Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1097 chữ

"Nếu không ai còn thách đấu nữa thì chúng tôi tuyên bố người thắng cuộc là..."

-"Khoan đã"Nàng cất bước lên võ đài, vừa hay thu được tất cả tầm mắt của người xung quanh, lời đồn bàn tán về nàng bắt đầu xuất hiện.

-"Ta muốn thách thức với hắn ta xem ai mạnh hơn ai."Võ đài như bùng nổ, mọi người bàn tán xôn xao :có người dám thách đấu ư, thật không thể tin nổi mà, ai cũng tò mò năng lực của nàng rốt cuộc mạnh đến đâu

-"Ồ, các hạ muốn thách đấu với ta, vậy đã chuẩn bị tinh thần để thua chưa."

-"Ngươi đừng lo ,trước khi đi ta đã chuẩn bị tinh thần rồi. "Nàng nắm chặt"Đao Ảnh"kiếm ngươi hãy đợi đấy,sớm muộn rồi ta cũng sẽ vạch trần ngươi.

-"Tốt, vậy tiếp chiêu."Hắn ta xông lên, một nhát kiếm, sát khí đầy trời, nhát chém còn sắt nhọn hơn dao.

Bạch Tiểu Ly nhanh nhẹn né, dùng tốc độ của bản thân tiếp cận hắn.

"Ta thật sự muốn xem kiếm của ngươi hay tốc độ của ta ai nhanh hơn. Nàng phi lên, một đao dùng "Phi Ảo Ảnh" xé gió, thoáng chốc nàng đã tiếp cận được hắn .Tiếp đó, nàng và hắn cùng nhau tung chiêu , tốc độ nhanh như tia chớp , tiếng keng keng của kiếm chạm vào nhau không biết bao nhiêu lần

-" Oa, hai người đó thật là lợi hại "

-"Đúng vậy,võ công của họ thật lợi hại, nếu ta không ở trong võ lâm nhiều năm, chưa chắc có thể nhìn ra chiêu của bọn họ nữa . "

-Đúng vậy, đúng vậy."Sau lưng nàng có thể nghe thấy những lời nói, có cả chỉ trích và cổ vũ nhung nàng không quan tâm.Thứ nàng quan tâm hơn thảy tất cả là chiến thắng và hoàn thành xong nhiệm vụ. Đã đến lúc ,nàng kết thúc trò chơi này rồi.Ngay khi tên đó dùng một bàn tay xông lên định một huyệt hạ gục nàng, Bạch Tiểu Ly nắm lấy bàn tay ấy, vật hắn xuống, sau đó, nàng cầm lấy bàn tay lúc nào cũng giữ trong túi áo của hắn, vạt tay áo ra.Mọi người vô cùng ngạc nhiên, đó là "Chậm Tửu chậm" trong truyền thuyết. Nghe nói loại độc này rất là độc, nếu không cẩn thận chạm vào thì nhẹ thì bị đả thương kinh mạch, nặng thì

vô phương cứu chữakhôngcách giải được cả.Chính vì độ nguy hiểm của nó nên mỗi võ đài, đều có luật lệ cấm sử dụng.

-"Kết thúc rồi. Ngươi sử dụng tới nó đã là sai luật lệ.Việc này cần phải bị trừng phạt thích đáng để làm gương cho mọi người."

-"Nhà ngươi, một ngày nào đó, ta sẽ báo thù, ngươi hãy chờ đi."Trước khi bị thị vệ của Đại Lâm quán bắt giữ, hắn ta đã sử dụng sức bình sinh để nói với nàng những lời cuối cùng trước khi bị giam cầm trong ngục.Rồi có một ngày hắn ta sẽ trả thù, đúng vậy, ngáy đó không còn xa đâu.

-"Vậy thì ngươi cứ thử. Ta ngược lại rất mong chờ màn tái xuất của ngươi ."Trước khi trở về Bạch Phủ , nàng đã bồi cho hắn thêm một câu như vậy .Phải, trước giờ, nàng chưa từng sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ không còn đối thử mạnh để giao chiến mà thôi.

