Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ cử khoa khảo (1)

Phiên bản Dịch · 2226 chữ

Vũ cử khoa khảo thi viết không nhiều như Văn cử khoa khảo, chỉ cần một ngày là xong. Sau một ngày thư giãn, trạng thái đầu óc Bàng Tuấn tương đối tốt, sau khi hắn xem xong đề mục, chỉ cần một chén trà thời gian suy tính là bắt đầu viết đáp án. Cho điểm trong Vũ cử còn có một chi tiết, chính là nếu đáp án hai thí sinh đều không khác mấy hoặc trình độ ưu tú đều không chênh lệch mấy, sẽ dùng thời gian thí sinh đáp đề để tham khảo, bởi vì chiến trường biến đổi trong nháy mắt, cần phải có năng lực ứng biến tốt. Mà thí sinh nộp bài càng nhanh, năng lực ứng biến hẳn là tốt hơn, cho nên vẻn vẹn mất trên dưới hai canh giờ, Bàng Tuấn liền nộp bài thi. Hắn là tên thứ sáu nộp bài trong trường thi hàng ngàn hàng vạn thí sinh.

Ba ngày sau khi thi viết, bắt đầu khảo thí kỵ xạ, khảo thí kỵ xạ cần kiểm tra ba ngày. Bởi vì không có nhiều cung với ngựa, cho dù có đủ cũng sẽ không cấp nhiều như vậy, dù sao đó là hơn vạn cung tên cùng ngựa, một khi có gì sai sót thì hậu quả khó mà lường được. Bàng Tuấn được an bài khảo thí ở ngày thứ hai.

Hắn chọn một thớt tuấn mã màu đỏ thẫm, một cây cung nhị đẳng để khảo thí. Khi hắn lựa cung nhị đẳng, giám khảo ở đó đều ghé mắt, dù sao đó là cung nhị đẳng. Bởi vì thí sinh tầm thường cũng chỉ dùng tứ đẳng cung để kỵ xạ, dùng tam đẳng cũng đã rất ít rồi, mà nhị đẳng, chính là tính cả thí sinh ngày hôm qua cộng vào cũng không đủ 10 người. Thiếu niên vừa nhìn qua yếu đuối nho nhã này thế mà chọn cung nhị đẳng, làm sao không khiến người ta kinh ngạc.

Nhưng mà, trong một đám ánh mắt chất vấn, Bàng Tuấn vẫn lạnh nhạt như cũ, lên ngựa, giục ngựa, giương cung, cài tên, bắn. Một mạch mà thành, theo âm thanh sưu sưu sưu, cũng tiễn từng tên từng tên bắn trúng bia. Trong chốc lát, Bàng Tuấn đã hoàn thành ba mươi bia. Tổng cộng 26/30, trong đó trúng vào chỗ yếu hại 23, đây chính là thành tích loại tốt, để cho võ tướng chấm thi nhao nhao vuốt râu tán thưởng: “Kẻ này là một tài tuấn.”

Sau khi khảo thí kỵ xạ kết thúc, thí sinh đều nghỉ ngơi nhẹ. Ba ngày sau sẽ là một vòng cuối cùng, đấu võ học. Mấy ngày nay Bàng Tuấn ngoại trừ luyện công, dạy dỗ tỷ muội Linh Lung như thường ngày, cố ý đi ra đại lộ dạo chơi, xem có thể gặp tiểu nữ hài khả ái kia. Đáng tiếc, kể từ sau ngày đó, Bàng Tuấn chưa từng gặp lại Nguyệt nhi.

Ba ngày sau, đấu võ học, địa điểm là diễn võ trường ở Đông Đại Doanh. Diễn võ trường này là một khối đất trống rộng rãi, mọi người có thể đến diễn võ trường quan sát thi đấu. Dưới con mắt của mọi người, quyết ra người thắng. Tương tự, tỷ thí võ học cần rất nhiều ngày, mỗi người đều cần chiến đấu rất nhiều lần, qua năm quan trảm sáu tướng mới có thể leo tới đỉnh phong.

