Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến - Thức tỉnh - Kết nghĩa

Tiểu thuyết gốc · 3215 chữ

- Đến ~~~~~~ !!!

Nguyễn Kiên tập trung tinh thần, quát to lên một tiếng rồi xông tới tấn công. Hắn hiểu rõ, khi đối đầu với kẻ địch mạnh hơn mà không có được hiểu biết chính xác về kẻ đó, nếu muốn chiếm thế mạnh thì phải tấn công trước. Đó là tiên hạ thủ vi cường!

Chỉ ba bước chân, Nguyễn Kiên đã lướt nhanh tới và áp sát mặt sẹo! Trong thế công tới, hắn tụ lực vào hai cánh tay và đánh ra một chiêu “song quyền trọng kích” vào bụng mặt sẹo! Chiêu đánh có uy lực cực mạnh mang đến tiếng xé gió “vùn vụt”!

“Bốp ~~~ !!! Bốp ~~~ !!!” Hai âm thanh trúng đòn truyền đến!

Nhưng! Lại là hai tiếng!!? Một cảm giác tê tái từ hai tay truyền tới khiến cho Nguyễn Kiên phải bật người lui lại và giữ khoảng cách với gã. Vừa rồi khi hắn tung chiêu, tên mặt sẹo vẫn chưa hề động, nhưng khi đòn đánh sắp trúng đích thì gã đã tung liền hai đấm vào cổ tay của Nguyễn Kiên khiến hắn phải bất đắc dĩ lui lại bảo toàn sức lực.

“Tốc độ thật nhanh!!!”, Nguyễn Kiên thực sự đã cảm giác được tên mặt sẹo hoàn toàn trên cơ! Tốc độ và sức mạnh đó không phải hắn lúc này có thể đánh bại. Dù biết như thế nhưng Nguyễn Kiên vẫn tiếp tục lao lên tấn công, liên tục ra đòn và bị trúng đòn phải lui lại.

- Đã đủ rồi, ta phải chấm dứt trận đánh tại đây!!!

Tên mặt sẹo lạnh lùng nói, và từ trên người hắn toát ra khí thế cường giả trấn áp xung quanh! “Vụt ~~~ !!!” Hắn tấn công!!!

Cảm nhận được khí thế của kẻ địch, Nguyễn Kiên kinh hoàng! Nhưng hắn nhanh chóng bình tâm vào việc chống đỡ sự công kích của mặt sẹo. Chỉ là hắn thực sự phải vất vả, khó khăn rất nhiều! Tốc độ của mặt sẹo là quá nhanh với hắn!!! Khi Nguyễn Kiên chưa kịp phản xạ để đỡ chiêu thì đã bị trúng tới hai đòn. Sức mạnh của mặt sẹo cũng khùng khiếp không kém, những đoàn đánh của gã đều khiến cho Nguyễn Kiên phải đau đớn và tê tái từ cơ bắp đến xương cốt.

Cơ thể Nguyễn Kiên vốn được rèn luyện rất nhiều, sự mạnh mẽ và sức mạnh thân thể của hắn là rất rất lớn! Mặc dù không thể phát huy hết sức mạnh của nó nhưng việc chịu đòn là không thành vấn đề. Nhưng hiện tại thì sao!!? Nguyễn Kiên thực sự cảm nhận được đau đớn và mệt mỏi! Một cảm giác mà đã mấy năm trôi qua hắn không được cảm nhận một cách chân chính! Nếu kéo dài như thế này dù chỉ một lúc nữa thôi thì hắn cũng sẽ gặp phải nguy hiểm tính mạng. Nguyễn Kiên tự biết bản thân hắn không thể tiếp tục chịu đòn như thế, hắn âm thầm tụ lực và chờ đợi cơ hội phản kích.

Tên mặt sẹo là một cao thủ Thượng Cường hạ giả, Nguyễn Kiên thì có thể xem như một Trung Cường đỉnh phong. Nếu xét về cấp bậc võ đạo thì mặt sẹo cao hơn Nguyễn Kiên cả một đại cảnh giới!

