Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người cô đơn

Phiên bản Dịch · 2328 chữ

Hàn Đông không thể tưởng được sai Chu Chính đi điều tra tập đàn Đại Địa lại có thể phát hiện chuyện như vậy.

Việc này khiến Hàn Đông đối với Trương Tự Miễn vô cùng thất vọng.

Mặc dù hiện giờ không có chứng cứ gì chứng minh Trương Tự Miễn làm chuyện gì bất chính

Nhưng Hàn Đông cũng biết, trước đây Trương Tự Miễn ở ủy ban nhân dân vẫn ăn không ngồi rồi, chỉ sợ lúc đó y muốn cùng Võ Lan vợ của Kim Kiệt Quân làm ra chuyện gì cũng không có khả năng, mà hiện giờ y sở dĩ có thể cùng người phụ nữ đó ở cùng một chỗ, khẳng định là có liên quan đến việc y làm thư ký của mình.

Xem ra tên Trương Tự Miễn này vị trí thay đổi con người cũng trở nên tự phụ nữa

Cho dù nhất thời không xảy ra vấn đề, nhưng khẳng định sớm muộn gì cũng có chuyện.

Hàn Đông vốn cảm thấy Trương Tự Mẫn so với Tả Nhất Sơn kém hơn không ít.

Hiện giờ Hàn Đông đối với Trương Tự Miễn ngày càng thất vọng.

- Việc này tôi gần như đã biết hết

Hàn Đông thản nhiên nói.

Giờ phút này, hàn Đông trong lòng đã hạ quyết tâm, phải nhanh chóng điều Trương Tự Miễn đi, dù sao để một thư ký như vậy bên cạnh, nói không chứng lúc nào sẽ bị đâm sau lưng.

Từ bây giờ trở đi, Hàn Đông có thể coi là đã bỏ rơi Trương Tự Miễn, lúc trước tuy là Hàn Đông cảm thấy Trương Tự Miễn có khiếm khuyết, nhưng cũng còn miễn cưỡng có thể chấp nhận, nhưng hiên tại thì không giống lúc trước rồi.

Chu Chính xem thái độ của Hàn Đông, biết là Trương Tự Miễn lần này nhất định chạy trời không khỏi nắng. Lần này y theo sự chỉ đạo của Hàn Đông đi điều tra người của tập đoàn Đại Địa, kết quả gặp phải chuyện như vậy, bản thân là thân tín của Hàn Đông, y đương nhiên phải nhanh chóng báo cáo tình huống.

- Căn cứ tài liệu trong tay, tập đoàn Đại Địa nhất định là công ty chịu sự khống chế của tập đoàn Thịnh Thế, người của chúng ta vẫn chưa tìm được lãnh đạo của tập đoàn Đại Địa, hiện giờ ngoài mặt chính là Kim Kiệt Quân phụ trách tập đoàn Đại Địa, nhưng trên thực tế, y cái gì cũng không cần làm.

Hàn Đông gật gật đầu nói:

- Chuyện này tôi đã biết rồi vậy thì dừng ở đây

Chu Chính gật đầu nói:

- Dạ vâng, tôi nghe lãnh đạo vậy.

Hàn Đông châm một điếu thuốc lên hút, rồi hỏi:

- Phó chủ tịch quận làm việc như thế nào?

Chu Chính nói:

- Phó chủ tịch quận hư danh như tôi, chỉ cần quản một số việc nhỏ của Cục công an.

Hàn Đông nghe xong nghiêm mặt nói:

- Anh nghĩ vậy không đúng rồi, tuy anh là Phó chủ tịch quận kiêm nhiệm Cục trưởng cục công an, nhưng Phó chủ tịch là Phó chủ tịch, ở vị trí này tầm nhìn rộng rãi, anh không phải câu nệ là Cục trưởng cục công an, phải từ nhiều phương diện rèn luyện mình mới được

Chu Chính cười ha hả nói:

- Cám ơn lãnh đạo chỉ dẫn, nhưng mà tôi nói với anh câu thật lòng, so với Phó chủ tịch quận thì tôi vẫn thích làm việc ở cục công an hơn

Hàn Đông cười cười rồi hỏi:

- Vậy anh có suy nghĩ qua chưa, sau này sẽ phát triển như thế nào?

Nghe xong câu hỏi của Hàn Đông, Chu Chính hơi trầm tư lại một lát rồi nói:

- Lãnh đạo, tôi có nghĩ qua rồi, sau này làm việc ở công an chính pháp, tôi mới có hứng thú và cũng là sở trường của tôi, để tôi làm việc của chính phủ, tôi thật sự rất đau đầu

Hàn Đông trừng mắt nhìn y nói:

- Anh nghĩ là anh muốn làm gì thì làm sao, nếu như cứ theo chính pháp một đường phát triển, vậy tiền đồ của anh sẽ hẹp đi rất nhiều, anh cần suy nghĩ kỹ đi

Chu Chính kiên quyết nói:

- Lãnh đạo, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi.

- Nghĩ kỹ rồi thì cút cho tôi

Hàn Đông tức giận nói.

