Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Cứu Người Đẹp

Phiên bản Dịch · 1141 chữ

Chàng mà ca rồng run lên về tức giận.

-Tội nghiệp, mày không nghe lời nên đây là hậu quả! Giờ mày đang ân hận, phải không? - John nói.

Chàng Vampire không nói gì.

Một sự tức giận kinh khủng xâm chiếm lấy anh, nó còn lớn hơn khi thấy Alicia bị tấn công bởi ba tên côn đồ. Một cơn tức giận không dễ gì kiềm chế được.

Đôi mắt của anh rực đỏ, tên khốn kia đã tìm thấy thứ hắn muốn.

Chàng vampire lôi ra khỏi mình một con dao được giấu kín và nắm chặt nó trong tay, các khớp trở nên trắng bệch.

-Mày biết là nếu mày tấn công tao, tao sẽ bắn nó phải không?

Daniel vẫn giữ im lặng.

-Vậy, mày tự kết liễu hay tao giết cô ta trước rồi đến mày?

-Đừng động đến cô ấy.

-Hay lắm, vậy một ân huệ trước khi tao bắn nó? Để tao đoán, mày muốn nói “anh yêu em” phải không? - John mỉa mai

Daniel không nói gì cả. Anh đợi một lúc rồi huýt sáo.

-Huýt sao ư, được, giờ tao sẽ...

John tội nghiệp không hề nhận ra khi hắn không kịp nói hết câu, một con sói đã lẻn vào nhắm cổ hẳn. Tên khốn chẳng có thời gian đóng cửa từ khi Daniel xông vào. Vậy là mọi chuyện đều ổn, trừ Alicia...

*Chàng Vampire đỡ lấy cô gái trên tay và băng bó vết thương bằng một miếng vải. Nếu những con sói không chăm sóc John, anh ta sẽ lo liệu hắn sau.

Về đến lâu đài, anh đặt cô xuống giường và tìm mọi cách làm cô lành lặn. Anh cần phải nhanh chóng lôi viên đạn ra trước khi cô tỉnh lại, nếu không cô gái sẽ đau đớn đến chết. Daniel đổ một chút rượu lên, nhưng ngay lúc đó, cô gái tỉnh dậy cùng lúc.

-Aye! - Cô hét

-Suỵt, bình tĩnh lại nào, tôi biết là nó rất đau, nhưng nếu cô nghĩ về thứ khác, nó sẽ bớt đau đi nhiều.

-Anh muốn tôi nghĩ về thứ gì chứ! Aye, rát quá.

-Tôi không biết... trước tiên tôi phải rút viên đạn ra, nó nằm khá sâu nên xin lỗi trước, sẽ rất đau đấy...

*

Có gì đau đớn hơn khi bị một viên đạn bắn vào chân, và sau đó là rút nó ra. Tôi cũng không muốn biết...

-Anh không biết làm thế nào để gây tê à? - Tôi hỏi giọng yếu ớt.

-Tôi đã làm rồi, xin lỗi Alicia.

-Khốn thật, ít nhất hãy đưa tôi một miếng vải.

Anh ta đưa và tôi ngậm nó vào trong miệng, như vậy tôi sẽ không tự cắn gãy răng mình vì nghiến nó quá chặt.

-Anh có thể làm rồi - Tôi nói, nước mắt bắt đầu rơi.

Tôi nhìn anh ta đưa cây kìm vào để gắp viên đạn ra. Đau khủng khiếp. Tôi chuyển động chân để tránh nỗi đau này, thấy vậy anh ta đè lên đùi tôi để giữ im.

-Tôi khuyên cô đừng có nhìn, nó không dễ chịu đâu. - Anh ta nói.

Tôi nhắm mắt lại, cuối cùng tôi cũng cảm giác được viên đạn đang đi ra. Nhưng tôi ngất đi trong đau đớn.