Từ trước tới giờ mặt sẹo đã chiến đấu với rất nhiều cao thủ, có yếu kém. có như Nguyễn Kiên, thậm chí có cả mạnh mẽ hơn! Nhưng gã chưa bao giờ gặp phải ai có sức chịu đựng và sức mạnh thân thể lớn tới như vậy. Nếu như gã không có được tốc độ và sức mạnh vượt trội hơn hẳn thì gã mới là kẻ thua cuộc, là kẻ sẽ nằm xuống cuối cùng. Tên mặt sẹo đang thực sự mất kiên nhẫn, gã đã hao tốn khá nhiều thể lực nhưng chưa thể hạ được Nguyễn Kiên! Gã hơi chậm lại, không phải vì bị yếu đi, gã chậm lại là để chuẩn bị tung một đòn cực mạnh mong chấm dứt được trận đấu!

Nguyễn Kiên vẫn đang cố chịu đựng, âm thầm tụ lực chờ cơ hội, và cơ hội đã đến!!! Ngay khi mặt sẹo hơi chậm lại, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Nguyễn Kiên đã tung đòn nhắm ngay cổ họng mặt sẹo! Đồng thời, mặt sẹo cũng ra một đòn đấm cực mạnh! Bộc phát ra cả kình lực cực mạnh. Đòn đấm lướt đi trong không khí tạo ra những cơn gió “vùn vụt ~~~~~~ !!!”

Mặt sẹo ra đòn sau nhưng lại tới trước! Kình lực cùng quả đấm đánh thẳng vào bụng Nguyễn Kiên! Nhưng nó không phát ra tiếng! Chính xung lực cực mạnh đã đánh thẳng vào trong người của hắn. Nguyễn Kiên trúng đòn gần như là trọng thương! Nhưng hắn phải cắn răng chịu đau, dùng toàn lực để đánh ra cú đấm, chỉ là hắn đã bị trúng đòn nên không thể đánh chuẩn xác! Cú đấm lệnh sang bả vai tên mặt sẹo và... “Bốp ~~~ !!!” một tiếng, đánh cho gã phải lùi xa cả chục bước.

Nguyễn Kiên cũng bật người lui ra. Hắn khụy người xuống và phun ra một ngụm máu, lại phun thêm vài ngụm nữa mới bình ổn được hơi thở! Kình lực từ quả đấm của mặt sẹo đã đánh trọng thương lục phủ ngũ tạng của Nguyễn Kiên. Nếu như không nhanh chóng đánh bại mặt sẹo và chữa trị thì hắn sẽ chết! Nhưng việc chiến thắng là xa vời với hắn lúc này!

“Chỉ có một cơ hội!!!”

Mặt sẹo thực sự phải thừa nhận Nguyễn Kiên là kẻ địch kì dị nhất mà gã đã đối đầu. Hắn có thể bằng vào tu vi võ đạo kém hơn cả một đại cảnh giới nhưng lại khiến cho gã khó nhọc vô cùng! Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì gã cũng phải giết hết những người biết được chuyện ngày hôm nay. Những chuyện về phần chứng cứ!!!

Có điều... khi hắn đưa mắt quét khắp toàn trường thì lại thiếu đi một người. Là Hắc Y Nhân!!! Mặt sẹo thật sự phải nóng mặt! Gã không ngờ được một con kiến hôi lại có thể tranh thủ thời gian, dùng cái thân tê liệt hết một nửa bên dưới để tẩu thoát! Nhưng gã cũng nhanh chóng bình tĩnh lại. Hắc Y Nhân có vẻ cũng tham lam phần chứng cứ, và hắn cũng không thể gây ra phiền phức to lớn gì tới Hoắc Mã Tâm. Cho nên mặt sẹo dẹp chuyện này qua một bên, hắn xoay người nhìn Nguyễn Kiên và lớn giọng nói:

- Ngươi là kẻ địch khiến ta phải khâm phục nhất! Ta thừa nhận năng lực của ngươi! Nhưng rất tiếc! Phải nói một điều là ta phải giết ngươi, giết cả hai ông cháu kia nữa! Có trách thì hãy trách mình đi, vì các ngươi đã vướng vào kế hoạch của ông chủ! Trước khi các ngươi đi, ta rất vui lòng cho các ngươi biết, người sẽ tiễn các ngươi đi gặp Diêm Vương là Quỷ Diện Kha Cương Thủ. Ta là đệ tam cao thủ dưới trướng Hoắc Mã Tâm!

“Đệ tam? Tên mặt sẹo này chỉ là đệ tam cao thủ dưới trướng lão già Hoắc!!?”

Điều này đã khiến Nguyễn Kiên thực sự ngạc nhiên, nhưng hắn không sợ hãi! Hắn đang cảm thán thế giới này! Bề ngoài của nó không chỉ là tất cả, mấy ai rõ được cái bóng tương ứng cũng không hề nhỏ bé!!?

