Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Lung tỷ muội song sinh

Phiên bản Dịch · 3083 chữ

[Yến Linh, Yến Lung: Tỷ muội song sinh, la lỵ, Bàng Tuấn đấu giá về từ chỗ người môi giới. Tâm ý cùng cơ thể tương thông, cơ thể cùng âm thanh non nớt, trung thành tuyệt đối với chủ nhân.]

Đại Tấn cùng các quốc gia chung quanh, mặc dù những năm gần đây không có đại quy mô chiến tranh, nhưng ma sát trong phạm vi nhỏ thì liên tục. Chiến tranh tất nhiên có phe thắng phe bại, ngoại trừ bị giết, kẻ bại sẽ có một kết cục chủ yếu, đó là trở thành nô lệ. Đây chính là nơi cung cấp hàng hóa cho người môi giới. Ngoài ra, người khốn cùng không có cơm ăn, chỉ có thể bán con mình cho người môi giới, đổi lấy tiền tài.

Xuyên qua khe hở giữa đám người, Bàng Tuấn nhìn thấy một đôi người đẹp nhỏ tuổi tuyệt sắc, ước chừng trên dưới 10 tuổi, nhưng lại hết sức xinh xắn động lòng người. Ngũ quan xinh xắn, hai đầu mày liễu, cái mũi không cao không thấp, tựa như được mài từ ngọc, miệng anh đào nhỏ nhắn, sắc mặt tái nhợt, trên trán có mấy sợi tóc lưa thưa cắt ngang trán, càng lộ ra khả ái vô cùng. Thật ứng với năm chữ ‘xinh đẹp động lòng người’. Tuổi của các nàng còn nhỏ, phát dục chưa thành thục, bộ dáng e sợ khiếp đảm khiến người vô cùng thương tiếc.

Trừ những cái đó ra, Bàng Tuấn còn nhìn ra được hai nữ oa này căn cốt tư chất trung thượng, có thể dạy các nàng chút võ công, vào lúc cực kỳ quan trọng có thể để cho các nàng đi làm chút chuyện, bình thường lại có thể thỏa mãn hoan lạc trên giường. Thế là hắn lách qua đám người, hỏi người môi giới: “Đôi nữ oa này, bao nhiêu ngân lượng?” Người môi giới khoát tay một cái nói: “Khách quan, đôi nữ oa này thế nhưng là song bào thai tuyệt sắc khó gặp, tiểu nhân định giá không ổn lắm, cho nên không thể làm gì khác hơn là cầu trợ các vị quan nhân. Đôi nữ oa này, thân thể xử nữ, môi hồng răng trắng, giá cơ sở là 50 lượng bạc, mỗi lần kêu giá 5 lượng, người trả giá cao được!”

Tên người môi giới này vừa mở giá cả, mọi người phản ứng kịch liệt, đến mua nô lệ không phải quan gia vọng tộc thì chính là thương nhân hào khách. Trong nháy mắt, giá trị của đôi song bào thai này liền từ 50 lượng bạc nhảy lên 150 lượng bạc. Bàng Tuấn nhàn nhạt nhìn những người đấu giá vẫn nhiệt tình tăng cao như cũ.

Đợi đến khi giá cả tăng tới 250 lượng, đột nhiên một âm thanh vang lên: “300 lượng!” Có một tên mập mạp đầu trọc, y phục xanh lục ra giá vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp từ 250 lượng kéo lên 300 lượng, xem ra hẳn là một tên thương nhân.

Lập tức kéo lên 50 lượng, nhìn bộ dạng mập mạp một bộ nhất định phải đoạt được, có người bắt đầu ngừng kêu giá. Nhưng vẫn có không ít người vẫn đang ra giá, hơn nữa cơ bản sẽ không lấy 10 lượng làm đơn vị, mà ít cũng 20 lượng hoặc càng nhiều hơn, trong chốc lát, giá trị song xu đã đột phá 500 lượng bạc trắng.

Một Đông Doanh tỷ diêm dúa lòe loẹt nhiều nhất cũng sẽ không quá 200 lượng bạc, mà hai nữ oa này, giá trị của mỗi người cũng đã vượt qua 250 lượng bạc. Đến cái giá này, người ra giá cũng bắt đầu theo thời gian ít dần. Khi đã đến con số 650 lượng, cũng chỉ còn lại có thưa thớt lác đác 2 3 người, một vị nhìn hẳn là quan gia cao môn đại hộ, một tên khác chính là mập mạp đầu trọc kia.

