Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

51

Phiên bản Dịch · 804 chữ

" Không...... Không có việc gì, con không để ý rồi, con chỉ là thấy đột nhiên đến bên này nên có chút lo lắng mà thôi......"

Bị mẹ đâm trúng chuyện trong lòng, mặt tôi đỏ bừng, cái miệng nhỏ nhắn của mẹ ở bên tai tôi phun ra từng luồng mùi thơm cơ thể và mùi rượu nhè nhẹ, làm cho lỗ tai của tôi ngứa, thân thể tôi trong nháy mắt liền tê dại, hơn nữa gần một nửa thân thể mềm mại của mẹ đều dựa vào ở trên người của tôi, dáng người mẹ cao gầy mang giày cao gót còn cao hơn tôi một chút, mẹ như vậy khẽ dựa, bộ ngực đầy đặn càng là dính sát vào trước ngực của tôi, kia phần cực đại cùng mềm mại để cho trái tim nhỏ bé của tôi không biết cố gắng ‘thình thịch’ đập loạn ~!

" Thật không có ghen? " Mẹ duỗi ra bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng chọc chọc cái hông của tôi, dịu dàng nói: " Vậy làm sao vừa chạy tới nhìn thấy được mẹ đã toát ra oán khí lớn như vậy chứ, còn nháy mắt với mẹ, sợ mẹ nhận con nuôi không muốn con nữa hay thế nào? " Nói xong bàn tay nhỏ bé của mẹ véo chặt lấy một chút thịt mềm bên hông của tôi......

" aa…aa!!!! " tôi lập tức kêu lên thảm thiết cầu xin tha thứ nói: " Mẹ, mẹ nhẹ một chút, con chỉ là thấy thằng nhóc kia nhất định là không có ý tốt, đối mẹ có ý đồ khác, mới khó chịu với nó! Mẹ nhìn nó xem, nói chuyện với con còn âm dương quái khí, quá không khách khí! " tôi mượn cơ hội cùng với mẹ, bắt đầu cố hết sức nói xấu về Tề Phong.

" Tiểu Phong người ta rất ngoan, cũng không có làm cái gì, con không nên có thành kiến lớn như vậy, người ta chỉ tới đây ở vài ngày, qua một thời gian sẽ đi, con không thể nhường thằng bé một chút ? " Mẹ cáu giận nói, tiếp lấy mẹ khẽ thở dài một cái, tiếp tục nói: " Lại nói thằng bé đúng là lớn lên có chút giống với ba của con, còn nói rất nhiều chuyện cũ của ba con với mẹ, nói không chừng là thật có chút duyên phận với mẹ đâu. "

Tôi nghe xong trong lòng lạnh lẽo, vừa muốn nói chút gì đó, liền nghe mẹ nhẹ nói nói: " nhưng con trai yên tâm đi, bất kể như thế nào, mẹ yêu nhất vẫn luôn chỉ có con thôi, ai bảo con là mẹ tự tay nuôi lớn đâu, con vĩnh viễn là bảo bối của mẹ" Nói xong mẹ nhẹ nhàng hôn lên đôi má của tôi một cái.

Lời nói dịu đang và cái hôn vừa rồi của mẹ trong nháy mắt phá mở phòng thủ của lòng tôi, làm cho tôi cảm động không thôi, vừa định cùng mẹ thổ lộ vài câu lời thật lòng, lại phát hiện mẹ thật sự đã quá say, cả người như ngủ thiếp đi vậy, nếu không phải bị tôi ôm thì cơ hồ đều sắp ngã xuống đất.

Tôi vội vàng ôm chặt mẹ lung la lung lay đi ra nhà hàng, chờ tôi đi ra Tề Phong đã gọi được xe, tôi chỉ chỉ đã là mơ mơ màng màng mẹ, lớn tiếng nói: " mày là nghĩ muốn chuốc say mẹ tao sao, thấy mẹ uống nhiều cũng không biết ngăn cản một chút! Mày có phải hay không hạ độc vào trong rượu? ! "

Tề Phong mắt nhỏ co giật, bình tĩnh nói: " Làm sao có thể, bình rượu đỏ kia là từ nước Pháp vận chuyển bằng đường hàng không tới, nhân viên phục vụ ngay trước mặt dì mở nắp, em cũng không nghĩ đến dì thích uống rượu đỏ như vậy, có thể là do số độ của bình rượu đó cao một chút, dì uống cũng nhanh, một bình rượu đỏ bị một mình dì uống hết hơn nửa, ngược lại là Phong ca, anh có vê như có ý kiến gì với em đây thì phải......" Nói xong, Tề Phong mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào tôi.

Trong lòng tôi rùng mình, nghĩ thầm bây giờ còn không phải lúc xe rách mặt với nó, vì vậy nhẹ nhàng đỡ mẹ ngồi vào xe taxi, lúc này mới quay người phẫn nộ nói: " đm ít nói nhảm thôi, mời mẹ tao đi ăn cơm còn bào Lưu Bằng gọi tao đi chỗ khác là có ý gì, còn coi tao là bạn bè không? "

Bạn đang đọc Người Mẹ Giáo Sư Thuỳ Mị của Gia Cát Đại Lực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mnhem
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 164

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.