Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi thể không cánh mà bay

Phiên bản Dịch · 1521 chữ

Tôi vừa dứt lời thì thầy Tống cũng khá tán thưởng sự dũng cảm của tôi bèn hơi gật đầu: “Được rồi, vậy cậu tự mình cẩn thận một chút, kẻ đó là đối thủ cực kỳ mạnh, cậu không thể cậy mạnh đấu với gã, chỉ cần tìm được cơ hội thoát thân là đủ, những chuyện khác cứ để ta ra mặt xử lý!”

Thầy Tống nói xong, tôi cũng nhận thấy dũng khí của bản thân tăng vọt nên hít thật sâu, bảo: “Được, vậy bây giờ tôi xuất phát đây!”

“Bây giờ hả? Cậu không cần nghỉ ngơi một chút sao? Tình hình sức khỏe hiện tại của cậu cũng khá thảm mà!”

Tôi cười: “Không cần thiết, giải quyết sớm chừng nào tốt chừng đó!”

Nói xong tôi bèn đi ra cửa rời khỏi đó. Sau khi ra ngoài, lúc này tôi mới ngước nhìn ánh nắng, bất chợt thấy hơi buồn ngủ, sớm biết vậy thì vừa nãy đừng tỏ ra ngầu lòi, ngủ một giấc cho đàng hoàng còn có tinh thần hơn!

Nghĩ đến đây thôi tôi bèn đi thẳng về hướng núi Bắc. Trên đường đi, trong đầu tôi hiện lên đủ loại hình ảnh, nếu như gặp kẻ đó thì bản thân phải trốn thoát bằng cách nào!

Tôi nhanh chóng đến núi Bắc. Lúc này ở đây có rất nhiều người đang khóc đưa ma, nhưng dù gì cũng là nhà tang lễ nên những chuyện như khóc lóc tiễn đưa như vậy cũng rất bình thường.

Tôi lại đến nơi này lần nữa và vẫn cảm nhận được từng đợt âm khí cực kỳ nặng nề như cũ, giống như cả đất trời bị âm khí bao phủ, vô cùng rùng rợn!

Sau đó tôi bèn đi vào trong. Nhân viên lễ tân vừa nhìn đã nhận ra tôi ngay: “Anh không phải là… anh Ngô đó sao?”

“Ồ? Anh quen tôi hả?”

“Không phải, là do quản lý Cao quen anh, anh quên lần trước rồi sao?”

Tôi gật đầu: “Nhớ chứ nhớ chứ, quản lý Cao đâu? Tôi muốn gặp anh ta.”

“Anh ấy đang ở trong phòng làm việc. Anh muốn sử dụng dịch vụ gì hay sao?”

“Không hề, tôi không muốn dùng dịch vụ gì hết, bây giờ tôi chỉ muốn nói chuyện đàng hoàng với anh ta thôi.”

Tôi nói xong thì nhân viên lễ tân dẫn tôi vào trong phòng làm việc của Cao Hồng Phi.

Lúc này Cao Hồng Phi thấy tôi đến nên tỏ vẻ khá ngạc nhiên, anh ta nheo mắt lại, hỏi: “Ôi, thật không ngờ nha, cậu Ngô có thể đích thân đến tìm tôi sao?”

“Ủa? Tôi đến tìm anh, không lẽ có gì kỳ lạ à?” Tôi thấy hơi khó hiểu, tại sao mỗi lần tên Cao Hồng Phi này nhìn thấy tôi là mỉm cười vậy nhỉ?

Tôi hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: “Quản lý Cao, từ sau chuyện lần trước thì tôi cứ muốn nói chuyện rõ ràng với anh một lần!”

“Mời cậu!”

Cao Hồng Phi rót một ly trà đặc nóng hổi rồi đưa qua trước mặt tôi, hỏi: “Sức khỏe của ông nội cậu vẫn ổn chứ?”

“Vẫn ổn, lần này tôi đến là muốn hỏi anh, phương hướng chính Bắc của nhà tang lễ các anh có phải thường xuyên không có ánh mặt Trời chiếu rọi không?”

“Ồ? Ý cậu là nhà kho ở phía Bắc ấy hả? Đó là nơi lưu trữ thi thể. Cậu cũng là người học phong thủy nên chắc hiểu rõ việc thi thể không thể bị ánh sáng Mặt Trời chiếu vào mà, đúng không?”

Tôi gật đầu: “Tôi biết, nhưng tôi còn có một chuyện khác muốn hỏi anh!”

“Cậu cứ nói thẳng!”

“Anh nghe qua thầy vu thuật Nam Cương chưa?”

Nghe tôi nói đến đây, bỗng dưng Cao Hồng Phi nhíu chặt mày, hỏi lại: “Chuyện này… Cậu hỏi chuyện này làm gì?”

Nhìn nét mặt của Cao Hồng Phi thì tôi đã biết chắc chắn anh ta biết gì đó!

Tôi hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: “Nếu anh biết thì chắc cũng hiểu rõ, đám vu sư Nam Cương này sẽ gây ra tai ương rất nặng nề, mà bây giờ tôi đến đây là để nói với anh chuyện này!”

Sau đó tôi kể những gì tôi đã trải qua cho anh ta nghe một lượt. Tuy khắp người tên Cao Hồng Phi này chỗ nào cũng tỏa ra âm khí nhưng vẻ mặt của anh ta rất khó đoán.

