Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cũng từng có người dùng phàm thể trấn áp tinh không

Phiên bản Dịch · 1795 chữ

Dịch Giả: Huyễn Hư - Edit: Huyễn Hư

Bên trong hộp gấm có một gốc ngàn năm nhân sâm, hơn nữa còn có nửa thanh Thái Tuế.

Nhân sâm ngàn năm, cho dù ở thời đại sau này cũng khó cầu được. Thế nhưng bây giờ là ở thời kỳ Chiến Quốc, muốn tìm kiếm ngàn năm nhân sâm, chỉ cần chịu tốn công phu một chút, cũng không phải một việc khó.

Nhưng Thái Tuế thực sự mới là dược liệu khó cầu!

Đây là một loại thuốc tiên thực sự trong thế giới này, giúp kéo dài sự sống theo nghĩa thực. Mặc dù chỉ có nửa cây, nhưng cũng có giá trị liên thành.

《Thần Nông thảo mộc kinh》 đã ghi lại: “Nhục Linh Chi, vô độc, bổ trung, ích tinh khí, tăng trí tuệ, trị uất kết trong ngực, phục dụng lâu ngày có thể trường sinh bất lão”.

Đồng dạng, 《Sơn Hải Kinh》 cũng xưng tụng “Thị Nhục”, “Tụ Nhục”, “Thái Tuế”, “Phong”, là món ngon dưỡng sinh của đế vương cổ đại.

Thái Tuế thực sự thập phần hi hữu!

Có lẽ, bên trong công thất Đại Tần cũng có, nhưng chỉ thuộc về Quân Thượng. Dù cho là Doanh Quý Xương cũng không có phần. Rốt cuộc, đây là một loại thuốc quý, một loại thuốc thực sự có thể điếu mệnh.

Hắn trong lòng cũng rõ ràng, ân tình này, hắn đã nợ Vệ Ưởng quá nhiều rồi.

Vệ Ưởng chắc chắn đã nhờ vả Động Hương Xuân. Nếu không, hắn cũng khó có khả năng được đến này nửa thanh Thái Tuế. Lúc này, Doanh Quý Xương trong lòng thập phần cảm kích, quyết tâm nhất định phải đem Bạch Tuyết cùng Vệ Ưởng tất cả cùng đến Đại Tần.

.........

Loay hoay một lúc, hắn đem ngàn năm nhân sâm bên trong hộp gấm vào trong miệng phục dụng, lập tức dịch thể tuôn ra trong miệng. Từng dòng năng lượng ôn hòa nháy mắt trôi xuống yết hầu, tẩm bổ thân thể.

Nhân sâm ngàn năm hắn đã dùng qua một lần, giờ khắc này phục dụng đã không còn tác dụng kéo dài thọ mệnh, chỉ có thể tẩm bổ thân thể, làm cho thân thể đang gần như rách nát này không ngừng mà biến đổi tốt lên.

Khí Huyết Chuyển Luân thuật chuyển động, Doanh Quý Xương chỉ cảm thấy trong thân thể bộc phát ra một trận đau đớn cường liệt giống như bị người ta xé rách, thiên đao vạn quả.

Năng lượng của nhân sâm ngàn năm không ngừng được luyện hóa, chữa trị tế bào, kinh mạch cùng huyết nhục.

Nửa canh giờ sau, dược lực nhân sâm đã hoàn toàn hao hết, mà ngay lúc này, Doanh Quý Xương tuy hoạt động còn có chút gian nan, nhưng ít ra đã có thể nhúc nhích.

Trong lòng ý niệm vừa chuyển, sắc mặt Doanh Quý Xương hiện lên một tia quyết đoán. Vừa nghĩ tới, hắn liền đem nửa thanh Thái Tuế bên trong hộp ngọc cầm lên, một hơi nuốt xuống.

Khi Thái Tuế vào trong miệng, lập tức hóa thành một cỗ năng lượng khủng bố, ở bên trong thân thể Doanh Quý Xương đấu đá lung tung, Khí Huyết Chuyển Luân thuật không ngừng mà vận chuyển, Doanh Quý Xương cảm thấy trong cơ thể huyết khí nảy sinh, không ngừng biến đổi cường đại.

