Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hùng là người biết xuất hiện đúng lúc

Tiểu thuyết gốc · 2668 chữ

Khi mọi người vẫn còn đang chìm trong niềm vui vì vừa thoát khỏi nguy hiểm, thì một giọng nói lạnh lùng vang lên báo hiệu vỏ dừa vẫn còn đó! Âm thanh như thể đến từ địa phương âm hàn nhất, lạnh rét và không có một chút cái gọi nhân tình! Một âm thanh sặc mùi chết chóc!

- Đã xong hết chưa ~~~ !!? Tới lúc nên đi chết hết rồi ~ !

- H…a…hả ~ !!? Ba người vừa nói gì vậy ~ !!? Tôi không nghe lầm đấy chứ ~ !!? - Người mẹ của hai anh em Hồ Thiên Ái vẫn chưa kịp tận hưởng niềm vui sống sót thì vô cùng sợ hãi! Cô đưa mắt nhìn mọi người và hiểu được bản thân không hề nghe lầm! - Mọi người đùa như thế không vui đâu a ~ !

Dù cô đã hiểu được chuyện này là thực nhưng vẫn khó mà tin được! Những người còn lại cũng vậy, tầng tầng lớp lớp nguy hiểm đổ dồn vào như vậy thật khiến con người ta rúng động và sợ hãi!

Trần Ngọc Kỳ từ đầu đến giờ chỉ hỏi thăm Nguyễn Kiên một câu, bây giờ nàng lại đứng ra cản trước mặt mọi người và bình tĩnh cất tiếng đe dọa ba kẻ đang đứng.

- Các người là ba anh em họ Ứng ~ !!? Nếu đúng thì hẳn các ngươi phải biết chúng ta là ai và hiểu được không nên nói lời ngu ngốc như vậy ~ !!?

- Chúng ta biết rõ thân phận từng người, như cô là đại tiểu thư của Trần thị, đồng thời là giám đốc chi nhánh số ba Trần thị Tập Đoàn. Gia đình kia chính là một nhánh của Hồ thị Thanh Hóa với Hồ Đức Nhân cùng vợ là Mai Trúc Liên, hai đứa con một trai một gái Hồ Quốc Nghĩa và Hồ Thiên Ái. Kẻ trông vũ phu, ngu ngốc kia là hậu nhân của Võ gia Đồng Nai, kẻ sẽ kế thừa võ đường của gia tộc và là nhân viên của chi nhánh. Còn kẻ đang bất tỉnh không ai khác chính là Nguyễn Kiên, trưởng phòng kế hoạch mới nhậm chức được bốn ngày của chi nhánh số ba, hắn còn là kẻ có lai lịch bất minh, đã được Trần thị của cô cứu khi gặp tai nạn sét đánh. Chúng ta biết rõ từng người các ngươi, và cả những gì các ngươi làm trong những ngày gần đây. Tất tần tật thông tin ~~~ !!!

Tất cả mọi người đều rùng mình khi thân phận và lai lịch của bản thân đều bị biết rõ như vậy. Riêng Trần Ngọc Kỳ, nàng sợ hãi bởi vì nàng đã hiểu được lí do ba kẻ này có mặt ở đây, và nàng cũng là người rõ nhất những gì mà chúng có thể làm để hoàn thành nhiệm vụ.

- Khi các ngươi bị bọn người Hoa bắt thì chính chúng ta đã cứu các ngươi! Bây giờ các ngươi lại muốn vong ân bội nghĩa sao? Các người có còn nhân tính không ~~~ !!?

Hồ Thiên Ái cố gắng dùng lí lẽ để mắng nhiếc ba anh em họ Ứng, sau đó lại dùng nhân tính để nói chuyện! Tất cả là để khiến chúng dừng lại ý định giết người! Nhưng cái nàng nhận được quả nhiên chỉ là những nét mặt hờ hững, vô cảm và lạnh lùng đến cùng cực!

- Vô ích thôi ~ ! Bọn họ là những sát thủ đã được đào tạo để chiến đấu và ám sát. Hoàn thành nhiệm vụ được giao là mục đích sống duy nhất. Ba kẻ này càng là những cỗ máy giết người đẫm máu, chúng cường đại hơn bọn người Hoa gấp nhiều lần! Tàn nhẫn và vô cảm chính là bản chất của chúng. Ngay từ lúc biết đi, cái gọi là nhân tính đã không còn tồn tại trong những kẻ đó nữa!

Trần Ngọc Kỳ tuyệt vọng lắc đầu và nói! Lời nói và sự tuyệt vọng của nàng lan tràn nhanh chóng, đánh hạ cái bức tường ý chí của mọi người!

