Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi muốn đến Hách thị làm việc

Phiên bản Dịch · 1630 chữ

Ngay khi Tô Hạ nghĩ cô sẽ ngã ngồi dưới đất, một bàn tay to đã kịp thời nắm lấy cánh tay cô, kéo cô lên lần nữa

"Ai bảo cô tới này! Tôi không phải sớm đã cảnh cáo cô rồi sao!, bảo cô không có việc gì thì đừng xuất hiện tại trước mặt tôi sao?"

Nhìn người phụ nữ trước mặt cuối cùng cũng đứng vững, Hách Trạm Bắc buông bàn tay đang siết chặt của mình ra, giọng điệu hiếm khi lộ ra vẻ bực tức.

"Tôi muốn đến Hách Thị làm việc!"

Nắm bắt cơ hội nói chuyện duy nhất để, Tô Hạ đã nói ra những điều mình muốn trong lòng.

"Tôi biết rằng yêu cầu này của tôi đối với anh sẽ hơi đột ngột , nhưng như anh đã nói trước đây, mối quan hệ giữa chúng ta chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại. Anh

cho tôi cơ hội đến làm việc tại Hách thị, dùng yêu cầu này để xóa đi đêm hôm đó, Hách tổng, đây không phải rất công bằng sao? ”

Sợ người đàn ông trước mặt từ chối, Tô Hạ vội vàng lên tiếng phụ họa. Đã Hách Trạm Bắc như thế hi vọng xa cách quan hệ giữa bọn họ, kia cô làm theo cũng được. Chỉ

hy vọng rằng, có thể có được một cơ hội để cứu Tô thị.

". . ."

Bóng dáng lượn quanh trước mặtmặt, Hách Trạm Bắc nheo mắt nhìn thẳng vào người phụ nữ trước mặt. Hơi lạnh dần dâng lên, như muốn nhìn rõ mọi thứ.

Hắn không có lên tiếng, nhưng hắn càng trầm mặc, Tô Hạ liền càng cảm giác, không khí xung quanh mình trở nên càng ngưng trệ.

Tô Hạ nhạy bén nắm bắt được những suy nghĩ của người đàn ông trước mặt, nhưng để có được cơ hội vào làm việc ở Hách thị, cô chỉ có thể kiên trì và tiếp tục nói.

"Còn nữa, anh cứ yên tâm là tôi đã uống thuốc tránh thai sẽ không mang lại hậu quả cho anh đâu. Sau này tôi sẽ cố gắng hết sức giữ khoảng cách với anh theo như

những gì anh đã nói, tôi sẽ chỉ xuất hiện trước mặt anh khi anh cần sự hợp tác của 'bà xã'! "

Im lặng một lúc

Ngay khi Tô Hạ nghĩ mình bị ánh mắt lạnh lùng của một người đàn ông quan sát , thì một cơn gió lạnh đột ngột ập vào đầu cô!

Khi cô phản ứng lại, cả người đã bị đè lên cột đá phía sau, hắn vươn tay nắm chặt cằm Tô Hạ, Hách Trạm Bắc "gằn từng chữ, gần như nghiến răng nghiến lợi: "Được rồi,

tùy ý cô, nhưng là tự cô tìm đến! "

Sức mạnh trên tay Hách Trạm Bắc tăng lên từng li từng tí, và vẻ mặt của Tô Hạ bắt đầu biến dạng trong cơn đau ngày càng tăng!

Cô nghĩ la lên, nhưng yết hầu nhưng căn bản không phát ra được âm thanh.

Dù vậy, Hách Trạm Bắc vẫn không có buông tay ra.

Bốn mắt đối diện nhau, đôi mắt đen với vô số cảm xúc phản chiếu rõ ràng dáng vẻ của Tô Hạ, giống như nhiều năm trước: "Có một ngày, cô sẽ hối hận khi ở gần tôi như vậy."

Tô Hạ: ". . ."

Hách Trạm Bắc những lời này là có ý tứ gì?

Trong mắt Tô Hạ lóe lên một tia hoang mang, cô còn chưa kịp hỏi thì người đàn ông đó đột nhiên thu bàn tay to lại, rồi mở cửa đi vào.

Phịch một tiếng.

Tô Hạ bị cự tuyệt ở ngoài cửa.

Thân thể vốn căng thẳng lúc này rốt cục thả lỏng một hồi, Tô Hạ thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhất định là vừa rồi tựa vào vách tường ngồi xổm thời gian quá lâu, cho nên cảm lạnh.

Quả nhiên, sau khi từ căn hộ Hách Trạm Bắc trở về, Tô Hạ lại mơ mơ màng màng và bắt đầu sốt cao.

Sau khi cơn sốt giảm bớt, Lâm Hề liền mang theo ít đồ đến thăm.

"Mẹ, không phải đã nói với người, con không có sao rồi mà ?"

Tô Hạ vươn tay nhận lấy đồ từ Lâm Hà, vẻ mặt vẫn có chút mệt mỏi.

"Với mẹ, dù con bao nhiêu tuổi hay trở thành dạng gì thì con vẫn mãi là con của mẹ, nên nếu không được tận mắt chứng kiến thì trong lòng mẹ làm sao yên tâm được?"

Hai người đang khi nói chuyện, người giúp việc ở Hách trạch đã từ phòng bếp mang trà bưng ra.

Tô Hạ ngồi ở một bên , yên lặng nghe Lâm Hà lải nhải, khuôn mặt gầy gò của cô thoáng hiện lên một nụ cười nhẹ nhưng mãn nguyện.

