Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám Sát, Ngân Thiên Bất Bình

Phiên bản Dịch · 4393 chữ

Sau đó , linh thảo thành công mang ra ngoài, linh mạch của Viêm ca ca đã được phục hồi , nghe nói Viêm ca ca nghe được ta đã làm rất nhiều điều vì hắn , còn nháo lên muốn đến Long cung , cùng ta làm người hầu . Ta đương nhiên sẽ không để hắn làm như vậy .

Viêm ca ca là một thiên tài hệ hỏa có thể so sánh với Ngân Thiên , hơn nữa hắn là Đại điện hạ của Hồ tộc chúng ta , cũng không thể bị tên này sai sử , hơn nữa hắn hiện tại thân thể suy yếu, không chịu nổi tên ngạo kiều này .

Tích Lan cũng muốn đến chiếu cố ta nhưng điều đó cũng không được , nàng là người Giao tộc , người Long tộc sẽ có thể nhìn thấy nàng .

Ta đi, tự nhiên là đối phó được rồi. Ngoài ra , thỉnh thoảng ta cho ớt vào trà của hắn , trộn lẫn ba đậu trong thức ăn của hắn , cũng vui vẻ được phần nào . Hắn đem y phục của Long Vương, Long Hậu cùng của hắn đưa cho ta giặt, ta liền nấu nhừ y phục của hắn, hắn liền sợ tới mức không dám đem y phục cho ta giặt nữa.

Thời gian cứ như vậy đi qua hơn phân nửa tháng . Trên đường đi , hắn muốn trừng phạt nữ tử đưa ta vào , trước tiên hắn đẩy ta ra , vì ta để quên một thứ gì đó nên quay lại để lấy .

Ta đang định mở cửa, vừa đẩy ra một đường nhỏ liền thấy hắn cao ngạo ngồi ở chủ vị , nói : " Vú em , ngươi đưa xú nha đầu đó vào làm ta hết sức  mất mặt . Ngươi có biết tội của ngươi không ? "

" Nô biết tội . "

Vì ngươi là nhũ mẫu của ta , tội chết có thể miễn , tội sống khó tha . Đến Viện Y đi . "

Sắc mặt nàng tối sầm lại : " Tuân mệnh . "

Ta ngoài cửa nghe không nổi nữa , đạp cửa xông vào , đi thẳng đến chỗ hắn , tiến lên và nắm lấy vạt áo của hắn

" Ngươi hỗn tiểu tử , nhũ mẫu của người vẫn nói những điều tốt cho ngươi , nói tâm địa của ngươi không xấu . Trong mắt của ta , ngươi bây giờ là lòng lang dạ sói . "

Ta không cho hắn thời gian xen vào , liền nói : " nhũ mẫu nhìn ngươi lớn lên , nàng cũng là mẹ của ngươi. Ngươi lớn lên bằng sữa của nhũ mẫu . Nàng hiểu ngươi , bảo vệ ngươi và đối xử với ngươi như con ruột của mình . 700 năm cảm tình , ngươi vì chuyện nhỏ này mà đối xử với nhũ mẫu của mình như vậy , người không biết là chính mình rất hỗn trướng ư ? Sự che chở của họ đối với người không phải là điều mà người có thể yên tâm thoải mái tiếp nhận . Ngươi không được ỷ vào thân phận của mình tùy ý xử trí người khác, chà đạp lên tình yêu của họ. "

Hắn động lòng , vẫy vẫy tay : " nhũ mẫu , ngươi đi xuống trước, không cần phải đi Hoán Y Cục . "

Nàng ánh mắt cảm kích nhìn ta , hành lễ , liền rút lui .

Ta buông vạt áo hắn : " Ngươi chưa bao giờ nghĩ đến điều gì sẽ xảy ra nếu ngươi không có thân phận hoàng gia ? Nếu ngươi trở thành cung nhân bị đem cho cá mập ăn , hoặc nhũ mẫu , bị đối xử như thế này bởi chính chủ nhân mà mình coi là hài tử , có tư vị ra sao ? Ngoại trừ huyết mạch, chúng ta khác họ như thế nào? . "

Hắn im lặng , hắn đương nhiên không nghĩ tới những chuyện này khi được sủng ái , hẳn chỉ biết huyết mạch của hẳn là cao quý , vậy tình cảm của những người đó đối với hắn là như thế nào ?