Khi giá tiền bị mập mạp đầu trọc kéo đến 700 lượng, đã không còn ai dám tăng giá cả, dù sao đây cũng không phải là số tiền nhỏ.

Tên mập đầu trọc kia khóe miệng mỉm cười, tựa hồ biết đại cục đã định, mà Bàng Tuấn chính là nhờ thời khắc hắn cao hứng nhất mới nhấc tay: “800 lượng.”

Mập mạp giật nảy cả mình, nét mặt của hắn quả nhiên như bị người tát một cái tát.

Khi hắn phát hiện người ra giá là một tên trẻ tuổi cười cười hòa ái, trong mắt lửa giận bộc phát, lại bắt đầu tăng giá với người chủ trì.

“850 lượng!” “900” “950 lượng!” “1000 lượng!” Hắn liên tiếp cố tình nâng giá mấy lần, nhưng Bàng Tuấn đều nhàn nhạt yên lặng luân phiên đón tiếp, hắn tức giận đến da mặt đều tím, cuối cùng khi Bàng Tuấn gọi đến 1000 lượng bạc, hắn rốt cục từ bỏ, nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Bàng Tuấn rồi rời đi. Cứ như vậy, đôi tỷ muội xinh đẹp này liền bị Bàng Tuấn lấy 1000 lượng bạc mua được. Khi Bàng Tuấn lấy xấp ngân phiếu giá trị 1000 lượng đưa cho người môi giới, hắn đã cười không mở được mắt.

Bàng Tuấn liếc mắt nhìn người môi giới đưa cho khế ước nô lệ, nói với hai tỷ muội: “Yến Linh, Yến Lung đúng không? Từ giờ trở đi, hai tỷ muội các ngươi chính là người của ta, đi theo ta.”

Tỷ muội hai người thoạt nhìn như là người nhu thuận lanh lợi, các nàng cũng không muốn ở chỗ địa phương quỷ quái này lâu thêm nữa, một tấc cũng không rời theo sát Bàng Tuấn, đi khỏi thị trường nô lệ.

Đi được nửa đường, ở chỗ sâu trong một con hẻm nhỏ, không có gì bất ngờ, một nhóm 3 người Bàng Tuấn bị một đám gia nô vây quanh, cầm đầu chính là tên mập mạp đầu trọc vừa rồi kia. Chỉ thấy mập mạp cười gian nói: “Tiểu bạch kiểm, ngoan ngoãn lưu lại hai tiểu mỹ nhân sau lưng ngươi cho ta, nếu không thì ngươi phải chịu đựng cho thật tốt!”

Bàng Tuấn nhàn nhạt nhìn bọn ác nô cùng thương nhân tầm thường nhà giàu mới nổi: “Dưới chân thiên tử mà tên tiểu nhân vật như ngươi dám làm xằng làm bậy ngay giữa ban ngày ban mặt, thế đạo gian nan a.”

Yến Linh Yến Lung sau lưng lại có chút sợ hãi trốn sau hắn.

Thịt mỡ trên mặt tên thương nhân giật một cái, hắn cũng đột nhiên tỉnh ngộ lại, hắn vốn là con trai của một thương nhân về gỗ ở Hà Tây, từ nhỏ bất học vô thuật (không học vấn không nghề nghiệp), quen thói hoành hành bá đạo ở địa phương, quen thuộc làm đại gia. Lần thọ yến này, cha hắn xem như một trong những thương nghiệp cung ứng gỗ xây dựng Phiên Tiên cung, mang theo nhi tử tới kinh thành nhận thức. Ai biết nhi tử vậy mà lấy thân phận một kẻ thương nhận nháo sự trong thành Thiên Kinh, nếu chuyện nháo lớn, vô luận ai đúng ai sai, mình cũng không có quả ngon để ăn, huống hồ Thiên Kinh tàng long ngọa hổ, ai biết đây là vị Thiên Hoàng quý tộc nào xuất ngoại vi hành thì sao, mình chết thế nào cũng không biết.