Xem ra, chuyến đi này của nàng thu hoạch không ít

Trên đường về, tiểu Đại nói với Bạch Tiểu Ly.:

-"Tiểu thư , tại sao người lại biết người đó mang thuốc độc."

-"Ta hay đọc sách, tình cờ mới biết thêm về loại độc ấy thôi. "

-"Hóa ra là vậy "

-"Ừm."Nhất định hôm nay, tiểu Đại đã nghi ngờ thân thủ của cô rồi.Bạch Tiểu Ly trầm tư suy nghĩ, một ngày nào đó, cộ sẽ nói ra thân phận của mình nhưng giờ thì chưa phải là lúc...

-----------------------------------

Một tháng sau vừa đúng tròn sinh nhật thứ mười bảy của nàng, cha bảo nàng thay ông đến viếng thăm hoàng hậu và thái tử đang bị ốm, sẵn tiện đến mời người đến dự tiệc.

Bạch Tiểu Ly sau khi đến thăm hoàng hậu thì lập tức đến Cung Viên phủ hỏi thăm tình hình sức khỏe của thái tử .

Tại Cung Viên phủ

Vừa đến nơi, nàng lại bắt gặp một bóng dáng người rất quen thuộc.

-"Các ngươi lui đi"Nàng cho thuộc hạ lui để tiện nói chuyện với hắn

- "Ngươi đến đây có phải gặp đại nhân của ta."Hắn ta mỉm cười chế giễu, vẻ mặt lúc nào cũng tỏ ra thật bất cần, làm nàng chỉ muốn một quyềnđấm thẳng vào mặt hắn ta.

-"Chủ nhân của ngươi , rốt cuộc đang ở đâu ?Cung Viên Phủ là nơi thái tử sống nên hiển nhiên có rất nhiều phòng, và cạm bẫy nếu sơ hở cũng có thể dẫn đến chết ngay tức khắc.

-"Haha, cô nghĩ sau khi cô hành ta đến như vậy thì ta sẽ chỉ đường cho cô.Xú nha đầu cô đừng có nằm mơ giữa ban ngày nữa. "

-"Vậy thì như thế này xem ngươi còn dám mạnh miệng nữa không ."Bạch Tiểu Ly đưa đao gần sát cổ tên nam nhân., hắn ta hơi ngạc nhiên sau đó nói tiếp .

-"Xú nha đầu nếu cô giết ta ở đây thì cũng không có ai có thể chỉ đường cho cô gặp được đại nhân đâu.Hơn nữa, nếu ta chết , mọi người nhất định sẽ truy tìm thủ phạm, cô cũng không thoát khỏi sự tình nghi đâu."Sau đó, hắn dừng lại rồi lại bổ sung thêm :

"-"Ngoài ra, đao kiếm rất vô tình, lỡ may cô vô tình giết tôi thì các thiếu nữ trong thành sẽ rất buồn ,thiếu vắng tôi, ai sẽ làm cho mmọi người cười đây."Hắn ta tiếp dó tuôn một tràn dàiliên man kể về tầm quan trọng của hắn ta hay những lợi ích của hắn ta mang đến cho mọi người . Bạch Tiểu Ly cảm thấy không thể phí thêm thời gian nữa,sự kiên nhẫn của cô sắp tới giới hạn ,cô nói với hắn:

-"Đủ rồi, nếu ngươi còn nói thêm một lời nào nữa, ta lập tức giết ngươi. "

-"Ta nói như vậy mà cô cũng không hiểu tầm quan trọng của ta sao.Thôi được , ta dẫn cô đi."Nói xong,hắn dẫn cô vào trong Cung Viên phủ.

Bạn đang đọc Ngũ Quốc Tranh Phi- Tiểu Ly, nàng đừng trốn nữa sáng tác bởi BạcHà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạcHà
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.