Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đường văn Nhã dạy dỗ Phương Ngọc Lan

Tiểu thuyết gốc · 1969 chữ

Đường văn nhã nghe điện thoại của Diệp Vô Ưu gọi nàng tới, hắn đã ghi địa chỉ cho Đường Văn Nhã làm nàng vui vẻ đi tới, địa chỉ phòng mà Diệp Vô Ưu đưa cho nàng.

Mà mở cửa ra Đường Văn Nhã, nhìn thấy hai người đang ôm cuốn quýt lấy nhau, nàng sợ đến ngây người, Đường Văn Nhã nàng cất tiếng la lên.

Tại sao cô lại ở đây, Đường Văn Nhã nói trong kích động, nàng nhìn về phía Diệp Vô Ưu, nàng đã yêu sâu đậm hắn, và tại sao lúc nào bạn thân nàng, Phương Ngọc Lan lúc nào cũng cướp những thứ mà nàng yêu chứ.

Phương Ngọc Lan nghe được tiếng Đường Văn Nhã, nàng giật mình mà quay lại nhìn vào Đường Văn Nhã, nàng cũng không ngờ Đường Văn Nhã lại ở đây, nàng cũng không biết tại sao, nàng định quay sang Diệp Vô Ưu hỏi?

Thì trên mặt Diệp Vô Ưu tràng đầy cười tà nhìn Phương Ngọc Lan, Diệp Vô Ưu đi tới Đường Văn Nhã sờ lên mái tóc nàng nói!

Đừng sợ anh làm vậy để trả thù cho em thôi mà, Diệp Vô Ưu vừa sờ lên đầu nàng mà ôn nhu an ủi.

Đường Văn Nhã ôm trầm lấy Diệp Vô Ưu, em không muốn mất anh đâu, Đường Văn Nhã hoang mang sợ hãi nhìn Diệp Vô Ưu.

Em ngốc quá nhìn em cũng đáng yêu quá đó, anh chỉ muốn trả thù cô ấy vì em thôi mà, không phải em và cô ấy là kẻ thù sao, Diệp Vô Ưu ôm nàng nhẹ nhàng nói vào tai nàng.

Đúng anh nói đúng em trách nhầm anh rồi em xin lỗi anh, Đường Văn Nhã ấy náy xin lỗi, vì độ thiện cảm đã 100 nên Diệp Vô Ưu hắn nói gì thì nàng vẫn tin tưởng.

Phương Ngọc Lan nhìn hai người ôm lấy nhau lại nói, anh sao anh với cô ta là gì của nhau, giải thích cho em đi, Phương Ngọc Lan tới gần Diệp Vô Ưu tức giận hỏi?

Là gì sao em muốn biết vậy à, Diệp Vô Ưu suy tư nói tiếp, đó là vợ anh đó anh chỉ là lừa em thôi, Diệp Vô Ưu ôm lấy Đường Văn Nhã, cười tà nói cho Phương Ngọc Lan.

Không không không.

Đây không phải sự thật anh yêu em mà đúng không, anh Vô Ưu đừng rời xa em mà, anh nói gì em cũng nghe hết, xin anh đừng bỏ rơi em, Phương Ngọc Lan ôm lấy Diệp Vô Ưu mà van xin, nàng khóc sướt mướt mà quỳ xuống, như chó cái mà van xin.

Vì độ thiện cảm giờ của Phương Ngọc Lan đã 85 nên nàng rất không muốn xa rồi Diệp Vô Ưu, Diệp Vô Ưu hắn biết điều đó mà tấn công vào điểm đó làm hắn kích thích không ngừng.

Em thấy hài lòng không, những gì cô ta phải trả cho em, Diệp Vô Ưu thì thầm nói vào lỗ tai Đường Văn Nhã, lúc này nàng đã bình tĩnh trở lại.

Nàng ôm lấy cánh tay Diệp Vô Ưu, anh đúng là người em yêu nhất chồng yêu à, Đường Văn Nhã làm nũng, nàng vòng cánh tay lên cổ Diệp Vô Ưu, nàng đưa lên cặp môi ướt át của nàng mà hôn lên môi hắn.

Diệp Vô Ưu thấy vậy cũng trao cho Đường Văn Nhã một nụ hôn dài đầy đắm đuối, Diệp Vô Ưu ngấu nghiến cặp môi thơm của nàng mà mút vào, Diệp Vô Ưu đưa cái lưỡi của hắn vào sâu bên trong miệng nàng mà cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng.

Một cổ tê dại nơi đầu lưỡi làm Đường Văn Nhã tê dại mà hôn say đắm đá lấy cái lưỡi của Diệp Vô Ưu, làm hắn sướng đê mê con kê ba hắn lại ngóc lên không chịu yên phận.

