Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi là đại ác ma

Phiên bản Dịch · 453 chữ

Trong lòng cảm thấy đau đớn, vô lực, mờ mịt, tuyệt vọng, cứ như vậy mà chạy thẳng lên não.

Nàng cùng thân thể này rốt cuộc chưa hoàn toàn phù hợp, lúc này thất vọng cùng cực, khí huyết dâng lên, ‘phụt’ một tiếng phun ra một ngụm máu. Trước mắt tối sầm, lại hôn mê bất tỉnh…………


Trong khách điếm thành Vân Hà.

Phượng Thiên Vũ truyền cho Long Phù Nguyệt một ít nội lực, cuối cùng nàng cũng chậm rãi mở to mắt.

Phượng Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm: “Phù Nguyệt, nàng đã tỉnh? Nàng cảm thấy như thế nào?”

Đôi mắt của nàng còn có chút mơ màng, nghe thấy Phượng Thiên Vũ nói chuyện, liền chấn động mạnh, quay ra phía sau thấy Phượng Thiên Vũ, liền mở to đôi mắt. Thân mình rụt mạnh về phía sau: “Ngươi……….Ngươi……..Ngươi chính là Chiến thần Tu La?”

Khuôn mặt nàng khiếp sợ như không tin vào mắt mình, giống như là thấy điều gì khủng bố nhất trên đời, thân mình không nhịn được lại co lại, lui ra phía sau: “Đừng! Đừng mà.....”

Phượng Thiên Vũ ngẩn người, nha đầu kia đang nói linh tinh gì vậy? Đang đùa giỡn sao? Nhưng khi nhìn nàng, lại thấy nàng không giồng như đang làm bộ.

Hắn liền cầm lấy tay nàng: “Phù Nguyệt, nàng làm sao vậy?”

Long Phù Nguyệt bị hắn cầm lấy tay, liền liều mạng rụt lại: “Ngươi buông, ngươi buông ra! Ngươi……….Ngươi là ác ma! Ngươi là đại ác ma!”

Phượng Thiên Vũ trong lòng đau xót, đưa tay ra, ôm nàng vào trong ngực: “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, xin lỗi, xin lỗi, là ta không tốt, nàng đánh ta cũng được, mắng ta cũng được, ta đều chịu cả, chỉ cần đừng rời ta mà đi………Để cho ta dùng cả đời để bù đắp lại từng sai lầm………..”

“Bù lại sai lầm?!”

Thân mình Long Phù Nguyệt run cả lên, tựa hồ bị dọa sợ không nhẹ, cũng tức giận không nhẹ. Ở trong lòng hắn liều mạng dãy giụa: “Buông, tên ác ma này! Ngươi là ma quỷ, là ma quỷ giết người không chớp mắt!”

Nàng ở trong lòng liều mạng đánh hắn, tiếc là khí lực của nàng hoàn toàn không bằng Phượng Thiên Vũ, cũng không thể thoát khỏi ngực của hắn.

Phượng Thiên Vũ ôm thật chặt lấy nàng, thở dài một tiếng, cúi đầu xuống hôn nàng thật sâu.

Long Phù Nguyệt thân mình cứng đờ, hai mắt mở to. Khuôn mặt khiếp sợ cùng mê man.

Phượng Thiên Vũ kịch liệt ôm và hôn, khiến tâm nàng cảm thấy kinh hoàng, thân mình chậm rãi lụi xơ……………

Bạn đang đọc Nghịch Ngợm Cổ Phi của Mục Đan Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.