Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

7 : Tiện Tổ Hồi Ức.

1087 chữ

"Tiện con chó, ngươi từ đâu sinh sản" Chu Diễn ở đường đi, ngoảnh sang hỏi Hắc Cẩu, hắn không rõ lai lịch nó lắm.

"Ta…" Hắc Cẩu nhất thời buồn bã, nó trầm lặng lúc lâu, "Ta… Thật ra là ngươi tiểu thiếp !".

"…" Chu Diễn nhất thời im lặng, Âm Dương nhị khí nhộn nhạo,"Cút !".

Quyền đầu phá oanh, nổ bành một cái thổ địa tạo ra hố to, mà Hắc Cẩu lúc nào tránh né ở Liễu Ngọc cô nương một bên chân.

"Nghi vấn Hack ! Nghi vấn Hack ! Đại gia nó, lão tử yêu cầu thằng Hủy Diệt Chủ kick thằng này !" Chu Diễn nội tâm gào thét, đồng thời cảm giác mình càng là phế vật.

Mẹ nó chứ, đường đường Hồn Hoàng cường giả củng Võ Hoàng cảnh giới song cảnh cùng đạt, mà cho dù phế đi, Linh Giác cũng giữ cũ.

Thế mà con tiện chó cũng chạm không được thì võ lâm đồng đạo cười rụng răng.

"Hừ, xú tiểu tử, lão tử lai lịch không phải ngươi có thể biết" Hắc Cẩu vểnh lên mõm chó.

"Ta lai lịch là ngươi chi… Trăm năm trước Võ Tổ cảnh giới Chu gia ngươi đại tổ tông !"

"Ha hả ! Ha hả ! Lâu lắm mới có một con chó vừa tiện vừa thổi da trâu như ngươi, Võ Tổ chi cảnh là…" Chu Diễn cười phá lên, lão gia hỏa Võ Tổ cảnh đạt còn chưa đạt thì tiểu cẩu đặt bằng niềm tin, hắn chưa nói hết thì…

Bủm ! Bủm ! Bủm !

Ba phát rắm thổi qua, Chu Diễn nhất thời mặt xanh.

"Chết cẩu, ngươi giỏi đứng lại !!!"

"A hi hi, lão công ngươi làm gì ta vậy, a a, hự hự, a…"

"FUCK YOUR MOTHER !!!!!!!"

Hoàng Liên sơn mạch, hùng vĩ chập trùng.

"Hoàng Liên Sơn lĩnh địa a! Sắp đến rồi Hoàng Liên Sơn, Lệ Đào Tiên Tử nội y, khặc khặc !" Hắc Cẩu hướng mắt nhìn, cười đê tiện.

Chu Diễn thì mặc kệ, hắn trôi dạt vào hồi ức năm xưa.

Thiếu niên toàn thân đầy rãy vết thương, hai mắt đỏ bừng, xung quanh cây cối đã sụp đổ.

"Ảnh Cung ! Ta cùng bọn ngươi không thù không oán, làm gì như thế Vạn Lí Truy Sát ! Không sợ lão gia hỏa lôi đình nộ ?" Hắn rống lớn, đồng lúc, mọc ra ba đầu sáu tay, như Tu La biến thân.

Xung quanh, đeo bịt mặt đen, cầm Ảnh Yêu Kiếm nổi danh Thiên Châu, hai nhãn chăm chăm một trăm vạn cái người sát khí bừng bừng.

"Hừ, Chu tiện nhân, ngươi cái méo gì phương bắc phương nam diễm vô sỉ nhân trộm ta…" Đoàn người đi ra một cái dung mạo đẹp đẽ nữ tử, toàn thân mặc đỏ rực áo phượng, nói giận dữ, đến cuối đỏ bừng.

"Á, ta làm gì có như thế vô xỉ? Răng đầy à nhe !" Bỗng, một cái nhe răng trợn mắt ngây thơ như chó thanh niên từ bụi cỏ lòi ra.

"Ngươi thằng ngu ! Không nhìn Cửu Thải Thần Phương nữ thần đang nhìn à? Nhe răng cái bíp !" Chu Diễn rống to, đồng thời từ ngực móc ra cái nữ tử yếm đỏ, hít hà.