Lúc này, Bàng Tuấn nhặt từ dưới đất lên một hòn đá nhỏ, tùy ý bắn ra, ba ba ba đùng đùng vài tiếng, đập trên đầu mấy tên ác nô của mập mạp, lập tức đầu rơi máu chảy.

Những người khác sau khi thấy cảnh này, biết mình đá trúng thiết bản, lại nghĩ mấy ngày kế tiếp chính là Vũ cử khoa khảo, người trẻ tuổi kia nói không chừng chính là thí sinh Vũ cử, bất luận thế nào đều không phải là người mà bản thân có thể đắc tội. Hoa một cái, toàn bộ chạy, chỉ còn lại mập mạp đầu trọc kia.

Mập mạp mắt thấy thủ hạ của mình chạy như ong vỡ tổ, dọa đến té ngã trên mặt đất, cà lăm nói: “Đừng, đừng tới đây, đừng giết ta, cái gì ta cũng cho ngươi, đừng có giết ta.”

Bàng Tuấn cười híp mắt nhìn hắn nói: “Ta không giết ngươi, nhưng mà nha….” “Không, nhưng mà cái gì…..” Thân thể của mập mạp vẫn cứ run rẩy, hắn sợ Bàng Tuấn ném một viên đá nhỏ cũng đủ lấy mệnh của hắn.

“Ngươi cũng biết, hôm nay ta mua hai tiểu mỹ nhân nũng nịu này, mất 1000 lượng bạch ngân, về sau còn phải nuôi các nàng, bây giờ cảm giác trong người có chút túng…” Bàng Tuấn vẫn là vẻ mỉm cười kia, nhưng mà trong mắt mập mạp đó là biểu lộ còn đáng sợ hơn so với yêu ma quỷ quái.

Mập mạp lập tức luồn tay vào trong ngực, móc ra hai ngân phiếu 800 lượng, đưa cho Bàng Tuấn: “Cho, đều cho ngươi hết, tiền phòng thân của ta đều cho ngươi, cầu ngươi thả ta đi.”

Vừa nói vừa quỳ xuống bái Bàng Tuấn.

Bàng Tuấn bĩu môi: “Chỉ có 800 lượng, vậy mà ngươi còn dám tranh đến 950 với ta, bất quá nhìn bộ dáng thành tâm như ngươi, hơn nữa hôm nay tâm tình của ta không tệ, chuyện này coi như bỏ qua. Nhưng mà ngươi cũng đừng nghĩ lại đi tìm người vớt lại danh dự, ta sợ lần sau ngươi cũng không có đủ thành ý như này.” Nói xong, hắn nghiêng đầu nói với Linh Lung tỷ muội nói: “Yến Linh, Yến Lung, chúng ta trở về đi.”

Hai tỷ muội vội vàng gật đầu, rập khuôn từng bước đi theo Bàng Tuấn rời khỏi hẻm nhỏ, lưu lại một tên mập mạp tê liệt trên mặt đất…

Trở lại khách sạn đã là buổi tối, Bàng Tuấn nói với tiểu nhị: “Tiểu nhị, cho một thùng nước lớn vào phòng ta, lại chuẩn bị chút thịt rượu, đêm nay còn chưa có ăn cơm đây.”

Tiểu nhị nhìn Linh Lung tỷ muội sau lưng Bàng Tuấn, trên mặt lộ ra thần sắc mập mờ, nhỏ giọng nói bên tai Bàng Tuấn: “Hộ pháp, không cần thùng tắm, bây giờ trong khách sạn không nhiều người, tiểu nhân có thể đóng cửa phòng tắm, hộ pháp có thể ở bên trong thỏa thích hưởng dụng.”

“A? Là vậy sao? Tốt, ngươi đi chuẩn bị thịt rượu, đem vào phòng ta, còn lại không cần để ý đến.”

Bàng Tuấn khoát khoát tay, đuổi tiểu nhị rời đi, sau đó nói với Linh Lung tỷ muội: “Các ngươi đi theo ta, tắm rửa a.”

Bên trong nhà tắm, Bàng Tuấn cởi bỏ quần áo, ngồi ở trong nước nóng, nhìn Linh Lung đứng ở một bên nói: “Hai người các ngươi, cởi quần áo trên người xuống, đi vào tắm rửa, tiện thể phục dịch ta tắm rửa, các ngươi hẳn là từ chỗ người môi giới học được cách phục dịch chủ nhân a? Còn nữa, về sau các ngươi gọi ta là chủ nhân là được, những thứ khác, ta sẽ dạy các ngươi từng chút một.”

