Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2577 chữ

Xuống đến chỗ ngồi bọn cậu vui vẻ chào hỏi , làm quen với các bạn học nhưng cậu vẫn không tập trung được khi nghĩ lại chuyện vừa nãy xảy ra một cách đột ngột cậu vẫn chưa tiêu hoá hết . Thiên Nhi thấy Thiên Vũ ngồi một mình vừa xấu hổ , đỏ mặt không khỏi tò mò kéo áo Minh Thành chỉ : Minh Thành tao thấy Vũ lạ lắm nha từ lúc nó đi từ phòng y tế về chẳng tập trung j cả cứ ngồi đó đỏ mặt suốt thôi .

Minh Thành suy nghĩ xong thốt ra : Đỏ mặt chỉ có thể người ta đã làm j đó quá mới như vậy , mày biết ai đưa nó vào phòng y tế không và bọn mình đi hỏi người ta xem có chuyện j cũng được chứ đợi nó nói chắc đến tết năm sau .

Thiên Nhi : Hay như thế này bọn mình cứ hỏi đi xem có đúng theo những j bọn mình nghĩ hay không thì nó sẽ nói đấy .

Minh Thành gật đầu : Ừ , tao hay mày hỏi

Thiên Nhi chỉ cậu : Mày hỏi .

Minh Thành gật đầu gọi cậu : Vũ ơi , tao thấy mày hơi lạ nha từ lúc mày đi từ phòng y tế về cứ đỏ mặt ngồi thẫn thờ ở đó một mình . Bọn tao nghĩ mày với người ta làm j rồi đúng không .

Thiên Vũ ngẩng đầu dậy giật mình, chột dạ : Tao ... tao ...tao không có mà .

Minh Thành càng nghe cậu nói càng cảm thấy mờ ám rồi chỉ Thiên Nhi nói : Tao với nó biết hết rồi không cần phải giấu nữa .

Thiên Vũ hoảng hốt khi nghe câu nói đó xong : Mày thấy tao hôn Lục học trưởng sao .

Minh Thành nhìn Thiên Nhi cười một cách tà mị : Bây giờ nói ra rồi nhỉ tại sao mày biết đó là Lục học trưởng hay có khi không phải thì sao .

Thiên Vũ : Tao thấy khi anh ấy cõng tao ai cũng bảo đó là Lục học trưởng .

Minh Thành càng lúc càng thấy lạ một người như Lục Nhất Bạch từ bao giờ biết giúp đỡ người khác vậy trời , cái tính lạnh lùng của cậu ta ai mà giám đến gần hay tiếp xúc chứ : Hay tí nữa mày đi ra ngoài nhìn thấy người ta chỉ tao được không để tao còn biết có phải thật hay không .

Thiên Vũ lập tức từ chối : Không , mày phải cho tao chút mặt mũi chứ . Tao đã hôn người ta rồi lại còn đẩy ngã xong bỏ chạy nữa chứ .

Thiên Nhi càng lúc càng buồn cười nhìn thằng bạn mình : Vũ tao hỏi một câu nha.

Thiên Vũ : Ừ .

Thiên Nhi : Có phải mày thích người ta rồi đúng không .

Thiên Vũ đỏ mặt khi hỏi đúng trọng điểm : Tao cũng không chắc nhưng người ta đến gần tim nó cứ đập ý , xong lại còn xấu hổ .

Minh Thành cười : Đó người ta gọi là rung động đấy ông học bá .

Minh Thành và Thiên Nhi thấy thằng bạn mình suốt ngày chăm chú vào học lại biết yêu : Có muốn tụi này xin số cho không hay wechat .

Thiên Vũ tức đen mặt lại cúi đầu xuống : Không cần .

Tiếng chuông giờ ra chơi cuối cùng cũng vang lên ,trên diễn đàn của trường thi nhau nói trường mình có học sinh chuyển đến nhưng không biết là ai . Có người còn chụp được ảnh người con trai đó và học trưởng cõng nhau đi trong sân trường Thiên Nhi Vừa mở ra bao nhiêu bình luận hiện lên cả ảnh Thiên Vũ cũng có ở đó nữa cô đưa cho Minh Thành xem bảo : Chính là người này , đó là Lục học trưởng phải không .

