Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuận thiên thì sống, nghịch thiên thì chết

Tiểu thuyết gốc · 1401 chữ

- Này Lý hưng Quang, tôi có chuyện gấp muốn kể với cậu.

Lý Hưng Quang vội xoay lại thì ánh mắt đã đặt lên dáng người gầy gò nhưng trông chắc khỏe của anh chàng Trần Tâm. Gã cùng cậu bạn mới quen không lâu này đi đến một góc khuất cho kín đáo rồi bèn nói:

- Cậu có chuyện gì muốn kể sao?

- Ừ đúng rồi, chuyện là...

Nói đoạn Trần Tâm liền một hơi kể lại hết toàn bộ mọi việc của anh em lão Khải vào đêm qua cho Lý Hưng Quang nghe.

Lý Hưng Quang vừa biết được câu chuyện liền nhanh chóng nảy sinh một nỗi nghi ngờ thầm lặng trong lòng. Từ cái lúc gã gặp được lão Khải rồi trở về thì gã đã canh cánh một sự hoài nghi mà không thể tự giải đáp được. Tính luôn câu chuyện đêm qua của Trần Tâm vào nữa thì rõ ràng bọn người lão Khải đang có âm mưu nào đó rồi, chứ không còn là việc đơn giản như lúc đầu gã đã nghĩ. Trầm ngâm một hồi lâu, Lý Hưng Quang bèn bảo với anh chàng Trần Tâm:

- Cậu thử nhân đêm nay cũng ra núp gần ao Hắc Thạch để xem hai lão kia có còn đến đó nữa không? Trước tiên cứ làm thế rồi tôi sẽ bày ra thiên la, địa võng để cho hai lão cáo già đó sa vào.

- Được, tôi nghe lời cậu. À mà hôm nay nhà tôi có khách quý là chị ruột cùng anh rể của tôi về lại thăm quê nhà nên cậu nếu có rảnh thì ghé qua nhé.

- Ừ, để tôi xem sao cái đã.

Lý Hưng Quang và Trần Tâm từ biệt nhau ở khu chợ rồi bèn đường ai người nấy đi về. Riêng bản thân Lý Hưng Quang thì vẫn còn có chút lo lắng về chuyện của hai lão tình nghi nhưng vì không có kế sách hiệu quả nào trong thời gian hiện tại nên gã đành gác chuyện ấy sang một bên. Nhớ đến câu nói của Trần Tâm, Lý Hưng Quang ngẫm nghĩ xem mình cũng quá rảnh rỗi trong ngày hôm nay nên bèn quyết định theo lời Trần Tâm mà ghé qua nhà cậu ta chơi một chuyến.

11 giờ trưa,

Gã đạo sĩ trẻ tuổi tên Lý hưng Quang sau khi dò hỏi một lúc cũng mò đến được nhà của mẹ con Trần Tâm. Lần trước, gã vì đi cùng ông Hai và còn được Trần Tâm dẫn đường nên vốn gã chẳng nhớ rõ đường lối chung quanh nhà bà Sáu. Xem như hôm nay cực khổ một bữa để sau này khỏi phải lân la hỏi nữa. Mới đến thì đã thấy bà Sáu và Trần Tâm đang đứng đợi trước cửa, tươi cười, mời vào. Lý Hưng Quang đi theo vào nhà liền ngó thấy ngồi trên chiếc ghế gỗ dài ở giữa nhà là một cô gái tuổi khoảng 25, 26 đang lật lật tập hồ sơ gì đó. Gã đoán tám, chín phần đó là người chị ruột của Trần Tâm cùng chồng về thăm nhà. Như muốn xác nhận suy đoán trong đầu của gã, anh chàng Trần Tâm đã nhanh nhảu giới thiệu trước:

- À đó là chị gái tôi tên Trần Hứa Hồng còn đây là Lý Hưng Quang, bạn em.

Người chị gái có phần hơi mập mạp, trông rõ mặt Lý hưng Quang rồi bèn nở nụ cười thân thiện trong các cuộc giao tiếp mà nói rằng:

- À là bạn của thằng Tâm sao? Trưa nay cậu cứ ăn với nhà tôi cũng được.

- Dạ.

Lý Hưng Quang đáp lời rồi liền cùng Trần Tâm xuống bếp phụ giúp bà Sáu. Khi xuống bếp thì gã có gặp được chồng của Trần Hứa Hồng là Vương Định. Người này dáng hình rất săn chắc, cởi trần để lộ vài hình xăm rồng cọp dữ tợn vô cùng. Qua lời giới thiệu của Trần Tâm thì Lý Hưng Quang biết được gã Vương Định này là chủ của một chuỗi các phòng tập thể hình trong Nam Dương thành.