Ba ngày đầu tiên, mỗi người phải đánh ba trận, muốn tấn cấp cần cả ba tràng đều thắng lợi. Mặc dù đối thủ rất yếu nhưng Bàng Tuấn vẫn sẽ không dám buông lỏng, bởi vì không biết đối phương sẽ dùng thủ đoạn gì. Nhưng mà cũng may, ba ngày này hắn đều nhẹ nhõm đạt thắng lợi, cũng không gặp phiền phức gì, nhẹ nhàng tiến vào sáu mươi tư cường.

Những ngày tiếp theo mới là gian nan nhất, bởi vì người không lợi hại cơ hồ đều bị đào thải. Còn dư lại đều là tinh anh trong võ học. Sau đó là mỗi ngày mỗi người chỉ cần đánh một trận là đủ. Liên tục ba ngày, đối thủ Bàng Tuấn gặp được vẫn như cũ không quá mạnh, cho nên hắn đã trở thành một thành viên trong bát cường.

Trong bát cường, không ngoài dự kiến của Bàng Tuấn, người nên có đều có đủ, bàn long kiếm Vu Lăng Phong, Thượng Quan gia Thượng Quan Dực, con trai Tần Vạn Quân Tần Nghị, Điểm Thương phái Lăng tiêu câu Thương Thiên Hào. Mà vị phàm lục áp Liễu Ngọc Long kia lúc còn trong top 32 đã bị một chiêu ngân câu của Thương Thiên Hào câu xuyên qua quần áo, thuận tiện chém rơi kiếm, thua thê thảm.

Hôm nay bát cường thi đấu, tất cả mọi người đi tới võ trường thật sớm để chuẩn bị, mấy ngày trước không nhìn thấy đoàn người Vu Lăng Phong, cuối cùng xuất hiện ở trước mắt Bàng Tuấn, ngoại trừ Vu Lăng Phong, đương nhiên còn có Nhạc Tư Uyển tiểu dâm oa. Khi Bàng Tuấn chào hỏi đám người Tung Sơn, sắc mặt Nhạc Tư Uyển không tự chủ có chút đỏ bừng.

“Ngươi hảo, Lưu công tử, chúc mừng ngươi tiến vào bát cường.” Nhạc Tư Uyển nói chúc mừng Bàng Tuấn.

“May mắn, may mắn.” Bàng Tuấn khiêm tốn nói.

Sau một hồi hàn huyên, Vu Lăng Phong nói: “Lưu huynh, ngượng ngùng, sư môn có trưởng bối tới, chúng ta phải đến chỗ bọn hắn, chúng ta cáo từ trước.”

“Được, sau này còn gặp lại.”

“Sau này gặp lại.”

Đoàn người Tung Sơn liền rời đi, Nhạc Tư Uyển khi rời đi còn quay đầu liếc mắt nhìn Bàng Tuấn, ánh mắt tình ý liên tục kia đủ để hòa tan tâm hồn của rất nhiều nam nhân.

Sau khi phái Tung Sơn rời đi, sau lưng Bàng Tuấn truyền đến một thanh âm non nớt: “Lưu, Lưu đại ca!”

Bàng Tuấn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vị cô nương tuổi tác ước chừng xấp xỉ như Linh Lung tỷ muội. Mặt mũi nhỏ nhắn, răng như toái ngọc, óng ánh cực điểm, quanh thân lộ ra một cỗ khí tức thanh xuân hoạt bát, chính là tiểu nữ hài Nguyệt nhi ngày hôm đó. Mà hôm nay nàng mặc nữ trang, khôi phục bộ dáng lúc trước thì càng thêm khả ái động lòng người, để cho Bàng Tuấn thèm nhỏ dãi. Đáng tiếc là, hôm nay nàng còn mang theo mấy tên hộ vệ bên cạnh, những hộ vệ này người người đều khổ luyện công phu, một thân võ học mạnh mẽ. Nếu thật động thủ, Bàng Tuấn chỉ tốn công mà không có kết quả, cũng không có cần thiết để động thủ.

