Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TG1:《 Bệnh mỹ nhân bị ôm sai đến hào môn có ba bá tổng ca ca》 (9)

842 chữ

Động tác Lục Bạch rất nhanh, vài nét bút ít ỏi đã giải quyết được vấn đề của hắn. Buông bút vẽ, Lục Bạch chỉ chỉ quyển sách về tác phẩm nghệ thuật hiện đại ở trên bàn cạnh hắn:

- Quyển sách này đối với ngươi là vô dụng, đổi một quyển lý luận cơ sở đến xem đi. Thứ ngươi thiếu không phải là linh cảm, mà là kỹ xảo cơ bản nhất của hội họa.

- Ngươi…

- Không cần phải cảm ơn, ta thấy ngươi lớn lên trông rất thuận mắt.

Nói xong, Lục Bạch đặt bút chì xuống rồi đi ra ngoài.

Lưu lại đằng sau là thanh niên ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm giấy vẽ của chính mình một lúc lâu.

Vẫn là bức tranh vẽ tòa cao ốc của chính mình lúc trước, nhưng lại không còn cảm giác mềm oặt nhìn vào thấy không được tự nhiên nữa, ngược lại thêm vào rất nhiều cảm giác sắc bén của một tòa nhà cao chót vót. Mà dòng xe cộ ở phía dưới hội tụ tại góc bức tranh, như nước chảy. Hơi thở thành thị hiện đại ập vào trước mặt.

Lục Bạch dùng vài nét bút sửa chữa, thế nhưng làm một bức tranh có thể nói là rác rưởi nháy mắt trở nên dễ nhìn, đây không phải điều mà người bình thường có thể làm được.

Vuốt nét vẽ mà Lục Bạch đã sửa trên giấy, trong lòng thanh niên đột nhiên sinh ra nghi hoặc.

Đúng lúc này, cửa phòng vẽ tranh bị người gõ vang, người đến là bạn học cùng khoa của thanh niên: Tiêu Tùy.

Vào phòng tranh, Tiêu Tùy nhìn thấy bức họa của hắn cũng hoảng sợ:

- Được nha! Hạ thiếu, đây là ngươi đã thông suốt hay là có người giúp đỡ đó?

Người này mọi mặt đều xuất sắc, chỉ là ở phương diện vẽ tranh thì hết lần này đến lần khác đều không được. Cũng không phải chưa từng tìm người về dạy, nhưng hắn vẽ xấu, là điều từ nhỏ đã như thế.

Tiêu Tùy theo bản năng nhìn phòng vẽ tranh một lượt, muốn nhìn xem rốt cuộc là vị đại thần nào làm kỹ thuật hội họa của bạn hắn tiến bộ vượt bậc chỉ trong một buổi sáng.

- Được rồi, đừng nháo nữa. Đi ăn cơm trước đã!

Thanh niên lại nhẹ nhàng dời đề tài, sau đó mang người đi nhà ăn.

Hắn theo bản năng cảm thấy có lẽ Lục Bạch không hy vọng người khác chú ý tới mình. Ít nhất là hiện tại không hy vọng.

Hai người vừa đi ra cửa, thanh niên nhịn không được hỏi Tiêu Tùy một câu:

- Ta lớn lên trông rất thuận mắt sao?

"?" Tiêu Tùy kinh hoảng nhìn hắn.

Thanh niên: "Không có việc gì, đi ăn cơm đi!"

Mà Lục Bạch đang ngồi ở nhà ăn lại bất tri bất giác nhớ tới thân phận của người này, nhịn không được cười một tiếng.

Lục Bạch thấy mình cùng Lục Quỳnh quả thật là nghiệt duyên, hắn chẳng qua chỉ là thuận tay giúp một chút lại gặp phải người có quan hệ với Lục Quỳnh.

Thanh niên kia tên là Hạ Cẩm Thiên, năm ba khoa quản lý, là học trưởng cùng khoa với Lục Bạch. Địa vị của hắn ở khoa quản lý, giống với địa vị của Lục tam ở khoa nghệ thuật, hàng năm đều nằm trong top ba vị trí đứng đầu trên bảng thành tích.

Chỉ là tính cách của hắn trái ngược với Lục tam. Hạ Cẩm Thiên là quân tử chân chính, chính trực trầm ổn, gia giáo Hạ gia cũng cực kì nghiêm khắc, cho Hạ Cẩm Thiên đãi ngộ tốt, cũng yêu cầu hắn phải có phong độ cùng trình độ học thức tương ứng.

- Nếu có thể nói chuyện với Hạ học trưởng, dù chỉ một câu ta cũng vui mừng muốn chết!

- Đừng đùa, nếu hắn răn dạy ngươi, ngươi sẽ bị dọa khóc!

Hạ Cẩm Thiên là hội trưởng ban kỷ luật của trường, Lục Bạch lúc này mới có tiết học đầu tiên, tiết tự học buổi tối chính là Hạ Cẩm Thiên mang theo người tuần tra. Bởi vậy mọi người đối với hắn vừa ngưỡng mộ lại vừa sợ hãi.

Mà trong tiểu thuyết, Hạ Cẩm Thiên là người duy nhất lớn lên cùng Lục Quỳnh, nhưng không giống những kẻ không có não và mù quáng sủng ái Lục Quỳnh, tác giả miêu tả hắn rất nhiều, thậm chí không tiếc viết rằng hắn là bạch nguyệt quang của Lục Quỳnh khi còn niên thiếu.

Về phần cốt truyện hiện tại cũng theo đó phát triển lên.

Lĩnh vực Hạ Cẩm Thiên học chính là thương mại quốc tế. Vốn dĩ cùng khoa nghệ thuật không hề dính dáng tới nhau. Hắn ở phòng vẽ tranh vẽ bức họa kia hoàn toàn bởi vì đấy là môn tự chọn.

Bạn đang đọc Nam Phụ Ác Độc Thì Muốn Làm Gì Thì Làm của Điềm Tiêu Tối Điềm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi IrisVermilion
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.