Bữa trưa đến thì mọi người bèn quay quần ngồi với nhau tại chiếc bàn ở giữa căn nhà. Vừa ăn, bà sáu vừa giới thiệu về Lý hưng Quang cho vợ chồng Trần Hứa Hồng nghe và còn nhân đó kể lại luôn sự việc cá ăn xác chết mà bản thân đã gặp.

Trần Hứa Hồng cứ ra vẻ khinh khỉnh như không hề tin tưởng vào câu chuyện mẹ mình kể lại trong sự kinh sợ còn riêng gã Vương Định thì lại trái ngược với vợ. Gã bắt tay Lý Hưng Quang, tươi cười, nói:

- Thật ra lúc trước tôi cũng vốn không tin mấy chuyện tâm linh như thế này nhưng cách vài năm trở lại đây thì không còn giữ khư khư quan điểm thế nữa. Cậu giúp đỡ mẹ và em vợ tôi thì tôi nhất định sẽ không quên ơn đâu. Nếu có lên Nam Dương thành thì hãy liên hệ với tôi, giúp được gì tôi sẽ giúp hết sức.

Nghe chất giọng thân thiết và hiền lành của Vương Định, Lý Hưng Quang cũng nói vài câu khách sáo rồi mới bắt đầu ăn. Ăn xong thì đã 1 giờ chiều, gã nghĩ sẽ xin gia đình bà sáu cho mình ra về nhưng chợt bị gã Vương Định kéo tay lại. Lý Hưng Quang cùng Vương Định đứng ở sân sau để nói chuyện riêng tư gì đó theo lời yêu cầu của Vương Định.

Gã anh rể dựa lưng vào vách tường gạch có phần nứt vỡ, tay châm một điếu thuốc lá rồi liền kề lên miệng phì phèo. Gã phà một tiếng để hơi thuốc lan tỏa khắp không gian rồi mới chầm chậm, nói:

- Cậu là đạo sĩ thì chắc cậu cũng biết về Dưỡng Quỷ hội phải không?

- Sao anh lại biết đến Dưỡng Quỷ hội?

Lý Hưng Quang vừa nghe ba chữ Dưỡng Quỷ hội liền thoắt chốc thay đổi sắc mặt. Cái tên Dưỡng Quỷ hội đã từng một thời lẫy lừng trong giới pháp thuật, từ các lão đạo sĩ trăm tuổi đến những kẻ ẩn cư sơn dã đều đã nghe qua cái tên này. Dưỡng quỷ hội vốn là xuất phát từ một tà giáo tu quỷ của Bắc Minh quốc nhưng cách đây vài chục năm đã bị liên minh pháp sư chính đạo đánh diệt gần hết. Hiện nay chỉ còn một số tàn dư của Dưỡng Quỷ hội vẫn giữ hoạt động nhưng luôn âm thầm trong bóng tối mà không hề lộ diện ngoài ánh sáng như trước. Lý Hưng Quang biết đến Dưỡng Quỷ hội qua một lần nghe lén cuộc trò chuyện của lão sư phụ và một người bằng hữu khi uống trà, đàm luận. Bây giờ, khi Vương Định nhắc về cái tên này thì Lý Hưng Quang mới bất chợt nhớ lại.

Trông rõ sắc mặt của Lý Hưng Quang, Vương Định đã có đáp án riêng cho mình. Gã cười cười mà nói:

- Thấy sắc mặt của cậu thay đổi là tôi đủ hiểu rồi. Chuyện nói ra thì dài dòng nhưng tôi vắn tắt lại là tôi cách đây vài năm đã gặp một lão tà sư của Dưỡng Quỷ hội. Lão tà sư đó trước khi bị một vị thầy pháp được tôi mời đến đánh đuổi thì đã để lại một câu hù dọa rằng tôi trong tương lai sẽ gặp một người đạo sĩ trẻ và chính người ấy sẽ dẫn tôi đến kết cục chết thảm. Tôi không biết cậu có phải người đạo sĩ trẻ đó hay không nhưng tôi thật sự không hề muốn bản thân bị cậu hại chết đâu nhé nên cậu cũng đừng suy diễn về việc sẽ giết tôi.

Lý Hưng Quang cười xòa. Gã không nói gì mà chỉ lẳng lặng trở bước ra về dưới ánh mắt nghi ngờ của Vương Định. Khi chân của gã vừa đặt khỏi khoảng sân thì chợt Lý Hưng Quang quay đầu lại nói một câu:

- Thuận thiên thì sống, nghịch thiên thì chết. Nếu trời đã bắt buộc tôi giết anh thì tôi cũng không thể trái lời được.

Bạn đang đọc Nam Thiên Pháp Sư sáng tác bởi MinhThanh2104
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhThanh2104
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.