Thế là hắn cười nói với Nguyệt nhi: “Nguyệt nhi, sao ngươi tới đây?” Nhìn dáng vẻ cao hứng của Bàng Tuấn, Nguyệt nhi vui vẻ đến nheo cả mắt, nàng nói: “Hôm nay ta đến xem bát cường Vũ cử thi đấu a, Lưu đại ca ngươi sao lại tới? Chẳng lẽ ngươi cũng đến xem thi đấu sao?”

Bàng Tuấn lắc đầu: “Ta không đến xem so tài, ta tới để tranh tài.”

Lúc này Nguyệt nhi càng thêm kinh ngạc, trong đôi mắt đẹp thoáng qua vẻ kích động: “Thật sự?! Lưu đại ca ngươi thật là lợi hại, cố lên!”

Lúc này, người phụ trách bắt đầu điểm danh, Bàng Tuấn nói với Nguyệt nhi: “Ta phải đi điểm danh, chờ có cơ hội chúng ta lại nói chuyện.”

“Ân!” Nguyệt nhi nặng nề gật đầu, nhìn Bàng Tuấn rời đi.

Một người đàn ông đứng bên người Nguyệt nhi, nhìn theo Bàng Tuấn, giơ tay gọi một thị vệ, phân phó vài câu bên tai thị vệ, thị vệ gật đầu lĩnh mệnh rời đi.

Bát cường, đối thủ hôm nay của Bàng Tuấn chính là Điểm Thương phái Lăng tiêu câu Thương Thiên Hào. Năm nay Thương Thiên Hào đã gần ba mươi, vốn phải là thời kì thành thục của nam nhân, nhưng mà đấu pháp của hắn lại là đấu pháp nóng tính trẻ tuổi, ra tay tàn nhẫn, không hề lưu tình. Ngay từ đầu Bàng Tuấn dự định thăm dò hắn một chút, cũng không định cướp công, chỉ bị động phòng ngự. Chỉ thấy Thương Thiên Hào chiêu chiêu phong mang tất lộ, nhiều lần kém chút đánh trúng Bàng Tuấn, tràng diện cực kỳ nguy hiểm. Nhạc Tư Uyển cùng Nguyệt nhi đều lo lắng nhìn xem Bàng Tuấn, chỉ sợ hắn không cẩn thận sẽ phải bại trận nuốt hận.

Đại khái qua năm mươi chiêu, Bàng Tuấn phát hiện, chiêu công của Thương Thiên Hào đã bắt đầu yếu bớt, tốc độ cũng không nhanh như trước, nhất cổ tác khí, hai suy, tam kiệt. Hắn đánh giá thời cơ, thưa dịp Thương Thiên Hào hụt một chiêu hoành câu, chính là lúc nỏ mạnh hết đà, một cái đá ngang đá văng hắn ra, lập tức lại thêm một kiếm, cuối cùng mũi kiếm đè vào trước cổ hắn.

Trọng tài thấy thế, hô: “Tần Châu Lưu Tuấn, Thắng!”

Mắt thấy Bàng Tuấn đạt được thắng lợi, Nhạc Tư Uyển cuối cùng bỏ được lo lắng, mà Nguyệt nhi thì lại cao hứng hô: “Quá tốt rồi, Lưu đại ca thắng!”

Bàng Tuấn chắp tai với tứ phương một cái, nói câu đa tạ, sau đó đi theo trọng tài rời khỏi sân bãi.

Lúc Bàng Tuấn rời khỏi trường đấu, Nguyệt nhi từ sớm đã chờ ở cửa ra, nàng hưng phấn nói: “Lưu đại ca, võ công của ngươi thật sự là lợi hại, ta biết ngươi nhất định đoạt giải quán quân có phải hay không?”