Ít nhất trong lòng cha mẹ, cô vẫn luôn là nữ nhi , còn đối với Hách Trạm Bắc...

"Đúng rồi, Hạ Hạ, cha con còn bảo mẹ hỏi con, tình hình nhập chức ở Hách Thị như thế nào rồi , Trạm Bắc hắn đồng ý không?"

Khi dòng suy nghĩ đang ở trên mây , giọng nói của Lâm Hà lại vang lên.

Tô Hạ nghe vậy liền giật mình ,sau đó liền mang hết cảm xúc giấu vào trong đấy mắt : "Vâng, anh ấy đồng ý rồi."

Ánh nắng chiếu , Tô Hạ nhìn thấy trong mắt Lâm Hà tràn ngập sự lo lắng, sau đó từ từ biến mất.

Nhưng trong đầu cô lại hiện ra cảnh tượng mà cô và Hách Trạm Bắc đối mặt với nhau trước căn hộ vào đêm hôm đó ...

....

Một tuần sau, tập đoàn Hách Thị.

Dưới sự điều hành của trưởng phòng nhân sự, Tô Hạ làm thủ tục nhậm chức , lấy thẻ nhân viên, sau đó đi tới phòng thư ký.

"Về sau, cô sẽ là nhân viên thực tập mới của bộ phận thư ký, sau khi kết thúc thời gian ba tháng thực tập, cô có thể xin trở thành nhân viên chính thức của công ty. Vì vậy,

trong thời gian này, phải nỗ lực và cố gắng. đừng có phạm sai lầm! "

Sau khi dặn dò , trưởng phòng nhân sự rời khỏi để Tô Hạ ở phòng thư ký.

"Tô Hạ đúng không, Tôi là bộ thư ký quản lý Phương Quỳnh, vốn dĩ là tôi dự định để cô cùng mọi người làm quen một chút, nhưng bây giờ bộ phận của chúng ta là bận

rộn nhất, một chút nữa cô Nguyễn sẽ tới này bàn công việc cùng hách tổng, tất cả mọi người không thể phân thân, cho nên cũng chỉ có thể làm phiền cô trước tiên đem

phần này hợp đồng đóng dấu hai phần, sau đó pha hai chén trà, rồi đưa đến phòng Tổng giám đốc!"

"Được rồi, Phương quản lý."

Tô Hạ gật đầu đáp.

Cô không bao giờ ngờ rằng mình sẽ được giao nhiệm vụ đầu tiên trong vòng chưa đầy ba phút sau khi cô đến phòng thư ký.

Tuy nhiên, với tâm lý chuẩn bị trước khi đến, Tô Hạ nhanh chóng vào trạng thái làm việc.

Chỉ là khoảnh khắc khi cả hai bước chân vào văn phòng đen xám ...

Vẻ mặt của Tô Hạ vẫn là không tự chủ được, có chút căng thẳng!

Mặc dù cô và Hách Trạm Bắc chỉ là quan hệ công việc, nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn là vợ chồng trên danh nghĩa.

"Hách tổng, đây là trà vừa pha, còn có hợp đồng này, cũng là Phương quản lý bảo tôi in cho anh !"

Lông mày Tô Hạ khẽ rũ xuống, lúc này cô cũng không dám ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc.

Giọng nói quen thuộc vang lên, và động tác ký tài liệu bằng bút của Hách Trạm Bắc hơi dừng lại ...

Cùng với một giọng nữ nhẹ nhàng đột ngột vang lên, Tô Hạ vô thức quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp rạng ngời kia.

Là cô ta .

Nguyễn Thanh Điềm!

Hóa ra cô , người mà người khác nói, thực sự là nữ diễn viên nổi tiếng có quan hệ tình cảm với Hách Trạm Bắc, Nguyễn Thanh Điềm ?

Người phụ nữ trước mặt , với đôi mắt sáng và hàm răng trắng, mái tóc dài bồng bềnh, chiếc váy đỏ thắt eo, càng làm cho dáng người cao ráo của cô ta càng thêm yêu

kiều, cử chỉ của cô mang một vẻ đẹp và phong cách khó tả!

Lại nghe thấy được trong lời nói của cô ta với Hách Trạm Bắc có ý nói đùa, càng thấy mối quan hệ giữa hai người quen thuộc như thế nào.

Nghĩ đến đây Tô Hạ không khỏi buồn bực.

Bên này, Nguyễn Thanh Điềm nhìn cũng có chút giật mình.

Ánh mắt cô ta cứ đảo qua giữa Tô Hạ và Hách Trạm Bắc , đôi môi đỏ mọng khẽ mấp máy, suýt chút nữa muốn nói, nhưng cuối cùng, cô ta vẫn kiềm chế suy nghĩ quá ngu

ngốc của mình: “Xin lỗi, Tôi không nghĩ tới nơi này còn có người khác, không có quấy rầy đến hai người chứ ?

Nguyễn Thanh Điềm nói như vậy, nhưng ánh mắt vẫn luôn rơi vào trên người Tô Hạ, giống như xuyên qua người cô.

Mà cái ánh mắt nhiệt tình của cô ta cũng khiến Tô Hạ cảnh giác.

Chẳng lẽ cô Nguyễn, biết mối quan hệ của cô với Hách Trạm Bắc ?

Bạn đang đọc Nằm xuống vòng tay của Hách Thiếu để chiến thắng của Cận Nhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thupham1234
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.