Ta càng nói đạo lý trị quốc : " Nước có thể nâng thuyền , cũng có thể lật thuyền . Ngươi đối xử với người dân của mình như thế này , không sợ một ngày họ sẽ trở mặt và lấy đi cái gọi là cao quý của ngươi ? "

Sắc mặt của hắn càng ngày càng nghiêm túc , tối sầm lại , ta cảm giác mình giống như đã từng nói qua , dù sao hắn cũng là một hài tử được cưng chiều quá thành hư , tuy rằng lớn hơn ta , nhưng đầu óc lại vô cùng ngây thơ . Ta nhận được sự giáo dục của Viêm ca ca từ khi còn là một đứa trẻ , biết rằng thế giới không đẹp như ta tưởng tượng .

Hắn không nói một lời , ta vỗ vai hắn : " Chúng ta không chỉ có quyền mà còn có trách nhiệm. Hãy nghĩ về điều đó. "

Sau đó , hắn thu xếp ổn thỏa gia đình của cung nhân bị cá mập ăn và để cho nhũ mẫu trở lại chức vụ ban đầu . Tuy rằng tiến hành bí mật , nhưng vẫn bị ta phát hiện , trong lòng cũng cảm thán : " tiểu tử này còn có thể thay đổi . "

Về sau , ta cũng thay mặt hắn hướng một nhà của cung nhân xin lỗi . Ngày tháng trôi qua , vẫn còn ba ngày nữa là ta có thể trở về Hồ tộc , nhưng có một chuyện đã xảy ra khiến ta trở tay không kịp .

Hôm nay , ta đang ngâm nga một bài hát , đi dạo trong vườn san hô , tìm kiếm " cá bạc" , cái gọi là  " cá bạc . " Nó là một loài cá rất đẹp sinh trưởng trong điều kiện may mắn của vườn san hô này , không phải chỉ mỗi nơi này mới có nhưng mà chỉ có cá bạc ở đây mới cực kỳ ngon và nhiều sụn , không cần nhổ xương đã trở thành món ăn ngự dụng của Long tộc , ngay cả mẫu thân ta , con gái lão Thừa tướng Long tộc , cũng chỉ có thể ăn trong bữa tiệc Hoàng gia.

Hơn hai trăm cá bạc được sản xuất ở đây mỗi năm , và một trăm trong số đó là dành cho Cung điện Tam Hoàng tử . Ta vẫn nhớ lần đầu tiên ta bắt trộm một con cá bạc trong bếp vì quá đói ( tên đó đã khấu trừ thức ăn của ta ) và dùng linh hỏa để nướng cá , không nghĩ tới một ngụm cắn xuống , miệng ta thơm phức , da giòn thịt ngon, lại thêm rượu thì đúng là cao lương mỹ vị , sau đó cá bạc trong vườn càng ngày càng ít nhưng không ai tra được là do đâu .

Ngày đó khi hắn nhìn thấy ta đang gặm thứ gì đó trông rất ngon lành,  nhìn trên tay của ta một con cá đen xì xì quen thuộc, hắn thiếu chút nữa phát hỏa :" "xú nha đầu , dám ăn vụng cá bạc của ta , ngươi nhất định phải chết . "

Hắn dồn ta từ Vườn San Hô đến Long Cung , khi nhìn thấy Long di , ta như nhìn thấy người thân của mình

" Long di, Long di, Ngân Thiên hắn lại khi dễ ta . "

Long di ngăn cản hắn : " Thiên nhi , lại có chuyện gì vậy? . "

Hắn hận đến nghiến răng : " xú nha đầu đó đã ăn hết cá bạc của ta . "

" Ăn một hai con thì có gì đâu . "

"Không phải một hai con , bên trong vườn đã bị ăn mất hơn mười con rồi. "

Long Hậu sững sờ . Cả nàng và Long Vương cũng không dám mỗi ngày đều ăn a , nếu cứ như vậy ăn hết thì cá bạc sẽ tuyệt chủng .

Ta cúi đầu :" Ta , ta đói bụng , mỗi ngày cơm canh nhạt nhẽo , không có chút hương vị nào , cá bạc ăn rất ngon cho nên ta ăn nhiều một chút . "

" Ngươi , ta mỗi ngày nhìn thấy ngươi ăn tám chén cơm, vậy mà còn đói, ta thực sự nghi ngờ rằng ngươi không phải Hồ tộc , mà là một con heo . Thật kỳ diệu khi cung điện Hồ không bị ngươi ăn hết ."