Minh Thành xem xong cũng hơi chấn động một tí nói : Vũ ơi , đi xem học trưởng của mày chơi bóng rổ không .

Thiên Vũ ngẩng mặt lên : Không đi , mày nghĩ tao có mặt mũi mà đi à .

Thiên Nhi cười : Mày bao giờ cần mặt mũi thế , tao tưởng mày hôn người ta xong lúc đó liêm sỉ vứt đi rồi .

Thiên Vũ : Bọn mày muốn đi xem thì đi đi ở đây làm j , tao không đi đâu .

Minh Thành nhìn thằng bạn mình : Mày không đi xem thật à , mày không đi là tiếc lắm đấy .

Thiên Nhi : Đúng đó , ra chỗ đó đông người lắm cơ mà mày không bị nhận ra đâu .

Thiên Hàn cũng hết cách vơi mấy đứa bạn mình nếu không đi ra nó lại lải nhải cho mà xem : Ừ , đi là được chứ j .

Thiên Nhi với Minh Thành cười : Thế chứ .

Thiên Hàn đi ra ngoài cùng bọn nó đến sân bóng rổ cả bọn đi lên khán đài ngồi xem , tiếng hoan hô liên tục vang lên cậu nhìn xuống dưới sân đột nhiên thấy một bóng người nhảy lên cao tung bóng rổ theo một đường cong hoàn mỹ đạp thẳng vào trong rổ cậu hét lên : Hay .Cậu không khỏi cảm thán phát ra tiếng nhưng tiếng hét chói tai càn quét toàn sân đã bao phủ cậu rồi .Nam sinh chân dài cho bóng vào rổ đột nhiên dừng chân nhìn về phía cậu , không ngờ lại là ....Lục học trưởng .Cậu nhìn anh cười với mình , mấy nữ sinh ngồi bên cạnh cậu thấy học trưởng yêu quí của mình cười lập tức ồn ào , cậu thầm nghĩ : Anh ấy cười quyến rũ chết đi được trời ạ ! Thật sự quá đẹp trai , dáng người cũng rất hoàn mỹ . Khi tiếng còi thổi lên , Lục Nhất Bạch lại tiến vào sân bóng . Anh ấy liên tục ghi điểm cho đội của mình tất nhiên đội chiến thắng cũng không có j bất ngờ nó thuộc về đội của học trưởng , cậu muốn thoát khỏi những nữ sinh này để đi ra nhưng khổ nỗi mấy em nữ sinh cuồng học trưởng của mình quá nên chỉ có thể đứng ở đó một lúc đợi bọn Thiên Nhi với Minh Thành quay lại mang nước đến . Ngồi đợi một lúc vẫn không thấy hai người kia đâu cậu vừa mới xoay người đột nhiên có người nắm lấy tay cậu từ phía sau , kéo cậu bước nhanh về phía trước không hề quay đầu lại đến khu ngã rẽ không có người cậu mới nhìn lên đứng bất động nhìn người trước mặt mình nói : Anh ...anh .

Lục Nhất Bạch nhìn thẳng vào mắt cậu nói : Chuyện hồi sáng nay tôi xin lỗi , cậu bây giờ còn đau chỗ nào không .

Thiên Vũ lắc đầu : Không đau ạ chỉ bị xước nhẹ thôi , chân cũng khỏi rồi .

Lục Nhất Bạch : Cậu học lớp nào tí nữa về tôi đưa cậu đi bệnh viện kiểm tra chân xem có bị làm sao hay không .

Thiên Vũ vội xua tay : Không cần phải thế đâu ạ , tốn tiền lắm mấy cả em cũng không sai thật mà đi chỉ có hơi tập tễnh thôi .

Lục Nhất Bạch : Không được cứ quyết định vậy đi tí về tôi sẽ lên lớp em đợi , còn về lớp em nói đi học lớp nào .

Thiên Vũ : Em học lớp 11A1 , tên Lâm Thiên Vũ còn anh tên j .