- Võ Hùng ~ ! Đệ mau đến ~ ! Đỡ ta đứng dậy nào ~ !

Khi mà cõi lòng mọi người đều chìm vào trong bóng tối, một tia sáng đã xông ra! Nó nhỏ nhoi, nó yếu ớt, nhưng nó cũng đủ để thắp sáng cây đuốc hi vọng trong lòng tất cả! Đó là ai ~ !!?

- Nguyễn Kiên ~ !!? Anh đã tỉnh rồi ~ !!?

- Anh bạn, anh không sao đấy chứ ~ !!?

- Đại ca ~~~ !!!

Tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng! Nếu nói tồn tại một ai có thể cứu bọn họ trong lúc này thì chỉ có thể là Nguyễn Kiên! Hắn chính là tia sáng hi vọng của họ. Là ngọn đuốc dẫn họ đi qua u mê và sợ hãi! Nhờ vào sự giúp đỡ của Võ Hùng, Nguyễn Kiên đã miễn cưỡng đứng dậy được và đối diện với ba kẻ họ Ứng! Bản thân hắn thì đang âm thầm chuẩn bị cho đòn tuyệt sát một lần nữa.

- Ngươi mạnh ~ ! Chúng ta phải thừa nhận ngươi vô cùng cường đại! Ngay từ đầu chúng ta đã coi thường ngươi, nếu như không phải bọn người Hoa đã khiến ngươi phải tung tuyệt kĩ thì chúng ta đã không thể thắng ngươi, ngược lại còn phải mất mạng. Nhưng đó là khi ngươi còn toàn thịnh. Hiện giờ thì ngươi đã suy yếu đến đứng còn không vững thì sao có thể phản kháng?

Tên già nhất, cũng là tên đại ca lạnh lùng và bình thản nói. Những lời đó như một quả nặng đánh thẳng vào tâm can mỗi người. Nguyễn Kiên cũng biết như thế, những hành động của hắn lúc này hoàn toàn là chèo chống đến cùng! Nhưng còn nước thì còn tát, hắn đã đạt được đại cơ duyên, hắn đã có cơ hội tìm được hạnh phúc hắn muốn, làm sao hắn có thể từ bỏ dễ dàng như vậy ~ !!?

- Đúng là ta không thể đánh bại các ngươi dễ dàng, nhưng ta hoàn toàn có thể chiến với các ngươi! Dẫu cho đồng quy vu tận, ngọc đá cùng nát ~ !

- Không nói nhảm nữa, đã đến lúc kết thúc ~ !

Ba anh em họ Ứng cùng di chuyển, chúng xông thẳng về phía Nguyễn Kiên. Bọn chúng hiểu rõ kẻ nguy hiểm nhất chính là hắn, nên tuyệt đối không hề chủ quan, dùng toàn lực xông vào với mục đích giết hắn trước.

Nguyễn Kiên cũng hiểu điều đó, hắn đang phải đối đầu với những cỗ máy sát thủ tàn nhẫn và vô cảm. Nếu muốn sống, chỉ có thể bỏ hết mọi thứ ra và chiến với chúng. Nguyễn Kiên vung tay, điểm ra một chỉ! Những tia nhọn do Tự Hồn kết lại bay thẳng tới ba tên họ Ứng và đâm xuyên Tinh Hồn của chúng! “Thành công không!!?”

Ba anh em họ Ứng cảm giác như có một mũi tên bay xuyên qua đầu! Một cảm giác đau đớn sâu thẳm dâng lên, bọn chúng phải cắn răng chịu đựng cơn đau. Nhưng cơn đau thấu não khiến chúng phải khụy xuống và ôm đầu rên lên đau đớn. Đó là nỗi đau sâu tận linh hồn ~ !!!

Trông thấy ba tên sát thủ khụy xuống và ôm đầu kêu rên thì mọi người vô cùng vui mừng! Nhưng Nguyễn Kiên thì không, hắn đã thất bại! Khi những tia nhọn bay xuyên qua Tinh Hồn của bọn sát thủ, Tinh Hồn của chúng đã mờ nhạt rất nhiều nhưng không hề tan rã! Chúng vẫn còn tồn tại, chứng tỏ bọn sát thủ chỉ yếu đi mà sẽ không chết! Hắn hiểu rõ bản thân đã không còn đủ sức để tụ được những tia nhọn lớn hơn và “chất” hơn!

