Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bệnh Dịch Xuất Hiện, Lần Đầu Chẩn Đoán Cổ Độc

Phiên bản Dịch · 2199 chữ

Hai trăm năm sau , ta bảy tuổi và họ chín. Dưới sự giáo dục của sư phụ sư mẫu. Đoán chừng Viêm ca ca cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc không ít a , chúng ta đã tiến bộ chút ít . Ta đã tu luyện đến năm vĩ , Viêm ca ca là lục vĩ , Ngân Thiên cũng đã đạt đến lục giai thủy ( càng về sau càng khó nâng cấp ) , kỹ năng nấu nướng của ta cũng tăng lên vùn vụt . Y thuật cũng đã đạt đến mức có thể chữa lành các bệnh thông thường , gộp cổ thuật khó hiểu , Viêm ca ca đã kích phát được thiên phú Khôi Lỗi thuật siêu phàm , các loại trận pháp trung giai không còn làm khó được hắn . Ngân Thiên thành một tay kiếm pháp sắc bén ác liệt ( điều này phù hợp với tính cách dễ dàng bạo phát của hắn).

Âm Công của ta vẫn đang ở giai đoạn sơ cấp , nhưng nó đủ để dọa những đứa trẻ sợ hãi , điều duy nhất ta có thể làm được , đó là khinh công của ta. Khi ta bảy tuổi , chỉ có mười người có thể bắt kịp ta trên giang hồ , ngay cả Viêm ca ca và Ngân Thiên đều xếp sau ta (còn không phải nhờ Long ngạo kiều bức ta thành sao) .

Trong quá trình tu luyện của chúng ta , Viêm ca ca và Ngân Thiên thường đi mua sắm với sư phụ ( bảy tuổi mới có thể đi mua ) , thỉnh thoảng mang cho ta một số thứ nhỏ . Ca ca thường mang cho ta một số đồ ăn nhẹ , đồ ngọt và điểm tâm . Ngân Thiên rất lợi hại, mang một ít trống bỏi , người cắt giấy , đèn thỏ nhỏ , v..v . ( còn tưởng ta là tiểu hài tử đâu ) , nhưng ta đã vui vẻ chấp nhận chúng . Đặt nó vào túi Bách Bảo của ta có thêu một con cáo nhỏ dễ thương ( sư mẫu đưa, thoạt nhìn nhỏ lại có thể chứa một kho đồ vật lớn, còn có thể để vật sống, bảo trì thực phẩm mới, không thể mở nếu không có thủ ấn và sự cho phép của chủ nhân ). Cuộc sống gia đình của chúng ta đang trôi qua rất tốt.

Dưới núi lại truyền ra tin tức chấn động làm người ta khiếp sợ, bệnh dịch bùng phát trong vòng một đêm ở làng Đông Thôn . Phía đông Thiên Lăng sơn mạch nằm ở giao giữa Hồ tộc và Lang tộc , gần với phía tây lãnh thổ Ưng tộc . Trên thác nước nối với hàn đàm của Giao tộc, cho đến Thương Lan Chi Hải của Long tộc . Là nơi năm tộc hội tụ và là nơi tụ khí của trời đất , chúng ta ở phía đông sơn mạch , còn có một thế lực khác ở dãy núi phía tây , thuộc hai tộc Ưng-Sói , nghe nói làng ở đây giàu có , tự cung tự cấp , phòng bệnh dịch tốt , dù có bệnh dịch cũng nhanh chóng khống chế , không thể phát triển nhanh như vậy a?.

Sư phụ dùng bướm truyền âm nói rằng hắn cùng sư mẫu xuống núi trước , để chúng ta mang dược liệu và giải độc đan xuống núi . Sau khi nhận được chỉ lệnh , chúng ta nhanh chóng di chuyển , Viêm ca ca và Ngân Thiên  mang dược liệu và cho vào túi trữ vật pháp thuật. Ta tức thì một cái đạp ảnh không chút dấu vết , đến đan phòng , bỏ hết giải độc đan của sự phụ vào túi Bách Bảo , rồi trong khu rừng nhỏ nọ , ba người chúng ta gặp nhau , kể từ khi sư phụ giết gà dọa khỉ, mấy cái cây này thấy ta liền chân chó dán đến hỏi ta có muốn đấm lưng, mát xa không , bộ dạng chân chó này không khá hơn bộ dạng muốn ăn thịt ta lúc đó, cái phúc này ta không tiêu được . Ta vội vàng bỏ lại chai trăm hoa lộ , ta lao về phía trước , tuy là tin xấu nhưng là lần đầu tiên xuống núi , ta vẫn có chút kích động. Ta vẫn nhớ làng Đông Thôn ta đi qua hai trăm năm trước , lúa nối nhau gà bay chó sủa , tuy không sôi động như chốn kinh thành nhưng lại mang một phong cách riêng .

