Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đón năm mới cùng bên nhà Lâm Huyền Mai

Tiểu thuyết gốc · 1960 chữ

Bà ngoại cho con đi đi mà, bạn trai con đang đợi ở chúng con còn muốn hẹn đi chơi, một cô gái gợi cảm xinh đẹp, nhưng có chút hư hỏng, nàng tên Lâm Niệm.

Không được đi đâu hết lát cô con và anh chị con tới đó, một phụ nhân tràng đầy quyến rũ tuy tuổi hơi lớn, nhưng nàng vẫn nổi bật uy nghiêm của một phụ nhân, nàng là bà ngoại của Diệp Vô Ưu, Lâm tuyết."

Bà ngoại à bạn trai con và đám bạn anh ấy đã hẹn rồi sao mà thất hứa được chứ, Lâm Niệm nhìn Lâm Tuyết lắc lắc tay nàng.

Không được lâu lắm mới có một gia đình ăn tết chung mà con lại đi vậy, mà con cũng đừng giao du với đám đó nữa, mỗi lần đám đó tới toàn nhìn bà ngoại đầy biến thái." Lâm Tuyết cự tuyệt nàng nói.

Còn đỡ hơn thằng anh họ đầy bất lực, lúc trước đi chung với anh ta, làm con mất mặt với bạn bè quá trời luôn, Lâm Niệm cãi lại nói.

Hừ con còn nói nữa, Vô Ưu là anh con mà con lại binh người ngoài" mà bỏ anh con ở lại một mình, mà bà ngoại cũng nghe là từ ngày anh họ con có vợ đã khác trước rất nhiều, từ lúc đó nghe nói là Vô Ưu còn làm lên sự nghiệp còn chấp trưởng công ty, giờ anh con là gia chủ nhà họ Diệp, nên con biết đều mà đối xử tốt chút đi, cũng đừng lêu lỏng ăn chơi nữa", Lâm Tuyết mắng Lâm Niệm vừa khen Diệp Vô Ưu.

Hừ! Anh ta chẳng có tài cán gì, chắc cô Huyền Mai giúp ảnh đó mà, nhìn ảnh vừa mê gái, vừa vô dụng" còn sài tiền như nước nữa, Lâm Niệm phản bác nói.

Con . . . . lúc này đám người Diệp Vô Ưu vừa vào đã nghe tiếng cải nhau, mẹ có chuyện gì vậy mẹ, Lâm Huyền Mai hỏi thăm, cùng gật đầu chào đứa cháu Lâm Niệm.

À không có gì, mẹ và Niệm Niệm nói có chút chuyện thôi, con ăn chưa vào nhà ăn cơm, Lâm Tuyết vừa phẩy tay nói không chuyện gì, còn mời Lâm Huyền Mai vào ăn cơm, đứa con gái đầy tự hào của nàng."

Lâm Niệm cực kỳ nể phục cô mình cùng sùng bái, cô à sao cô trẻ ra vậy có bí quyết gì không, nàng cũng bất ngờ vì cô nàng dạo này quá đẹp, nhìn vào nàng và cô mình tưởng là hai chị em không, nàng xoay vòng lấy mà khen ngợi.

Cái đó chắc cô dạo này, chắc nhờ có Vô Ưu mà cô đẹp như vậy đó, Lâm Huyền Mai vừa nói với Lâm Niệm, nàng vừa liếc mắt mị nhãn nhìn Diệp Vô Ưu.

Từ lúc nãy giờ nàng chỉ nhìn Lâm Huyền Mai, không để ý sung quanh khi Lâm Huyền Mai nói, Lâm Niệm nàng, mới xoay người lại nhìn Diệp Vô Ưu đẹp trai cao hơn rất nhiều và tràng đầy tự tin, cái này sao có thể, mới có một năm, Lâm Niệm trợn mắt nhìn lấy Diệp Vô Ưu, nàng xoay người lại nhìn một cô gái cực kỳ xinh xắn dễ thương.

Đây, chị là Diệp Tiểu Vân sao, Lâm Niệm khó có thể tin mà hỏi." Đúng rồi chị chứ còn ai mới một năm mà em đã quên chị rồi, nhìn em chẳng thay đổi chút nào, phong cách của em giống con trai quá đấy.

Chị họ đừng cười em lúc trước chị cũng thích kiểu này của em mà, Lâm Niệm phản bác nói."

A hèm, chị giờ đã lớn rồi nên chững chạc hơn em, em nhìn xem giờ chị xinh đẹp lắm đúng không, Diệp Tiểu Vân đắt ý nói.