Chu Chính cười ha hả, đứng lên nói:

- Lãnh đạo vậy tôi xin cáo từ.

Mới đi được hai bước, y đột ngột dừng lại, vỗ trán nói;

- Tôi chút nữa quên mất, lãnh đạo, lâu rồi không cùng nhau tụ họp, buổi tối ngài có thời gian không, tôi gọi thêm Nguyên Á Văn ra ngoài uống vài ly

- Được

Hàn Đông gật gật đầu

Thời gian này bận vô cùng, Hàn Đông cũng muốn tìm thời gian thư giãn một chút.

Hiện giờ đã là cuối tháng mười hai, các khu các huyện Tân Châu Hàn Đông đều đã đi một chuyến và cũng đã cùng bộ máy ở các khu các huyện tìm hiểu giao lưu.

Mặt khác, Hàn Đông đối với các mặt công việc của Ủy ban nhân dân thành phố hiểu biết rất rõ, đối với tình hình của thành phố Tân Châu từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài càng hiểu biết sâu hơn.

Tình hình thành phố Tân Châu, tổng thể mà nói, không mấy lạc quan.

Chỉ có duy nhất công tác đầu tư là tốt một chút, công việc này dưới sự dẫn dắt của kinh doanh thành phố đạt được bước tiến nhảy vọt, đầu tư mạnh mẽ, đến bấy giờ vẫn chưa hoàn toàn tiêu hóa hết

Mà trong quá trình này, khu công nghệ cao hấp dẫn đầu tư nhiều nhất, nhiều hạng mục đã khởi công, có lẽ qua một thời gian, khu công nghệ cao sẽ trở thành động lực phát triển kinh tế của thành phố Tân Châu.

Đương nhiên, Hàn Đông không thể chờ hiệu quả đầu tư này phát huy, trong thời gian này Hàn Đông đã nghĩ rồi, thủy điện của thành phố Tân Châu cũng có khả năng phát triển, một là có thể gia tăng đầu tư, hai là đến lúc thông qua công suất đầu ra, cũng là một nguồn thu lâu dài.

Điện thoại trên bàn reo làm Hàn Đông đang trầm tư suy nghĩ giật mình.

- Chủ tịch, tôi là Tả Nhất Sơn đây, có một tin tốt muốn báo với ngài.

Điện thoại là của Tả Nhất Sơn gọi đến, anh ta trong điện thoại hưng phấn nói:

- Thời gian trước mấy nhân viên thăm dò địa chất đưa ra kết luận, ở ngoài huyện Vũ An có một mỏ than lớn, vả lại là than không khói chất lượng rất cao, trải qua sơ bộ ước tính, trữ lượng đạt bốn tỷ tấn.

Hàn Đông nghe xong lập tức vui mừng, không thể ngờ huyện Vũ An lại có mỏ than lớn như vậy, đây gần như là một việc tốt cực lớn, với lại còn là than không khói chất lượng cao, chỉ cần khai thác than, cũng đã làm cho kinh tế huyện Vũ An mau chóng đi lên, thậm chí có thể thúc đẩy kinh tế thành phố Tân Châu phát triển mạnh mẽ.

- Tin tức có đáng tin cậy không?

Tuy tin tưởng lời nói của Tả Nhất Sơn, nhưng Hàn Đông vẫn là nhịn không nổi hỏi một câu.

Tả Nhất Sơn khẳng định nói:

- Tin tức đáng tin cậy

Hàn Đông liền nói:

- Vậy thì tốt, anh ngày mai đến thành phố một chuyến.

Cúp điện thoại, Hàn Đông không kìm được đứng lên mừng rỡ vỗ tay.

Đây tuyệt đối là một tin tốt, mỏ than lớn như vậy, hoàn toàn có thể tiến hành khái thác tổng hợp.

Theo năng lực của Hàn Đông, có được tải nguyên lớn như vậy để ở đó, đến lúc hấp dẫn được nguồn đầu tư khổng lồ chính là việc dễ như trở bàn tay.

- Thủy điện, than đá… sau này thành phố Tân Châu có thể trở thành thành phố năng lượng lớn, lấy năng lượng xây dựng thành phố trở thành khu phát triển hàng đầu của phía nam tỉnh Tây Xuyên, cũng là một ý tưởng không tồi

Giờ phút này, trong lòng Hàn Đông lóe lên một ý niệm không tồi, vấn đề phức tạp mấy ngày nay của Hàn Đông lập tức được giải quyết xong.

Hàn Đông vẫn luôn suy nghĩ về vị trí phát triển của thành phố Tân Châu nhưng vẫn chưa có manh mối gì, hiện giờ tin tức của Tả Nhất Sơn đem đến, khiến Hàn Đông nhất thời đã xác định ra ý tưởng.

Giờ phút này, Hạ Kim Cường đã nhận được tin, trong lòng y vô cùng vui mừng, dù gì thành phố Tân Châu có mỏ than lớn như vậy đối với sự phát triển của thành phố Tân Châu cũng có nhiều ích lợi, làm Bí thư thành ủy Tân Châu như y cũng hy vọng thành phố Tân Châu phát triển nhanh một chút, bản thân cũng tích lũy được một chút chiến tích.

