Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 209 chữ

- Sao anh không gọi tôi dậy? Tôi đã ngủ bao lâu rồi? Mà đây là đâu? Hả? Nhà tôi? Sao anh biết nhà tôi?

- Thế cô muốn tôi trả lời câu hỏi nào trước đây? Mà thôi cô xuống xe đi, tôi đã đỗ ở đây gần ba mươi phút rồi.

Vân vội vàng làm theo, cô cúi đầu chào cảm ơn rồi quay lưng định đi vào nhà thì Phong gọi lại:

- Thùy Vân!

- …

- Tôi không hỏi cũng không thắc mắc vì tôi… biết những gì cần biết về cô. Tôi nói xong rồi, cô về đi.

Anh lên xe và đi. Vân hơi ngớ người, cô nhìn theo cho đến khi chiếc xe đi khỏi mới quay vào.

- Ai vậy? – Quân hỏi.

Vân giật mình khi thấy Quân đứng đằng sau từ lúc nào, cô ấp úng:

- À… một người bạn của tớ.

- Chắc cũng thuộc hạng công tử nhà giàu đây nhỉ? Hai người hẹn hò à? Sao Vân lại cầm bó hoa to thế kia?

- Không… tớ và anh Phong chỉ là bạn thôi. Tớ vào nhà đây. – Nói rồi Vân chạy tọt vào trong mặc Quân đứng lại với vẻ khó chịu.

Bạn đang đọc Nếu Anh Là Gió, Nếu Em Là Mây của Phùng Ngọc Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.