Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Cung Ấu Vy

Tiểu thuyết gốc · 2732 chữ

Tuệ phi nói chuyện với Ngụy Thiên Minh như thế, trong lời nói đối với hắn rõ ràng có ý tứ bất mãn. Hai ngày này Ngụy Thiên Minh thăng lên vị trí tổng quản hậu cung, nên không có thời gian để đến gặp nàng.

Ngụy Thiên Minh cũng nghe ra Tuệ phi không vui.

Hắn mỉm cười nói: "Tuệ phi nương nương chớ nên tức giận, chẳng phải hôm nay nô tài đã đến để hầu hạ ngài rồi đây sao?"

Nói xong Ngụy Thiên Minh bước tới sau lưng Tuệ phi chuẩn bị giúp nàng xoa bóp bả vai, dù sao còn có ngoại nhân ở đây, lá gan của hai người họ cũng không lớn đến mức không coi ai ra gì.

Tuệ phi ra hiệu cho Ngụy Thiên Minh ngồi xuống sau đó nói: "Ngụy tổng quản, vấn đề này để sau rồi nói. Ta giới thiệu với ngươi một chút, đây là Ấu Vy cô nương muội muội của Hoàng Hậu nương nương. Nàng nghe được chuyện của Hoàng Hậu nên đã cố ý đến đây tìm ngươi để vào đó gặp nàng"

Nói xong, Tuệ phi còn cố ý nháy mắt với Ngụy Thiên Minh, bảo hắn chú ý hình tượng một chút đừng để Nam Cung Ấu Vy nhìn ra sơ hở.

Ngụy Thiên Minh đương nhiên biết ý tứ của Tuệ phi nên cũng tỏ ra yên phận hơn, vừa nghe Tuệ phi giới thiệu về Nam Cung Ấu Vy trên mặt Ngụy Thiên Minh vừa lộ ra một nụ cười.

Ánh mắt hắn hơi liếc lên thân nàng một chút, cười nói: "Ấu Vy cô nương cát tường, Ta là thái giám thiếp thân phục thị bên người của Tuệ phi nương nương, tên Ngụy Thiên Minh."

"Ra mắt Ngụy công công!" Nam Cung Ấu Vy cũng nhanh chóng đứng dậy, hành một lễ vạn phúc với Ngụy Thiên Minh.

Nữ nhân này tuy bề ngoài ngây thơ nhưng đầu óc rất thông tuệ, trước khi vào trong cung thăm tỷ tỷ thì cũng đã tìm hiểu qua một lần. Bây giờ đến đây có lẽ là nhờ Ngụy Thiên Minh giúp mình vào bên trong lãnh cung thăm Hoàng Hậu nương nương.

Tuệ phi mỉm cười nhìn Nam Cung Ấu Vy nói ra: "Muội cũng đừng có nghe Ngụy Thiên Minh nói bậy, tuy vài ngày trước hắn vẫn là tiểu thái giám của Tuệ Hương Cung ta. Nhưng hiện tại đã thành tổng quản hậu cung, muội muội đến đây chắc hẳn cũng biết một hai."

"Kỳ thực muội đến đây cũng là muốn nhờ Ngụy tổng quản giúp đỡ một chút, để muội thăm tỷ tỷ của mình một lần" Nam Cung Ấu Vy ôn nhu nói một câu, nhưng bên trong ánh mắt lại hơi đượm buồn. Từ chi tiết này có thể nhìn ra, tình cảm giữa hai người bọn họ khá là thân thiết.

Ngụy Thiên Minh cười cười nói: "Ấu Vy cô nương quá khách khí, người là muội muội của Hoàng Hậu nương nương nên có dặn dò gì thì cứ việc sai người nói một tiếng là được. Đâu cần phải lặn lội đến tận đây a."

Thấy Ngụy Thiên Minh nói khách sáo như thế với Nam Cung Ấu Vy, thì mắt của Tuệ phi hơi híp lại có thâm ý liếc hắn một chút nói: "Ngụy tổng quản, nếu Ấu Vy muội đã đến đây thăm bệnh, thì có lẽ sẽ phải ở lại đây mấy ngày. Ngươi có thể an bài cho nàng một viện tử ở Ngự Uyển được hay không?"

Ngụy Thiên Minh biết bình dấm chua Tuệ phi sắp đổ tới nơi rồi, nên hắn lén lút viết vào trong lòng bàn tay của nàng gì đó, rồi nhìn Tuệ phi nói ra: "Không có vấn đề, chút nữa ta sẽ sắp xếp cho Ấu Vy cô nương một gian viện tử thật tốt."