- Bọn chún…g bị…suy y…ếu…mau… tranh thủ… h…ạ… ch…ú…

Nguyễn Kiên cố gắng dùng chút ý chí vô kiên bất tồi cuối cùng để mở miệng nói những lời đứt quãng rồi gục xuống. Bất tỉnh! Mọi người trông thấy Nguyễn Kiên gục xuống thì vô cùng hoảng hốt! Chỉ riêng Hồ Thiên Ái cùng với Trần Ngọc Kỳ vẫn còn duy trì bình tĩnh, hai nàng nhận ra tình huống rồi cùng lúc kêu lên:

- Hạ chúng trước ~~~ !!!

Hai nàng cùng xông lên, muốn nhân lúc bọn sát thủ suy yếu mà đánh gục chúng! Võ Hùng cũng phản ứng lại ngay sau đó và bức tốc xông lên. Cậu đi sau mà đến trước, vận lực tung ra đấm với kình lực cuồn cuộn thẳng vào tên đại ca! Một cảm giác đau nhói xuất phát từ lồng ngực, sau đó là cả người nhẹ bẫng! Võ Hùng bị tên đại ca một quyền đánh bay! Hai nàng tốc độ chậm hơn nên may mắn không bị bọn sát thủ đánh như Võ Hùng! Nhưng hai nàng cũng không đủ may mắn để tránh được một nửa con trâu đang bay ngược trở về!

“Bốp ~ ! Ầm ~ ! Bịch…~~~!”

- Ai nha ~~~ !!!

Trần Ngọc Kỳ hơi bất ngờ, nó không đau đớn như nàng nghĩ a ~ ! Khi nàng xông lên thì thấy Võ Hùng nhanh chóng vượt qua mình! Tích tắc sau lại thấy hắn bay ngược trở về! Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến nàng không thể tránh được và bị Võ Hùng đụng bay. Nhưng không ngờ lại không đau chút nào, ngược lại còn khá dễ chịu a ~ ! Hồ Thiên Ái cũng như vậy, nhưng nàng nhận ra tình huống nhanh hơn! Nàng phát hiện cả hai nàng đều đang ở trong vòng tay của một người! Người đó cao lớn, đẹp trai, phong độ, có đôi bờ vai vững chắc và hơn hết, hắn có một tư thái oai hùng gánh vác cả bầu trời! Còn ai khác ngoài Nguyễn Kiên ~ !!? Vẫn còn đấy ~ !!! Hắn là Lâm Nghị ~~~ !!!

Trước đó, ở bên trong linh giới, Lâm Nghị vẫn luôn quan sát tình huống bên ngoài qua linh hồn của Nguyễn Kiên, như thể là xem tivi vậy! Hắn vẫn đang tấm tắc khen hay và còn vỗ tay cổ vũ, chỉ là cổ vũ cho bọn sát thủ ~ !!? Lâm Nghị là một tên hãm, chân chính hãm! Hắn vẫn còn ghi nhớ những chuyện đã xảy ra khi linh giới của Nguyễn Kiên bắt đầu kịch biến… Hắn đã chịu nỗi nhục và ăn trái đắng rất nhiều trong lúc đó a… Mặc dù về sau hắn đã trợ giúp Nguyễn Kiên, nhưng đó là vì có lợi cho hắn, còn bây giờ thì sao a… hãm có cơ hội mà không trả thù thì sao là hãm được ~ !!?

Trong việc lần này, Nguyễn Kiên chắc chắn sẽ không chết! Vì đã có một kẻ vô cùng vĩ đại đang ở trọ trong linh hồn hắn. Chỉ là kẻ vĩ đại này đôi khi rất nhỏ mọn… mà có lẽ là luôn luôn… Lâm Nghị hi vọng Nguyễn Kiên sẽ “được” ăn chút hành trước và bị bất tỉnh. Ngay sau đó hắn sẽ xuất hiện với tư thái vô cùng bá đạo và cứu vớt hai mỹ nhân ở bên ngoài. Những người còn lại hắn chỉ xem như tiện tay mà cứu nên không đáng nhắc đến…

Khi Nguyễn Kiên bất tỉnh, Lâm Nghị ngay tức khắc đã chiếm quyền điều khiển thân xác và tỉnh dậy. Cùng lúc đó thì Võ Hùng đã bị ăn đấm bay ngược về! Hai nàng kia và Võ Hùng ở phía trước nên không thấy, nhưng Lâm Nghị ở sau thì rất rõ. Hồ Quốc Nghĩa vỏn vẹn chậm hơn Võ Hùng một giây thì cũng đã lao lên, chỉ là cậu không nhanh bằng nên ở ngay sau hai nàng kia. Khi Võ Hùng bay ngược lại thì Lâm Nghị đã tiến lên, bằng một tốc độ gấp mười lần cực hạn con người mà tiến ra phía sau hai mỹ nhân. Băng một cú chạm chân nhẹ nhàng vào người thanh niên Quốc Nghĩa xấu số, và bằng hai cánh tay chắc chắn mà ôm hai mỹ nhân, hắn khoan thai nhún người lui về sau và tận hưởng!

