Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1279 chữ

Trương Úy Kì mở mắt ra. Đập ngay vào mắt hắn là một căn hộ rất cao cấp nếu không có những túi rác ở góc phòng, vo ve bên trên thứ sinh vật hắn kì thị nhất - ruồi. Trên trần nhà đầy màn nhện còn dưới sàn thì đầy ly mì tôm và vươn vãi vụn bim bim, thậm chí còn có vài "bé" gián bò ngang bò dọc. Hắn liền cảm thấy không ổn, ngay lập tức nhìn xuống chiếc giường mình đang nằm. Ôi thánh thần thiên địa ơi ! Ga, chăn, gối, nệm mốc meo xanh rờn, thậm chí góc giường còn mọc "vài" cây nấm "xinh xắn đáng yêu". Hắn chầm chậm đứng lên, mở toang chiếc tủ quần áo ra. Mùi ẩm mốc sộc thẳng vào mũi, quần áo thì bị vo vo nhàu nát nhét vào tủ, hắn còn thấy mấy con gián con bò lúc nhúc trên đống quần áo.

"....." Rốt cuộc nguyên chủ là cái giống gì mà sống được ở đây vậy!!!

Không chần chừ thêm bất cứ giây phút nào, hắn bắt tay vào dọn dẹp căn hộ ác quỷ này.

- 5 tiếng sau -

Căn phòng này thực sự đã lột xác.

Sàn nhà sạch bóng không hạt bụi, lấp la lấp lánh đến nỗi có thể soi gương. Đống rác hay chăn ga gối đệm bị hắn thay mới hoàn toàn. Trong khi dọn, hắn phát hiện ba bốn cái thẻ đen. Không chần chừ hắn ngay lập tức mua, thay đổi cái ổ chuột này. Kể ra cả cái căn hộ này có đúng bàn PC là sạch sẽ gọn gàng, trong phạm vi 1m xung quanh bàn không có lấy một hạt bụi.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, hắn quyết định đi tắm một lúc. Sau một hồi tắm rửa, hắn ra ngoài với một cái khăn che thân dưới độc nhất, mở tủ quần áo ra hắn mới nhận ra một điều. Hắn quên mua quần áo cmn rồi. Mặc dù trong tủ nguyên chủ vẫn có bộ mặc được, không có mùi hay mốc meo nhưng lại là cái loại style hắn ghét nhất - rách rưới như giẻ lau nên ngoài đồng phục ra, hắn cho bay vào sọt rác hết. Hắn vơ lấy điện thoại nguyên chủ, gọi cho một của hàng bán quần áo gần đây, đặt vài bộ mặc đỡ.

Lúc sau, có tiếng gõ cửa, hắn ra mở thì thấy một mái tóc đen hơi xù thấp hơn mình một cái đầu, người vã đầy mồ hôi. Cũng đúng, dù gì nhà hắn cũng ở tầng 78 mà thang máy thì chỉ có người có thẻ của chung cư mới được vào, chắc người này phải vất vả lắm mới lên tới đây. Anh miệng nói vô cùng vội vã.

" Thưa anh, đây là đơn hàng của ... anh ạ" Bùm, mặt anh bỗng chốc đỏ tía tai, người này không mặc đồ mà ra nhận hàng, nhìn cơ bụng của anh ta kìa, thật.... anh giật mình với suy nghĩ khiếm nhã của bản thân, lắc đầu.

"Của tôi hết bao tiền?"

"Dạ của anh hết ** ạ"

" Đây, khỏi thối, coi như tôi bo cậu"

"A vâng, xin cảm ơn anh" Anh cúi gập người 90 độ, cảm ơn anh.

"Ừ, không sao đâu" Hắn nở nụ cười dịu dàng

Anh lại đỏ mặt lần nữa, vị khách này thật sự rất điển trai. Cậu quanh mình chạy đi.

Sau khi thấy bóng lưng cậu khuất bóng, hắn lạnh mặt, âm thanh hệ thống vang lên.

[Phát hiện đối tượng nhiệm vụ: Dương Minh Tuyên]

Hiện tại là khoảng 6 giờ tối. Hắn mặc cho mình một bộ trang phục thoải mái, trên cái đầu ướt sũng còn đang vắt một chiếc khăn.

"Tiểu Tịch!"