Thế là hai người nói qua lại Lâm Niệm cũng quên bét bạn trai nàng, bốn người vào mà ăn đón tết năm nay.

Lúc này . . .

Tại sao con Lâm Niệm còn chưa tới, đã hẹn rồi mà, lão đại nghe nói trong gia đình Lâm Niệm chị dâu, đón năm mới bà ngoại nàng không cho ra, một tên đàn em lên tiếng.

Há" con mụ già đó không cho Lâm Niệm ra sao, mà tao thấy mụ ta cũng còn đẹp đó, khi nào tao được Niệm Niệm tới tay, tao sẽ cho Bả biết quyền quy của tao, Ngô tử hung hăng vỗ lên cái xe mà nói, Ngô tử là bạn trai của Lâm Niệm, hắn cũng đã để ý Lâm Tuyết từ rất lâu rồi nhưng không ra tay, hắn đang chờ cô hội.

Buổi tối hôm nay . . .

Lâm Quốc lúc này hắn cũng về tới cùng vợ hắn Chu xuân, cả gia đình ăn tối cùng nhau, cười nói cùng nhau, Vô Ưu cậu nghe nói con sự nghiệp ổn định đúng không, Lâm Quốc hỏi thăm.

Đúng rồi ạ, nếu cậu cần hỗ trợ gì cứ nói con sẽ giúp đỡ ạ, Diệp Vô Ưu cười đùa với Lâm Quốc, vừa nhìn vào người Chu xuân, người nàng hiền thục Đoan Trang, người mẫu mực thước tha, Diệp Vô Ưu tham lam liếc nhìn vào bầu vú to của nàng, đúng là cực phẩm.

Một buổi cơm nước no nê xong thì, Lâm Quốc kéo Diệp Vô Ưu lại nói chuyện, Lâm Quốc là một tên du côn chính góc, hắn nhìn vào Diệp Vô Ưu nói, Vô Ưu dạo này cậu kẹt tiền quá, có thể cho cậu mượn vài triệu không.

Diệp Vô Ưu thấy bản mặt lưu manh của Lâm Quốc, mà cười nhẹ nhàng, vài triệu thì ít quá ở đây con có 20 triệu, cậu cứ lấy mà tiêu.

Lâm Quốc kích động mà ôm lấy Diệp Vô Ưu, cháu trai ta thật hào phóng, không như mẹ con lúc nào ta lại xin không cho."

Anh lại không có tiền à còn lại đây, em không còn nhiều tiền đâu, Chu xuân lùi lại nói.

Em nói gì vậy, hôm nay anh làm công tác có 10triệu, tiền này cho em, Lâm Quốc liền nhét tiền cho Chu Xuân.

Chu Xuân, nàng ngơ ngác nhìn vào trong tay tiền cũng không biết nói gì, nàng cũng biết chồng mình toàn ăn chơi đâu ra tiền mà cho nàng, mà tiền đang cầm thì ở đâu ra, Lâm Huyền Mai đưa, không thể nào trừ phi Lâm Quốc thay đổi mới cho được.

Mấy ngày sau . . .

Lâm Quốc mỗi lần chơi hết tiền lại tới thăm Diệp Vô Ưu, lúc nào Diệp Vô Ưu cũng đưa tiền cho Lâm Quốc.

Lâm Quốc vào sòng bạc mà chơi, hắn đã nghiện ngập đỏ con mắt, tao không tin là thua nữa, 456 lớn Lâm Quốc lúc này ngồi bẹp trên ghế, mình thua không được phải gởi lại vốn, lúc Lâm Quốc đang hung hăng mượn nữa, thì một người phụ nữ xinh lại gần hắn nói.

Lâm Quốc ngươi đã mượn 1tỷ rồi đó, giờ nên trả đi, không biết Lâm Tiên sinh muốn trả tiền hay giữ lại chặt từng ngón tay.

Cô mã cho tôi vài ngày nữa tôi sẽ trả, anh nói vài ngày, giờ tôi không nói với anh nữa, tôi cho anh 2 cơ hội, 1 kêu người thân trong nhà để trả, 2 để người ở lại mà chặt từng ngón, yên tâm tôi cho anh thời gian.

2 tiếng tôi sẽ chặt 1 ngón tay của anh, cô mã tôi không có, Lâm Quốc ấp úng, quơ tay nói.

Vậy thì đem anh xuống cho cá ăn vậy, tụi bay đâu.

Dạ có. . . .mau chăm sóc thật cẩn thận Lâm Tiên Sinh, cô gái xinh đẹp quơ tay nói.

Cô mã tôi có đứa cháu có thể giúp tôi, cô chờ tôi chút thời gian, Lâm Quốc đổ mồ hôi, hắn giờ này rất căng thẳng.