Sau khi ra khỏi kết giới , ta vượt núi , đạp cá sấu qua sông , so với lúc mới đến lắc lư ta bây giờ ung dung, ta đã ở trên mặt đất , lúc ban đầu , xung quanh còn xanh um tươi tốt . Khi chúng ta càng tiếp cận thôn, thực vật xung quanh càng héo rũ , càng hoang vu. Ngay cả khi là mùa thu , nó cũng sẽ không như thế này a, ngay cả những cánh đồng lúa đáng lẽ đã được thu hoạch cũng không còn sức sống , ta suy đoán , đi vào thôn .

Cảnh tượng trước mắt khiến ta khiếp sợ không thôi . Cách đó vài mét trên đường phố có một người dân trong thôn đang rên rỉ với làn da thối rữa , không ngừng kêu :" Giúp ta với , ta không muốn chết . " hoàn toàn mất bộ dáng trước kia .

Ở đằng xa , có một phu nhân đang ôm hài tử , nàng hình như thuộc Hồ tộc , hài tử trên tay nàng giống như những người khác bị nhiễm bệnh , da không chỉ mưng mủ mà còn toát ra mùi hôi thối , khóc lớn .

Ta đi về phía trước , Viêm ca ca và Ngân Thiên đồng thời giữ ta lại : " Ta đi ! " Ta nhún vai và kéo tay họ ra

" Hai người không hiểu dược lý . " Vừa nói vừa chạy đến đó, ngửi thấy một cỗ tanh tưởi . Mùi hôi thối khiến ta nhíu mày nhưng vẫn lấy trong túi Bách Bảo ra một chuỗi mứt quả mỉm cười đưa cho đứa nhỏ.

Nàng ta ngẩng đầu lên thì thấy một tỷ tỷ vô cùng xinh đẹp đang nhìn mình cười , nàng sững sờ, ta đã nhét đầy mứt quả vào tay nàng. Phu nhân bên cạnh nói : " nhanh đa tạ tỷ tỷ"

Nàng còn đang sững sờ , ta vội xua tay: " Không cần . Nhưng mà , chuyện gì xảy ra vậy ? "

Người phụ nữ bắt đầu nức nở : " Hôm qua tiệc cưới nhà họ Trương , người trong thôn đến chúc mừng , mọi người ăn uống rất vui vẻ . Nhưng ngày hôm sau khi tỉnh dậy , nhiều người bắt đầu bị lở loét ngoài da và vô cùng khát nước , chỉ thấy sông ngừng chảy , nước giếng bốc ra mùi hôi thối , gia cầm chết ở trong . Cánh đồng lúa trong một đêm cũng bị hủy. Điều kinh hoàng hơn là một nhà Trương gia vô thanh vô tức chết thảm , đều là những xác chết không đầu . Trong vòng một đêm, cả ngôi làng tràn ngập tử khí . "

Ta nghĩ rằng điều này rất kỳ lạ , nhìn về phía hai người bọn họ : "các ngươi thấy thế nào ? "

Viêm ca ca suy nghĩ sâu xa : " tiệc cưới của nhà họ Trương , cả nhà đều chết thảm , còn có nhiều nghi vấn về những cái xác không đầu . "

Ngân Thiên cũng nói : " Cả thôn xuất hiện bệnh dịch sau tiệc cưới và nguồn nước bị tắc nghẽn . Đích thị có người thao túng . "

Ta nghĩ cả hai đều có lý, nhìn đứa trẻ : " muội muội , đưa tay cho ta . "

"Không được , không được , ta bẩn , ta sẽ làm dơ tỷ tỷ. " nàng kháng cự .

" Long ngạo kiều , hỗ trợ . "

Hắn nghe ta nói, có chút không tình nguyện : " chỉ biết hô ta . " Nhưng tay hắn vẫn là bắt đầu chuyển động , thủy cầu bao lấy đứa trẻ , nàng có chút sợ hãi , hơn nữa nhìn thấy nước trong mắt lóe kim quang , muốn uống thủy cầu kia . Nhưng thủy linh lực cùng nước bất đồng, nước do thủy linh lực hình thành thì không thể uống được .