Hôn nhau một hồi Diệp Vô Ưu rời đi đôi môi ướt át của Đường Văn Nhã, mà vẫn còn thèm thuồng.

Đường Văn Nhã nhìn về Phương Ngọc Lan, mà cười vào mặt đầy khinh bỉ, không ngờ cô cũng có ngày này.

Đường Văn Nhã ôm cánh tay Diệp Vô Ưu, không ngờ chơi như vậy làm em kích thích quá chồng yêu của em ơi, nàng vòng tay lên cổ Diệp Vô Ưu nói.

Kích thích lắm đúng không, nhìn xem cô ta kìa chắc tuyệt vọng lắm đấy, em có thể suy nghĩ lại không, Diệp Vô Ưu nhìn Phương Ngọc Lan mà tiếc tiếc

Hừ! Chồng à anh đừng tưởng anh nghĩ gì em không biết nhé, dù gì cô ta cũng làm tổn thương em, nhưng vì em yêu anh cho phép cô ta một cơ hội, Đường Văn Nhã chỉ vào Diệp Vô Ưu mà nói, Diệp Vô Ưu giật mình mà cười trừ.

Phương Ngọc Lan nghe được có cơ hội, ở cùng Diệp Vô Ưu, nàng hớn hở cười với Đường Văn Nhã, văn Nhã những chuyện cũ là tôi sai mong cô tha cho tôi đi.

Đường Văn Nhã nhìn Phương Ngọc Lan, không phải không tha cho cô được nhưng có 3 điều kiện, Đường Văn Nhã sờ sờ vào mặt Phương Ngọc Lan cười nói.

điều kiện gì tôi cũng được, chỉ cần được bên anh Vô Ưu là sao cũng được, còn chuyện trước kia mong cô tha thứ cho tôi.

Hừ! Phương Ngọc Lan cô biết sao không, cô đáng ghét lắm, Vương Lại Cường cô cũng đã cướp rồi, tôi cũng không màn tới, giờ tới chồng yêu của tôi mà cô cũng định ngủ, bộ cô là con đĩ chó cái dâm dục sao.

Tôi . . . tôi, đúng tôi là chó cái là con đĩ không biết xấu hổ, tôi là một con đĩ dâm dục, mong cô bỏ qua cho tôi, Phương Ngọc Lan vừa nói vừa khóc lóc.

Diệp Vô Ưu cười tà đầy kích thích con kê ba hắn giờ đang cương cứng khó chịu muốn giải quyết, nhưng hắn chỉ nhìn xem Đường Văn Nhã giải quyết chuyện này.

Được rồi muốn tôi tha thứ cũng được, điều kiện thứ nhất cô quỳ xuống dập đầu xuống đất 3 lần là được, điều thứ 2 từ giờ trở đi kêu tôi là chị và luôn vâng lời những gì tôi nói" điều thứ 3 cô lại đây mà liếm vào cái l-n chị mà bò tới như chó cái mà hút lấy nó, Đường Văn Nhã kích thích cho sự trả thù của mình.

Chuyện này, Phương Ngọc Lan do dự một thòi, sao nếu không được thì thôi vậy cô đi ra khỏi đây được rồi đó, Đường Văn Nhã lạnh lùng la lên.

Diệp Vô Ưu từ trước tới giờ chưa thấy mặt này của Đường Văn Nhã, lạnh lùng, gợi cảm, đầy quyết đoán, cùng là một cái nữ dâm đãng, Diệp Vô Ưu đánh giá nàng lại nhớ Tần Như Ý, không phải quá giống sao, Diệp Vô Ưu tràng đầy kích thích nhìn nàng.

Em, em đồng ý, sau đó Phương Ngọc Lan quỳ xuống mà dập đầu 3 cái rồi nhìn lên Đường Văn Nhã kêu, chị mong chị tha lỗi cho em.

Được rồi chị đây không phải người hẹp hòi gì chỉ cần em làm việc thứ 3 cho chị là được, Đường Văn Nhã cởi quần nàng ra, cái l-n hiện ra trước mắt, Đường Văn Nhã kích động mà la lên mau lại đây mà liếm nó cho chị.

Diệp Vô Ưu hưng phấn mà lại gần Đường Văn Nhã, em yêu hôm nay nhìn thấy em đẹp quá, còn dâm đãng nữa, Diệp Vô Ưu sờ lên đùi nàng mà sờ tới sờ lui.

phương Ngọc Lan quỳ xuồng mà bò như chó cái tới gần cái l-n của Đường Văn Nhã một cổ dâm dục nồng xong vào mũi nàng, Phương Ngọc Lan không những không nhục nhã mà còn hưng phấn, nàng cũng không biết tại sao, nhưng giờ nàng chỉ muốn liếm vào nó.