Hắn cố gắng khôi phục trí nhớ, hắn đi tìm hạnh phúc cho mình, nhưng hắn không có hiểu biết, không có thực lực thì làm sao có thể đạt được!!? Số phận của hắn tuyệt đối sẽ không có sự bình an trôi qua, mà là phải tranh đấu vượt lên! Một kẻ chỉ là đệ tam mà hắn không thể chiến thắng thì làm sao hắn có thể đánh bại đệ nhị, đệ nhất, cả những kẻ mạnh khác nữa!!? Hắn phải sống! Hắn phải chiến thắng! Hắn phải vượt lên!

Cơ hội duy nhất là sức mạnh bí ẩn của hắn! Nguyễn Kiên phải điều khiển được nó! Nhưng cho đến giờ năng lực đó chỉ xuất hiện một lần duy nhất! Là khi hắn đánh nhau với bon bám đuôi yếu kém. Nếu sức mạnh đó chỉ dùng được với kẻ yếu thì cũng chỉ là thứ năng lực vô dụng! Vậy thì làm sao để hắn có thể dùng được sức mạnh đó? Hắn đã như thế nào khi đó!!?

Hắn giác ngộ!!! Là giác ngộ!!! Là cảm giác huyền ảo đó!!! Hắn cần giác ngộ!!!

Nguyễn Kiên vượt trội hơn mọi người! Không phải vì hắn là thiên tài, không phải hắn có năng lực hay cơ duyên gì cả! Thứ khiến hắn vượt trội chính là sự kiên cường! Chính nó đã giúp Nguyễn Kiên trải qua những năm tháng sinh tử! Chính điều đó đã để lại cho hắn những kinh nghiệm, trí tuệ, sự bình tĩnh và kiên cường trong mọi hoàn cảnh! Và một lần nữa, hắn đã vượt lên, tìm kiếm tới ánh sáng nhỏ nhoi của sự sống nhờ điều đó!

Nguyễn Kiên đứng dậy, thế đứng thẳng lưng! Hắn bình tĩnh, gương mặt hắn toát lên sự kiên cường bất khuất, một ý chí bất diệt! Một khí thế của cường giả, là cường giả chân chính! Khí thế lan tràn khắp không gian, lấn áp khí thế của Quỷ Diện, chèn ép tất cả!

Nguyễn Kiên nhắm đôi mắt lại, xóa bỏ mọi suy nghĩ tạp nham trong đầu, “vô ngã”! Hắn cảm nhận mọi thứ xung quanh bằng tất cả những gì có thể, cảm nhận mọi thứ bằng thân thể mình, bằng chính linh hồn mình!

Trong linh giới của Nguyễn Kiên, mọi thứ lại tiếp tục rực rỡ thêm, hai phần linh hồn lại tăng tốc độ giao thoa hòa hợp, hạt mầm kia càng lớn thêm, hồng thêm. Lâm Nghị càng vui mừng hơn và tăng tốc độ khôi phục.

Nguyễn Kiên mở mắt ra, mọi thứ trước mắt hắn bây giờ, chúng khác lạ nhưng lại có cảm giác rất quen thuộc! Những tia sương khói phiêu miễu, hư ảo mà chân thực! Nguyễn Kiên biết chúng là gì, nhưng hắn không biết vì sao mình lại có thể khu động được chúng! Nhưng đã không còn quan trọng nữa, vì hắn đã có thể tiến nhập trạng thái này mọi lúc, mọi nơi nếu như hắn muốn! Hắn có thừa thời gian để mà tìm hiểu kĩ càng!

Nguyễn Kiên đưa mắt nhìn Quỷ diện đang ngạc nhiên vì bị khí thế của hắn lấn át. Ánh nhìn dưới tư thái cường giả và sự bình tĩnh tuyệt đối!

- Ta không biết và cũng không quan tâm ngươi là ai hay ngươi muốn gì! Ta chỉ biết một điều, ngươi sẽ là viên gạch đầu tiên trên con đường của ta! Ta là Nguyễn Kiên, hãy vui mừng khi trở thành một viên đá lót đường cho ta!!!