Ta nhìn qua : " Nhanh lên . "

Hai tay hắn kết ấn , thủy cầu càng lăn càng lớn , nhưng là sức lực thỏa đáng, mười giây sau , thủy cầu tản ra , ta vận khởi linh lực hỏa nhẹ nhàng hong khô nàng . Ta lấy y phục lúc năm tuổi trong Bách Bảo túi ra và mặc cho nàng , lúc này ta mới nhìn rõ vẻ ngoài của nàng

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn một đôi mắt có thần , mặc dù vẫn còn một chút mưng mủ trên khuôn mặt , nhưng là một tiểu gia hỏa đáng yêu .

Nàng ngọt ngào hướng ta kêu một tiếng : " tỷ tỷ ", ta rất hưởng thụ , ta nhẹ nhàng cầm tay nàng lên và bắt mạch , nhưng mạch rất kỳ quái , rất giống với triệu chứng của bệnh dịch , nhưng lại cũng không giống . Ta cho nàng uống giải độc đan , sau khi nàng nuốt vào thì đột nhiên có quắp và lăn ra đất , ta rất kinh ngạc , cho dù không có tác dụng thì cũng không gây ra tình trạng này .

Phụ nhân ở bên gấp gáp : " ngươi cho nàng ăn cái gì ? Tuổi còn nhỏ , thoạt nhìn giống người lương thiện ,nhưng lại tùy ý bắt người làm thí nghiệm ư? "

Ngân Thiên nóng nảy . Hắn không chịu được bị người vu hãm. Thiếu chút nữa một chưởng đánh xuống.

Ta vội vàng giữ chặt hắn, rồi tự mình nuốt một viên giải độc đan

" ngươi xem, không sao a . "

Nàng bước sang một bên , biết rằng đã oan uổng chúng ta, trở nên trầm mặc .

Viêm ca ca tranh thủ lúc này bấm vào huyệt đạo non nớt của đứa nhỏ , ta vội vàng tiến lên kiểm tra , bởi vì ta giữ cánh tay của nàng rất nhanh , ta cảm thấy như có thứ gì ở trong đó . Khi ta buông ra nhìn , có thứ gì đó đang di chuyển trên cánh tay nàng , các loại sách thuốc điển tịch, trong đó có bản [ cổ ] khắc sâu trong đầu ta.

Trong đó có một tờ trên đó viết - khống tâm cổ. Người ký sinh nghe theo tiếng sáo triệu hoán, da bị lở loét , rất khao khát nước .

Hóa ra ngôi làng này không bị nhiễm ôn dịch bình thường , mà so với cổ độc càng đáng sợ hơn , hơn nữa loại cổ độc này lây lan cực nhanh , được gọi là chung ôn , chủ yếu là do tốc độ sinh sản của loại trùng này rất nhanh. Nếu không tìm thấy được mẫu cổ , nó sẽ trở thành thảm họa diệt sạch một địa phương.

Sau khi hiểu bệnh lý , ta nhanh chóng lấy con dao găm của mình ra , thay đổi một nắm lửa nhỏ rồi đốt lên đó . Trong khi đứa bé còn đang hôn mê , nhanh , chuẩn và hung ác cắt một đao trên cánh tay nàng, một con côn trùng gớm ghiếc xuất hiện trước mặt mọi người , con trùng xanh nhúc nhích trong máu , khiến những người còn lại trong chúng ta muốn nôn . Con côn trùng còn muốn hướng người phụ nhân kia , một đạo hỏa diễm màu xanh da trời đã thiêu rụi con côn trùng mà không để lại tro bụi .

Sau đó ta băng bó vết thương cho nàng lại rồi kêu nàng uống một viên giải đan độc, đan dược kia bắt đầu có tác dụng , mưng mủ trên người nàng bắt đầu nhanh chóng đóng vảy , sắc mặt hồng hào hẳn lên .

Người phụ nhân ở bên vui mừng bế đứa trẻ trên tay, không ngừng nói : "Cảm ơn" .

Lúc này sư phụ cùng sư mẫu cũng vội vàng chạy tới , sư phụ tiến lên một bước :" Đồ nhi làm tốt lắm , ta đã sớm chẩn đoán trúng cổ độc . "

Phụ nhân kia nghe xong liền " bịch " hướng ta quỳ

" Y thánh đồ, đã mạo phạm rồi" .

Ta vội đỡ nàng dậy : " Chịu không nổi . Hơn nữa , ngươi cũng là khẩn trương nàng . Cha mẹ lo lắng cho hài tử . Không có gì mạo phạm " .

Trên đầu ta có ba người xám xịt . Nguyên lai sư mẫu bên ngoài trừ là trù tiên, cũng là y thánh.

Bạn đang đọc Năm Người Chồng: Hồ Ly Dễ Thương Sắp Lấy Chồng của Tề Lạc Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dao225003
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.