Lục Nhất Bạch nói : Anh tên Lục Nhất Bạch cứ gọi anh là Bạch ca cũng được và học lớp 12a1 .

Thiên Vũ cười vẫy tay với anh nói : Vâng , thế tạm biệt anh nha Bạch ca em còn có lớp nữa.

Lục Nhất Bạch gật đầu : Ừ .

Về đến lớp học cậu nhìn thấy Thiên Nhi với Minh Thành đang ngồi gậm bánh mì cậu tức đi đến đập tay lên bàn cả hai người nhìn cậu không chớp mắt nói : Về rồi à , sao sớm thế .

Thiên Vũ kéo ghế ra ngồi xuống ; Bọn mày giỏi lắm kêu đi mua nước cơ mà , sao lại thành về lớp ngồi ăn rồi hả .

Thiên Nhi cười : Do đói quá mà nên quên mất ông đang ở đấy ngồi chờ tụi này khoan thế là ông ngồi đấy chờ tụi này tận 45 phút cơ à .

Thiên Vũ tức điên lên nói : Chứ j nữa .

Minh Thành lên diễn đàn trường xem có chuyện gì vui không ai ngờ vừa mới lướt được hai cái lại có một đống thông báo mới xuất hiện cậu bấm vào thấy ảnh thằng bạn mình với Lục học trưởng nắm tay nhau cậu quay ra nhìn thằng bạn mình nói : Vũ ơi , mày mới học trưởng sao tiến triển nhanh thế lại còn nắm tay nhau nữa đấy chứ .

Thiên Vũ nhìn sang Minh Thành : Sao mày biết , bọn mày đi theo tao à .

Minh Thành lắc đầu đưa điện thoại cho cậu xem nói : Ghê nha , xin được số điện thoại và wechat chưa hả.

Trong lớp học Lục Nhất Bạch vừa mới bước vào cửa lớp bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía cậu , Tề Mặc đi đến thắc nói : Này , mày với người này làm j mà bị đồn kinh khủng trên diễn đàn trường như thế này hả lại còn để cho người ta chụp ảnh nắm tay nữa chứ tao nhớ mày không thích cho ai đụng vào mày cơ mà .

Lục Nhất Bạch đi về chỗ ngồi mặc kệ Tề Mặc đi đằng sau lải nhải một mình : Đưa đây tao xem

Tề Mặc đưa cho cậu xem nói : Rốt cuộc là xảy ra chuyện j mà bị đồn lên như thế này .

Lục Nhất Bạch xem những tấm ảnh này xong ngoài mặt thì không cảm xúc nhưng trong lòng tự nhiên buồn cười : Chụp đẹp phết , mày gửi cho tao cái ảnh này .

Tề Mặc bất ngờ đứng dậy nói : Mày sao hôm nay lại thế hả tao để ý từ lúc đi từ phòng y tế về cả lúc trong giờ Văn cũng không tập trung j cả chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ thôi lại đến việc này nữa mày không bao giờ để ý sao giờ lại muốn lấy bức ảnh này chứ .

Lục Nhất Bạch cười : Tại vì thích thôi .

Tề Mặc cười thằng bạn mình : Thích em ý hay thích cái ảnh này hả .

Lục Nhất Bạch nói : Thế có gửi ảnh hay không .

Tề Mặc : Có chứ nhưng tí nữa đãi tao một bữa đi lâu rồi không đi ăn cùng nhau rồi .

Lục Nhất Bạch quay ra đánh vào đầu Tề Mặc : Không được , mai đi hôm nay có việc rồi tí nữa không cần đợi tao đâu mày về trước đi .

Tề Mặc thắc mắc : Tí nữa mày đi đâu đấy cho tao đi nữa .

Lục Nhất Bạch lấy sách ra làm nốt bài tập trong tiết tự học buổi chiều này nói : Đi bệnh viện .

Tề Mặc quay ra : Mày bị sao à mà đi bệnh viện .

Lục Nhất Bạch nói : Không phải chuyện của mày , mày mà không học đi thì cuối tháng thi không đạt chuẩn cứ chuẩn bị vác quần áo đi đi đừng xang nhà tao ở là được .