"Ừm, được rồi!" Tuệ phi gật đầu hài lòng, tuy Nam Cung Ấu Vy ở gần nơi của Hoàng Hậu thì sẽ tiện gặp nhau hơn. Nhưng nàng lại muốn Ngụy Thiên Minh an bài cho Nam Cung Ấu Vy ở Ngự Uyển, vì Tuệ phi muốn thị uy với các phi tần khác ở hậu cung, cho mấy nàng biết hiện tại ai mới là người có tiếng nói nhất.

Chỉ những người đến gặp mặt và nghe theo lời của nàng thì mới có được đãi ngộ và đối xử như khách quý ở nơi này, còn không thì đừng mong bước nổi một bước vào đó.

Ngụy Thiên Minh đương nhiên cũng hiểu suy nghĩ của Tuệ phi nhưng hắn cũng không cự tuyệt, trực tiếp đáp ứng nói: "Thời gian đã không còn sớm, ta cũng phải mau đi an bài một chỗ cho Ấu Vy cô nương ở lại đêm nay. Nếu Tuệ phi nương nương không còn gì chỉ dạy thì ta xin đi trước."

Suy cho cùng Ngụy Thiên Minh và Tuệ phi đã chung chăn gối cùng nhau rất lâu, nếu không chiều theo ý nàng một chút thì không còn gì để nói nữa. Và lại, vẻ mỹ lệ của Nam Cung Ấu Vy có thể sánh ngang với tỷ tỷ của mình như thế, Ngụy Thiên Minh cũng muốn tìm cơ hội để thân cận với nàng nhiều hơn. Nếu sắp xếp ở nơi nhiều cung nữ và phi tần qua lại, thì hai bên cũng chỉ có thể khách sáo với nhau vài câu mà thôi.

Tuệ phi gật đầu một cái nói: "Ừm, đi thôi!"

Ngụy Thiên Minh vừa hành lễ đi ra ngoài cửa, trong lòng vừa suy nghĩ xem dùng cách nào để thường xuyên đi qua nơi ở của Nam Cung Ấu Vy hơn.

"Ngụy tổng quản chờ chút!" Ngụy Thiên Minh mới bước chân ra khỏi cửa lớn thì Tuệ phi đã đi tới phía sau.

Hắn liền dừng chân chờ Tuệ phi, đồng thời quay đầu nhìn về phía nàng nói ra: "Tuệ phi nương nương còn việc gì muốn phân phó nữa sao?"

Thừa dịp bên cạnh không có ai, Tuệ phi ghé sát Ngụy Thiên Minh nhẹ giọng nói: "Ngụy Thiên Minh, mấy ngày nay chàng thành thật một chút cho ta, đừng có làm ra mấy hành động ngu ngốc cùng mấy phi tử khác mà để lộ bí mật của mình ra ngoài. Còn có, Ấu Vy muội là một cô gái thiện lương, hơn nữa còn là nữ nhi của tể tướng đương triều. Tốt nhất chàng đừng đặt chủ ý lên trên nàng ta, hiểu chưa?"

Nghe lời này, Ngụy Thiên Minh len lén nói khẽ : "Sơ Ảnh, nàng yên tâm. Ta làm sao có cái gan lớn như thế, mọi chuyện đều nghe theo nàng an bài."

Tuy nói như thế, nhưng Ngụy Thiên Minh cũng sẽ không để lời này trong lòng. Một số việc hắn có thể làm vì nữ nhân của mình, nhưng có một vài ý định mà hắn đã quyết, thì cho dù là ai cũng không ngăn lại được.

Tuệ phi cũng nghĩ Ngụy Thiên Minh không có gan lớn tới mức chỉ vì một nữ nhân, mà dám dây dưa với đám cáo già ngoại thần kia. Hơn nữa còn là chức quan chỉ dưới một người, nàng gật đầu nói: "Tốt, vậy thì chàng mau đi an bài a."

Nói xong, Ngụy Thiên Minh bước chân hướng về vườn Ngự Uyển mà tới. Nhìn theo bóng lưng Ngụy Thiên Minh, Tuệ phi ở trong lòng trở nên phức tạp, không biết lên vui vẻ, hay vẫn là phiền muộn và cảm khái.

Nàng cũng không nghĩ ngợi quá lâu, quay người trở về trong đại sảnh mà tiếp tục cùng Nam Cung Ấu Vy nói chuyện phiếm..

Rất mau, Ngụy Thiên Minh đã tìm được vài toà viện tử không người ở trong Ngự Uyển, hắn lựa lấy một tòa tốt nhất để cho Nam Cung Ấu Vy qua ở.