"Cho ta cơm khô và canh rau , lương tâm của ngươi có đau không? Ta đang lớn , đương nhiên sẽ đói . "

Hai người chúng ta lại cãi nhau trong bóng tối . Lúc sau , Long di tiến lên giảng hòa nói mỗi tháng sẽ cho ta hai con cá bạc ( Hoàng tộc của Long tộc cống đồ đặc biệt cho những hoàng tộc khác , ta vẫn là người đầu tiên . )

Long di còn nói sẽ mang chút cá bạc trong kho mình cho Ngân Thiên, hắn mới thôi .

Thời gian quay về hiện tại, trong khi trở về chỗ cá bạc mỹ vị , vừa vào vườn bên cạnh , ngẫu nhiên đụng phải một hai con cá bạc.

Thấy ta như thể gặp quỷ , chúng chạy thật nhanh , ta đã ở ngay trước mặt chúng nướng đồng loại của chúng chưa ?

Đúng lúc này , một bóng đen lướt qua ta, nhận ra bóng dáng này rất lạ , ta nín thở đuổi theo hắn , chỉ thấy bóng dáng đó lẩn vào tẩm cung của Tam hoàng tử. Khi hắn còn chưa tìm thấy phòng ngủ, ta đi vào trước và nhìn thấy hắn đang ngủ trưa , khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn dật được ánh mặt trời xuyên qua biển chiếu vào tựa như thiên sứ .

Ta lắc đầu , không thể bị lừa bởi vẻ ngoài của hắn , tên này nội tâm chính là một ác ma . Phản ứng của hắn rất linh mẫn , thức dậy ngay khi ta đến gần hắn : " Ngươi làm gì thế ? Sẽ không phải là thèm muốn vẻ đẹp mỹ mạo của ta đi . "

Trong đầu ta hiện lên ba vạch đen :

" ngươi nghĩ nhiều quá . " nói xong, đem y phục của hắn cởi xuống, hai tay của hắn ôm ngực , giống như một nương tử nhỏ .

Khóe miệng ta giật giật đẩy hắn xuống gầm giường : " Đừng nói nữa, hôm nay ta nhìn thấy một bóng đen hướng tới chỗ của ngươi . Chắc là sắp tới rồi . Ta sẽ dẫn hắn rời đi . Ngươi chờ thời cơ , bắt hắn lại. "

Sắc mặt hắn sa sầm , không nói gì , ngoan ngoãn chui xuống giường .

Ta xõa tóc , dùng chăn bông che tai , mặc y phục của hắn rồi nhắm mắt nằm trên giường .

Bóng người ở ngoài cửa , hắn thổi một hơi thuốc mê cực mạnh vào phòng trước , ta nhanh chóng nín thở ( Viêm ca ca đã từng dạy ta cách phân biệt thuốc mê , tuy chỉ là da lông nhưng cũng đủ để đối phó với cái này . )

Trong nội tâm ta khinh thường : "thủ đoạn hạ lưu "

Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa sổ ra, lặng yên không một tiếng động lẻn vào, đi đến trước mặt ta

Hắn nói : "hoàng tử này tướng mạo nhìn thế nào lại có chút giống nữ hài vậy."hắn có chút không hạ thủ được

"Tam hoàng tử , ta xin lỗi . Vì phục hưng Giao tộc , ngươi không thể không chết. "

Ta lên án : " ân oán giữa Long tộc và Giao tộc , lại muốn một hài tử gánh chịu . " Lúc này , một ánh sáng màu bạc lóe lên , âm thanh của kiếm ra khỏi vỏ .

Ta ném chăn bông lên người hắn , choàng y phục Ngân Thiên lên đầu và chạy ra ngoài cửa sổ . Hắn lưu loát dùng đao chẻ chiếc chăn làm bằng lụa thành đôi , nhìn ta với ánh mắt lạnh lùng , ta chỉ cảm thấy ớn lạnh sau lưng , nhanh chóng nhảy sang một bên , vài cây kim bạc tẩm độc gần như xuyên qua ta . Hắn lại một kiếm đâm tới, ta vội vàng vận khởi linh lực đi trốn , không ngờ kiếm pháp của hắn khá nhanh , hắn không đâm ta mà là cắt quần áo , hai cái tai hồ ly của ta liền nhảy dựng lên .