Yến Linh Yến Lung cũng là người nhu thuận lanh lợi, mặc dù chưa từng trải qua chuyện phòng the, nhưng mà ở chỗ người môi giới đã được thấy qua không ít chuyện, lại nghĩ đến tao ngộ ngày sau của mình, có chút khẩn trương cùng ngượng ngùng, từng chút từng chút cởi xuống quần áo trên người. Cuối cùng, hai cỗ thân thể phấn điêu ngọc trác, óng ánh ngọc nhuận hoàn toàn hiện ra trước mắt Bàng Tuấn.

Khuôn mặt non nớt khả ái, trước ngực là nụ hoa vừa mới trổ mã, quầng vú phấn hồng nhàn nhạt cực kỳ mê người, da thịt mềm mại trắng như tuyết, bầu vú yêu kiều săn chắc, eo nhỏ kiều nhuyễn mềm mại như dệt, bụng dưới trơn nhẵn ôn nhu, còn sò ngọc trơn bóng không lông, hai chân nhỏ nhắn thon dài, chân ngọc tinh xảo mê người, hết thảy đều đẹp đẽ như vậy.

Bàng Tuấn ngoắc ngoắc ngón tay nói: “Đến đây đi.”

Hai tỷ muội liền chậm rãi xuống nước, đi tới bên cạnh Bàng Tuấn.

Bàng Tuấn một tay ôm một cái, để cho các nàng đều dựa vào người mình, hắn vuốt ve gương mặt nữ hài ngồi bên trái hắn, ôn nhu hỏi: “Ngươi là Linh nhi hay là Lung nhi?” Nữ hài thẹn thùng trả lời: “Hồi bẩm chủ nhân….Nô…Nô tì là Lung nhi.”

“Không tệ, ân, thật mềm, thơm quá.”

Bàng Tuấn hôn miệng nhỏ của Yến Lung một cái, trêu chọc tiểu thị nữ, làm cho khuông mặt Yến Lung càng thêm đỏ bừng.

“Tới, ngồi lên người ta, Linh nhi, ra sau lưng xoa bóp cho ta.”

“Vâng, chủ nhân.”

Linh Lung tỷ muội từ nhỏ đã bị dạy dỗ làm thế nào để phục dịch người khác, loại chuyện xoa bóp này đương nhiên không thành vấn đề, tay nhỏ non nớt xoa lên bả vai Bàng Tuấn, từng chút từng chút xoa nắn lấy. Đối với Bàng Tuấn mà nói, lực lượng của Yến Linh thật sự là quá yếu, nhưng hắn chính là yêu thích loại xúc cảm này, xoa bóp chỉ là thứ yếu.

Hắn xoay người, ôm lấy Yến Lung, để cho nàng ngồi trên chân của mình, dán chặt thân thể của mình, cúi đầu xuống hôn vào miệng, cái cổ trắng ngọc cùng với xương quai xanh của Yến Lung. Hương vị thơm tho của tiểu nữ hài càng kích lên dục vọng của hắn, hắn duỗi ra một cái tay, trùm lên vú mềm vừa trổ mã của Yến Lung. Một đôi tô nhũ trước ngực Yến Lung chỉ là hơi nâng lên, chỉ có một chút đường cong, hắn nắm vuốt đầu vú béo mập, nhẹ nhàng xoa xoa.

Cảm nhận được kích động mãnh liệt từ trước ngực truyền đến, Yến Lung không khỏi “ưm” một tiếng, sau đó thanh âm non nớt liền đứt quãng từ trong cái miệng của nàng truyền ra: "Chủ nhân... Đừng... Đừng...thân thể Lung... Lung nhi... Thật kỳ quái... Thật tê dại... Đừng nặn... È hèm... Ân ôi... Ô ô..."