“Hả? Không ngờ cậu lại trở thành mục tiêu của vu sư Nam Cương. Vậy cậu đến nhà tang lễ của tôi là có chuyện gì?”

“Tôi nghĩ, chỗ này của anh thường xuyên âm u, có khi nào có một tên vu sư Nam Cương nấp ở đây không?”

Tôi vừa dứt lời thì Cao Hồng Phi và tôi đều im lặng một lúc lâu, sau đó cả hai đồng thanh cười: “Ha ha ha!”

“Ha ha, cậu Ngô thật biết nói đùa, tuy rằng chỗ tôi là nhà tang lễ nhưng ai được vào, ai không được vào thì tôi vẫn rất có chừng mực đấy nhé!”

“Thế sao? Vậy tôi có thể đi xem xung quanh không?” Tôi nói theo bản năng.

Vẻ mặt lúc này của Cao Hồng Phi khá thản nhiên, anh ta chậm rãi đứng dậy, nhấc tay lên rồi nói: “Mời cậu, tôi có thể đưa cậu đi chung quanh xem thử!”

Anh ta dứt lời bèn đứng dậy dẫn tôi đi tham quan khắp nơi, từ linh đường ra đằng sau núi, cuối cùng là nhà kho phía Bắc để thi thể.

“Chỗ này là nhà kho phía Bắc mà cậu muốn xem, có điều bên trong để vài thi thể, theo tập tục thì người chết là lớn nhất nên cậu liều lĩnh quấy rầy như thế này, tôi nghĩ chắc phải hành lễ một chút!”

“Tất nhiên!”

Tôi đứng trước nhà kho phía Bắc khom người thật sâu, tục lệ ba quỳ chín lạy vẫn phải tuân thủ.

Hành lễ xong thì Cao Hồng Phi mở cổng nhà kho ra, một luồng khí lạnh toát tức khắc thốc vào mặt tôi.

Loại khí lạnh này vô cùng rợn người, giống như ngấm sâu vào xương tủy, cực kỳ khó chịu.

“Ồ…”

“Sao thế? Khí lạnh này không dễ chịu gì nhỉ? Vì chúng tôi phải bảo quản thi thể để không bị thối rữa nên phải điều chỉnh nhiệt độ xuống cực kỳ thấp!”

“Tôi biết.”

Sau khi tôi bước vào thì bất ngờ phát hiện tất cả những chiếc túi đựng xác đều bị mở tung!

“Tình hình này là sao?”

Tôi tò mò hỏi, nhưng lúc này Cao Hồng Phi cũng đã phát hiện ra nên lập tức la lên: “Chuyện này… chuyện này tôi cũng không rõ nữa!”

Tất cả túi đựng xác ở đây đều bị mở ra, thi thể bên trong đã không cánh mà bay!

“Thi thể đâu?”

Cao Hồng Phi vội vàng gọi nhân viên quản lý kho sang, nhưng, nhân viên quản lý kho lại nói: “Không thể nào, tối hôm qua lúc tôi kiểm tra thấy còn đủ cả, sao lại có người lẻn vào trộm xác được chứ?”

“Không phải có băng ghi hình camera quan sát hay sao? Chúng ta xem là biết ngay thôi.” Tôi lên tiếng.

“Đúng vậy, kiểm tra mau lên!” Cao Hồng Phi vội gào lên.

Mọi người đi đến phòng giám sát một chuyến, trích xuất camera giám sát ra kiểm tra!

“Trời đất ơi!”

Không xem thì không biết chứ vừa xem đã rợn tóc gáy.

Cao Hồng Phi cũng thấy khiếp sợ, lắc đầu liên tục: “Chuyện thế này mà cũng xảy ra được hả?”

Trong camera, vào lúc ba giờ sáng, cổng nhà kho bị mở tung ra, từng cỗ từng cỗ thi thể từ đi từ bên trong ra ngoài.

“Sao người chết đi được cơ chứ?”

Tôi lập tức phát hiện được chỗ bất thường, chỉ ngay vào một bóng người ở mép khung hình: “Kẻ đó là ai?”

Cao Hồng Phi phóng to người này lên xem, lắc đầu: “Không biết, nhưng vóc dáng người này cao lớn thật đấy!”

“Anh không quen, nhưng tôi thì quen đấy, kẻ đó là vu sư Nam Cương mà tôi đang tìm, xem ra kẻ đó đã đến đây trộm toàn bộ xác ở đây đi rồi!”

“Cái này là trộm hả? Rõ ràng là dùng quỷ thuật gì đó mà chúng ta không biết thì có?”

“Loại người này là thầy vu thuật Nam Cương thật hả?” Cao Hồng Phi không hiểu, hỏi.

“Đúng vậy, sự xuất hiện của kẻ này chắc chắn sẽ mang lại tai ương, lần này cũng chính là gã trộm số thi thể kia đi!”

Bây giờ tình hình khẩn cấp, nếu không đoán sai thì có lẽ kẻ đó vẫn còn lởn vởn trong nhà tang lễ, bắt buộc phải nhanh chóng tìm cho ra!

Bạn đang đọc Người Đưa Tang Cõi Trần của Quỷ Môn Quan Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QLCR29
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.