo đuổi cô suốt 5 năm mặc cho cô đã có người yêu.

Có điều khi cưới nhau về tình cảm của họ ngày càng tệ đi. Hắn biết tại sao Clara lấy hắn. Hắn biết cô còn yêu Anselmo và hắn không hơn gì cái bình phong. Thế là hắn luôn lấy cớ đánh đập, hành hạ cô. Còn Clara tội nghiệp chỉ biết cắn răng chịu đựng cho đến một ngày Anselmo đột ngột trở về giải thoát Clara khỏi hắn. Anselmo, lúc đó là một tay có máu mặt trong giới Mafia, đã cho hắn một khoản tiền kha khá để hắn biến ra nước ngoài. Từ dạo ấy không ai nghe tin tức gì về hắn nữa. Kevin ngờ rằng Anselmo đã “khử” hắn rồi cũng nên. Còn Anselmo và Clara sống hạnh phúc với nhau cho đến bây giờ, Clara còn sinh cho Anselmo thêm 2 cậu con trai song sinh nữa. Happy ending.

Tôi bắt đầu cảm tình với Anselmo và ghen tị với Clara, cô ấy được sống hạnh phúc mãi mãi với người đàn ông cô ấy yêu. Chuyện tình của họ nghe như cổ tích vậy.

_Ước gì tôi được như Clara, được một người đàn ông như thế yêu mình suốt đời.-Tôi vu vơ nói.

_Ai biết được. Nhưng chắc chắn cô Silvester không đời nào để điều đó xảy ra.-Kevin làm một câu như dội gáo nước lạnh vào tôi.

_Hừ! Selene đâu thể giữ tôi bên cô ấy suốt đời, phải không?

Sau đó không ai nói gì bởi Kevin lập tức bị trận bóng đá trên TV thu hút nên chắc anh cũng chẳng màng tới câu vừa rồi của tôi. Tôi chợt liếc nhìn Ivan đang hút một loại thuốc lá nhạt nhẽo nào đó, tự hỏi một anh chàng tuyệt vời như thế sao Selene không để mắt tới, dù sao thì cô ta “thẳng” thật, chỉ là sở thích tình dục có khác người.

_Selene từng nói bố cô ấy từng đánh đập mẹ cô...-Tôi chợt nhớ cái lần cô chườm đá lạnh lên mặt tôi để làm dịu đi vết thương do tên Robbert gây ra, thật may là chúng không để lại vết sẹo nào. “Phải luôn bảo vệ gương mặt như mạng sống của mình”, slogan của đội cổ vũ.

Kevin nhún vai:

_Cái đó thì chịu. Chúng tôi chỉ được nghe có thế, chuyện sau hôn nhân sau này của họ thì có Chúa biết. Ông Silvester giữ kín chuyện gia đình lắm. Những gì chúng tôi kể cũng toàn là truyền miệng cả, muốn biết sự thật thì cứ hỏi cô Silvester ấy!-Giọng của Kevin mang hàm ý châm chọc.

Tôi hừ giọng và về phòng và không quên lườm anh ta một cái. Kevin cười phá lên.

Vào một đêm khuya trời mưa tầm tã, Selene về, mùi rượu nồng nặc. Cô không về một mình. Có người quàng vai đỡ cô ra khỏi cái taxi và Ivan đỡ cô về phòng của tôi. Cô say tới mức không thể tự đi mà phải nhờ Ivan bế cô vào phòng. Khi đặt cô nằm ngay ngắn trên giường Ivan đi ra ngoài dặn tôi chăm sóc cho cô, có gì gọi ngay cho anh. Tôi ngán ngẩm đứng khoanh tay nhìn cô. Mắt cô đỏ hoe, quần áo ướt đẫm mưa, mùi rượu át hết mùi nước hoa cô vẫn dùng và làm tôi buồn nôn. Tôi có ý định để mặc Selene như vậy cho cô ta bị nhiễm lạnh mà ốm hoặc chết quách đi!

_Chả biết sao cô Silvester cứ nằng nặc đòi đến đây!-Người đàn ông đưa Selene về cằn nhằn, tiếng Anh của ông ta khá tốt.-Chỗ này cách quán bar cả chục cây trong khi dinh thự nhà Silvester chỉ cách có 100m! May là cô ấy còn đủ tỉnh táo để đọc đúng số nhà, không thì đêm nay mệt với cổ!

_Sao lại tệ thế này? - Ivan cau mày hỏi ông ta, họ vẫn đang đứng ở cửa phòng tôi.

Người đàn ông lạ bỗng trở nên nghiêm trang, giọng buồn bã hòa cùng tiếng mưa rơi bên ngoài:

_Bà Clara Silvester vừa mới qua đời chiều nay, vì ung thư...Tang lễ sẽ được tổ chức vào 9 giờ sáng mai.

Sau đó ông ta hơi cúi người chào và ra về.

Mưa vẫn rơi suốt đêm...

Bạn đang đọc Người Tình Mafia của thanhmai794
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.