Toà này ở Ngự Uyển trước đây là của một vị phi tử nào đó từng tại. Năm đó có thể được tiên hoàng ân sủng ân sủng như vậy có lẽ cũng là một nữ nhân không tệ.

Tuệ phi cũng đến xem qua thì tương đối hài lòng với nơi này.

Đến đêm tối, Ngụy Thiên Minh liền theo Tuệ phi về Tuệ Hương Cung dùng bữa muộn với Nam Cung Ấu Vy. Sau khi dùng xong, Ngụy Thiên Minh lấy lý do Nam Cung Ấu Vy chưa quen thuộc đường xá, để tự mình đưa Nam Cung Ấu Vy đi tham quan xung quanh Ngự Uyển.

Thời tiết lúc này cũng đã vào thu, cho nên đêm muộn cũng có thêm một vài cơn gió lạnh. Tối nay, tính tình của Nam Cung Ấu Vy khá hợp với Tuệ phi và nàng cũng có ý kết giao với vị tổng quản hậu cung mới này, nên đã uống nhiều thêm vài chén.

Gương mặt Nam Cung Ấu Vy hiện tại đã có hơi đỏ, cả người lộ ra bộ dáng đáng yêu vô cùng. Ngụy Thiên Minh đỡ lấy Nam Cung Ấu Vy đi phía trước, mấy cái tiểu nha hoàn mà nàng mang tới cũng tiến sát theo sau. Mấy tiểu nha hoàn này nhìn qua thì ai cũng ưa nhìn, cả người đều tỏ ra lanh lợi và nhu thuận.

Nam Cung Như Ý trở thành Hoàng Hậu cũng không phải là việc ngẫu nhiên. Gia tộc Nam Cung trong Kinh Thành và chi thứ ở những nơi khác đều vô cùng hiển hách, con cháu làm việc trong triều đình đều không dưới hai mươi người.

Chỉ có điều, Hoàng Hậu là người cai quản cả một hậu cung nên cơ hội để xuất cung về thăm nhà không có nhiều, nếu như ở trong gia tộc không có đại sự gì thì nàng cũng không có cơ hội để trở về. Cũng chỉ có cô muội muội Nam Cung Ấu Vy này, thường cách một khoảng thời gian tiến vào trong cung để thăm Hoàng Hậu một lần.

Điều này ở trong hoàng cung vẫn là được phép, nhưng những người đến thăm cũng chỉ có nữ quyến mà thôi. Nếu là nam tử trưởng thành mà không có nguyên nhân chính đáng thì cũng không có cách nào vào trong cả.

Ngụy Thiên Minh đỡ Nam Cung Ấu Vy tiến vào một toà viện tử hào hoa chính phái ở ngay giữa vườn Ngự Uyển, bên phải có hồ sen rất lớn, phong cảnh xung quanh lại như từ thi hoạ mà thành.

Nàng ngẩng đầu liền thấy phía trên của đại môn treo một bảng hiệu được viết bằng sơn dầu đỏ thắm, viết vài chữ lớn "Thủy Tú Cung "

"Thật sự là một tự hay." Nam Cung Ấu Vy không nhịn được mà tán thưởng một câu.

Ngụy Thiên Minh đang ở bên cạnh liền nói ngay: "Đó là đương nhiên, nơi này chính do ta tự mình đích thân giúp ngài lựa chọn. Nào! Người mau vào bên trong, còn rất nhiều thứ đang đợi chúng ta chiêm ngưỡng nữa a."

"Ừm, tốt!" Nam Cung Ấu Vy khẽ gật đầu, trên mặt lộ ra mỉm cười. Nam Cung Ấu Vy đúng là có một số chờ mong xem bên trong Thủy Tú Cung sẽ là thế nào.

Vừa bước vào bên trong, đã có thể thấy phong cảnh như thi. Không những nơi đây có hòn non bộ mà có cả một hoa viên, xa xa thấp thoáng từng hàng cây ăn quả. Nhưng thứ để cho nhất Nam Cung Ấu Vy kinh hỉ nhất chính là nơi này, còn có một hồ sen nối thông với bên ngoài.

Mặc dù bây giờ đã là giữa Thu, nhưng hoa sen ở trong hồ nước vẫn đang nở rộ phối hợp với cảnh vật hài hoà xung quanh lại mang đến cho người khác một cảm giác thật là thư thái.

Không giống với bên ngoài viện tử, lá sen và hoa sen đều đã lụi tàn còn trơ lại những hạt đen kịt. Trong này mọi thứ như là cách biệt hết thảy, lá hoa mơn mởn thi nhau đua sắc tô điểm.

Nam Cung Ấu Vy nhìn xung quanh nơi này xong nụ cười trên mặt càng trở lên rạng rỡ.