"Ế ế ! Ta chưa hít, trắng trợn xú tử, tránh ra !" Ngây thơ như chó thiếu niên giật tay là cướp.

"Cướp cướp bíp ! Tránh ra, tổ tông ngươi phải hít trước !"

"Ta!"

"Ta!"

"Lăn !"

"Phượng Tiên Tử, ngươi xem ai hít trước?"

Hai cái tiện tổ nói chuyện trời nam đất bắc hoàn toàn quên đi trăm vạn hung khí kinh khủng người rồi.

Cuối cùng, cả hai Tiện Tổ đều hướng áo phượng đỏ rực tuyệt thế dung mạo nữ tử hỏi.

Thải Phượng tức điên, hai cái tên tiện nhân này tại sao không ở sử sách ghi lại như sau :

Ngày xửa ngày xửa, khoảng băm chín tỉ sao, vạn tỉ trăng, năm tỉ ngụm nước bọt đều dìm chết chó thời đại…

Tương truyền, có hai cái tiện vô cùng nam nhân, ở Thiên Châu nổi danh Tiện Hoàng, khắp nơi phá làng phá xóm…

Ở bảy bảy bốn chín ngày sau khi ngắm hoa, cướp sịp, trộm yếm các sự tích thần thoại truyền ra, hai cái Tiện Hoàng đã thanh danh vô địch, Công Tham Tạo Hóa…

Sau đổi mới, Tiện Hoàng về sau, gọi Vạn Tiện Chi Tổ,…

Là Thánh Nữ, Thần Nữ, Tiên Tử các đại giáo nỗi khiếp sợ…

Tiện Tổ, trộm sịp vương, nữ tử ác mộng, bê đê khắc tinh, nam nhân kẻ thù, từng cái danh hiệu rơi vào hai bố Vạn Tiện Chi Tổ này…

Thiên hạ đã ngộ ra mấy điều :

1, Chọc ai thì chọc đừng chọc Tiện Tổ, bọn nó dai như cứt !

2, Duy Tiện Độc Tôn !

3, Tiện Tổ Xuất, Thiên Hạ Loạn !

4, Đạo cao một thước, Tiện cao một trượng !

Vạn Tiện Chi Tổ, Vạn Vạn Vạn Tuế !

"Gọi ngươi Tiện Tổ!" Thải Phượng hét lớn.

"Ha ha, đã lâu rồi quên mất ưu nhã danh hiệu, Tiện Tổ Xuất, Thiên Hạ Loạn !"

"Tiểu tử ngươi… Lão công, tại sao nói ta lão bà tiện, a … ngươi… a a … nhẹ chút"

"Lăn ngươi trứng !!!!! FUCK YOUR MOTHER !"

Hoàng Liên Sơn bên trong, Chu Diễn bốn kẻ chậm rãi dạo bổ, nơi đây linh khí cực kì sung túc, tìm được một số hạ phẩm linh thảo.

"Ngưng Khí tảng đá !" Chu Diễn kinh diễm, nhìn trước mắt trong suốt trống rỗng ruột tảng đá.

Thiên địa linh vật nhiều lắm, ít thứ được hồn giả, võ giả nhìn nhận đồ tốt.

Trong đó, ít số là Ngưng Khí tảng đá được công nhận.

Ngưng Khí tảng đá, võ giả chí bảo, lấy linh khí dồn đầy, sẽ chuyển hóa số linh khí đó thành ngũ hành một loại khí, đoán luyện thân thể.

Võ giả quan trọng điều gì? Thân thể lực lượng ! Ngưng Khí tảng đá có thể lặp đi vô tận làm lại đoán luyện !

"Ngưng Khí tảng đá !" Cùng lúc, một cái giọng nói trong trẻo vang lên.

.

.

.

Viết gấp gáp, có ít chữ mong huynh đệ bỏ qua, nhớ like cùng vote nhé!

Bạn đang đọc Nghịch Thiên Côn Bằng của nguyenngoclong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.