- Mỏ than này là vật tốt, Hàn Đông hiện giờ khẳng định đã biết tin này, chỉ là không biết hắn chuẩn bị làm gì?

Hạ Kim Cường trong lòng nghĩ thầm

Lần trước việc đường Tân Giang đã khiến Hạ Kim Cường có cục tức trong lòng, hiên tại huyện Vũ An lại có một việc lớn như vậy, trong lòng y có chút lo lắng Hàn Đông sẽ cùng đối nghịch.

- Hừ, tạm thời mặc kệ hắn, mình bố trí xong nói sau

Hạ Kim Cường cười lạnh một tiếng, rồi gọi điện cho Bí thư Đảng ủy Trần Phúc Xương, nói:

- Lão Trần, tối nay rãnh không, cùng nhau ăn một bữa cơm?

- Được rồi, bí thư Hạ

Trần Phúc Xương trong điện thoại khách khí nói.

Trải qua cân nhắc thận trọng, Trần Phúc Xương cuối cùng vẫn lựa chọn dựa vào Hạ Kim Cường.

Y và Hàn Đông đã từng có xích mích, không thể theo phe Hàn Đông, mà Phó bí thư Bành Y Vinh tuy đang cực lực lôi kéo y, nhưng mà Bành Y Vinh thế cô sức yếu, y cảm thấy dựa dẫm vào cũng không có nhiều lợi ích.

Chí ít Hạ Kim Cường là Bí thư thành ủy, hơn nữa ông ta cũng đã nắm được năm phiếu, bản thân đầu quân vào, thì có thể khiến ông ta cùng Hàn Đông thế lực ngang nhau rồi.

Gần sáu giờ, Trần Phúc Xương liền xuống lầu, xuống lầu dưới đã thấy xe của Hạ Kim Cường đứng chờ.

Thấy Trần Phúc Xương đi tới, Hạ Kim Cường mở cửa xe, nghiêng người đưa tay chào hỏi.

Trần Phúc Xương nét mặt tươi cười đi tới.

- Con người này cũng là theo phe Hạ Kim Cường rồi

Bành Y Vinh trên lầu thấy cảnh này, trong lòng kìm không được thở dài một tiếng.

Thế cục ở thành phố hiện giờ khiến y cảm thấy cực kì bị cô lập.

Hàn Đông và Hạ Kim Cường mỗi người nắm sáu phiếu vậy mà y chỉ cô độc một mình

- Ha hả, cho dù là người cô đơn thì thế nào, một mình mình có thể điều khiển thế cục của Thành ủy

Bành Y Vinh tay nắm lại, nghĩ thầm trong lòng.

Cứ cho là có thể bốn lượng đẩy ngà cân, điều khiển thế cục của hội nghị thường vụ Thành ủy, nhưng trên tổng thể mà nói, Bành Y Vinh vẫn cảm thấy thật mất mặt.

Y đường đường là một Phó bí thư, nhân vật số ba của thành phố Tân Châu, thậm chí ngay cả một ủy viên thường vụ cũng không đoàn kết bên cạnh, việc này thật sự khó chấp nhận. Mặt khác, y trong thành phố cũng không nhận được bao nhiêu người có thể dùng, lãnh đạo các huyện bên dưới không một người về phe của y.

- Tiếp tục nhẫn nại vậy

Bành Y Vinh thầm nghĩ

- Hàn Đông và Hạ Kim Cường đấu dữ dội như vậy, sớm muộn gì cũng có chuyện, nói không chừng đến lúc đó mình sẽ có cơ hội nào đó

Bành Y Vinh lên làm Phó giám đốc sở cũng được hai, ba năm rồi, y tự nhiên hy vọng muốn lúc nào đó có thể thăng một bước, cho nên trong lòng của y mơ hồ hy vọng Hàn Đông và Hạ Kim Cường càng đấu càng lợi hại một chút, tốt nhất là đấu đến một mất một còn, như vậy vị trí của y mới có thể vững chắc, với lại cũng có khả năng thăng tiến.

- Thật không ngờ Hạ Kim Cường lại có thể giải quyết xong Trần Phúc Xương

Hàn Đông vừa xuống lầu cũng vừa lúc nhìn thấy Trần Phúc Xương lên xe của Hạ Kim Cường

- Cục diện của thành phố càng ngày càng phức tạp rồi, Hạ Kim Cường không cam tấm bị áp chế, mà Bành Y Vinh tuy thế cô nhưng cũng có thể khống chế thế cục của hội nghị thường vụ.

Giờ phút này, Trương Tự Miễn ngồi ở vị trí tài xế, tinh thần y có chút bất định, buổi tối y có hẹn với Vũ Lan, hai người chuẩn bị thân thiết với nhau, tuy y cảm thấy như vậy không phải là tốt lắm, nhưng ngăn không được tình cảm với Vũ lan.

Bạn đang đọc Người Cầm Quyền của Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.