Ta cười tinh nghịch với hắn và làm mặt quỷ : " thúc thúc lấy lớn hiếp nhỏ , không biết xấu hổ "

Hắn tức giận dậm chân : " nguy rồi , trúng kế . " Sau đó lại chĩa mũi kiếm vào ta : " Tam hoàng tử thật đâu ? "

Ta lè lưỡi " Ta biết hắn ở đâu , nhưng ta sẽ không nói cho ngươi biết. Tam vĩ phóng " Ta chiến đấu với hắn . Cấp độ của hắn cao hơn ta rất nhiều , nhưng ta dùng kỹ xảo và thân hình linh hoạt đấu với hắn một hồi lâu . Thể lực của ta dần dần chống đỡ không được, ta có thể cảm nhận được thích khách từ sợi dây chuyền, nhanh chóng hét lên : " Long ngạo kiều, còn không mau đi ra , ngươi đang chờ ta bị giết sao ? "

Một ánh sáng màu bạc lóe lên , thủy linh lực cường đại lao tới , ta nhanh chóng bước sang một bên : " cố lên, cố lên ! Long ngạo kiều. "

Hắn không khỏi run lên , " ngươi tốt nhất không nên nói chuyện . "

Vừa lúc đó, ta phát hiện ra có một thứ lấp lánh trên cỏ , khi ta liếc mắt để nhìn rõ , thứ đó bay về phía sau lưng của Ngân Thiên kèm theo một tiếng huýt .

" Cẩn thận ! " Ta chạy tới sau lưng hắn , chỉ nghe thấy một tiếng " phốc " , tiếng mũi tên đâm thẳng vào người , máu loang lổ ống tay áo bên trái . Ta  ngã lên người hắn, chỉ cảm thấy sợi dây chuyền trên cổ thật chói mắt .

Nhìn ta dùng thân hình nhỏ bé của mình để bảo vệ hắn mà lòng hắn đau nhói . Hắn ôm ngang ta và gầm lên một tiếng thê lương. Long chi hồn cường đại xuất hiện sau lưng hắn, là long chi truyền thừa ( Long tộc cấp bậc thấp có thể sử dụng sức mạnh của tổ tiên . ) Âm thanh này xen lẫn với tiếng gầm rú của long uy, thích khách mất đi sáu giác quan ngay lập tức , chấn động thất khiếu chảy máu .

Chấn động lớn như vậy đã thu hút thủ vệ của Long cung, kinh động Long vương và Long hậu , họ bắt thích khách lại , một thích khách khác thừa dịp hỗn loạn chạy trốn . Khi Long hậu nhìn thấy nhi tử như vậy , vội vàng chạy lại trấn an hắn , hắn dần dần bình tĩnh lại , long hồn phía sau cũng biến mất , hắn thanh âm run rẩy nói :

" xú nha đầu này , không nên xông lên , nàng hiện tại sắp chết rồi. Mẫu hậu , ngươi cứu nàng được không ? "

Ta dần dần tỉnh lại , nghe được lời nói của hắn , ta suýt chút nữa tức chết , yếu ớt nói : " Ai , ai sắp chết ? Ta vẫn còn sống ! "

Khi thấy ta nói chuyện , hắn kích động lay ta : " Tốt quá , tốt quá , ngươi chưa chết , thật là khiến ta đau lòng . "

" ngươi, ngươi , nếu tiếp tục lay như vậy , ta sẽ bị ngươi lay đến chết . Hơn nữa ngươi không thể nói chút lời tốt đẹp nào ư ? . "

Hắn ôm ta lên chiếc giường ngọc lam của hắn : " phái người đi mời ngự y đến. Mặt khác , phái một nhóm người đuổi theo tung tích tên thích khách chạy thoát kia"

Ta kéo tay áo hắn : " Long ngạo kiều, có thể gọi ca ca ta tới được không ? "

Hắn nhìn vào đôi mắt mong đợi của ta, nhẹ gật đầu . Nói xong, ta liền hôn mê .

Lúc này , trong nội cung , khi Viêm ca ca gần như đã bình phục nghe được tin tức , bắt lấy cung nhân báo tin rồi vội vã chạy đến Long cung. Hắn dùng hỏa linh lực gia tăng tốc độ giày vò cung nhân kia đến chết đi sống lại . Sau khi đến Long cung , hắn không có thời gian để đợi thông báo , hắn xông vào , bỏ qua Ngân Thiên .

Viêm ca ca đến bên giường và nắm lấy tay ta: " Vân nhi , ca ca ở đây , đừng sợ . " hắn run lên khi nói câu này và hắn lại khóc khi nhìn thấy mũi tên cắm trên cơ thể nhỏ bé của ta .