Thưởng thức tiểu thị nữ trước mắt thật lâu sau Bàng Tuấn mới ngưng lại động tác, hắn để cho hạ thân Yến Lung càng nhích gần cơ thể mình hơn. Sau đó dùng nhục bổng sớm đã đứng thẳng, dán lên trên sò ngọc trơn bóng không lông của Yến Lung, lúc lên lúc xuống không ngừng cọ xát bụng của nàng, cảm thụ xúc cảm ma sát từ da thịt non nớt của tiểu nữ hài. Rất nhanh, chỗ tiếp xúc của mật huyệt yến Lung cùng nhục bổng Bàng Tuấn thấm ra từng sợi chất lỏng trơn nhẵn.

Yến Lung cong người, đôi mắt đẹp nửa mở nửa nhắm, má ngọc hồng đào, gương mặt xinh đẹp hàm xuân, cái miệng anh đào nhỏ nhắn nhẹ nhàng khép mở, thổ khí như lan, yêu kiều liên tục: “Ân...... Ân...... Không được...... Nô...... Nô tỳ không chịu nổi...... A......” Eo thon nhỏ nhắn cong lên về phía trước, đùi ngọc trắng nõn kẹp chặt lấy hông Bàng Tuấn.

Trong lúc nghịch ngợm Yến Lung, Bàng Tuấn cũng không có buông tha Yến Linh sau lưng, hắn nói với Yến Lung: “Lung nhi ngoan, tới, ôm ta, tự mình chậm rãi mà động, chú ý a, đừng để nó cắm vào a, nếu không thì ngươi sẽ rất đau.”

Tiếp lấy, hắn rút một tay ra, ngoắc ra phía sau, tìm tòi cơ thể của Yến Linh, chậm rãi vuốt ve cánh hoa nơi hạ thể của tiểu mỹ nhân, thầm vận nội lực, đặt tay ở nơi âm hộ Yến Linh, nhiệt lực từ lòng bàn tay để Yến Linh toàn thân đều nhẹ nhàng run rẩy lên, vô cùng sảng khoái. Ngón tay thô to xâm nhập vào khe hở hẹp giữa hai cánh hoa, đột nhiên đánh lén nụ hoa đang vểnh lên. “Ưm”. Bụng dưới Yến Linh không tự chủ co quắp một cái, phát ra một tiếng yêu kiều, ngón tay nóng như lửa nôn nao tàn phá bừa bãi, cánh hoa thuần khiết khuất phục dưới dâm uy, dịch hoa tinh khiết bắt đầu không tự chủ chảy ra.

Bàng Tuấn nhất tâm nhị dụng, trêu đùa nhục thể kiều nộn của hai vị tiểu mỹ nhân, mà các nàng cũng rất biết phối hợp phát ra tiếng rên rỉ tựa như mèo đêm gọi xuân (mèo gào đực). Không đến một khắc đồng hồ, tỷ muội hai người tâm ý tương thông, cùng nhau đạt đến cao trào, bên trong nụ hoa tuôn ra một cỗ lại một cỗ âm dịch.

Bàng Tuấn ôm lấy Yến Lung ngồi liệt trên người hắn, thả vào bồn tắm bên cạnh, cự long dán vào bụng dưới Yến Lung, tiếp lấy kéo một đôi đùi ngọc ép vào một chỗ, để cho cái đùi non nớt của Yến Lung kẹp lấy nhục bổng của mình. Sau đó giống như lúc giao hoan, một trước một sau nâng cao eo, ma sát da thịt của nàng, hỏi: “Tiểu Lung nhi, thoải mái không? “

Lúc này Yến Lung đã ý loạn tình mê, trong miệng chỉ có thể phát ra âm thanh ừm ừ, nhưng mà cái đầu nhỏ gật một chút. Bàng Tuấn thấy vậy, cao hứng cười, ma sát đùi mềm mại của tiểu mỹ nhân, Bàng Tuấn không có tận lực giữ lại tinh quan, bắn ra tinh hoa màu ngà sữa, phun ra trên thân thể non nớt mềm mại của Yến Lung…

--------------------

DG: Nếu ai đã đọc bộ Sách Mẫu đều biết phong cách mình, mình sẽ xen các chương free vào giữa các chương vip, chứ không thả free vài chương đầu rồi đóng vip toàn bộ, bởi vì lý do thể loại nên mình sẽ hạn chế set vip những chương [không có gì..], cảm ơn ae!

Bạn đang đọc Nghịch Luân Hoàng Giả (Dịch) của sky08
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gioanyeuai90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.