Diệp Vô Ưu lúc này nhìn bên dưới Phương Ngọc Lan liếm cái l-n cho Đường Văn Nhã, mà Đường Văn Nhã thì rên rỉ đầy dâm đãng, hắn hưng phấn mà hôn lên cặp môi thơm của nàng mà mút lấy, trong phòng đầy tiếng rên rỉ vang lên.

Phương Ngọc Lan thì nhìn lên Diệp Vô Ưu nhìn hắn hôn môi Đường Văn Nhã, nàng kích thích mà vào bú càng mạnh vào l-n Đường Văn Nhã, bỗng nhiên có một cái gì đó đụng vào l-n nàng mà sờ, nàng sung sướng mà rên lên ư ử.

Diệp Vô Ưu giờ vừa hôn lấy đôi môi Đường Văn Nhã vừa sờ vào l-n của Phương Ngọc Lan, hai bên sướng tê dại làm hắn càng nứng thêm hắn càng hung hăng mà rút ra rút vào cái l-n của Phương Ngọc Lan, một bên hắn mút sâu vào tìm kiếm cái lưỡi Đường Văn Nhã mà hút, cái lưỡi đầy ướt át của nàng làm hắn tham lam mà mút vào cái miệng hắn như muốn nuốt vào trong bụng.

Đường Văn Nhã lúc này quá sung sướng khi bên dưới là bạn thân liếm mút L-n nàng làm sướng run người, còn môi nàng thì bị Diệp Vô Ưu hút lấy hút để, sung sướng quá nàng bắn đầy dâm tinh ra vì quá sung sướng cùng tê dại.

Phương Ngọc Lan đang mê ly hút lấy hút để cái l-n của Đường Văn Nhã một bên dưới bị Diệp Vô Ưu sờ vào l-n nàng làm chảy nước tung tóe hưng phấn, nàng cũng ra,một cổ dâm thủy dính vào bàn tay của Diệp Vô Ưu, lúc này vì quá kích thích sung sướng thì dâm thủy cùng dâm tinh của Đường Văn Nhã bắn đầy miệng nàng, khi nàng đang rút đầu về, thì 2 bàn tay ôm lấy đầu nàng, làm Phương Ngọc Lan nàng chỉ biết nuốt vào ừng ực.

Đường Văn Nhã lúc này đã xụi lơ nằm trên giường, người nàng giờ như tê dại mà giật liên hồi.

Diệp Vô Ưu nhìn Đường Văn Nhã giật người tê dại mà đầy hưng phấn, hắn nhìn về Phương Ngọc Lan dính đầy dâm thủy trên mặt nàng, kích động hắn cởi quần ra, con kê ba hắn hùng dũng đứng ngày trước mặt Phương Ngọc Lan, mà giật giật đầy thiên ngang.

Trong lúc Phương Ngọc Lan đang hưng phấn thì ngửi được một cổ nồng và nóng đánh vào mặt nàng, theo bản năng nàng cấm lấy nó mà liếm vào, xoay quanh đầu kê ba mà liếm, nàng há miệng nhỏ ra mà ngậm vào kê ba Diệp Vô Ưu mà hút lên xuống.

Diệp Vô Ưu quá sung sướng hưng phấn hắn bắn đầy vào cái miệng nhỏ nàng, Phương Ngọc Lan theo bản năng mà rút đầu về, nhưng có một số tinh dịch đã bị nàng nuốt vào, tinh dịch vẫn bắn xối xả vào mặt nàng cực kỳ dâm đãng.

Phương Ngọc Lan định trách móc Diệp Vô Ưu sao anh lại ra sớm vậy, thì một cổ hùng dũng đứng ngay trước mặt nàng.

Diệp Vô Ưu lấy con kê ba mà quất vào mặt Phương Ngọc Lan, mà vỗ tiếng kêu chát đầy dâm dục vang lên, Phương Ngọc Lan cực kỳ mê luyến nhìn nó, nàng giờ giống con đĩ chính hiệu.

Diệp Vô Ưu hưng phấn mà hung hăng đè nàng lên giường, hung hăng đ-t vào cái l-n Phương Ngọc Lan, nàng quá sung sướng tiếng kêu rên rỉ vang khắp phòng.

Bạn đang đọc Nam nhân thôi miên hệ thống sáng tác bởi Tuanphongphu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tuanphongphu
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 1113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.