Nàng buông Ngụy Thiên Minh đang nâng đỡ mình ra, rồi bước nhanh đến bên phía trên hồ sen, kinh hỉ nói: "Trời ạ, thời điểm này rồi mà vẫn còn có hoa sen đua sắc, thật sự hiếm thấy."

Ngụy Thiên Minh cũng theo cước bộ của Nam Cung Ấu Vy, đi vào bên cạnh nàng vừa cười vừa nói: " Ấu Vy cô nương nếu như ưa thích hoa sen, ta sẽ xuống hái lên rồi tặng cho nàng."

Nam Cung Ấu Vy hơi lắc lắc cái đầu nhỏ nói: "Vẫn là thôi đi, hoa sen chỉ có ở bên trong hồ thì mới trở nên mỹ lệ. Nếu như hái xuống nó sẽ dần khô héo rồi chết đi, vẫn để nó lưu hồ sen sống thêm một thời gian đi."

"Ấu Vy cô nương có tấm lòng thiện lương, thật làm cho ta bội phục." Ngụy Thiên Minh nói theo một hai câu ngợi khen.

Nam Cung Ấu Vy nhoẻn miệng cười nói: "Ngụy tổng quản, ta phát hiện ngài thật sự là càng ngày càng thú vị. Ngài có biết tại sao ta lại gọi là Ấu Vy không?"

"Chẳng lẽ lại có quan hệ với hoa sen này?" Ngụy Thiên Minh thuận miệng nói một câu.

Nam Cung Ấu Vy gật gật đầu cười nhẹ: "Không sai, Ngụy tổng quản đúng là thông tuệ. Khi tiểu nữ sắp chào đời thì nương và phụ ta lại đang ở giữa hồ sen du ngoạn, không có cách nào để quay lại. Phụ thân ta đành phải dẫn bà đỡ đến, xuất sinh ngay trên thuyền. Nên mới lấy tên là Ấu Vy."

Ngụy Thiên Minh nghe xong liền mỉm cười mà hỏi lại: "Một cố sự thật là hay, nhưng tại sao không đặt tên có chứa hoa sen hay liên hoa trong tự mà lại là Ấu Vy?"

Câu từ của Ngụy Thiên Minh có hơi chút trêu đùa làm cho trên mặt Nam Cung Ấu Vy hiện lên chút xấu hổ, nàng nhịn không được nói: "Ta chào đời trước dự định, lại ngay giữa mùa hoa đẹp nhất. Nên nó mang ý nghĩa cuộc đời này của ta sẽ luôn luôn đẹp như cảnh sắc lúc ấy."

Ngụy Thiên Minh không còn gì để nói, có lẽ trong người Nam Cung Ấu Vy có hơi nồng hoặc đang nói về ký ức đẹp của nàng, nên những câu từ và cử chỉ khách sáo của Nam Cung Ấu Vy đã bớt đi nhiều.

Hắn cười hắc một tiếng nói: "Đúng là vậy, Ấu Vy nghe rất êm tai."

Được Ngụy Thiên Minh tán dương, Nam Cung Ấu Vy lộ ra nụ cười. Nàng quay người lại rồi đưa tay ra nói với hắn: "Dìu ta đi nghỉ ngơi đi."

Nam Cung Ấu Vy bởi vì nhiều uống vài chén nên mới nói nhiều cùng Ngụy Thiên Minh, nếu không một tiểu thư khuê các được dạy dỗ từ nhỏ đâu thể nào làm ra được nhiều hành vi thất lễ như vậy.

Nhìn qua bàn tay ngọc thon thon kia của Nam Cung Ấu Vy, Ngụy Thiên Minh liền vội vàng cầm lấy, đồng thời nhẹ nhàng vịn lấy nàng mang theo ý cười ở trên mặt.

Hắn có thể cảm nhận được tay Nam Cung Ấu Vy mềm mại như không xương, vừa chạm vào làn da đã mang đến cho người khác cảm giác dịu nhẹ, thoải mái vô cùng.

Ngụy Thiên Minh còn khẽ nắm nhẹ một chút, dùng ngón tay trỏ vẽ một vòng trong lòng bàn tay Nam Cung Ấu Vy. Nàng đương nhiên cảm nhận được cái động tác kia của Ngụy Thiên Minh, nhưng nàng cũng không có nổi giận mà hoàn toàn xem như không có gì.

Ngụy Thiên Minh thấy thế, ở trong lòng liền đại hỉ, bộ dạng này thật là để cho người ta thổn thức!.

Bạn đang đọc Ngươi không phải là thái giám? sáng tác bởi tieudaovangioi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieudaovangioi
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 1011

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.