Mọi chuyện xảy ra chỉ trong vài cái tích tắc, Võ Hùng thì bay ngược về đụng vào Hồ Quốc Nghĩa vang lên một âm thanh khiến người xót xa “Bốp ~ !” Và rồi hai cậu trai đen đủi nằm đè lên nhau, bất tỉnh nhân sự! Và trái ngược với thảm sự của họ, một hình ảnh tuyệt đẹp khiến người người phải lác mắt! Một anh hùng bằng vào hai cánh tay vững chắc, bồng ôm hai mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành tránh tránh khỏi kẻ xấu ~ !

“Anh hùng là người biết xuất hiện đúng lúc a ~~~ !!!”

Thả hai mỹ nhân vẫn còn đang mơ màng mộng tưởng xa vời xuống, Lâm Nghị trở về công chuyện chính. Hắn đưa ánh mắt sắc bén nhìn về phía ba tên sát thủ đang sững sờ.

- Đến lúc kết thúc rồi ~ !

Hắn xông lên, xoay người tung một cước đá bay tên đại ca vẫn còn chưa kịp phản ứng! Một cước cực mạnh đá thẳng vào lồng ngực tên đại ca vang lên thanh âm “Rôm rốp ~~~ !”, xương cốt tựa như củi mục bị đạp vỡ vụn. Lồng ngực gã lõm sâu vào với hình lòng bàn chân, và cơ thể gã bay xa đụng vào cửa nối với khoang lái vang lên một tiếng “Ầm ~~~ !”. Hai tên còn lại cũng không phải tầm thường, mặc kệ thảm trạng của đại ca, chúng nhanh chóng phản ứng lại và tung đòn đánh trả! Một tên né ra xa và một tên xông vào cận chiến!

Lâm Nghị nghiêng người né một cú đấm, nấm đấm đi sát mặt hắn kéo theo kình phong “Vùn vut ~ !” xoẹt qua làm tóc hắn phất phơ. Lâm Nghị giơ tay trái tóm gọn quyền đầu, tay phải phát lực đánh mạnh từ dưới lên. Tên sát thủ sức lực kém hơn Lâm Nghị nên không thu cánh tay lại được, trong thế bị động và xơi trọn nắm đấm của Lâm Nghị! Quả đấm đánh vào khớp cùi chỏ tay vang lên một tiếng “Rắc ~ !” lầm thoát khớp! Cơn đau chưa kịp kéo đến thì Lâm Nghị đã kéo mạnh cánh tay hắn, dùng kình chưởng đánh xuyên từ quyền đầu lên tới bả vai: “Toái Cốt Chưởng ~ !” Đây là một tuyệt kĩ của Lâm Nghị! Nếu hắn có tinh lực thì một chưởng này không đơn giản là đánh nát cánh tay đâu. Không kéo dài thêm nữa, Lâm Nghị đánh ra liên hoàn đấm, kình lực đi vào thể nội tàn phá tan nát lục phủ ngũ tạng của tên sát thủ. Gã đau đớn phun ra một cột máu rồi gục xuống và chết đi!

Cái chết của tên thứ hai là diễn ra rất nhanh, chỉ trong vòng vài cái hô hấp. Tên cuối cùng vốn định áp trận và đánh lén Lâm Nghị nhưng gã đã không thể làm gì khác ngoài nhìn hai người anh của mình chết tức tưởi! Lâm Nghị nhìn qua gã, áp sát lại dùng một tay bắt lấy yếu hầu nhấc lên cao rồi phát lực bóp vỡ! Hắn không muốn dông dài!

Một trận chiến đẫm máu! Sự chênh lệch hoàn toàn về một bên! Sự tàn nhẫn và cách thức nó diễn ra khiến toàn trường lặng người, phát lạnh ~ !

Bạn đang đọc Nghịch Thiên - Vô Thiên sáng tác bởi Anh..Ba..Lúa..Xanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anh..Ba..Lúa
Thời gian
Cập nhật Anh..Ba..Lúa..Xanh
Lượt thích 3
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.