Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thị Uy

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Chương 20: Thị Uy

Bình Ngọc thành.

Thành thị phồn hoa nhộn nhịp, người đi đường lui tới tấp nập không dứt.

Chỉ là trên mặt những người đi đường này đều mang sắc thái buồn rầu chết lặng, khiến cho toàn bộ Bình Ngọc thành phảng phất cũng đều bị bao phủ dưới bầu không khí u ám ấy.

Lúc này bỗng có hai thân ảnh một gầy một béo, mặc áo choàng đen, nghênh ngang đi vào cổng thành.

Những người đi đường vừa thấy trang phục của hai người bọn họ liền biến sắc, hệt như chim muông tức khắc tản đi bốn phía trong nháy mắt.

Bởi vì hai người này chính là sử giả của Huyết Luyện tông!

Sứ giả béo thấy vậy thì khóe miệng nhếch lên, lộ ra ý cười tàn nhẫn. Gã giơ tay bắn ra một tia linh lực đỏ như máu về một hướng, lập tức người dân xui xẻo bị tia linh lực kia bắn trúng liền vỡ tung thành một đống thịt nát.

Một cái mạng cứ như vậy không còn.

"Tiếp tục chạy thử xem, kết cục của các ngươi sẽ giống hắn!" Tên sứ giả béo hừ lạnh, tỏ vẻ khinh miệt.

Người dân kinh hoàng dừng bước trước uy áp của hai tên sứ giả, bất đắc dĩ đành phải quay lại.

"Sứ giả đại nhân, hôm qua bọn ta đã dâng lên năm mươi đồng nam đồng nữ cho quý tông, sao hôm nay ngài lại…"

Trong đám người, có một người phụ nữ nghẹn ngào lên tiếng.

Ầm!

Lời còn chưa dứt, thanh âm của người phụ nữ nọ đã bị tia linh lực của tên sứ giả béo cắt ngang, cả người bị oanh thành huyết vụ, thịt nát bay đầy trời.

Trong mắt gã thì mạng người cũng chẳng hơn gì cỏ rác ven đường.

"Hừ, chẳng lẽ các ngươi không nhớ rõ ngày đầu bản sứ giả tới đây thì đã nói gì, không chỉ các ngươi mà thành trì phụ cận đều phải cung cấp trăm tên đồng nam đồng nữ mỗi ngày cho Huyết Luyện tông tu luyện."

Tên sứ giả béo chậm rãi thu tay lại, lớn tiếng nói với những người dân xung quanh.

"Được rồi, không cần phải hù dọa bọn chúng."

Bấy giờ, tên sứ giả gầy mới lên tiếng, gã cười tủm tỉm nói với người qua đường: "Thành trì gần đây đã cung cấp đủ năm mươi đồng nam đồng nữ của ngày hôm nay, số lượng còn lại sẽ do các ngươi phụ trách. Nếu tới lúc hoàng hôn buông xuống mà bọn ta vẫn chưa nhận được đủ người, vậy thì đừng trách Huyết Luyện tông đồ sát Bình Ngọc thành các ngươi."

Sắc mặt người dân đều vô cùng phẫn nộ, có điều giận mà không dám nói gì.

Bởi vì bọn họ biết rõ, trong mắt đám sứ giả Huyết Luyện tông này thì đích thực tính mạng của dân chúng trong thành đều không khác gì sâu kiến, có thể tùy ý mà chà đạp.

Bất kể là ai mà dám lên tiếng phản bác bây giờ thì kết cục sẽ y hệt như người phụ nữ xấu số kia.

"Lão Tần, hôm qua chúng ta đã tới Trần gia ở Bình Ngọc thành rồi, chi bằng hôm nay liền đến Tô gia đi. Lần trước Tông chủ đã khen mấy đứa nhỏ nhà Tô gia mà chúng ta dâng lên không dứt miệng. Không hổ là hài đồng nhà có tiền, thường ngày sống an nhàn sung sướng quen rồi, nếu đem chúng đi luyện chế huyết đan thì chắc chắn sẽ tạo ra thượng phẩm." Tên sứ giả béo hào hứng nói.

"Đi." Sứ giả gầy không phản bác.

Sau đó, cả hai liền nhanh chân di chuyển về hướng phủ đệ Tô gia.

. . .

Lúc này.

Tô gia phủ đệ.

Bên trong nghị sự đại sảnh đang có mặt toàn bộ cao tầng Tô gia.

"Gia chủ, kẻ dưới hồi báo, hai gã yêu nhân của Huyết Luyện tông đang tiến về phía nhà chúng ta." Thần sắc Đại trưởng lão phẫn hận.

"Quả nhiên số mệnh không buông tha ai… Phàm nhân chúng ta trong mắt những kẻ tu hành này thật chẳng khác nào con dê con cừu đang chờ làm thịt.” Vị trung niên ngồi ở trên ghế chủ vị khổ sở nói.

Vị trung niên vừa lên tiếng này chính là Tô gia gia chủ, đồng thời cũng là phụ thân của Tô Nam - Tô Hành.

Tô Hành vẫn chưa biết chuyện nữ nhi đã thành công bái nhập Vân Cư sơn, hiện giờ ông chỉ trông mong Tô Nam đã được Đạo Thiên tông thu nhận, có thể thu được lá thư ông khẩn thiết viết: đó là đừng quay lại Bình Ngọc thành!

Mà ở bên dưới, các vị trưởng lão nghe thấy lời cảm khái của Tô Hành thì đồng loạt nặng nề thở dài, có cảm giác như vừa già đi cả chục tuổi chỉ trong một khoảnh khắc.

Không sai!

Đối mặt với tu tiên giả thì phàm nhân như bọn họ quả thật là một chút năng lực phản kháng cũng chẳng có.

Nửa tháng trước, cũng chính là thời điểm Tô Nam vừa khăn gói rời đi thì không bao lâu sau, một đám người tự xưng là cường giả dưới trướng Huyết Luyện tông đã tràn tới Bình Ngọc thành.

Trong đó có một lão giả mặc lam bào hết sức hung hăng, vẻn vẹn chỉ một chưởng của lão đã phá hủy triệt để phủ thành chủ to lớn bên trong nội thành.

Tràng cảnh kinh khủng này đã khiến toàn bộ dân chúng trong Bình Ngọc thành mất sạch hy vọng, căn bản không dậy nổi một tia tâm tư phản kháng, tuyệt vọng bao trùm đến độ làm cho người ta thấy ngạt thở.

"Ái chà, vừa khéo chư vị đều đang ở đây cả à? Thế nào, đã nghĩ ra sẽ dâng lễ đồng nam đồng nữ nào cho chúng ta chưa?"

Đúng lúc này, bên ngoài đại sảnh bỗng truyền đến một tiếng cười khằng khặc làm người ta sởn cả da gà.

Rất nhanh, hai thân ảnh một béo một gầy đã bước vào phòng nghị sự của Tô gia trước ánh mắt hoảng sợ của mọi người.

Bạn đang đọc Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm (Bản Dịch) của Xuân Phong Yếu Khai Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.