Dường như đã bị tôi luyện ngàn vạn lần, giờ khắc này huyết dịch hồng nhuận tươi tắn được sản sinh ra, mỗi một giọt đều kiều diễm và rực rỡ, trong sáng giống như huyết ngọc.

“Ầm vang...”

Khí huyết nổ vang, không ngừng chữa trị thân thể.

“Chúc mừng ký chủ, luyện hóa Thái Tuế, gia tăng thọ mệnh 10 năm.”

Ngay lúc này, thanh âm của hệ thống vang lên, làm Doanh Quý Xương đại hỉ, năng lực của Thái Tuế thật sự là không thể tưởng tượng. Tuy chỉ có nửa thanh, thế nhưng có thể gia tăng thọ mệnh mười năm, thật sự là khủng bố.

Không hổ được xưng trường sinh tiên dược!

“Hệ thống, ta cảm thấy thân thể đã hoàn toàn khoẻ mạnh, có thể không cần tiếp tục phục dụng phương thuốc chữa trị nữa hay không?” Trong lòng ý niệm chợt lóe, Doanh Quý Xương nhớ rõ, đó không phải là một phương thuốc, mà là 1 năm thọ mệnh của hắn.

Nếu nó có thể được hoàn trả, tất nhiên sẽ càng tốt.

“Chuyện này chỉ là dưới dược lực cường đại của Thái Tuế, làm ký chủ cảm giác được một cảm giác giả tạo, ký chủ nhìn như đã khôi phục bình thường, nhưng kỳ thật không chút thay đổi nào!”

Thanh âm lạnh như băng của hệ thống lại vang lên, làm sắc mặt Doanh Quý Xương trở nên càng thêm hồ nghi. Hắn cảm thấy, nhất định là hệ thống đang lừa hắn, nhất định là hệ thống không nghĩ sẽ trả lại 1 năm thọ mệnh.

Ý niệm vừa động, không khỏi mở miệng hỏi: “Hệ thống, trang web mua sắm của con người còn có chế độ dùng thử, bảy ngày không lý do có thể trả hàng trở lại. Hệ thống cao cấp như thế, có nên quốc tế hóa một chút hay không? Về sau, đồ vật bên trong thương thành, đều có thể trong bảy ngày vô điều kiện trả hàng, ngươi thấy như thế nào?”

“Xem ra một trận chiến này Bàng Quyên đã đánh hỏng đầu óc của ký chủc rồi! Ký chủ, ngươi đang có bệnh, không thể ngừng uống thuốc a ——!”

Không có cách xử lý hệ thống, Doanh Quý Xương đi xuống giường, ở bên trong phòng dọn dẹp một phen, rửa mặt một chút, rồi đi ra khỏi phòng ngủ.

“Thiếu công tử, Vương Thượng có lệnh, nơi này không thể đi ra ngoài!”

Doanh Quý Xương vừa mới ra khỏi phòng ngủ, liền bị thủ vệ ngoài cửa tới ngăn lại.

“Ngụy Vương muốn hạn chế không cho ta hành động tự do, muốn cầm tù bản công tử sao?” Doanh Quý Xương lạnh lùng, liếc mắt một cái nhìn tên thủ vệ, trong mắt sát khí liền kích động mà ra.

Cùng Bàng Quyên đánh một trận đã làm Doanh Quý Xương hoàn toàn đã bị thoát thai hoán cốt. Giờ khắc này, hắn tuy rằng không có chút tu vi nào, Thiên Hoang đế kích cũng thi triển không được, nhưng trên người hắn lại mang theo một cỗ khí phách ngang tàng, không sợ bố con thằng nào hết!

“Xin thiếu công tử đừng làm ta khó xử, đây là mệnh lệnh của Vương Thượng, ta không thể không tuân thủ!”

Nhìn tên thủ vệ một lúc, Doanh Quý Xương nói: “Làm phiền ngươi một chuyến, bản công tử muốn gặp Vệ Ưởng, thăm Công Tôn Thừa Tướng. Hiện tại bản công tử không thể ra quán dịch, chắc là không có làm ngươi khó xử chứ?”

Giờ khắc này, sắc mặt Doanh Quý Xương rất kém cỏi, động thái của Ngụy Vương này cũng quá mức đau lòng. Chỉ sợ, tên này muốn cầm tù hắn, muốn ở trên người của mình mà giở công phu sư tử ngoạm, đòi một ít đồ vật.