Được rồi, vậy anh gọi đi Lâm tiên sinh, thế là Lâm Quốc gọi điện cho Diệp Vô Ưu, Diệp Vô Ưu chạy cực nhanh tới chỗ.

Vừa mở cửa ra thì đập vào mặt Lâm Quốc đang bị trói tại chỗ đó, Diệp Vô Ưu chạy lại cậu không sao chứ.

Không sao không sao, cháu tới là mừng rồi, cứu cậu đi Vô Ưu.

Nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi của Diệp Vô Ưu, cô gái xinh đẹp nhíu mày lại nói, Lâm tiên sinh đây thiếu chúng tôi tiền, không biết tiểu đệ có tiền trả không.

Cô là ai mà cậu tôi thiếu bao nhiêu, Diệp Vô Ưu nhìn Lấy cô gái xinh đẹp nói, tôi tên mã kiều, gọi tôi cô mã được rồi, Mã Kiều nhìn về phía Diệp Vô Ưu đầy cao ngạo có chút trêu chọc nói

Còn về số tiền a, vị Lâm tiên sinh thiếu 1 tỷ, không biết vị tiên sinh soái ca có trả được không, nàng nhìn Diệp Vô Ưu đầy mỉa mai chăm chọc nói.

Diệp Vô Ưu đứng lên, Cô mã 1 tỷ thì không thành vấn đề nhưng cô phải nói chuyện đàng hoàng với tôi chứ nhỉ.

Ở đây ai cũng là khách nên t soái ca yên tâm, chỉ là có một số không có tiền nợ chúng tôi mới làm vậy mong soái ca đừng để bụng, Mã Kiêu ngạo nhìn Diệp Vô Ưu nói.

Độ hảo cảm nàng với Diệp Vô Ưu là 40 nếu lên 50 là ưa thích rồi, Diệp Vô Ưu đỡ Lâm Quốc dạy, quét thẻ đi Diệp Vô Ưu uy nghiêm đưa thẻ cho đàn em Mã kiều.

Quét thẻ thành công, Mã Kiều cũng bất ngờ, không thể tin người trẻ tuổi này lại có bản lĩnh như vậy, Tiểu soái ca khi nào rãnh ghé chơi, Mã Kiều nũng nịu nhẹ nhàng nói.

Được thôi, khi nào rãnh tôi sẽ ghé chơi quán các người, Diệp Vô Ưu dắt Lâm Quốc ra xe, cảm ơn con nhiều, nếu con có cần giúp gì trong khả năng cậu sẽ giúp con.

Thật à, được rồi con muốn ngủ với mợ, không biết cậu có đồng ý không, Diệp Vô Ưu nhìn về Lâm Quốc cười nhẹ không để ý nói.

Chuyện này, Lâm Quốc phân vân không biết sao, môt bên Diệp Vô Ưu vừa giúp mình, một bên là vợ mình, không lẽ mình lại làm vậy với vợ mình,khi đang phân vân Lâm Quốc cũng quyết định, được rồi nếu cháu muốn cậu sẽ giúp.

Diệp Vô Ưu bất ngờ nói, cậu nói thật à, đương nhiên rồi câu câu đều thật, tối nay cậu sẽ giúp con, Lâm Quốc nghiêm chính nói, hắn cũng đã nghĩ kĩ rồi dạo này mình không làm hài lòng được yêu cầu vợ, đang chán nản hắn mới đưa ra quyết định này.

Cậu yên tâm nếu mợ thuộc về con sẽ không cho cậu thiệt thòi đâu, trong đây có 500triệu nếu thành công cháu cậu cần gì con giúp hết, nhưng đừng quá đáng nha, Diệp Vô Ưu hưng phấn nói.

Yên tâm có cậu ở đây, Lâm Quốc làm bộ nghiêm chỉnh nhìn Diệp Vô Ưu vừa lấy thẻ về tay mình, mật mã 6 số 0.

Thế là buổi tối hôm đó . . .

Lâm Quốc dẫn Chu xuân tới chỗ ăn này nọ rồi hẹn ở khách sạn cao cấp, Lâm Quốc đưa chìa khóa phòng cho nàng rồi kêu nàng lên trước.

Lúc này bên ngoài khách sạn, đây của cháu cậu đi đây, nhớ nhẹ nhàng với cô ấy nha, cậu yên tâm nói xong Diệp Vô Ưu vào trong khách sạn.

Bạn đang đọc Nam nhân thôi miên hệ thống sáng tác bởi Tuanphongphu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tuanphongphu
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 878

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.