Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương Lan

Phiên bản Dịch · 1020 chữ

Đang nghĩ đến đây thì Lộ Nhiên đột nhiên mở nắp bình chứa Trùng Vương ra, lập tức thả con Trùng Vương có giá trị đắt đỏ này đi.

Đúng như hắn vừa nói, cái trò chơi này chẳng có chút kích thích gì cả.

"Săn bắn à..." Phương Lan ngơ ngác nhìn Lộ Nhiên, nói: "Đừng bảo là em định cho con Husky nhà em đi làm chó săn đấy nhé?"

"Nó làm gì giống một con chó săn chút nào đâu... Ngoại trừ cái ngoại hình."

Lộ Nhiên nhún vai, nói: "Ta có thể huấn luyện cho nó mà, từ nhỏ nó đã rất hiếu chiến, cứ kiềm chế không cho nó chiến đấu cũng không phải là một biện pháp lâu dài. Tuy nhiên chỉ nói những chuyện này cũng chẳng có tác dụng gì, giấy phép thợ săn rất khó để có thể lấy được."

"Hi vọng em chỉ đang nói đùa thôi."

Phương Lan cạn lời. Tuy nhiên rất nhanh dường như cô đã nghĩ ra cái gì đó, hai mắt nhìn chằm chằm Lộ Nhiên, nói: "Đợi chút, em vẫn chưa từ bỏ ý định đó sao? Em đang chuẩn bị để đi vào trong đó à?"

"Không đâu. Nếu em muốn đi thì bỏ tiền ra thuê một đội ngũ chuyên nghiệp sẽ tốt hơn rất nhiều, tội gì phải tự làm khổ mình chứ, đúng không ?"

"Thế nhưng..."

"Đi thôi, chuẩn bị mưa rồi." Lộ Nhiên vội vàng chuyển chủ đề, không hề muốn tiếp tục đề tài này.

"Hả?" Phương Lan sững sờ, nhìn về phía bầu trời trong xanh, ngay cả một đám mây đen cũng không có. . .

"Dự báo thời tiết nói thế." Lộ Nhiên bắt đầu rời khỏi công viên.

Đùa đấy, thật ra là côn trùng trong công viên nói.

Chỉ một lúc sau trên bầu trời của thành phố Lục Hải đã bắt đầu có mây đen giăng kín.

Thấy trời sắp đổ một cơn mưa lớn, Lộ Nhiên và Phương Lan chạy vội tới trước một quán ăn, một là vì tránh mưa, hai là để giải quyết vấn đề về bữa trưa.

"Ngày kia chị sẽ tới học ở Ma Đô, hay là em đến nhà chị ở đi. Em cũng chuẩn bị lên cấp 3 rồi, để cho ba mẹ chị nấu cơm cho sẽ tiện hơn rất nhiều. Ngày nào em cũng ăn ở ngoài không tốt cho sức khoẻ đâu."

Phương Lan nâng chén trà lên, vừa nhấp nhẹ một ngụm vừa nói: "Ba mẹ chị ở bên đó đã cân nhắc chuyện này rất nhiều lần rồi."

"Thôi, em ở một mình đã quen rồi, dù sao thì cứ cám ơn cha mẹ hộ em nhé." Lộ Nhiên cũng uống một ngụm trà để làm dịu cổ họng.

"Phải gọi là cha mẹ nuôi!"

"Được được được, thay em cám ơn cha mẹ nuôi." Lộ Nhiên nói.

Hắn và Phương Lan vốn đã làm bạn với nhau, cha mẹ Phương Lan là bạn tốt của cha mẹ hắn. Sau khi biết được tin cha mẹ của Lộ Nhiên đã mất, hắn liền được nhà Phương Lan nhận nuôi.

Tuy nhiên, sau khi hắn đã có thể tự mình lo được vấn đề sinh hoạt hàng ngày, Lộ Nhiên đã tự dọn ra ngoài ở riêng. Cha mẹ của hắn trước khi chết đã để lại một số tiền rất lớn, đủ cho hắn có một cuộc sống thoải mái.

"Chị mặc kệ em, không thèm quan tâm nữa, cho bọn họ tự đi mà khuyên em đi." Phương Lan cũng biết mình không khuyên nổi Lộ Nhiên, cô đã biết rõ tính tình của hắn.

Nói một cách dễ nghe là hắn có ý nghĩ của riêng mình, nói khó nghe thì chính là tính cách chống đối, không chỉ những chuyện nhỏ nhặt mà là tất cả mọi chuyện.

"Yên tâm đi, em có thể tự chăm sóc bản thân, chị cứ chờ ở Ma Đô là được, sang năm em sẽ lên đấy tìm chị, đến lúc đó phải xin đàn chị che chở rồi!"

"Cứ tốt nghiệp được trung học đi đã rồi hẵng tính." Phương Lan vắt một chiếc chân trắng lên chiếc còn lại, nhàn nhã lướt điện thoại.

Thành tích của cô rất tốt, năm nay sau khi thi đã đạt được điểm số cực kỳ cao, đỗ thẳng vào trường đại học đứng đầu ở phương Nam chính là Ma Đại.

Mà bởi vì muốn theo nghề nghiệp của cha mẹ nên cô đã lựa chọn chuyên ngành thú y.

Tuy thành tích học tập của Lộ Nhiên cũng không tệ, nhưng muốn thi được vào trường Ma Đại thì cũng rất khó.

Một năm tiếp theo là một năm rất quan trọng.

"Đơn giản." Lộ Nhiên không cảm thấy có gì khó, chỉ là hắn chưa nghĩ ra muốn đăng ký vào ngành nào... Tuy nhiên có lẽ cũng nên liên quan tới động vật nhỉ?

Ví dụ như...

"Ngự thú sư?" Phương Lan mở miệng.

"Cái gì? Ngự thú sư là ngành gì vậy?" Lộ Nhiên khẽ giật mình, nhìn sang đối phương.

Còn có cả nghề này à? Chắc là ngành học về động vật.

Phương Lan bỗng nhiên mở miệng. Lộ Nhiên vốn tưởng rằng Phương Lan đang nói chuyện với hắn, nhưng ngay sau đó hắn phát hiện ra đối phương đang nhìn điện thoại mà lẩm bẩm.

"Vừa mới thấy một bài viết khá kỳ lạ, để chị gửi cho em." Phương Lan nói.

Rất nhanh điện thoại của Lộ Nhiên đã nhận được bài viết mà Phương Lan gửi tới.

Ấn mở bài viết trong link liên kết, bài viết có tiêu đề là: Xin giúp đỡ! Mọi người có tin trên đời tồn tại hiện tượng siêu nhiên không?

Ồ?

Nhìn thấy tiêu đề kiểu này, Lộ Nhiên nhướng mày tò mò.

Phía dưới tiêu đề là nội dung bài viết của người đăng: "Chuyện là thế này, khoảng một ngày trước, tôi đột nhiên nhận được một tấm thẻ màu đen thần bí.

Bạn đang đọc Ngự Thú Chi Vương (Bản Dịch) của Khinh Tuyền Lưu Hưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.