Nghĩ đến đây, Doanh Quý Xương trong lòng càng thêm hận. Hắn thề chỉ cần tu vi khôi phục, đạt tới trình độ nhất định, chắc chắn sẽ dùng trường kiếm, đột nhập Ngụy Vương cung, tự thân tru sát Ngụy Vương.

“Có thể, xin thiếu công tử chờ một lát!”

.........

Lại một lần nữa quay lại bên trong phòng ngủ, Doanh Quý Xương ngồi trên giường, trong lòng ý niệm lập loè không ngừng. Hiện tại cơ thể hắn chỉ còn Phế mạch. Muốn tu luyện, tất nhiên so với lần trước khó càng thêm khó.

“Hệ thống, huyết mạch trước đây là Vương mạch, hiện giờ chỉ là Phế mạch, trong chuyện này có gì khác biệt?”

Doanh Quý Xương trong lòng rõ ràng, nếu hệ thống phân chia như vậy, tất nhiên sẽ có đạo lý. Hoặc đó là bí mật gì đó, chẳng qua, hắn không hiểu được thôi.

“Giữa trời đất này, huyết mạch chia làm Phế mạch, Phàm mạch, Vương mạch, Hoàng mạch, Đế mạch, Thần mạch!”

Thanh âm của hệ thống có một sự bình tĩnh hiếm thấy, thậm chí sự bình tĩnh này còn có chút dị thường: "Ngoài ra còn có nhiều thể chất mạnh mẽ khác nhau tồn tại giữa trời và đất, nhưng chúng cũng rất hiếm."

“Đợi đến khi ngươi gặp qua, tự nhiên sẽ hiểu thôi!”

Hệ thống không muốn nói, Doanh Quý Xương cũng không có truy vấn, mà lại chuyển đề tài: “Một khi đã như vậy, hiện giờ ta chỉ là Phế mạch, ngay cả Phàm mạch cũng không bằng.”

“Vậy thể chất của ta là cái quằn què gì?”

.........

“Bên trong dòng họ Doanh thị các ngươi có một tia huyết mạch của Huyền Điểu. Tuy rằng nhỏ đến mức không thể phát hiện, nhưng Vương mạch của ngươi có thể xưng là Huyền Điểu Vương mạch. Nếu là thể chất của ngươi cũng đặc thù, có khả năng rất lớn xuất hiện Huyền Điểu Vương thể.”

“Chẳng qua, thể chất của ngươi quá bình thường, dẫu vậy, cũng chỉ là một Phàm thể. Thế nhưng ở trong Ngụy Vương cung, cùng Bàng Quyên chiến một trận, ngươi đã thiêu đốt hết thảy, khiến ngươi trở thành Phế thể. Mà năng lượng khủng bố của Thái Tuế, cùng với khả năng thần kỳ của tạo hóa, làm thể chất tăng lên, có thể đang nằm ở giữa Phế thể và Phàm thể.”

.......

Giờ khắc này, trên mặt Doanh Quý Xương cũng đã không có vui mừng, ngược lại là kinh ngạc.

Cái này thật sự là dậu đổ bìm leo, thực sự quá tồi tệ.

Huyết mạch là Phế mạch, thể chất cũng không bằng Phàm thể!

“Không bằng Phàm thể?”

Bốn chữ này vừa nói ra, làm Doanh Quý Xương trong lòng sáng ngời. Ở trrong ký ức của hắn, từng có một vị nữ tử cũng không bằng Phàm thể, nghịch thiên quật khởi trở thành đại đế của mấy thời đại, trấn áp vô số sinh linh.

Đó là một nữ tử mà những từ kinh trần diễm thế, kinh tài tuyệt diễm đã không thể đủ để hình dung.

Mà Doanh Quý Xương còn nhớ rõ, người kia gọi là:

Ngoan Nhân!(*)

[Ghi chú của dịch giả:

(*): Thỉnh độc giả đọc thêm "Già Thiên" để biết thêm về Ngoan Nhân Đại Đế.]

Bạn đang đọc Ngàn Năm Trước Chuyến Tây Du (Dịch) của Tự Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BlackHerb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.