Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1126 chữ

Khi hắn trở về, cũng là lúc nàng có chuyến đi đến nước Yên.Trong đầu nàng,tưởng tượng rất nhiều khung cảnh khác nhau về đất nước được mệnh danh là nước bình yên và đáng sống nhất.Quả như nàng đã tưởng tượng, trước mặt nàng, hiện ra một khung cảnh thật tấp nập. Không khí vô cùng nhộn nhịp, mọi người mua bán trao đổi hàng hóa, thương buôn

rộn ràng, cười nói vui vẻ vô cùng.... Bỗng nàng thấy một toán lính bước đến .

-"Bạch tiểu thư, chúng tôi được lệnh Yên Đế Vương phụ mệnh đưa người vào cung."

-"Vậy các người dẫn đường đi."Nàng theo chân họ đến Yên Phủ thành.Đường đến Yên Phủ cũng không xa lắm, chỉ một lúc đi bộ đã tới nơi

-----------------------------------

Tại Yên phủ thành.

Nàng cũng phải bất ngờ trước sự xa hoa của nước Yên, tất cả các nội thẳt đều làm bằng vàng.Thật là phí phạm quá mà!

Toán lính dẫn nàng đến một căn phòng rồi sau đó cũng rời đi.Bạch Tiểu Ly bước từng bước vào phòng, cách một tấm màng, nàng có thể thấy được bóng dáng của một nam nhân đang say sưa thổi sáo.Tiếng sáo nghe thật thê lương tựa như che giấu đau thương mà lại không đau thương khiến nàng cũng không thể nói nên lời. Tiếng sáo chợt đứt quãng, có lẽ, nam nhân đã nhận ra là có người xuất hiện.

-"Ngươi có phải là ngungười của Thục Vương Đế phái đến ?".

-"Vâng thần là Bạch Tiểu Ly phụ mệnh đến đây theo mệnh lệnh của Thục Vương Đế."

-"Ta hiểu rồi. "Yên Đan gật đầu. Hắn ta một thân lãnh đạm,rất khó lại gần nhưng lại không khó gần như lời thiên hạ đồn đoán.

-"Hoàng thượng, ngài chẳng phải có được tất cả , nắn được mọi vật trên thế gian này.Thế nhưng sao trong tâm, thần lại có cảm giác ngài đang rất buồn? "Nàng vốn luôn cho rằng chẳng phải khi làm hoàng thượng là sẽ có tiền tài vật chất, có thể thao túng mọi người nhưng thứ nàng không ngờ hóa ra hoàng đế cũng có những ưu sầu, tâm tư buồn giẳu kín không thể nói và cũng không được nói.

-"Có những thứ mà hoàng đế cũng không có và nắm giữ được. Có lẽ ngươi chưa hiểu nhưng sau này , vào một lúc nào đó, ngươi sẽ tự khắc hiểu ra mà thôi. "Nàng trầm tư suy nghĩ, cũng phải, tuy là hoàng đế, nắm giữ được biết bao nhiêu sinh mệnh của bao nhiêu người nhưng không thể nắm giữ được tính mạng của mình. Hơn nữa, tuy không phụ thiên hạ nhưng lại phụ đi những người hết lòng vì mình, còn nỗi đau nào đau hơn như thế nữa. Có lẽ vì vậy mà...

Sau hồi trò chuyện, nàng lại trở về Lâm Liên phủ. Những ngày sau đó là những ngày thật bình yên, sóng lặn gió êm nhưng mà phía trước nàng đâu hay biết những ngàysau đó là những ngày giông bão ập tới.

Cũng đã một tháng trôi qua kể từ khi nàng đến đây, đã bước sang mùa đông, thời tiết lạnh buốt , mặt đất phủ đầy tuyết trắng xóa cả. Bạch Tiểu Ly hôm nay một y phục đỏ, lại khoác bên mình chiếc áo lông vũ càng làm nổi bật thêm vẻ đẹp của nàng. Nàng thường đến Yên Lâu Phủ như một thói quen, không thể không làm.

-----------------------------------

ấy những bông hoa bất tử mới hôm trước còn là một cái nụ, bây giờ đã nở ra những bông hoa thật đẹp ,lại đầy sắc màu, muôn màu muôn vẻ làm người ta phải say mê .

-"Ngươi muốn nghe câu chuyện về hoa bất tử không? .Hắn đột nhiên hỏi nàng, thấy nàng gật đầu nhẹ một cái, hắn lại bắt đầu câu chuyện của mình

-"Chuyện kể rằng có một đôi trai gái yêu nhau thắm thiết. Một ngày nọ, người con gái ước ao có được chùm hoa quí ở trên một đỉnh núi cao nhiều người biết đến nhưng không sao hái được, vì nghe đâu, đỉnh núi rất cao, trong khi hoa thì chỉ nở vào mùa đông tuyết phủ dày đặc nhất. Như vậy, người nào muốn trở thành chủ nhân của loài hoa quí hiếm ấy sẽ phải vượt qua mọi con đường băng tuyết, chinh phục đỉnh núi cao nghìn mét mới hái được hoa.Chiều lòng người yêu, chẳng quản gian khổ nhọc nhằn, chàng trai đã từ biệt cô gái vào một ngày đầu xuân băng giá đang tan, để lặn lội đến nơi có chùm hoa quí. Khi tới chân núi, tiết trời đã sang thu, chàng quyết tâm ngay lập tức trèo lên đỉnh núi để kịp mang hoa quí về cho người yêu đúng vào mùa xuân để kỉ niệm tròn một năm họ xa nhau.

Chiều lòng người yêu, chẳng quản gian khổ nhọc nhằn, chàng trai đã từ biệt cô gái vào một ngày đầu xuân băng giá đang tan, để lặn lội đến nơi có chùm hoa quí. Khi tới chân núi, tiết trời đã sang thu, chàng quyết tâm ngay lập tức trèo lên đỉnh núi để kịp mang hoa quí về cho người yêu đúng vào mùa xuân để kỉ niệm tròn một năm họ xa nhau.Cho đến một ngày đông có ánh mặt trời le lói, chàng trai đã hoàn toàn kiệt sức và không thể trèo lên đỉnh núi cao nữa. Chàng quay xuống vào đúng cái ngày tròn một năm xa cách người yêu trong tư thế quỳ rạp xuống, nhưng gương mặt vẫn hướng về phía đỉnh núi mà người ta lưu truyền là có loài hoa quí. Chàng tắt thở vì kiệt sức.

Và kì lạ thay, nơi chàng trai ngã xuống đã mọc lên một chùm hoa đỏ thắm như máu con tim, có thân mềm yếu nằm rạp xuống đất, nhưng đóa hao lại tươi thắm sắc đỏ và vươn về phía có đỉnh núi. Về sau, người ta lại tìm thấy loài hoa lạ nơi nấm mồ chàng trai trẻ và để kỉ niệm mối tình bất diệt của chàng người đời đã đặt tên cho loài hoa ấy là hoa bất tử.Có nơi gọi hoa bất tử là cúc dại, hoa tình yêu. Song, dẫu với tên gọi nào thì nó vẫn luôn mang trong mình một ý nghĩa cao đẹp: Tình yêu là bất tử, giống như hoa bất tử – loài hoa không bao giờ chết trong gian khổ khó khăn."Nói xong , hắn trầm tư, nhìn về hướng bầu trời, ánh mắt lại xa xăm.

Bạn đang đọc Ngũ Quốc Tranh Phi- Tiểu Ly, nàng đừng trốn nữa sáng tác bởi BạcHà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạcHà
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.