Bàng Tuấn cười cười, đưa tay định vuốt ve đầu Nguyệt nhi, nhưng mà hắn nhớ tới thị vệ bên người Nguyệt nhi, biết Nguyệt nhi không phải con nhà bình thường, cho nên đình chỉ động tác, nói: “Ngươi nghĩ nhiều, nào có dễ dàng như vậy, đi vào bát cường, không có ai không phải tinh anh cao thủ, chờ lại nhìn một chút bọn hắn đánh thế nào a.”

“Ân, chúng ta cùng đi xem.”

Nguyệt nhi gật gật đầu, mang theo Bàng Tuấn đến chỗ của nàng.

Nhạc Tư Uyển vẫn âm thầm chú ý động tĩnh của Bàng Tuấn, trông thấy hắn ở cùng một chỗ với một nữ hài phấn điêu ngọc trác. Nữ hài kia vừa nhìn đã biết không phải người bình thường, trong lòng không khỏi phát ra chua xót. Nói cũng phải, hắn phong độ nhanh nhẹn, anh tuấn hào phóng, lại Văn Võ song toàn, về sau nhất định là người siêu quần xuất chúng, bao nhiêu thiếu nữ quý tộc ôm ấp yêu thương hắn, làm sao hắn sẽ vừa ý một nữ tử giang hồ như ta được. Nghĩ tới đây, nàng lại không tự chủ nhìn về phía Bàng Tuấn.

Mà vừa vặn lúc này Bàng Tuấn cũng tìm thấy Nhạc Tư Uyển trong đám người, hắn nhìn xem Nhạc Tư Uyển, trên mặt lần nữa lộ ra nụ cười ấm áp, tiếp đó từ trong ngực móc ra túi thơm mà Nhạc Tư Uyển cho hắn. Động tác này để Nhạc Tư Uyển từ thấp thỏm an định lại: “Hắn vẫn để tâm tới ta!” Trong lòng hưng phấn không hiểu, sau khi nhoẻn miệng cười với Bàng Tuấn liền thanh thản ổn định xem so tài.

Cuộc giao đấu khác trong bát cường, đối thủ của Tần Nghị là Thần Quyền môn Hầu Văn Đô, đối thủ Vu Lăng Phong là con trai Xa Kỵ tướng quân Quách Thịnh, Thượng Quan Dực đấu với Trường Sinh môn Lâm Duệ, kết quả là: Tần Nghị cùng Vu Lăng Phong đều đánh bại đối thủ, mà Thượng Quan Dực lại ngoài ý muốn bại trong tay Lâm Duệ không có thanh danh. Cứ như vậy, Vũ cử tứ cường ra đời, theo thứ tự là quân đội Tần Nghị sẽ đối chiến phái Tung Sơn Vu Lăng Phong, Trường Sinh môn Lâm Duệ đối chiến Tần Châu Lưu Tuấn.

Trước khi thi đấu, Bàng Tuấn cùng Lâm Duệ đều là nhân vật không danh không tiếng, cho nên các sòng bạc trong kinh thành đều mở cượ. Tỷ lệ Lâm Duệ cùng Bàng Tuấn cũng không cao, sau khi tứ cường sinh ra, tỉ lệ cược của hai người tăng vụt lên, nhưng vẫn như cũ không sánh bằng Tần Nghị cùng Vu Lăng Phong bên kia, cuộc chiến của hai bọn họ được người xưng là quyết chiến trước thời hạn.

Sau khi tạm biệt Nguyệt nhi, Bàng Tuấn liền trở lại khách sạn, dành thời gian nghỉ ngơi, chuẩn bị cho vòng bán kết ngày mai. Hôm nay hắn xem Lâm Duệ thi đấu, nhìn ra được Lâm Duệ không phải hạng xoàng, cho nên buổi tối ngay cả Linh Lung tỷ muội hắn cũng không hưởng dụng, tắm rửa dùng cơm xong là bắt đầu chỉnh đốn, chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.

Bạn đang đọc Nghịch Luân Hoàng Giả (Dịch) của sky08
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gioanyeuai90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.