Nguyễn Kiên xông lên, tốc độ nhanh hơn lúc đầu gấp mấy lần. Quỷ Diện kinh ngạc trước sự thay đổi nhanh chóng của Nguyễn Kiên nhưng rất nhanh gã đã hồi thần lại. Quỷ Diện bộc phát toàn lực xông vào đánh đôi công với Nguyễn Kiên. Cả hai tung ra những đòn đánh cực hiểm! Cực mạnh! Và cực nhanh! Hai ông cháu Võ Hùng ngồi một bên quan sát mà chỉ nhìn thấy những cái bóng lướt nhanh, đụng nhau văng ra rồi lại xông vào tiếp. Cùng với đó là những âm thanh đánh nhau kịch liệt “Binh binh bốp bốp ~~~ !!!” vang vọng ra! Còn có cả những tiếng xé gió “Vùn vụt!”

- Tại sao Nguyễn Kiên lại có thể đánh ngang cơ với tên mặt sẹo kia vậy ông!!? Rõ ràng lúc đầu cậu ấy chỉ có thể chịu đòn và ở thế hạ phong tuyệt đối mà. Chỉ mới dừng lại có một chút mà lại có thể nghịch chuyển đánh ngang tay... thậm chí là chiếm luôn thượng phong... Thật là không thể tin được!!!

Võ Hùng tận mắt chứng kiến sự trở mình của Nguyễn Kiên thì vô cùng kinh ngạc. Nếu mà tên nào đó nghe được chắc sẽ nóng máu mà phang luôn Võ Hùng. Nguyễn Kiên thì đang vất vả chiến đấu thế mà cậu lại phán như thể trông mong hắn sẽ thua vậy. Đúng là có thông minh nhưng trên những chuyện phát ngôn hay tâm cơ thì Võ Hùng vẫn còn xanh non như trẻ lên ba.

- Ông nội cũng không rõ lắm nhưng có thể lí giải được đôi chút. Cậu trai trẻ kia bị mất trí nhớ phải không!!? Lúc đầu cậu ta chiến đấu hoàn toàn không thể phản kích, có vẻ đã may mắn thoát ra và nghỉ được một chút. Thay đổi là trong lúc này! Cậu ta đã tiến vào “giác ngộ” ngay trong khi chiến đấu! Trong trạng thái này, cậu ta có thể sử dụng hết năng lực của cơ thể mình. Rất có thể là... trước khi mất trí nhớ, cậu ta đã là một cao thủ Thượng Cường trung giả, thế nên mới có thể chỉ bằng thể lực và vài chiêu thức thông thường mà đánh ngang cơ với Quỷ Diện, một kẻ đã là Thượng Cường hạ giả lâu năm. Dù gì thì cũng phải thừa nhận, bạn cháu là một kỳ tài võ học! Trẻ tuổi như vậy mà đã trở thành cao thủ cấp bậc đó, thậm chí có thể tiến vào “giác ngộ” lúc chiến đấu!

Ông nội Võ Hùng không hổ đã từng là một cao thủ có tiếng! Ông có thể phân tích chính xác tới bảy sáu phần. - Cứ tình hình này thì người thắng sẽ là cậu Kiên, sức trẻ và kỳ tài của cậu ta chính là thứ áp đảo Quỷ Diện!

Nguyễn Kiên và Quỷ Diện hoàn toàn chìm trong chiến đấu và cảm nhận của mình, họ không hề nghe thấy hai ông cháu Võ Hùng bàn luận.

Quỷ Diện cảm thấy rất quái dị, hắn vốn trên cơ nhưng bây giờ lại bị đánh xuống hạ phong! Đã vậy hắn càng ngày càng yếu đi, không phải chỉ riêng thể lực mà còn cả tinh thần của hắn nữa! Không rõ vì sao nhưng mỗi lần trúng chiêu của Nguyễn Kiên, hắn lại cảm thấy đau đớn trong đầu và giữa trán. Tinh thần chiến đấu, sự tập trung và ý thức của hắn đang dần yếu đi, càng ngày càng mơ hồ! Theo đó là một cảm giác tử vong bao phủ khắp thể xác cùng linh hồn hắn!

Nguyễn Kiên không biết những người kia đang nghĩ gì cả. Hắn đang cảm nhận sự tự do và sung sướng khi chiến đấu! Mỗi khi hắn tung chiêu đều có thể kéo theo những tia sương khói phiêu phù xung quanh! Khi mặt sẹo trúng đòn, cái bóng của hắn sẽ bị mờ nhạt đi một chút, đồng thời trong không gian lại nhiều thêm một chút sương khói. Được những thứ kia bao quanh làm cho Nguyễn Kiên có một cảm giác tự do như thể hổ ở trong rừng lớn! Sự sung sướng sâu trong linh hồn dâng tràn, hắn càng đánh càng hăng! Càng đánh càng mạnh! Theo đó thì kí ức của hắn cũng dần trở về, hắn nhớ ra những chiêu đòn mạnh mẽ nguy hiểm, và hắn áp dụng ngay trong chiến đấu.