" Nhìn ta , không bao giờ chăm sóc tốt cho bản thân cả . Ta sẽ giúp ngươi rút mũi tên ra , cắn ta nếu đau . "

Ta lắc đầu : " Ta không sợ khi có ca ca ở đây ."

Hắn dùng linh lực của mình để kéo mũi tên xuống . Ta chỉ cảm thấy một cơn đau dồn dập ập đến và ta gần như ngất đi , nhưng ta đã cắn môi rất mạnh . Nhìn thấy ta mạnh mẽ như vậy , Viêm ca ca cảm thấy đau khổ vô cùng, ngay cả Ngân Thiên trong nội tâm cũng cảm thấy không thoải mái .

Hắn tiến lên một bước , giơ tay lên , muốn xem ta , nhưng lại bị Viêm ca ca ngăn lại , hắn lạnh lùng nhìn ta : " Sau này ta sẽ đền đáp ân tình của ngươi." Bàn tay đang giơ lên của hắn rơi xuống

Ta ngồi dậy với một cơ thể yếu ớt , Viêm ca ca vội vàng kéo ta lên và để ta dựa vào hắn

Ta tái nhợt mà cười cười : " Long ngạo kiều này , hắn đã sử dụng mệnh thứ hai của mình cho ngươi tục linh mạch . Ta sẽ là mệnh thứ hai của hắn kể từ bây giờ . Bên cạnh đó , ta với tư cách là mệnh thứ hai nên phải vì hắn ngăn những mũi tên . Hồ tộc của chúng ta sẽ trả ơn nếu chúng ta có duyên . Hắn thậm chí còn cho ta món cá bạc trong vườn san hô , cái kia ăn thật ngon , ta sẽ cho ngươi ăn thử lần sau . Hắn là bằng hữu của ta và là ân nhân của ngươi , ta nghe nói hắn lớn hơn ngươi hai tuổi , cho nên ngươi không thể bắt nạt hắn . "

Viêm ca ca xoa đầu ta :" ta hiểu rồi . "

Ngân Thiên vào thời điểm ta nói hắn là bạn của ta, hắn thoáng run rẩy. Bởi vì kiêu ngạo và thân phận của mình , bao nhiêu người sẽ không muốn làm bạn với hắn , ta lại nói hắn là bạn của ta , thậm chí hắn còn từng muốn một chưởng chụp chết ta. Hắn trong lòng lập tức ấm áp .

Thật ra hắn đã trải qua quá nhiều lần bị ám sát , lại không có bằng hữu nên mới thành ra như vậy , trong lòng vẫn có ý tốt . Người bạn này rất đáng để kết bạn .

Lúc này , một nữ ngự y bước vào , nàng cầm tay ta và bắt mạch cho ta .

" Mũi tên này nếu lệch một chút nữa sẽ cắm vào tim ngươi , nhưng may mắn thay , tim của ngươi thiên về bên trái, trên tên không có độc , theo đơn thuốc này , uống liên tục trong nửa tháng là được rồi . "

Viêm ca ca và Ngân Thiên ở một bên nghe đều hãi hùng khiếp vía. Thiếu chút nữa là bọn họ đã mất ta rồi

Lúc này , ngự y lại lên tiếng : " Nhưng vết thương sâu của Vân công chúa e rằng sẽ lưu lại sẹo . "

"Lưu liền lưu a , dù sao đối với ta cũng không thành vấn đề . "

Viêm ca ca và Ngân Thiên đồng thanh nói :" Không được , trên người nữ nhi làm sao có thể lưu lại sẹo? . "

Viêm ca ca nói , " Ta sẽ lấy Da cao của mẫu thân ta . "

Ngân Thiên cũng tiến lên một bước :

" Ta sẽ đến chỗ mẫu hậu lấy bông sen tiêu ngấn lộ đến . " ( Hai thứ này đều không phải có tiền là mua được)

Nói xong, bọn hắn như gió mà đem đồ vật lấy ra

Ngự y đang định bôi thuốc cho ta , nhưng phát hiện ra rằng cả hai người họ vẫn còn ở đây : "hai vị điện hạ , thần bôi thuốc cho Vân công chúa. "

Hai người đồng thanh đáp : " lên . "

Ngự y ung dung nói : " hai vị điện hạ là muốn xem a...Vân công chúa cởi y phục ư? " Vừa dứt lời, hai người mặt đỏ bừng đến tận cổ

" Chúng ta , chúng ta , đi ra ngoài trước . " Nói xong , liền máy móc bước ra ngoài .