*Chàng Vampire cũng thấy rất đau, tại sao không phải anh chịu đựng điều này? Alicia không đáng phải nhận lấy điều này, dù vậy cô ấy thật mạnh mẽ.

Anh băng bó lấy đùi của cô, sau khi thêm một chút rượu để khử trùng. Ít nhất là khi đang ngủ, cô không còn cảm nhận được nỗi đau này.

Má của cô đẫm nước mắt. Cô không xứng đáng bị như vậy. Daniel lau đi nước mắt và thấy má cô bị sưng lên, tên khốn John đó không hề nương tay. Chàng Vampire nguyền rủa hắn, tức giận. Kể cả khi John đã chết, anh vẫn muốn nghiền nát hắn. Anh tức giận đấm vào tường, nhưng điều này chỉ khiến người đẹp tỉnh giấc.

-Xin lỗi. - Anh nói nhẹ nhàng

-Không sao...

-Không, tôi muốn nói tất cả những điều này xảy ra với em là do lỗi của tôi. Tôi không hề muốn vì tôi em phải chịu khổ. Cha em mất là do tôi. Tôi là một tên ngu ngốc.

-Đúng, kết lại là, một gã ngu ngốc. - Cô gái cười dù mặt vẫn tái nhợt.

-Ồ, sau tất cả những gì đã xảy ra, em vẫn cười ư

-Không hẳn, nhưng tôi không yếu đuối...

-Phải, tôi cũng thấy vậy.*

Sau khoảng một tuần, vết thương ở đùi đã khá hơn, tôi có thể đi lại, nhưng nếu cử động quá mạnh sẽ rất đau đớn.

Trái tim tôi tự nó, đang mất đi sức sống. Kể từ khi tôi biết John chính là kẻ đã sát hại ba, cơn giận sôi sục trong máu. Kể cả khi tên bẩn thỉu đó đã chết, tôi vẫn muốn băm vằm hắn.

Ít nhất, tôi đã tìm được một thứ để giết thời gian. Ngày hôm qua, khi đi xuống dưới hầm khám phá tôi đã tìm thấy một căn phòng chứa đầy vũ khí. Nơi này vẫn còn những thứ điên rồ để khám phá! Tôi sẽ dùng căn phòng này như một nơi để xả cơn giận. Tôi cũng tìm thấy những chiếc túi tập để làm thành mục tiêu chiến đấu. Đúng vậy, chiến đấu. Tôi đã tìm thấy một niềm đam mê mới, những lưỡi dao. Hay nói cụ thể hơn, phóng dao.

Tôi hướng tới hầm và đi vào trong phòng. Tôi lấy một trong ba chiếc túi tập và bắt đầu nhét lông ngỗng và nhiều thứ khác vào trong để khiến chúng trở nên nặng và chắc chắn hơn. Sau đó, tôi làm tương tự với hai chiếc túi còn lại, rồi đóng chúng lên những cái cột gỗ. Trông chúng như một túi khoai nhưng vậy là đủ.

Tôi với lấy con dao đầu tiên và phóng tới một trong những chiếc túi, kết quả : con dao dội vào tường ở bên cạnh và rơi xuống đất, cú đầu tiên không ổn... tôi với lấy chiếc thứ hai và phóng, và nó khá hơn một chút. Tôi bắt đầu tưởng tượng đầu của John ở phần trên chiếc túi. Kể cả khi hắn đã chết, tôi vẫn muốn hắn làm mục tiêu như vậy. Cuối cùng, tôi cũng nhắm được vào phần đầu, cơn giận này khiến cho tôi có sức mạnh và chính xác.

-Mục ruỗng dưới địa ngục đi, tên khốn bẩn thỉu. - Tôi hét.

-Tôi thấy em đã tìm được trò chơi mới. - Một giọng nói cất lên phía sau.

Tôi sợ hãi và theo phản xạ ném một con dao về phía đó.

Bạn đang đọc Người Đẹp và Vampire (Dịch) của Flocifer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngmtien80
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.