Trận đấu dần nghiêng về một bên, Quỷ diện chỉ còn biết chịu đòn, hắn hoàn toàn vô lực đánh trả hay chạy trốn. Cuối cùng điều gì phải đến cũng đến, Quỷ Diện gục xuống, tắt thở! Từ trong mắt hắn nhìn ra được sự khó hiểu và không cam lòng. Hắn chết đi trong sự tuyệt vọng cùng cực!

Nguyễn Kiên dừng lại, hắn ngước lên nhìn trời! Thầm nghĩ đây chỉ là bước đi đầu tiên! Trở lại trạng thái bình thường, Nguyễn Kiên thu hồi chứng cứ, lại cùng ông cháu Võ Hùng trở về võ đường, hắn thì cần phải chữa trị nội thương, còn hai ông cháu cũng có những điều cần làm.

Ngày hôm sau, trong võ đường.

- Ra là vậy, nếu thế thì chỉ có thể chầm chậm khôi phục.

Nguyễn Kiên đã nói qua cho ông lão việc mình bị tai nạn mất trí nhớ, và vừa rồi hắn đã kể lại lời Võ Hùng, hi vọng ông lão có thể dùng Võ gia tuyệt học để giúp hắn khôi phục trí nhớ. Còn chuyện hắn có thể khôi phục được phần nào trí nhớ khi trong trạng thái “giác ngộ” mà đánh nhau thì hắn không nhắc tới, đấy là bí mật của hắn! Hắn tự rõ ràng năng lực của mình không thể để lộ ra với bất kỳ ai khác, kể cả có tin tưởng họ đi nữa, việc đó sẽ mang đến nguy hiểm không xác định cho họ. Ông lão đã cho Nguyễn Kiên một câu trả lời vừa thất vọng, vừa vui mừng. Chuyện là ông đã già, lại bị tẩu hỏa nhập ma nên bị suy giảm tu vi nên không thể dùng tuyệt kĩ được nữa! Không chỉ thế, phải đạt đến tầng bảy mới đủ điều kiện thi triển tuyệt kĩ hồi phục trí nhớ! Mà ông chỉ mới đạt đến tầng bốn. Đó là lí do ông không thể giúp hắn khôi phục trí nhớ, việc này khiến cho hắn hơi thất vọng. Nhưng bù lại, ông truyền lại cho hắn bộ tuyệt học đó, để hắn có thể tự tu luyện và tự chữa cho mình. Ông cho rằng đối với Nguyễn Kiên, một võ đạo kỳ tài thì chuyện học được bảy phần tuyệt học, tự chữa trị là chuyện không quá khó khăn. Đổi lại, Nguyễn Kiên sẽ phải giúp đỡ Võ Hùng chấn hưng quang đại Võ gia và giúp đỡ Võ gia khi họ gặp nguy. Đối với Nguyễn Kiên thì chuyện ép mua ép bán, cưỡng chế hắn thì hắn tuyệt không chịu đựng, hắn sẽ phản kháng! Nhưng chuyện trao đổi này hợp ý Nguyễn Kiên, dù là không có giao kèo thì hắn cũng sẽ ra sức giúp đỡ Võ gia nếu họ cần.

Nguyễn Kiên đã đưa ra một đề nghị để thắt chặt tình cảm giữa hai bên: Kết nghĩa! Ngay sau đó, với ông lão làm chủ trì, lấy thiên địa chứng giám! Nguyễn Kiên cùng Võ Hùng kết nghĩa huynh đệ! Nguyện tương trợ nhau khi cần, nguyện sẻ chia niềm vui nỗi buồn, nguyện cùng gánh chịu gian nan thử thách, nguyện cùng nếm trải vui, buồn, mọi thứ trong cuộc đời. Nguyễn Kiên làm đại ca, Võ Hùng làm tiểu đệ!

Kết nghĩa xong, hai người lại nhìn nhau, lại cùng cười ha hả!

Bạn đang đọc Nghịch Thiên - Vô Thiên sáng tác bởi Anh..Ba..Lúa..Xanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anh..Ba..Lúa
Thời gian
Cập nhật Anh..Ba..Lúa..Xanh
Lượt thích 3
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.