Ngự y che miệng cười trộm, ta khó hiểu nhìn nàng , nàng nhìn ta : " Công chúa , mau lớn lên đi , trong tương lai đủ cho người chịu . "

Viêm ca ca và Ngân Thiên cùng nhau đi đến ngục tối , thấy một nam nhân với những vết thương như roi bị trói trên giá dưới hầm ngục lạnh lẽo , hơi thở của hắn đã biến mất .

Ngân Thiên tức giận : " chết như thế nào ? "

Quản ngục run rẩy : " Tam hoàng tử, hắn sớm đã mất sáu giác quan , mặc chúng ta quất như thế nào cũng không chịu hợp tác. Hắn đã uống thuốc độc và tự sát ."

Viêm ca ca chế nhạo : " tổn thương nàng , làm sao có thể giữ lại toàn thân ? " Một ngọn lửa màu lục lam hướng tới thân thể của người đó , ngay sau đó đã bao trùm toàn thân , lặng yên không một tiếng động mà thiêu đốt , ngay sau đó chỉ còn lại một đống tro tàn .

Tại thời điểm này , cách cung điện hàng trăm dặm : " Vương , ám sát thất bại , 02 bị bắt . "

Một bóng người cao lớn từ chỗ tối đi ra :" vì sao thất bại? Nói về kỹ thuật tiễn pháp của ngươi , tỷ lệ xảy ra sai sót không nhiều lắm. "

" Thuộc hạ không phạm sai lầm , Tam hoàng tử, một tiểu cô nương Hồ tộc đã cứu hắn . "

Hẳn trầm ngâm nghĩ , nữ hài Hồ tộc , lại ở trong Long cung , có mối quan hệ với Tam hoàng tử , chỉ có Vân công chúa . Hắn cười lạnh một tiếng : " Hừ , Long tộc không có cỏ linh còn phải dựa vào Hồ tộc , Long Vương , con của ngươi thật đúng là vô dụng . 01 , vào hình phòng chịu phạt . "

"Tuân mệnh, Vương . " hắn nhìn vào trong góc . Một tiểu nam hài mặc y phục trắng, lớn bằng Tam hoàng tử , thậm chí trông giống hệt Tam hoàng tử , nhưng đôi mắt thì trống rỗng

" hài tử , ta sẽ lấy được băng tinh trên người Tam hoàng tử . "

Cách đây 700 năm , Long hậu khó sinh, sau khi sinh hạ một đứa con , nhưng là một giao long mắt bị tật , còn đứa kia khó bảo toàn . "

Giao Vương mê luyến Long hậu , đã từng có một khoảng thời gian ngắn Long hậu mất tích , nhưng đây là điều cấm kỵ của Long tộc . Không ai dám nhắc đến . Ngự y nói rằng chỉ có tinh thể băng của Giao tộc mới có thể giữ thai , nhưng hoàng tử giao long cũng cần tinh thể băng để chữa mắt .

Long Vương liền đem một đội quân tinh nhuệ suốt đêm lẻn vào đem chí bảo tổ tiên băng tinh của Giao tộc còn sót lại trộm ra. Bởi vì Long hậu đối Giao Vương thống hận không thôi, liền dứt khoát đem băng tinh dùng cho Tam hoàng tử . Tam hoàng tử được sinh ra và hợp nhất với tinh thể băng, trừ phi chết đi mới có thể chia lìa . Nhưng nàng cảm thấy áy náy với hài tử khác và gửi một chuỗi băng liệm ( dây xích) thắt trên tay hắn . Nàng viết xuống lòng bàn tay hai chữ Ngân Niệm rồi cho người tiễn đưa hắn đến Giao Long cung .

Khi Giao Vương phát hiện ra đứa trẻ , cảm thấy đau nhói trong lòng : "Ngươi thậm chí bỏ rơi con của chúng ta ". Chứng kiến hai mắt đứa trẻ vô thần, muốn dùng băng tinh trị liệu cho hắn, lại phát hiện băng tinh không cánh mà bay. Lại nhìn thấy lòng bàn tay của đứa trẻ hai chữ Ngân Niệm , hắn ngửa mặt lên trời cười khổ : " tốt, từ nay đứa trẻ này sẽ được gọi là Ngân Niệm , thái tử Giao tộc . " đến tận về sau , Giao Long hai tộc tan rã .

Bạn đang đọc Năm Người Chồng: Hồ Ly Dễ Thương Sắp Lấy Chồng của Tề Lạc Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dao225003
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.