[Có em]

"Dương Minh Tuyên, em trai nam cho tôi thông tin về người này"

[Dương Minh Tuyên, 16 tuổi, con trai út của tổng giám đốc công ty cổ phần DMM, em trai nam chính]

[tính cách: nhút nhát, cả tin, ngay thơ, dễ ngại]

[Tình trạng: bị bắt nạt học đường từ cấp hai đến giờ]

"Nếu tôi không giúp cậu ta thì sao?"

[Thì ngài sẽ bị giật bởi dòng điện 800 w(và mất một chỗ xả hơi) ]

_ đôi lời tác giả: (....) là biểu thị suy nghĩ nha _

"Vậy..."

t mẹ thằng ln, mày làm cái đéo gì mà tiêu lắm tiền thế" một người phụ nữ xinh đẹp bỗng nhiên đập cửa căn hộ, tiến lại gần hắn rôi nhấc cổ áo hắn lên.

"Mẹ à, làm sao mẹ có thể đ*t chính mình vậy" Hắn tỉnh bơ, không chút mảy may quan tâm

"Hả, mày giờ còn trả treo lại mẹ mày thế này à. Không phải tự dưng mà tao phải vác thân đến cái ổ... chuột này!?"

Phạm Thiên Ngân- mẹ nguyên chủ thực sự bất ngờ. Lúc nãy nóng giận không để ý, cái ổ chuột của con trai bà từ lúc nào lại sạch sẽ đến nỗi lấp lánh như thế này. Bà cẩn thận nhìn lại con trai mình thì hết hồn lần hai. Cái thằng phá gia chi tử này hôm nay lại ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ thay vì mấy cái style rách rưới như giẻ lau. Quả đầu vàng chóe, bù xù như tổ chim hôm nay lại được cắt tỉa gọn gàng, nhuộm đen hẳn hoi.

"Mày là ác quỷ phương nào mau thoát khỏi người con trai tao!!!" Bà run rẩy, một tay cầm thánh giá, tay kia chỉ thẳng mặt hắn hét lên.

"Mẹ, con chỉ thay đổi chút thôi mà"

Méo ổn, thằng chả này lần cuối gọi bà ta là mẹ là lúc 13 tuổi, 5 năm nay chưa từng gọi một lần.

Nhìn bà mẹ của nguyên chủ có vẻ không tin. Hắn thở dài, vuốt tóc ra sau nói

"Что такое пароль?"

"Ta không ngờ mày lại dùng đến cả nó đấy" Bà ấy khá bất ngờ, không ngờ hắn lại dùng có mật mã của gia đình để chứng minh bản thân là thật.

"Mày thật sự thay đổi sao?"

"Vâng"

/Cốc cốc cốc/

"Bác gái, có chuyện gì mà ồn ào vậy ạ?" một giọng nói ngọt ngào vang lên

"A chết, ta xin lỗi. Cát Cát, con mau vào nhà đi"

"Vậy con xin phép"

[Trương Xương Cát. 16 tuổi. Con trai độc nhất của nhà ngoại giao Trương Lục, em họ của nguyên chủ]

[Tích cách: ngây thơ, trong sáng, vui vẻ , nũng nịu (dam dang trong tương lai)]

[Tình trạng: Bị bệnh tim từ nhỏ, được gia đình bao bọc cẩn thận, không dính chút bụi trần. Đã phẫu thuật thay tim được 3 tháng, hoàn toàn khỏe mạnh]

[Chú thích: vô cùng nghe lời và tin tưởng nguyên chủ]

"Ha, thú vị"

"Mày nói gì cơ"

"không có gì thưa mẹ"

"A Cát, lâu rồi không gặp" Hắn híp mắt, nhìn về phía cậu

" Kì ca, lâu rồi không gặp" Cậu ngại ngùng, không dám nhìn thẳng mặt hắn. Kì ca của cậu càng lớn càng mê người mà.

Hắn cũng không tiếc cho cậu một ánh mắt dịu dàng, đánh giá cậu từ trên xuống dưới. Rất đẹp, da trắng hồng, mặt đẹp, mắt tròn sáng, mái tóc đen xù khá dễ thương, đặc biệt hút mắt hắn là chiếc eo thon và cặp mông tròn sau lớp áo sơ mi mỏng và quần tây đen.

"Em lên đây ở sao"

"Vâng"

"Vậy ở với anh nhé"

"được sao ạ" Cậu vui mừng khôn xiết, háo hức

"Ừ"

Bạn đang đọc Nam thân u mê dưới thân ta sáng tác bởi kem1602
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kem1602
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.