Tề Mặc nghe xong mặt đen như than : Biết rồi .

Tiếng chuông lại một lẫn nữa gieo lên tiết tự học cũng kết thúc Lục Nhất Bạch đi về khu dành cho lớp 11a1 anh đứng trước cửa lớp cậu , nhìn thấy cậu vẫn còn đang ngủ anh thầm nghĩ sao ngủ trên lớp như này mà thành tích lại đứng top nhỉ . Cô giáo ở trên bục giảng vẫn đang giảng bài lướt xuống dưới lớp nhìn thấy Thiên Vũ đang ngủ nói : Lâm Thiên Vũ lên bảng trả lời câu này cho cô nhanh .

Thiên Nhi quay xuống thấy thằng bạn mình ngủ say như chết cô đập vào đầu cậu nói : Vũ cô gọi lên bảng kìa .

Thiên Vũ đứng dậy đi lên bảng giải đề xong nói : Em giải xong rồi ạ .

Cô Toán nhìn bài cậu giảng xong nói : Bạn Vũ giải đúng rồi đó nếu không biết hay thắc mắc chỗ nào các em cứ hỏi bạn ý thế bây giờ cả lớp nghỉ đi .

Thiên Nhi và Minh Thành quay xuống like cho cậu một cái nói : Vũ của chúng mình giỏi quá ta

Thiên Vũ cất sách vào trong cặp nói với Thiên Nhi bảo : Hôm nay tao không về cùng chúng mày đâu tao có việc .

Thiên Nhi hơi thắc mắc thì trước cửa lớp cả đám con gái xôn xao nói : Học trưởng đến cửa lớp mình kìa bọn mày nhìn đi thật đấy , Thiên Nhi hiểu ra được một số điều tại sao thằng bạn mình bảo về trước rồi : Mày với học trưởng đi đâu à .

Minh Thành nói : Tất nhiên là đi hẹn hò rồi chứ còn j nữa .

Thiên Vũ không nói j mặc kệ mấy đứa bạn của mình ngồi đoán mò , cậu bước ra cửa kéo Lục Nhất Bạch ra khỏi đám người này với bao nhiêu con mắt đang thắc về mình đặc biệt là lũ bạn của mình nữa thể nào nó cũng nghĩ quá lên cho mà xem , cậu và anh đi xuống dưới sân trường nói : Bạch ca hay anh đi trước đi em thấy mọi người nhìn ý không hay lắm thì phải .

Lục Nhất Bạch nghe cậu nói xong nắm tay cậu nói : Kệ bọn họ đi bây giờ đi bệnh viện trước đã xe đến rồi .

Thiên Vũ và Nhất Bạch ra đến cổng , chú lái xe đi đến đưa chìa khoá cho anh nói : Cậu chủ chìa khoá xe đây không còn việc j nữa tôi về trước đây Lục Nhất Bạch gật đầu : Chú Dương về cẩn thận ạ .

Chú Dương nhìn người bên cạnh cậu chủ nhà mình chỉ cười : Ừ .

Thiên Vũ vẫn đang mải mê ngắm chiếc xem hãng Bugatti nói : Đẹp quá đi không cả bằng con Audi đen bóng của mình .

Lục Nhất Bạch nghe cậu nói xong chỉ lắc đầu bảo : Vào trong đi không lại chễ đấy .

Thiên Vũ gật đầu bước vào xe cả hai ngồi trong xe an toàn rồi cậu nói : Xe này của anh à .

Lục Nhất Bạch gật đầu : Ừ , xe này anh mới mua cách đây không lâu lắm chắc tầm khoảng 2 tháng .

Thiên Vũ bất ngờ nói : Hai tháng thôi sao , thế chắc kiểu xe này vẫn còn nhỉ .

Lục Nhất Bạch gật đầu : Nếu em muốn anh dắt em đến cửa hàng xe của anh thích xe nào cứ nói với anh .

Thiên Vũ vui vẻ : Thật ạ .

Lục Nhất Bạch : Ừ .

Bạn đang đọc Nam Thần Của Tôi sáng tác bởi LNBcoldly
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LNBcoldly
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.